Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 90: Chương 90: Orochimaru và Anko




Anko sau khi rời đi đám người Ichiro liền dựa theo cảm ứng của ấn chú trên người bắt đầu tìm kiếm tung tích của Orochimaru.

Năm xưa cô đã từng là học trò của Orochimaru, hơn nữa cô còn đã từng rất yêu quý hắn, đã từng rất tực hào về hắn. Nhưng mà sau khi thấy được bộ mặt thật của hắn cô đã thất vọng, khiếp sợ.

Hiện tại cô chỉ có một mục đích, chính là giết chết người thầy năm xưa, cùng hắn đi xuống địa ngục, kết thúc cuộc sống ác ma của hắn. Cô muốn một người thầy hoàn hảo, tài giỏi của mình năm xưa.

“ Orochimaru, lần này ta nhất định sẽ giết ngươi.”

Anko tăng nhanh tốc độ, ấn chú trên người phản ứng càng mãnh liệt chứng tỏ khoảng cách giữa cô và Orochimaru đã không xa.

Quả nhiên không lâu, Anko liền chứng kiến Orochimaru đang thi triển nhẫn thuật bỏ đi. Cô không một lời chạy lên liền tấn công.

Anko phóng ra một chùm phi tiêu ngăn cản Orochimaru biến mất sau đó liền đáp xuống cành cây cách Orochimaru không xa.

Hai tay cô nhanh chóng kết ấn sau đó bắn ra mấy con rắn cắn tới gốc cây. Orochimaru đang chui vào thân cây liền bị rắn của Anko cho kéo ra ngoài.

Cô lập tức bồi cho hắn một dao, kunai cắm sâu vào vị trí tim của Orochimaru. Tuy nhiên một tích tắc sau hắn đã biến thành một vũng bùn mà biến mất, là thổ phân thân. Nhìn thấy cảnh này Anko chỉ hơi nhíu mày.

Orochimaru từ sau lưng Anko trồi lên, khẽ lè lưỡi rắn của mình liếm một cái vào má của cô, giọng khà khàn nói.

“ Đã lâu không gặp Anko, ngươi vẫn không chút thay đổi, vẫy là hoạt bát năng động như vậy. Luôn luôn nghĩ

Anko run rẩy thân thể, quay người liền là một dao chém ngang, nhưng mà chỉ có thể chém vào không khí mà thôi, Orochimaru đã lùi lại từ lúc nào.

Anko nhìn khuôn mặt quen thuộc không chút biến hóa nào của Orochimaru nghiến răng.

“ Orochimaru, với những gì mà ngươi đã dạy ta, ta sẽ kết thúc cuộc đời ngươi.”

Anko vừa nói liền tấn công, từ sau lưng cô bắn ra một đàn rắn độc, Orochimaru cười nhẹ một cái vung tay liền chặt đứt tất cả đầu rắn.

Bỗng phía trên đầu hắn xuất hiện thêm một Anko khác, cô lao người nhảy xuống. Orochimaru quay người lại liền bị Anko đè lên người, cô nắm lấy kunai ghim tay hai người vào thân cây, một tay khác thì nắm lấy tay hắn, bắt đầu kết ấn.

“ Đây là nhẫn thuật ngươi dạy ta, hãy cùng chết đi, Orochimaru. Song xà tương sát.”

“ Ha ha, ngươi là muốn tự tử sao, Anko? Đó chỉ là một cái phân thân của ta thôi mà.” Bỗng sau lưng cô vang lên giọng nói của Orochimaru.

Anko nhìn Orochimaru dưới thân, sợ run rẩy, lại là một cái phân thân. Cô cảm giác bản thân giống như đã mất đi tỉnh táo, lại liên tục muốn đồng quy vu tận với một cái phân thân.

“ Hiện tại ngươi là một ninja thượng đẳng đặc biệt của làng Lá, đừng tùy tiện sử dụng cấm thuật mà ta đã truyền dạy cho ngươi vậy chứ. Ngươi là đang thể hiện sự giận dỗi vì năm đó ta đã bỏ rới ngươi sao?”

“ Ghê tởm, đừng nhắc lại điều đó, làm học trò ngươi chính là việc đáng hận nhất của đời ta.” Anko nghiên răng quát lên, ném đi kunai trong tay.

Orochimaru nhẹ nhàng bắt được kunai, thuật tiện vứt qua một bên, sau đó liền bắt một cái thủ ấn. Anko lập tức đau đớn ngã trên mặt đất, ấn chú trên cổ cô nóng ran lên, chakra sôi trào, toàn thân đau đớn vô cùng.

“ Đã lâu lắm rồi chúng ta mới gặp lại nhau, sao ngươi lại lạnh lùng như vậy chứ. Học trò cưng của ta.” Orochimaru nhìn Anko nói.

“ Ngươi tại sao quay lại, muốn ám sát Hokage đại nhân chứ gì.” Anko gắng gượng bò dậy.

“ Không không, hiện tại chưa được, ta còn chưa đủ người để làm điều đó. Lần này ta đến chỉ là muốn nhìn xem một vài thành viên mới ưu tú của làng này mà thôi.” Orochimaru liếm môi cười nói.

“ Trong lần thi này có một thằng nhóc rất khá, ta vừa tặng một cái ấn chú cho nó. Ngươi hiểu ta đang nói ai chứ.”

“ Ngươi vẫn luôn mong muốn có được huyết kế của tộc Uchiha, lần này chắc cũng không từ bỏ cơ hội. Nhưng mà ngươi không nghĩ đến việc nó sẽ chết sao?” Anko cố nhịn đau đớn hỏi.

“ Đúng là như vậy, thằng nhóc đó chỉ một phần mười cơ hội sống sót mà thôi. Nhưng mà biết đâu được, nó lại có thể may mắn như ngươi, thành công thì sao.”

“ Kẻ điên, ta sẽ không để cho ngươi thành công, đến lúc đó ngài Đệ Tam chắc chắn sẽ giết nó. Ngươi sẽ không được như ý nguyện đâu, Orochimaru.”

“ Giết, ngươi dường như không hiểu lão ta, lão chắc chắn sẽ không làm vậy, lão sẽ giúp ta chông coi Sasuke. À đúng, ngươi phải cho cuộc thi tiếp tục, ta muốn tiếp tục theo dõi khả năng của tên nhóc đó.

Nếu ngươi dám cho dừng cuộc thi ta sẽ giết tất cả các thí sinh. Đến lúc đó làng Lá sợ là phải bị các làng khác đồng thời nhằm vào. Ngươi cũng không tránh khỏi mang tiếng xấu đâu.”

“ Ngươi...” Anko cắn răng mắng.

“ Ha ha, ta phải đi đây, học trò cưng của ta. Ha ha.”

Orochimaru cười một cách điên cuồng xong liền biến mất, Anko thì nhịn đau gắng gượng đứng dậy rời đi. Không bao lâu cô liền gặp được anbu, sau đó liền theo họ đi đến ngọn tháp trung tâm.

.........................

“ Nơi này tại sao lại vắng như vậy?”

Karin nhìn xung quanh hỏi, cô có thể cảm nhận được ngoài hai người bọn họ ra chỉ có khí tức của một người. Nơi này chính là tộc địa của Uchiha, tất nhiên là chẳng có ai rồi.

“ Nơi này ban đầu là tộc địa Uchiha. Chắc cậu có nghe qua tin đồn bên ngoài rồi, tất cả tộc nhân bị diệt hết. Cho nên chỗ này sẽ không còn ai ở cả.”

“ Nói như vậy tại sao cậu lại ở nơi này, cậu cũng không phải tộc Uchiha. Nghe nói tộc Uchiha còn có một người, hắn ta không quản nơi này sao?”

Ichiro nghe thấy cười một tiếng nói.

“ Tôi ở chính là nhà của hắn à, chúng tôi là bạn thân. Hơn nữa đều đã là trẻ mồ côi, cho nên sống nương tựa lẫn nhau.”

“ Thì ra là vậy.” Karin gật đầu.

“ Được rồi, cậu tạm thời ở đây một thời gian, lúc nào muốn đi đều có thể. Tuy nhiên có thể sẽ có người đến theo dõi cậu, cho nên bình thường cậu cũng không nên đi lung tung. Nếu muốn đi dạo có thể tìm tôi, tôi dẫn cậu đi, sẽ không bị người ngăn cản.”

Ichiro chỉ căn nhà bên cạnh nhà bọn họ nói, nhà của Sasuke cũng đã không có phòng cho cô ở nữa. Cũng không thể bắt hai tên kia nhường phòng cho Karin, hơn nữa bọn họ cũng không thân lắm, không đến lỗi cần ở chung.

“ Nếu như buồn chán cậu có thể nói truyện cùng Kaguya, cô ấy bình thường không có việc gì làm sẽ chỉ thẫn thờ bên hiên nhà. Có lẽ hai người sẽ rất vui khi trò truyện.”

Ichiro kéo Karin đi tới trước mặt Kaguya sau đó đi vào trong phòng ngã vật xuống giường ngủ, hắn thật sự rất mệt. Kaguya nhìn hắn như vậy liền gọi với vào.

“ Lão công, nhớ dậy chuẩn bị bữa tối.”

“ Ta biết rồi.” Ichiro mơ màng trả lời.

Karin rụt rè đi đến bên cạnh Kaguya ngồi xuống, cẩn thận nói.

“ Xin chào, em là Uzumaki Karin, không biết chị gọi là gì?”

“ Tôi gọi Otsutsuki Kaguya, ngươi nhìn rất giống thị nữ trước kia của ta.” Kaguya liếc Karin nói.

“ Thị nữ, chẳng lẽ chị là một quý tộc. Vậy chị với cậu ấy là gì?” Karin không hiểu hỏi.

“ Ta đã từng làm một công chúa, còn chàng ấy là phu quân của ta.” Kaguya nói.

“ Cái gì, công chúa. Còn có cậu ấy là chồng của chị, hai người cũng chỉ mới mười mấy tuổi đi. Làm sao đã làm vợ chồng được.” Karin trợn mắt kinh sợ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.