Thực Vật Chiến Sủng Của Ta

Chương 85: Chương 85: Cùng một chiến tuyến




Đuổi kịp tới Sinh Linh thổ, Minh Viễn tất nhiên là chú ý tới động tĩnh chiến đấu ở phía xa xa, Dương Ninh Ninh đã kéo trận chiến tách rời với các địa vực còn lại.

Sinh Linh thổ vẫn luôn được bảo toàn, giống như thể đây là con bài cuối cùng mà cô ta để lại cho bọn anh, đồng thời Tiểu Mộc cũng biết được điều này.

Nơi này có một nguồn sinh mệnh lực dồi dào, năng lượng quang minh ấm áp, là nơi duy nhất còn chưa bị ảnh hưởng bởi hệ thống.

“Đây là….?”

Quang hợp của Tiểu Mộc sao? không đúng, nó còn cao cấp hơn, mọi vết thương đều được chữa lành, chưa hết, Minh Viễn còn ngửi thấy mùi hương của em ấy.

Giống như đã hòa làm một với vùng đất thiêng liêng này, ở Vĩnh cửu giam cầm, Tiểu Mộc liền hoàn toàn tỉnh lại.

Nhưng mà cô cũng không có rời đi, trong thời gian mà Alivia chiếm lấy thân xác của cô, Tiểu Mộc cũng có quyền khống chế thân xác của Alivia.

Đây là thiếu sót của Mole, cái cảm giác băng hàn và giá rét này khiến Tiểu Mộc cảm thấy khó chịu đến điên cuồng, nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng.

Có một điều mà cô nhận ra khi trở thành nữ tinh linh của vùng thánh địa này, đó là bốn địa vực nguy hiểm tại đây có mối liên quan với nhau!!!

“Tiểu Viễn, Tiểu Viễn, anh có nghe thấy em nói không?”

Nhíu mày chỉnh lại tư thế bên trong tảng băng khổng lồ, từ Vĩnh cửu giam cầm, cô liên lạc với Sinh linh thổ, trực tiếp truyền âm vô đầu Minh Viễn.

Bất ngờ nghe được âm thanh quen thuộc, anh liền mừng rỡ kêu gào tên của cô

“Tiểu Mộc… Tiểu Mộc, em ở đâu?”

Quan sát khắp mọi nơi, rõ ràng là anh nghe rất rõ giọng nói của cô ấy, nhưng lại không thể tìm ra vị trí của Tiểu Mộc.

Vẫn không ngừng di chuyển tầm mắt, Tiểu Mộc liền giải thích khái quát tình hình cho Minh Viễn hiểu, nơi này là khu vực nghỉ ngơi của tinh linh tộc.

Chỉ cần bị mắc kẹt vào trong liền sẽ chìm vào giấc ngủ say ngàn thu, và đây cũng chính là điểm mấu chốt cần quan tâm

“Ý của em là?”

Minh Viễn cũng hiểu được khái quát, nhưng anh muốn nghe được lời xác nhận từ Tiểu Mộc, bởi vì chỉ một sai lầm nhỏ thôi là đủ để khiến toàn bộ kế hoạch thất bại.

“Dụ dỗ con quái vật kia vào đây, kích hoạt Sinh Linh thổ năng lực”

Ngắn gọn nói kế hoạch của lần này, bởi vì tất cả mọi người đều biết được.

Cái gọi là thần linh ngoài kia đơn giản cũng chỉ là một kẻ giả mạo mà thôi, sức mạnh của hắn không phải là vĩnh viễn, cho nên là…

“Thời gian sẽ triệt tiêu cái gọi là Đạo luật của thần kia, nhưng mà để làm được vậy thật rất khó, chúng ta sẽ phải vô cùng cẩn thận”

Tiểu Mộc cẩn trọng nhắc nhở Minh Viễn, anh cũng gật đầu chấp nhận, liền kể cả cặp tinh linh Alivia với Mole còn thất bại, một con kiến nhỏ bé như anh thật chẳng phải thứ đặc biệt gì.

Nếu có cái gì gọi là thay đổi, vậy chỉ đơn giản là Giác quan của linh hồn này, nhưng mà phải làm sao để dụ dỗ hệ thống qua đây?

“Chờ đợi, trách nhiệm của chúng ta chính là chờ đợi”

Không có nói Minh Viễn phải làm gì khủng khiếp, giác quan của anh chính là thứ kinh khủng nhất rồi.

Đây cũng chính là trọng tâm của kế hoạch lần này!

“Hãy lẫn trốn bên mắt trận của Sinh linh thổ, che dấu bản thân, sau đấy sẽ có người dụ dỗ hắn qua”

“Có người?”

Minh Viễn kỳ lạ hỏi, sau đấy suy nghĩ một chút, anh liền nhịn không được liên tưởng tới những kẻ bắt cóc Tiểu Mộc.

Dù anh có tốt tính đến thế nào, Minh Viễn vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu, đặc biệt muốn đánh người, thấy vậy cô liền phải an ủi.

“Đừng mất bình tĩnh, Tiểu Viễn, hãy nhớ, là do chúng ta trước tiên xâm nhập lãnh thổ của người ta, hơn nữa, bọn họ cũng là bất đắc dĩ, nếu có trách, vậy thì trách lúc đầu chúng ta không cùng một chiến tuyến với họ, đối đầu là không thể tránh”

“Nhưng mà, bây giờ, sinh mệnh của tất cả mọi người đều bị buộc vào một thuyền, đừng manh động, để sống, chúng ta cần hợp tác!”

Thở dài một hơi, Tiểu Mộc làm sao không hiểu được sự khó chịu của Minh Viễn là vì cô mà nỗi nóng chứ, nhưng dù gì đi nữa nói đi cũng phải nói lại.

Lúc này cô đang giao tiếp với Alivia, cặp đôi Tinh linh và Gian xảo cổ thụ đã khôi phục gần khỏe lại rồi, mặc dù thanh kiếm của bọn họ gãy nát, nhưng ý chí chiến đấu còn chưa bị dập tắt đâu.

“Tiểu Mộc, cậu chủ… ngài ấy?”

“Cậu chủ vẫn khỏe, ngài ấy đang ở bên cạnh em!”

Khế ước bị phá vỡ là thứ khiến cho Minh Viễn lo lắng về Quách Minh, cũng không hiểu sao đột nhiên khế ước bị đập nát.

Nhưng mà dù cho có bị khế ước ràng buộc hay không, anh vẫn nhất quyết bảo vệ ngài ấy, kể cả phải đánh đổi cái mạng này.

Mối liên kết này đã không còn có thể dùng những sợi xiềng xích bình thường để cản trở được nữa, chấp nhận kế hoạch được vạch ra.

Bây giờ, toàn bộ mọi người ngoại trừ hệ thống đều bị buộc vào trên một con thuyền, gió mà thổi lật nó thì cảm đám sẽ xong đời.

Vậy nên, bọn anh mới sẽ hợp tác, giờ là lúc để tất cả đồng lòng chiến đấu, vội vàng lẫn trốn tại trận tâm của Sinh Linh Thổ, kìm nén khí tức của mình, móc khóa đầu tiên được đặt.

Tiếp theo đấy…

“Chúng ta cũng nên đi thôi”

“Tất nhiên, một lần nữa xông lên nào”

Mole cùng với Alivia nắm lấy tay nhau, hợp thể tinh linh xuất hiện, dung hòa lại với nhau, đôi cánh tiên đập mạnh đuổi theo chỗ của Mặc Lam và hệ thống.

Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra, hệ thống vung cước, chàng trai liền bị đạp đến cả người ói ra ngụm máu lớn, hệ thống dùng sức vặn, cái tay của Mặc Lam chặt đứt lìa.

Hành hạ, đơn phương hành hạ, thiếu tướng uy nghiêm của Lăng Hiên quốc gia giờ như một con chó chết.

Trọng sinh giả? Còn không phải giống ký chủ Trạch Dương, bị hệ thống nó đây cắn nuốt điều khiển như một con rối?

Con người các ngươi chỉ là những tảng đá vụn kê đường cho ta tiếp tục bước mà thôi, suốt ngày phải phục dịch bọn não tàn các ngươi, thật kinh tởm ta!

“Hahahaha…. Chết đi, chết đi”

Nhìn thấy Mặc Lam càng thống khổ, hệ thống càng sung sướng, giống như cái lúc nó nhìn thấy linh hồn của Trạch Dương rơi vào bể sâu tuyệt vọng.

Khi mà ký chủ nó nhìn thấy thân thể mình biến thành thứ quái hợm người không ra người, quỷ không ra quỷ, hẳn là tinh thần bị kích thích lắm đi?

Khặc khặc, thật là thoải mái chết được, con người a, quả nhiên thật không đáng tiền.

……

- Heh? Thật vậy sao?-

Hình bóng của vị tinh linh xinh đẹp xuất hiện, nhưng lời nói vừa rồi không phải là của hắn, bất quá như thế là đã đủ

“….Tới rồi… muộn thật đấy….”

Nôn ra thêm một đống máu, Mặc Lam tàn tệ với khuôn mặt bị biến thành đầu heo bỗng ngẩng đầu dậy, chỉ còn một tay anh nắm lấy thanh kiếm của mình, chém ra.

“Trảm long bí thức: Long chi ý chí”

Dồn hết toàn bộ sức lực của mình để đẩy hệ thống tiến vào Sinh Linh thổ, Thanh long xuất hiện cắn lấy kẻ thù trước mặt tha đi, để lại Mặc Lam ở lại thở dốc, sau đấy liền kiệt quệ ngất xỉu.

Bước tiếp theo, liền phải dựa vào hai người rồi đấy, Mole, Alivia!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.