Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 120: Chương 120: Du ngoạn cùng Kaguya




Mở miệng hỏi người khác làm sao mà chết nghe ổn chứ, có người hỏi thăm kì lạ như vậy sao? Nhưng mà hai người bọn họ có lẽ đúng không phải người bình thường. Ichiro xấu hổ gãi đầu nói.

“ Tôi là bị đánh ghen mà chết. Thế còn cô thì sao? Chắc không phải bị... sau đó tự tử chứ?”

“ Bị... là sao hả?” Hinata tức giận trừng Ichiro, xấu hổ nói.

“ Tôi bị bạn trai bỏ cho nên tự tử.”

“ Còn không phải là bị... sao? Tôi nói đúng mà.” Ichiro nói thầm một câu sau đó lại nhìn Hinata chân thành nói.

“ Tôi không biết có bao nhiêu người giống chúng ta đến đây. Dù sao thì gặp được cô tôi vẫn là rất vui, sau đó có khó khăn có thể tìm tôi, tôi sẽ tận lực giúp cô.”

“ Vậy thì tối quá, hiện tại cậu có thể đưa tôi về được không? Tôi... sợ lại bị bắt cóc.” Hinata ngựng ngùng nói.

Là sợ trời tối đi, Ichiro thầm nghĩ nhưng cũng không nói phá ra, nếu không lại đưa tới cô gái này tức giận. Ichiro thành thật hộ tống Hinata về tới tận cửa nhà, còn chào hỏi thân thiết với Hiashi, cha của Hinata.

Cũng là lần trước hắn cứu lại Hinata khiến cho Hiashi đối với hắn vô cùng có thiện cảm, nhân lúc này đây mới cảm ơn hắn vài câu, tiếc rằng không có đoạn mời hắn tiến vào nhà ăn cơm tối.

Ichiro sau khi rời đi nhà Hinata liền quay đầu trở về, hắn còn có nhiệm vụ cao cả là nấu cơm cho Kaguya nữa. Không biết từ khi nào hắn biến thành culi của mấy cô gái rồi.

“ Sasuke và Naruto đều không ở nhà sao?” Ichiro cùng Kaguya ngồi xuống dùng bữa, hôm nay món chính là thịt thỏ xào rau xanh, chủ yếu là để Kaguya ăn, còn lại một món canh cùng với một món mặn.

“ Naruto sáng nay liền theo Jiraiya đi đâu đó, còn Sasuke thì vội vội vàng vàng đi tìm Naruto cũng không biết có ý định làm gì.” Kaguya vừa ăn vừa trả lời.

“ Vậy hả, có lẽ ngày mai bọn họ liền trở về.” Ichiro nghĩ nghĩ trả lời, cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa.

...................

Sáng ngày hôm sau, quả nhiên như Ichiro đoán, Sasuke là bị người ta khiêng trở về, cùng Kakashi chuyển hộ khẩu đến bệnh viện. Ichiro đi qua xem xét một chút cảm thán.

“ Tên Itachi này quả nhiên là đủ ác, hành hạ Sasuke cũng không chút nương tay. Chắc là không có đam mê đặc thù nào chứ.”

“ Ichiro, chúng ta hiện tại còn muốn rời đi làng Lá sao?” Kaguya hỏi.

“ Đi chứ, cũng coi như là đi ra ngoài du lịch một vòng. Hỏa quốc lớn như vậy ta còn chưa có đi được mấy nơi đâu.” Ichiro cười nói.

Thế là Kaguya cùng Ichiro liền xách balo rời đi làng Lá, hiện tại làng Lá không có Hokage, cho nên việc rời đi làng Lá cũng không gặp người ngăn cản.

Ichiro dựa theo tin tình báo của tổ chức đưa cho, biết được hướng đi của Naruto cũng không vội vã đuổi theo. Mục đích của hắn cũng là phân tán sự chú ý của Akatsuki.

Nói đến tin tức tình báo, trước đó Ichiro yêu cầu thuộc hạ của Gatou mở quán rượu khu giải trí ở khắp các nơi chính là để bọn chúng thay hắn thu thập tin tức. Có thể nói hiện tại mỗi một thành phố đều có tai mắt của hắn.

Ichiro cũng nhận được tình báo của công chúa Tsunade, dựa theo tình báo phân tích nửa tháng sau Tsunade sẽ tại thành phố Tanzaku, một thành phố vui chơi nổi tiếng của Hỏa quốc để chơi cờ bạc.

Trước đó có người từng nói, muốn tìm Tsunade, cứ chạy đến sòng bạc. Bởi vì bà cô này có một cái nghiện chính là nghiện cờ bạc. Đương nhiên không phải sòng bạc nào cũng được, phải là nơi bà cô này đang dừng chân.

Tsunade có một thói quen chính là mỗi lần đi qua một nơi đều sẽ thay đổi hình dáng. Nhưng mà muốn nhận biết bà cô này rất dễ, trên trán có một hình xăm hình thoi màu tím, ngực bự và chơi bạc luôn thua.

Biết được thời gian cùng hành tung của Tsunade, Ichiro không hề vội vàng chạy tới Tanzaku. Hắn mang theo Kaguya một đường thăm thú khắp nơi, lúc đi ngắm hoa, lúc đi tắm suối nước nóng thư giãn.

Khi đến Tanzaku vừa hay là nửa tháng thời gian, hắn cũng không nhìn thấy bóng dáng của Naruto và Jiraiya. Có lẽ là do Jiraiya trên đường bận “ thu thập tư liệu” cho nên chậm chạp chưa tới.

Ichiro chờ đợi hai ngày cũng không thấy tin tức Tsunade, cũng không vội mà dẫn theo Kaguya đi thăm quan thành phố phồn hoa này.

Nơi này quả nhiên là chốn vui chơi thiên đường, khắp nơi bày rạp bán hàng, vui chơi nhận thượng như là mở hội. Quán rượi nhà nghỉ mọc lên khắp nơi, các cô gái nơi đây cũng rất là hiếu khách, gặp ai cũng đi lên chào hỏi.

Ngoài nhưng thứ đó ra, nơi này kiến trúc cũng là có đặc biệt, nhất là phía Đông của thành phố có hai ngọn tháp cao hơn trăm mét, ở nơi đó vừa có thể ngắm mặt trời mọc lại vừa có thể ngắm mặt trời lặn.

Sáng sớm hôm nay, Ichiro dẫn theo Kaguya đi tới ngọn tháp ngồi xuống chờ đợi mặt trời mọc. Kaguya ngồi dựa vào người Ichiro nói.

“ Cũng đã mấy vạn năm trôi qua, em một lần nữa lại có thể cùng anh ngắm mặt trời mọc.”

“ Khi trước hắn cũng hay cùng em ngắm mặt trời mọc sao?” Ichiro quay sang hỏi.

Mặc cho Kaguya nhận định hắn cùng tên nào đó là một người, nhưng mà hắn vẫn cho rằng bản thân không phải. Bởi vì hắn là từ nơi khác tới, làm sao có thể là mấy vạn năm trước người kia được.

Rất nhanh trên đỉnh núi bắt đầu phát ra từng tia sáng yếu ớt, bời trời cũng bị nhuộm một màu đỏ lửa, nó giống như là miếng sắt bị nung nóng. Càng xa đỉnh núi, màu đỏ càng lúc càng nhạt, phai thành bảy sắc xen kẽ.

Lại qua một lúc, một quả cầu đỏ rực như lòng trứng gà từ từ dâng lên, bầu trời cũng bắt đầu tan dần màu đỏ, giống như bị quả cầu ấy hút lại. Từng tia nắng màu vàng bắt đầu vẩy lên từng mái nhà.

“ Thật là đẹp.” Kaguya say mê nhìn mặt trời từ từ dâng lên cảm thán một câu.

“ Ào ào.” Bỗng ở phía xa phát ra từng tiếng ma sát dữ dội, nháy mắt từ phía đỉnh núi lao ra một con rắn khổng lồ. Thân thể nó uốn lượn ma sát trên mặt đất mới phát ra âm thanh kia.

“ Ầm ầm.” Con rắn khi đến thành phố không chút ý tứ dừng bước, nó vẫn như trước một đường lao nhanh, có tư thế như “ thần cản giết thần, phạt cản giết phật”.

Ichiro nhíu mày nhìn trên đầu con rắn khổng lồ hai bóng người, không ngờ chính là Orochimaru cùng một tên thuộc hạ của hắn. Cũng chỉ có Orochimaru mới thích cưỡi rắn đi dạo như vậy.

“ Chúng ta tránh đi một chút. Ông chú biến thái kia hẳn là sẽ tông nát hai tòa tháp này mất.”

Ichiro vòng tay ôm eo Kaguya nói sau đó hai người lóe lên liền biến mất tại đỉnh tháp đi tới phòng khách sạn mà hắn trước đó ở lại. Ichiro dặn dò Kaguya đi xuống ăn sáng, bản thân thì rời đi.

“ Ichiro, cậu ta cũng ở nơi này.”

Orochimaru cũng đã chú ý tới Ichiro rời đi, bởi vì nhận ra Ichiro cho nên hắn mới cố ý muốn tông nát hai cái tháp kia. Đây đơn thuần là khiêu khích mà thôi.

“ Cậu ta rất nguy hiểm, sợ rằng sẽ phá hủy kế hoạch của chúng ta.” Kabuto lo lắng nói.

“ Không sao? Cậu ta cũng không có ý định giết ta, cho nên chúng ta không cần quá để ý đến cậu ta làm gì. Nếu kế hoạch lần này bị hủy, ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn đợi lần kế tiếp chuyển sinh mà thôi.”

Orochimaru khẽ ho khăn một tiếng, nhổ ra một ngụm máu đen. Kabuto vội vàng giúp hắn lau khóe miệng. Nếu để Ichiro nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ hô to một câu “ chơi gay”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.