Thục Phi

Chương 2: Chương 2: Phong Nhi




Thời gian chờ đợi thánh chỉ, yên lặng trôi qua được nửa tháng, cuộc sống của Thẩm Mạt Vân cũng giống như mọi ngày, nếu nói có điểm gì bất đồng, chính là hạ nhân chăm sóc nàng cẩn thận hơn, hàng ngày, mẫu thân Trình thị đều lôi kéo tay nàng, nói những chuyện sau khi tiến cung cần phải chú ý, hơn nữa còn chuẩn bị đồ vật để nàng mang vào cung

Tính cách của Trình thị dịu dàng, dung mạo đoan trang, xinh đẹp, có vài phần tương tự với Thẩm Mạt Vân, lời nói hành vi lúc nào cũng thủ thà thủ thỉ, có tình có lý. Bà có 2 trai 1 gái, trưởng tử là Thẩm Trọng Vân, nhậm chức tu biên ở Hàn Lâm viện, thứ tử là Thẩm Thương Vân làm quan ở bên ngoài, hai người đều đã cưới vợ, ngay cả con cũng có rồi. Vì thế, mọi sự chú ý của Trình thị lúc này đều đặt hết trên người con gái

Ban đầu, bà nghĩ chọn cho nữ nhi một mối hôn nhân tốt ở kinh thành, sau này cũng tiện gặp nhau, không ngờ trong cung lộ ra ẩn ý, muốn nữ nhi bảo bối của bà tiến cung làm phi, Trình thị thật sự không nỡ, nhưng mà lại không có cách nào cãi lại, chỉ đành phải thừa dịp nữ nhi còn ở trong nhà, mà chuyện trò với con bé nhiều hơn.

Trình thị xuất thân nhà quan lại, nhưng thật cho rằng nàng ôn nhu, dịu dàng, dễ dụ giống như bề ngoài thì thật lầm to rồi. Trình thị gả cho Thẩm Thì Tự nhiều năm, trong nhà chỉ có một tì thiếp thông phòng, không có sinh thứ tử hay thứ nữ, bởi vậy có thể thấy được thủ đoạn của bà rất cao. Bà nâng chung trà trà lên, khẽ nhấp một ngụm, sau đó buông xuống, đồ sứ và gỗ thật va chạm vào nhau phát ra thanh âm trầm đục rất nhỏ, bà nói:

“Mạt nhi, từ nhỏ con đã thông minh, tính tình vốn có chút hấp tấp, nhưng 2 năm trước sau khi bệnh nặng, trái lại đã trầm ổn không ít. Ban đầu nương còn đau lòng, vì con nhốt mình ở trong phòng đọc sách, không hiểu nhiều chuyện ở bên ngoài, nhưng bây giờ xem ra, thay đổi như vậy cũng không xấu”

Thẩm Mạt Vân hơi cúi đầu, tỏ ra đang nghe dạy, Trình thị quả thật rất yêu thương đứa con gái duy nhất này, 2 năm qua, nàng đã không ít lần thân mật với bà.

Trình thị yêu thương, vuốt ve gò má mềm mại của nữ nhi, sau đó nghiêm mặt nói: “ Lời nói sau đây của nương, con phải nhớ cho thật kĩ, bây giờ bên trong hậu cung, Tiêu hoàng hậu là thê tử nguyên phối của hoàng thượng còn có Đông cung thái tử, địa vị được củng cố, thái hậu lại là cô của nàng ta, cho nên sau khi con tiến cung, ngàn vạn lần đừng đắc tội với nàng. Trước đây, nương từng gặp Tiêu hoàng hậu vài lần, nàng ta không phải là người không dung được phi tần lục cung, chỉ cần theo khuôn phép cũ, có lẽ, Tiêu hoàng hậu cũng sẽ không đặc biệt làm khó dễ con”

Thẩm Mạt Vân nhẹ nhàng gật đầu: “Con sẽ chú ý”

“Mặt khác, chính là tam phi, Liễu quý phi xuất thân nhà tướng, được thánh sủng nhất, tuy rằng tứ phi đều là chính nhất phẩm, nhưng Quý phi đứng đầu. Liễu quý phi chính là do tiên hoàng đích thân chỉ hôn, địa vị đương nhiên tôn quý hơn so với hai vị phi khác. Còn về Trương Đức phi và Cao Hiền phi, mặc dù xuất thân không thấp, nhưng khi ở Đông cung chỉ là quý nhân bình thường, sau này Trương Đức phi sinh hạ nhị hoàng tử mới được phong làm trắc phi, Cao Hiền phi cũng như vậy nhưng mà nàng không sinh được” Trình thị tiếp tục nói, nói một hơi thật dài, khiến bà cảm thấy hơi khó thở, vì vậy bèn dừng lại một chút

Thẩm Mạt Vân thì không ngừng tiếp thu lời của Trình thị, cũng tương tự như lời mà Thẩm Thì Tự từng đề cập qua với cô, nhưng mà góc độ nhìn nhận sự việc của nam nhân và nữ nhân trước giờ luôn có sự khác biệt rất lớn. đặc biệt là những chuyện ở trong hậu trạch, đó là lí do mà nghe Trình thị nói nhiều một chút cũng không có hại

Trình thị lại uống một ngụm trà nói: “Về phần cung tần khác, còn có một Tiêu tiệp dư, nàng ta là tộc muội của Tiêu hoàng hậu, thân phận không giống như bình thường, sau này gặp gỡ nàng ta, con nên khách khí một chút”

Thẩm Mạt Vân cảm thấy khó hiểu, liền hỏi: “Nếu đã là tộc muội của Tiêu hoàng hậu, vì sao chỉ là một tiệp dư tam phẩm?. mà không phải là một trong cửu tần?”

Trình thị nghe xong, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc nói: “Chuyện này nương cũng không nắm được, nương chỉ biết, vị Tiệp dư kia chỉ là con thứ. Có lẽ nguyên nhân vì vậy nên phân vị của nàng ta không cao”

Chính tam phẩm Tiệp dư ở trong hậu cung cũng không phải là thấp, nhưng mà lại là thân tộc của hoàng hậu và thái hậu, cấp bậc như vậy, thật không dễ nhìn

“Việc này chỉ có thể sau khi con tiến cung từ từ nghe ngóng rồi”

Trình thị nói xong, ngừng một chút lại nói: “Ta thấy Cẩm Sắc và Tố Nguyệt hai nha đầu này cũng không tệ, lại cùng con lớn lên, cũng hiểu rõ thói quen của con, để bọn họ tiến cung với con đi”

Thẩm Mạt Vân đương nhiên sẽ không phản đối, Thẩm gia ở trong cung không có bất kì căn cơ gì, cô nhất định phải dẫn người của mình vào

Bỗng nhiên, Trình thị thở dài một hơi: “Nương chỉ có một nữ nhi là con, vốn định gả con ở kinh thành, sau này con muốn về nhà cũng tiện hơn. Bây giờ vào cánh cửa kia, về sau muốn gặp mặt một lần, khó càng thêm khó”

Cho dù là hoàng hậu, mỗi tháng muốn triệu kiến người thân cũng có quy định rõ ràng, huống chi chỉ là một tần phi nho nhỏ. Nghĩ đến điểm này, Trình thị lại thì thào, lẩm bẩm: “Nghe lão gia nói, hai ngày nữa thánh chỉ sẽ ban xuống, không biết con được phong là gì nữa?”

Thẩm Mạt Vân vội vàng an ủi: “Nương đừng lo lắng, tệ nhất cũng được phong làm mỹ nhân, cũng có phong vị, người đừng lo lắng…”

“Nói cái gì đấy”

Trình thị vội vàng hét lên: “Làm sao có thể là mỹ nhân?. Nữ nhi của ta ít nhất cũng phải là tam phẩm Tiệp dư, lão gia cũng nói, rất có khả năng con được phong vào một trong cửu tần”

Phân vị càng cao, chứng tỏ cuộc sống sau này của nữ nhi ở trong cung sẽ thoải mái hơn một chút, người xưa có câu tên bắn chim đầu đàn, phía trên có hoàng hậu, lại có Liễu quý phi được sủng ái nhất, thì làm thế nào cũng không thể để cho nữ nhi trở thành nữ nhân được sủng ái nhất được

Lúc này, ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân vội vã, bà tử chuyển lời ở ngoài cửa hô: “Phu nhân, lão gia, trong cung có người đến truyền chỉ, lão gia bảo hai người nhanh chóng đến chính đường để tiếp chỉ”

Mẹ con hai người đều cả kinh, Trình thị ổn định tinh thần trước, gọi nha hoàn, bà tử:

“Đưa tiểu thư trở về phòng thay quần áo, trang điểm” Lại an ủi con gái:

“Không có việc gì đâu, con bình tĩnh một chút, một lát nữa đừng để xảy ra sơ sót gì”

“Vâng, con xin trở về phòng chuẩn bị” Thẩm Mạt Vân hành lễ, sau đó dẫn Cẩm Sắc và Tô Nguyệt trở về phòng thay quần áo, trang điểm

Đợi đến khi tất cả mọi người trong Thẩm gia đều tề tụ ở chính đường, là lúc thái giám tuyên chỉ mới lấy từ trong hộp gấm ra một cuộn thánh chỉ sáng loáng, hai tay nâng cao hơn đỉnh đầu, hô:

“Thánh chỉ đến----“

Tất cả mọi người đều rầm rầm quỳ xuống, Thẩm Mạt Vân thân là nhân vật chính, đương nhiên quỳ gối ở hàng đầu, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, hy vọng phong vị có thể cao một chút, nếu như thật sự không gặp may, thấp hơn vị tần, ngày khác gặp người khác là phải hành lễ, đầu gối làm sao có thể chịu được a!

Đang miên man suy nghĩ, thì thái giám đứng ở trước mặt đã nói một tràng, Thẩm Mạt Vân nghe đến nỗi như người lạc vào trong sương mù, chỉ có thể biết đại khái là khen ngợi nàng xinh đẹp, hiền thục, gia giáo nghiêm cẩn, không nhịn được muốn phỉ nhổ, bọn họ chỉ gặp nhau có một lần, lại cách một khoảng thời gian nửa tháng, hoàng thượng làm sao biết được nàng là người hiền thục, hữu lễ, phẩm chất cao quý chứ?.

“….Phong Thẩm Mạt Vân làm chính nhất phẩm Thục phi, ban ở tại Trường Nhạc cung, chọn ngày lành tháng tốt để nhập cung, khâm thử!”

Vừa dứt lời, bên trong chính đường nhất thời im lặng, ngay cả Thẩm Thì Tự là người lăn lộn nhiều năm trong quan trường, cũng nghe đến ngây ngẩn cả người, thì càng khỏi phải bàn đến những người khác. Ngược lại Thẩm Mạt Vân lấy lại tinh thần trước tiên, nàng không phải là người “sinh ra ở chỗ này” đương nhiên đối với loại cảm giác khiến người ta ngây ngẩn này, cũng phản ứng nhanh hơn một chút, liền dập đầu theo quy củ: “Thần thiếp tạ ơn long ân của hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế”

Thánh chỉ đã tuyên xong, nàng chính là phi tử danh chính ngôn thuận, mọi người ở phía sau đã hoàn hồn từ lâu, vẻ mặt vui mừng, dập đầu tạ ơn, ngay cả Thẩm Thì Tự, nhìn qua cũng hết sức cao hứng, nguyên tưởng rằng chỉ là một trong cửu tần, chiêu hoãn hoặc tu dung, không ngờ lại là chính nhất phẩm Thục phi, hoàng thượng còn ban cho ở Trường Nhạc Cung, đây là vinh hạnh đặc biệt a!

Kiến Chương Cung, người dẫn đầu bọn thái giám, vội vã khom người đỡ Thẩm Mạt Vân dậy nói: “Thục phi nương nương mau đứng lên, hoàng thượng nói, Trường Nhạc cung cần thời gian để sửa sang lại, việc nương nương vào cung phải trì hoãn lại mấy ngày. Với lại, lễ sắc phong của người, bởi vì gần đây hoàng thượng triều chính bận rộn, thật sự không rảnh, theo ý của hoàng hậu nương nương là đợi đến năm sau, tổ chức cùng với các chủ tử khác luôn”

Nghe xong những lời này, vẻ mặt của Thẩm Mạt Vân vẫn bình tĩnh, trong mắt lại lộ ra vài phần vui sướng, có thể vào cung trễ vài ngày, lúc nào tiến cung cũng được, về phần lễ sắc phong, chỉ một năm thôi, nàng đợi được, vì thế nàng hơi hơi gật đầu nói:

“Ta biết rồi, làm phiền công công đã thông báo, mời công công vào trong dùng trà”

Thẩm Thì Tự cũng vội vàng tiếp đón Giang Hỉ, đây là thái giám bên cạnh hoàng thượng, khác biệt rất lớn, tất nhiên phải tiếp đãi chu đáo. Còn những nữ quyến thì vây quanh Thẩm Mạt Vân trở về hậu viện

Bên trong phòng, vẻ mặt của Trình thị không duy trì được nữa, Chu ma ma vừa nhìn thấy tình huống không đúng, đã liếc mắt ra hiệu cho nha hoàn hai bên, người trước, người sau lập tức lui ra ngoài

“Hay cho một hoàng hậu hiền lành rộng lượng, xem ra nương đã nhìn nhầm nàng ta rồi” Trình thị tức giận nói xong, đấm xuống tú độn ghế dựa một cái

“Nương, người đừng lo lắng, ngược lại nữ nhi nghĩ đây lại là một chuyện tốt” Thẩm Mạt Vân vẻ mặt bình tĩnh, tự nhiên nói

“Nhưng, cho con vào cung trễ vài ngày đây là ý gì?. Hơn nữa con là phi tử nhất phẩm, lại hoãn đại lễ sắc phong mấy tháng. Danh không chính, ngôn không thuận, thật ủy khuất cho con rồi” Trình thị sốt ruột, ngực phập phồng lúc lên lúc xuống, có thể nhìn thấy bà đang rất tức giận

Thẩm Mạt Vân vội vã vỗ ngực cho bà rồi nói: “Nương, đừng căng thẳng, nữ nhi vừa mới tiến cung đã được phong phi, chỉ sợ sẽ bị người khác dòm ngó, bây giờ nữ nhi tiến cung trễ vài ngày, đúng lúc có thể tranh thủ thời gian tính toán vì bản thân mình một chút. Hơn nữa, nữ nhi ở nhà thêm vài ngày làm bạn với phụ mẫu, đây không phải là chuyện tốt sao?. Còn về phần lễ sắc phong, thánh chỉ đã hạ xuống, chẳng lẽ hoàng hậu còn có thể ngăn cản không làm hay sao?. Chỉ là mấy tháng thôi, không cần so đo làm gì”

Chu ma ma cũng ở một bên khuyên nhủ: “Phu nhân, tiểu thư nói có lý, người cũng đừng tức giận kẻo làm tổn hại đến sức khỏe”

Trình thị thật vất vả mới tỉnh táo lại, vỗ tay của Thẩm Mạt Vân:

“Không dễ dàng được hoàng thượng rũ lòng thương xót, phong cho con làm Thục phi, rốt cuộc lại thành ra như vậy”

Thẩm Mạt Vân cầm cốc trà trong tay đưa tới: “Sau khi tiến cung, cuộc sống còn dài mà, được mất trong nhất thời, cũng không thể nói lên điều gì”

Hiền lành, hữu lễ, đó là quy tắc hành sự của hoàng hậu. nàng chỉ là một phi tử. con đường nàng phải đi, đương nhiên chính là làm thế nào để trở thành “sủng phi”

Trình thị nhẹ nhàng thở dài một hơi:

“Hi vọng như thế đi”

Lại nhìn nữ nhi một cái: “Mạt nhi, con đã lớn rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.