Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 177: Chương 177: Nghi thức khai giảng




“Khà khà, khà khà”.

Một trận cười từ phía sau truyền đến, tâm trạng của Dao Dao trở nên khẩn trương vô cùng: “Buông tay! Rốt cuộc là ai?”

“Dao Dao?” Đôi bàn tay bịp hai mắt cô cuối cùng cũng nới lỏng ra.

Cô tức giận quay lại nhìn: “Tiểu... Tiểu Mạn? Cậu... sao lại?” Tâm trạng của Dao Dao bây giờ chính là vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói không ra lời, Cung Tiểu Mạn, người bạn tốt nhất thời trung học của cô, ký ức tươi đẹp nhất của cô, không ngờ cô ấy vậy mà lại xuất hiện ở đây.

Thế mà trên khuôn mặt của Cung Tiểu Mạn lại là sự hiếu kỳ: “Dao Dao, cậu, tính khí của cậu bây giờ, sao lại lớn như vậy?” Trong trí nhớ của cô, Lạc Dao Dao là người đáng yêu, thuần khiết, cũng là người đùa kiểu gì cũng chịu được. Nhưng vừa rồi cô rõ ràng cảm nhận được sự tức giận của Dao Dao.

“Tớ xin lỗi, xin lỗi cậu. Tớ cứ nghĩ là có người đang giở trò quái đản.” Sau sự việc của người đàn ông lần đó, cô liền rất sợ có người lại đột nhiên khiến cô vừa kinh ngạc vừa thích thú, vì vậy lúc Cung Tiểu Mạn bịp mắt cô, cô trở nên hỗn loạn khác thường.

“Này, rõ ràng trước đây cậu rất thích đùa mà. Người ta còn muốn cho cậu một sự bất ngờ đấy.”

“Cậu đã cho tớ rồi đó. Tiểu Mạn, sao cậu lại đến đây? Không phải cậu cũng định đi học sao?” “Đúng vậy, vì thế...” Cung Tiểu Mạn cười một cách kỳ quái: “Tớ đến đi học mà!”

“Là... là sao? Tiểu Mạn! Cậu nói... cậu đậu trường này rồi? Không phải cậu...”

“Hi hi, có tiền thì quỷ cũng biến thành ma được. Mùa hè này biểu hiện của tớ rất tốt, thế là cảm động được mẹ tớ, bà đã bỏ ra một số tiền để cho tớ vào được trường này.” Tiểu Mạn bật cười đan hai bàn tay lại.

“Vậy cũng chính là sau này chúng ta lại có thể học cùng nhau rồi phải không?”

“Chính xác, khà khà khà.”

“Tốt quá rồi, Tiểu Mạn ơi, tốt quá đi, Tiểu Mạn.” Dao Dao kích động ôm lấy cổ Tiểu Mạn, sự xuất hiện của Tiểu Mạn hôm nay khiến cho những bộn bề mấy ngày qua của Dao Dao cuối cùng cũng tan thành mây khói rồi.

“Được rồi, Dao Dao, bọn mình mau chóng đi dự lễ chào đón tân sinh viên thôi.”

“Ừ.” Bọn họ nắm chặt tay nhau cùng đi về phía trong vườn trường.

Đúng lúc này...

“Này, này là xe của Kỳ Liên học trưởng kìa! Xe của Kỳ Liên học trưởng đấy.” Nữ sinh ở ngoài cổng đột nhiên đứng hết lại, kích động chỉ vào chiếc Bugatti Veyron (một hãng ô tô nổi tiếng) đang từ từ tiến vào.

Dao Dao và Tiểu Mạn cũng đồng thời nhìn qua đó...

“Chiếc xe đó là...”

“Sao vậy Dao Dao?”

Chiếc xe dừng lại ở cổng trường, một nam sinh đẹp trai chậm rãi bước xuống.

“Á... Kỳ Liên học trưởng.”

“Oa, đẹp trai quá...!” Bất luận là sinh viên mới hay sinh viên cũ, khi nhìn thấy diện mạo của Kỳ Liên học trưởng liền lộ ra khuôn mặt rạng rỡ như hoa nở.

Cung Tiểu Mạn kéo tay Dao Dao tiến lại gần phía trước: “Dao Dao, Dao Dao à, Kỳ Liên học trưởng đẹp trai quá. Trời ạ, tớ đến cái trường này đúng là điều đúng đắn mà! Không được! Không được rồi! Lát nữa tớ nhất định phải tìm tư liệu về anh ấy, xem thử anh ấy đã có bạn gái chưa. Làm sao đây, tim của tớ đập nhanh quá.” Cô kích động đến nỗi cứ nhìn Dao Dao ở bên cạnh rồi nói năng lung ta lung tung.

Nhưng trên mặt của Dao Dao lại lờ mờ hiện ra một nụ cười.

“Dao Dao, cậu có phải cũng cảm thấy học trưởng đó cực kỳ đẹp trai không?”

“He he, ừ ha.” Cô lại lần nữa liếc mắt về phía Kỳ Liên học trưởng cách đó không xa. Thật không ngờ mới có năm ngày, bọn họ lại gặp nhau rồi, thật là khéo léo.

Đúng vậy! Tên Kỳ Liên học trưởng này đúng là chàng hoàng tử u sầu mà năm ngày trước đã đưa Dao Dao về đường phố ở Aland (một quần đảo ở Phần Lan).

“Chuyện kể rằng, trường đại học đầu tiên ở Trung Quốc chính là trường đại học đầu tiên, trường cao đẳng cũng rất có khí thế.” Đi bộ trong sân trường, Cung Tiểu Mạn thỉnh thoảng lại nhìn ngang nhìn dọc.

“Đúng vậy, bốn năm sau này của chúng ta đều phải sống ở đây, thật là mong đợi.

“Hehe, càng mong đợi hơn nữa chính là... Kỳ Liên học trưởng đó! Khà khà khà.” Cung Tiểu Mạn vừa nói vừa nuốt nước bọt.

“Tiểu Mạn à, nói không chừng là người ta đã có bạn gái rồi đấy!”

“Sao lại như vậy được chứ? Tớ đập chậu cướp hoa là được chứ gì! Dù sao cậu cũng đừng tranh giành Kỳ Liên học trưởng với tớ á.”

Ồ, cô hiện tại lấy đâu ra tư cách đi tranh giành đàn ông đây? “Đúng rồi, Tiểu Mạn, tớ có chuyện muốn... Cẩn thận!” Liếc nhanh thấy một chiếc xe đang lao nhanh về phía bọn họ. Cô vô thức kéo lấy cánh tay Tiểu Mạn.

Một chiếc Rolls-Royce (Rolls-Royce Motor Cars là hãng sản xuất xe hơi siêu sang có trụ sở và nhà máy ở Goodwood tại West Sussex, Anh) từ bên cạnh bọn họ rít còi mà đi qua rồi...

“Ê. Vậy mà có người dám đi xe trong trường? Nhìn người ở trong xe thì chắc là thành viên hội đồng quản trị rồi nhỉ? Đúng rồi, Dao Dao cậu vừa này nói... ê, này Dao Dao? Sắc mặt cậu đột nhiên sao lại kém vậy?”

Không sai! Không sai! Người ngồi ở ghế sau của chiếc xe kia chính là Ngự Ngạo Thiên, lần này cô khẳng định mình không nhìn nhầm được. Sao Ngự Ngạo Thiên lại đến đây? Hắn có mục đích gì?

“Dao Dao? Dao Dao?”

“Hả?” Hoàn hồn lại, cô lấy lại một nụ cười có gì đó sai sai: “Tiểu Mạn, nhanh, sắp khai giảng rồi đó, bọn mình mau đi thôi.”

“Ồ, đúng rồi. Bọn mình mau chạy đi.”

“Gật!”

Bên trong lễ đường lớn như vậy, tổng cộng hơn nghìn sinh viên đang ngồi rất ngay ngắn, ngồi ở vị trí hàng thứ nhất là những thành viên của hội đồng quản trị của trường. Ngồi ở hàng thứ hai là người trong hội sinh viên. Phía sau chia thành các lớp, tân sinh viên và sinh viên cũ cùng nhau chào mừng nghi thức khai giảng.

“Sau đây, xin mời chủ tịch hội sinh viên Kỳ Liên Ngạo Vân lên khán đài phát biểu đôi lời chào mừng buổi lễ.” Lời của người chủ trì vừa dứt, dưới khán đài lập tức trở nên nhộn nhịp hơn.

“Kỳ Liên học trưởng là Kỳ Liên học trưởng kìa.”

“Ha, giờ này mỗi năm, chính là lúc mà khoảng cách giữa các sinh viên với Kỳ Liên học trưởng gần hơn, còn chính là một niềm hạnh phúc.” Các nữ sinh nuốt nước bọt ồn ào bàn tán, bây giờ thì họ chỉ chăm chú nhìn về phía Kỳ Liên học trưởng đang đứng ở giữa khán đài mà thôi.

“Oa, hóa ra anh ấy tên là Kỳ Liên Ngạo Vân, hơn nữa còn là chủ tịch của hội sinh viên. Dao Dao, làm thế nào bây giờ, tớ càng lúc càng say đắm anh ấy rồi.” Cung Tiểu Mạn nhìn như mất hồn, run rẩy lo lắng kéo lấy tay Dao Dao.

“Tiểu Mạn, cậu không phải thật đó chứ?” Dao Dao bật cười trêu chọc. Đương nhiên, ngay cả cô cũng không ngờ người đàn ông mà cô từng gặp bất ngờ đó lại là học trưởng của mình, hơn nữa còn là chủ tịch hội sinh viên của trường đại học này.

“Sau đây, bạn học Kỳ Liên sẽ chuyển giao lại khẩu hiệu của nhà trường đến đại diện sinh viên mới.” Lát nữa, Kỳ Liên Ngạo Vân phát biểu xong, theo đúng quy trình, sinh viên được xướng tên sẽ tự động trở thành đại biểu của sinh viên mới.

“Ai sẽ là đại diện sinh viên á? Thật hạnh phúc, có thể được ở gần Kỳ Liên học trưởng.”

“Haizz, thật là muốn ghen tị quá.”

Nghe thấy những tiếng thì thầm to nhỏ, Cung Tiểu Mạn cười khinh bỉ: “Hứ, còn có thể là ai chứ, chắc chắn là Dao Dao nhà chúng ta rồi.”

Đúng như dự đoán, Dao Dao từ từ đứng dậy, đi về phía khán đài.

Lúc Kỳ Liên Ngạo Vân nhìn thấy Dao Dao, không kìm được mắt sáng lên: “Hehe, không ngờ chúng ta nhanh như vậy đã gặp lại nhau rồi. Xem ra khó tránh khỏi khiến em tốn kém rồi.”

Cô bình tĩnh nhận lấy khẩu hiệu, nhẹ nhàng nói: “Nếu Kỳ Liên học trưởng sợ tôi tốn kém, tôi có thể mời, còn anh trả tiền.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.