Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 103: Chương 103: Sinh ra thần đồng thị trường chứng khoán




“Đến đây, tôi giới thiệu với cậu một chút. Anh ấy là đồng nghiệp Hạ Nhậm Lương làm việc tại bộ phận tài chính, cô ấy là đồng nghiệp trước đây Bạch Linh làm việc tại bộ phận phục vụ.”

“Chào anh.”

“Ha ha, Bạch Linh, chào cô.” Hạ Nhậm Lương nho nhã lễ độ bắt tay Bạch Linh.

Hắn đối với bất cứ ai cũng đều dùng bộ dạng khiêm tốn như vậy, mãi mãi cũng không được đánh mất dáng vẻ, luôn cảm thấy khí chất của hắn không nhẽ lại là một công nhân của một công ty nhỏ đơn giản như vậy.

“Được rồi, chúng ta ăn cơm nhanh một chút đi, lát nữa là đến giờ làm việc rồi.” Sự phiền muộn của Dao Dao cuối cùng cũng được xoa dịu đi một chút là bởi vì sự xuất hiện của Bạch Linh.

Cũng đến buổi chiều rồi...

“Xong rồi, xong rồi, còn một giờ nữa là được nghỉ rồi. Nguồn cầu vòng một điểm khởi sắc cũng không có.” Mọi người buồn bã mặt mày ủ rũ cả lên.

Dao Dao ngồi trên ghế làm việc cũng căng thẳng toát mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng đứng lên lẩm bẩm: “Ba phút! ba phút sau nhất định sẽ thay đổi! Nhất định!”

“Dao Dao? Cô đang nói gì vậy?” Hạ Nhậm Lương hỏi với vẻ mặt nghi ngờ.

Cô dung tay ra hiệu một cái “suỵt”, không ngừng xem đồng hồ đeo tay. Ba hai một!

“Không thể nào?”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Mọi người nhanh nhìn lên hướng đi biểu đồ! Nguồn cầu vòng... nguồn cầu vòng... Tăng trực tiếp một trăm điểm! Chớp mắt, tất cả mọi người ỏ phòng làm việc đều làm một động tác, đó chính là cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn ảnh máy vi tính.

Mà Dao Dao suýt nữa kích động rơi lệ.

“A a, xem ra lần này tôi không bị sa thải rồi.” Hạ Nhậm Lương ngồi một bên nở nụ cười.

Trong lòng cô bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, hướng tới Hạ Nhậm Lương thản nhiên nở nụ cười: “Cảm ơn anh đã tin tôi.”

“Lộp bộp.” Thời khắc cô nở nụ cười vui vẻ đó đã đập vào ánh mắt của Hạ Nhậm Lương, hắn chỉ cảm thấy trái tim của chính hắn càng rung động đập nhanh hơn, vội vàng tránh ánh mắt nhìn chăm chăm của hắn: “Đó, đó là điều đương nhiên. Ha ha ha.”

“Ngưu Bức! Kỳ tích thực sự đã xuất hiện rồi đó. Một thứ rác rưởi đã chớp mắt trở thành nguồn tốt nhất. Tại thị trường chứng khoán đình bàn trước, nguồn cầu vòng nổ tung tăng một ngàn điểm, có thể nói đây là kỳ tích của thị trường chứng khoán.”

“Tiểu Lạc, tiểu Lạc, cô cảm thấy nguồn cầu vòng sẽ quay trở lại sau trận bắt đầu phiên dịch thứ hai không?” Hai ba tên đồng nghiệp kích động chạy tới bên cạnh Dao Dao.

Cô mỉm cười lắc đầu: “Nguồn cầu vòng hiện tại tốc độ tăng nhanh như vậy, sẽ có không ít khách hàng lớn cùng với trung, tiểu thương gia mua cổ phiếu này. Nếu quả như không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi bắt đầu phiên dao dịch thứ hai chí ít còn có thể tăng một ngàn điểm.”

“Còn có thể tăng sao? Giá trị cao nhất là khoảng bao nhiêu?”

“Ba ngàn điểm! Tăng ba ngàn điểm nhất định không vấn đề.”

“Ba ngàn điểm à?” Các đồng nghiệp đều kinh ngạc: “Tiểu Vương, Tiểu Vương, phương diện này cậu chắc chắn tốt nhất, nếu như nguồn cầu vòng thực sự tăng lên ba ngàn điểm, lợi nhuận Bác Sâm là bao nhiêu?”

“Uầy... Hẳn là ít nhất sẽ khoảng hai mươi tỉ.”

“A! Hai mươi tỉ, đã tới thành tích một tháng của chúng ta rồi. Xem ra lần này cuộc họp ngành hằng năm chúng ta có thể giữ chắc tiền thưởng cuối năm rồi. Cám ơn cô, Dao Dao. Cô thực sự là thần đồng thị trường chứng khoán đó.”

Hóa ra ôn thần lập tức lại trở thành công thần, các đồng nghiệp xúc động hướng tới cảm ơn Dao Dao, nhưng cũng có một số đồng nghiệp xem thành công của cô là cái đinh trong mắt. Dù sao, một người mới mà giỏi như vậy nhất định sẽ làm cho người khác đố kỵ.

“A, tôi xem cô chỉ là gặp may mắn thôi!”

“Nhất định. Tôi thật không tin có cái gì gọi là thần đồng, trừ phi chỉ số IQ của cô ta đạt tới hai ngàn điểm.” Cách đó không xa, một vài đồng nghiệp vừa nhỏ giọng mắng, vừa liếc mắt.

“Này, cho dù Dao Dao vận khí tốt, cô ấy vẫn là thần đồng, nhưng lần này thật là bọ cô nói trúng rồi, mọi người nếu như còn nói chua ngoa, thì tiết kiệm lời lại đi?” Hạ Nhậm Lương bất mãn đáp trả những đồng nghiệp đó.

“Bỏ đi, Hạ Nhậm Lương.” Dao Dao mỉm cười, lắc đầu vẻ mặt không để tâm. Mặc kệ mọi người có thể phủ nhận đối với mình, chỉ cần Hạ Nhậm Lương không từ chức đồng thời cũng không liên lụy tới Bác Sâm thì cô đã hài lòng rồi.

“Các vị, các vị, bình tĩnh nào.” Lúc này, quản lý chi chánh Lâm Á Thành mặt mỉm cười đi đến: “Về thị trường chứng khoán lần này già thị trường tổng tài đã thấy, đồng thời anh ấy vừa mới nhận cuộc gọi của tổng giám đốc, nói tối thứ bảy này sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi mọi người ở nhà riêng.”

“Thật sao? Đây chính là vinh dự đặc biệt của chúng ta rồi. Đi tới nhà riêng của tổng tài? Thật là muốn biết nơi đó như thế nào.”

“Không được, một lát nữa tan ca tôi sẽ đi mua áo quần. Tổng tài mở tiệc chiêu đãi, như vậy phó tổng Hàn, tổng giám đốc Long còn có tổng giám đốc Uông đều sẽ đi, lần này nhất định tôi không thể bỏ qua cơ hội tốt.”

“Cắt, nhìn cô mê mẩn như thế, cho dù cô mặc tựa như hoa cũng sẽ không có cơ hội đâu! Nói không chừng tổng giám đốc đã sớm có bạn gái rồi.”

“Ách...” Mọi người bàn tán xôn xao về bữa tiệc chiêu đãi lần này, vẻ mặt mỗi người đều vô cùng mong chờ, dù sao đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc gần với công ty cao tầng, đương nhiên sẽ vô vùng hồi hộp rồi.

“Dao Dao, ngày mai chắc cô mặc đẹp lắm?” Hạ Nhậm Lương nhỏ nhẹ hỏi cô.

“Không, ngày mai tôi có thể sẽ không đi.”

“Tại sao vậy? Cô lần này là có công trạng lớn nhất, tổng tài sẽ phải thưởng cô rất lớn đó!”

A, thưởng của tổng tài? Cô thật đúng là không nghĩ đến phần thưởng của Ngự Ngạo Thiên, nếu quả thật muốn thưởng thì tốt nhất là một năm này cũng không muốn tới nơi này đó chính là đặc ân lớn nhất.

Nhưng mà lý do thứ bảy không đi, ngược lại không phải vì tránh mặt Ngự Ngạo Thiên, chủ yếu là thứ bảy này là ngày nghỉ duy nhất của cô, cô muốn đi đến bệnh viện thăm ông nội thì sao. “Tôi, thứ bảy tôi có việc.”

“Lạc Dao Dao.” Bỗng nhiên, giám đốc Lâm đưa ánh mắt nhìn về phía Dao Dao.

“Giám đốc Lâm, có chuyện gì không?”

“Cái bên trong... Lần này tổng giám đốc đặc biệt giao cho ta... Nhất định phải gọi cô tới. Anh ấy còn gọi cho tôi...” Giám đốc Lâm làm khó dễ cau mày lại, nói nhỏ bên tai cô: “Nếu cô không đến sẽ biết hậu quả như thế nào rồi đấy!”

“Vật nhỏ, nếu cô không đến, biết hậu quả sẽ như thế nào!” Miệng của giám đốc Long xuyên thấu qua giám đốc Lâm, cô hoàn toàn tưởng tượng ra được những lời này nhất định là do Ngự Ngạo Thiên gọi Long Diệp nhắn nhủ cho mình.

Hắn lẽ nào quên thứ bảy này là kỳ nghỉ duy nhất trong một tuần của mình sao? Có điều bỏ đi, ngược lại mở tiệc chiêu đãi là buổi tối, ban ngày đi thăm ông là tốt rồi.

“Tôi biết rồi, giám đốc Lâm, tôi sẽ đi.” Cô bất đắc dĩ bĩu môi, rầu rĩ không vui ngồi về vị trí.

“Dao Dao, tối thứ sáu tôi qua đón cô nhé!”

“A, ha ha, cám ơn anh Hạ Nhậm Lương, tôi... tôi tự tới là được rồi.”

“A, vậy được rồi.” Hạ Nhậm Lượng bị từ chối trong ánh mắt hiện rõ một chút buồn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.