Editor: Hepc
“Yên tâm.” Quyền Yến Thác nhếch môi, sắc mặt nghiêm túc, “Anh đồng ý chuyện của em, khẳng định làm tốt cho em.”
Sở Kiều không tiếp tục hỏi, xét thấy biểu hiện trong khoảng thời gian này của anh, những lời này có độ tin cậy rất cao.
Nghĩ đến Đâu, nụ cười ở khóe miệng Sở Kiều không khép được, “Anh nói xem Đâu thông minh tinh nghịch như vậy, rốt cuộc di truyền người nào?”
Hai tay Quyền Yến Thác nắm tay lái, vẻ mặt ôn hòa, “Đều giống hết.” (ý nói giống cả hai người Lăng Cận Dương và Đồng Niệm)
“Chắc em không biết, “ Quyền Yến Thác lắc đầu một cái, trên mặt xẹt qua một tia đồng tình, “Những năm này Cận Dương, làm thế nào đều bị ‘em gái’ bảo bối kia của cậu ta hành hạ? !”
“Niệm Niệm rất hành hạ sao?” đối với chuyện đã qua của bọn họ Sở Kiều cũng không hiểu rõ.
“Không hành hạ? !” Quyền Yến Thác rề môi, nghĩ thầm cũng chính là Lăng Cận Dương, nếu như đổi thành người đàn ông khác, đoán chừng đã sớm hộc máu!
Quyền Yến Thác quay đầu nhìn người bên cạnh, cười một tiếng thật thấp, chế nhạo nói: “Bà xã, sức lực của em khi hành hạ, cùng Đồng Niệm thật đúng là liều mạng!” (ý là so sánh SK hành hạ QYT với ĐN hành hạ LCD mà hành hạ này theo nghĩa bóng á nha)
“Hứ ——”
Sở Kiều trừng anh, lòng hơi giận.
Xe lái xuống núi, ý nghĩ của Quyền Yến Thác dân trào, đột nhiên hỏi người bên cạnh, “Tên của em, tại sao gọi là Sở Kiều?”
Sở Kiều thở dài, nói sự thật: “Mẹ em họ Kiều, cho nên em lấy tên này.”
“A, “ Một tay Quyền Yến Thác cầm tay lái, đưa một cái tay nắm chặt tay của cô, “Là ai chọn tên cho em? Bà ngoại hả?”
“Không phải!” Vẻ mặt Sở Kiều tối xuống, khóe miệng thu lại nụ cười, nói: “Là ba em.”
Những lời này, hình như động vào cảm xúc của cô, Sở Kiều quay mặt, nhìn ra ngoài cửa xe.
Nghe được lời của cô..., ngược lại Quyền Yến Thác ngớ ngẩn. Trong đôi mắt thâm thúy sâu kín của anh trong thoáng qua cái gì, gương mặt tuấn tú lộ ra vẻ lạnh lùng.
. . . . . .
Sản phẩm mới trong buổi họp báo rốt cuộc bắt đầu khai mạc, mặc dù Sở Kiều làm đủ công tác chuẩn bị, nhưng đến ngày lên sàn, vẫn là nhịn không được mà khẩn trương.
Gần tối bảy giờ đồng hồ, bên ngoài nơi tổ chức có các loại xe sang trọng không ngừng lái tới, khí phái xa hoa.
Một chiếc Rolls-Royce màu đen dừng ở bên ngoài nơi tổ chức tiệc, tài xế mở cửa xe, người đàn ông trong xe bước ra, một thân tây trang thủ công màu đen thẳng thớm. Anh khẽ khom lưng, đưa tay dẫn người ở bên trong đi ra.
Tối nay là sản phẩm mới của Sở thị, có không ít phóng viên xuất hiện. Mọi người thấy người đàn ông xuống xe, như ong vỡ tổ xúm lại chạy qua.
Vô số đèn flash chói mắt, Sở Kiều mở mắt không ra, theo bản năng nắm chặt tay người đàn ông bên cạnh, bị anh ôm vào trong ngực, che chở đi vào trong.
Lúc trước Sở Kiều lộ mặt, là lần thời trang thanh tú của tập đoàn Mộ Luyến, để cho danh tiếng cô vang xa. Trong khoảng thời gian này, không ít người đều ở đây đào móc tin tức cô, trước kia cuộc sống cô khiêm tốn, thậm chí rất nhiều người không biết cô cũng là con gái nhà họ Sở!
Lúc này, vẻ mặt Quyền Yến Thác dịu dàng che chở người đẹp trong ngực thật chặt, mà người đẹp chính là Sở Kiều, mọi người giơ máy thả sức chụp hình, đồng thời cũng nghi vấn hơi nhiều, mà chủ của tập đoàn Mộ Luyến là Hàn Thu Dương đã từng mời Sở Kiều làm bạn nhảy, sao trong nháy mắt cô lại núp ở trong ngực Thái Tử Gia Quyền thị?
Nghi vấn như vậy, đối với giới truyền thông, đột ngột không thể ngờ tới. Lập tức, lực chú ý của mọi người bị tập trung ở phía trên này.
Đi tới tầng cao của khách sạn, trong phòng tiệc khách đã sớm tràn đầy.
Sở Hoành Sanh tới rất sớm, làm chủ nhân tối nay, ông vui vẻ chứng kiến con gái thành công. Nhưng Giang Tuyết Nhân cũng không xuất hiện, thật ra thì bà ta rất ít lộ diện, rất nhiều trường hợp cũng sẽ không có mặt.
Đồng thời xuất hiện, còn có tập đoàn cùng hợp tác với Sở thị. Trong đó Quý thị, JK, người phụ trách Mộ Luyến, cũng đều trình diện toàn bộ.
Sở Nhạc Viện chọn lễ phục màu đen, khéo léo kéo Quý Tư Phạm, nụ cười trên mặt nhàn nhạt.
Vô luận trong lòng cô ta nghĩ như thế nào, buổi họp báo tối nay đều là sản phẩm mới của Sở thị. Cô ta không thể ở trước mặt người ngoài, làm mất thể diện nhà mình!
Ngoài cửa rối loạn tưng bừng, mọi người theo tiếng ồn nhìn qua, chỉ thấy Hạ Yên Nhiên kéo Triển Bằng chậm rãi đi tới.
Phong thái bước đi của cô ta rất tốt, hiển nhiên trên đùi đã khỏi hẳn.
Sở Kiều dự liệu được cô ta muốn tới, thật không nghĩ đến là đi chung với Triển Bằng.
Thật ra thì cô không biết, khung cảnh tối nay này, là do Quyền Yến Thác kiên nhẫn viết xong từng tờ thiệp mời một, cho người gởi đi, cuối cùng còn đích thân gọi điện thoại. Tối nay ai dám vắng mặt, không cho bà xã anh chỗ dựa, anh nhất định trở mặt với người đó!
Lúc Hàn Thu Dương xuất hiện, toàn trường sôi trào lần nữa. Đáng tiếc tối nay bên cạnh anh không có bạn nhảy, có ánh mắt vài người rơi vào trên người Sở Kiều.
Lập tức Quyền Yến Thác giận tái mặt, mày kiếm nhíu chặt. Con mẹ nó ánh mắt gì đây? Rõ ràng là bà xã anh có được hay không, sao giống như là anh đoạt của người khác thế?
“Anh đã đến rồi.” Sở Kiều đã từng do dự liên tục, cuối cùng không hề gởi anh thiệp mời. Nhưng tối nay gặp được anh ấy, cô vẫn rất vui vẻ.
Hàn Thu Dương một thân tây trang màu xám thẫm, gương mặt tuấn tú dịu dàng, “Trong buổi họp báo sản phẩm mới của em, anh nhất định phải tới.”
“Chỉ là. . . . . .” Hàn Thu Dương cố ý kéo dài giọng, nói: “Sao không gởi cho anh thiệp mời?”
Sở Kiều có chút xấu hổ, áy náy cười cười, “Là em sơ sót.”
Cô cố ý không nói toạc ra, tự nhiên Hàn Thu Dương cũng không hỏi thêm nữa.
Lối vào, phát ra một hồi tiếng thét chói tai lần nữa.
Sở Kiều nhíu mày nhìn sang, đáy mắt tỏa ra mấy phần nụ cười. Tối nay trọng lượng khách quý thu hoạch nhiều.
Phóng viên tin tức nhìn thấy những người này, trong lòng không khỏi yên lặng. Nghĩ thầm năng lực Sở Kiều đúng là không thể coi thường, chỉ là khi cô vung cánh tay lên một cái, thì có thể khiến toàn bộ nhân vật hết sức quan trọng trên thương trường trình diện.
Thậm chí còn có tập đoàn Lăng thị.
Kể từ sau khi kết hôn, Lăng Cận Dương cực ít xuất hiện ở các loại trường hợp này. Tối nay không chỉ có anh ta, còn có bà xã làm bạn, dạng cho đủ mặt mũi này, cũng chỉ có Thái Tử Gia Quyền thị có thể làm được!