Thực Vật Khế Ước Sư

Chương 20: Chương 20




Đường Tiểu Trì đoán không sai, các thế lực lớn trên tinh cầu Tangol đã sớm chú ý đến trang viên Lung Thúy, tuy rằng có Lý bá đem bên trong trang viên nắm giữ kín kẽ không một lỗ hổng, nhưng những tầm mắt giám thị ở bên ngoài trang viên chưa bao giờ dừng lại.

Bọn họ cũng không dám đắc tội một Đào Tạo Sư lợi hại, huống chi phía sau Đường Tiểu Trì còn có người của Kiều chống đỡ, người giám sát cũng chỉ dám nhìn ở xa xa, để thời điểm có biến cố có thể kịp thời phản ứng, không đến nỗi rơi vào bị động.

Sau khi Ở Đường Tiểu Trì lộ ra thân phận Khế Ước Sư cấp cao, những thế lực này cũng rất hiểu ngầm mà cho rút lui toàn bộ người giám sát. Đào Tạo Sư tuy rằng quý giá, nhưng nhất định cần phải thuận theo Khế Ước Sư, ở trên tinh cầu Tangol, nhóm Khế Ước Sư có thế lực lớn nhất, mạnh nhất là bọn họ, nhưng mà hiện tại Đường Tiểu Trì đã là Khế Ước Sư cấp cao, trong tay còn có Linh bảo, căn bản không phải là người mà bọn học có thể lừa gạt.

Vì vậy địa vị của Đường Tiểu Trì càng thêm siêu nhiên vững chắc, ngay cả cửa hàng thực vật Bách Thảo cũng tựa hồ trở thành nơi mà nhóm nhị thiếu tụ tập, mấy người Ngũ Như Bách thường xuyên đến xem thực vật phổ thông quý hiếm cũng ít đến hơn rất nhiều, chỉ có các con em của đại gia tộc, chủ yếu còn là con cháu được sủng ái nhất mới có tư cách tiến vào nơi này, sau khi đến lại không rời đi, làm cho Đường Tiểu Trì than thở, nếu cứ tiếp tục như này, kinh tế của cửa hàng sẽ ngày càng đình trệ, chỉ sợ sẽ bị lỗ.

Lý bá thấy cậu buồn phiền, mỉm cười nói: "Tiểu thiếu gia lo xa rồi, mặc dù mấy ngày qua có ít người đến, nhưng mà thực vật bán được lại không ít. Ngài xem, tiểu thiếu gia Tả gia tới rồi, ngài đi chiêu đãi bằng hữu đi, cửa hàng hãy giao cho Lý bá."

Tả Khâu Tự và Tả Phán Sơn vào cửa tiệm, nhìn thấy Đường Tiểu Trì, mắt Tả Khâu Tự sáng lên, chạy vội tới.

"Tiểu Trì! Tớ có tin tức tốt muốn nói cho cậu."

Học viện đã khai giảng, Tả Khâu Tự một tháng trước đã đến đó.

Học viện không có tên tuổi, nhưng lại là trường học duy nhất đào tạo Khế Ước Sư trên thế giới Tinh Lịch. Học viện trải rộng toàn bộ thế giới, hầu như tinh cầu Tự nhiên nào cũng có phân viện của nó, trong học viện có Khế Ước Sư lợi hại nhất, Đào Tạo Sư cao cấp nhất, Tu Phục Sư chuyên nghiệp nhất, là nơi mà các thiếu niên tha thiết ước mơ được đến học.

Học viện không lựa chọn học sinh, gia thế tốt có thể đến học, gia đình nghèo khó cũng có thể đến, thiên phú cao có thể đến, thiên phú thấp nhưng chịu khó cũng hoan nghênh. Nghe nói đây là điều thứ nhất trong nội quy do hiệu trưởng lập ra cũng như là điều trọng yếu nhất. Mấy trăm năm trước, lúc Trùng tộc xâm lấn, các Khế Ước Sư, Đào Tạo Sư, Tu Phục Sư, còn có người bình thường, tất cả đều đoàn kết lại, giãy dụa phấn đấu trăm năm mới tạm thời đẩy lùi Trùng tộc, sau đó học viện luôn luôn tuân theo nguyên tắc này, trở thành thế lực cao thượng nhất ở Tinh Lịch.

Đường Tiểu Trì bị đuổi học không phải là do học viện không có nhân tình. Cứ mỗi một trăm năm, sẽ xuất hi một thiếu niên có thiên phú kinh người nhưng lại không cách nào tu luyện, nếu không nguyện ý từ bỏ mà kiên trì tu luyện kết quả chính là thân thể suy yếu mà chết. Học viện nỗ lực nhiều năm cũng không tìm được phương pháp giải quyết, sau khi thương thảo chỉ có thể cưỡng ép nghỉ học.

Phương pháp tu luyện mà giáo viên trong học viện dạy có chút tương tự với phương pháp An Thần Dưỡng Khí ở Thiên diễn đại thế giới, là phương pháp dùng để tĩnh tâm tu thân mà tất cả mọi người đều có thể tu luyện, đối với Đường Tiểu Trì, nó rất thô thiển, vì vậy không có ý muốn trở lại học viện. Mà lần này Tả Khâu Tự mang đến một tin tức rất quan trọng.

Khế thực ở thế giới Tinh Lịch còn rất nhiều loài không có trong ghi chép, còn có rất nhiều khế thực mà Đào Tạo Sư không cách nào đào tạo được đang tự sinh sôi nảy nở, được gọi là thực vật chưa thuần phục, đại bộ phận được ghi chép lại trong thư viện của học viện.

Đường Tiểu Trì đã từng nhòe Tả Khâu Tự hỗ trợ lưu ý đến tài liệu luyện chế Tử Linh Đan, Tả Khâu Tự ghi vào trong lòng, sau khi tìm được quyển sách này trong học viện, liền cẩn thận tìm đọc tin tức liên quan đến thực vật chưa thuần phục.

Bởi vì thực vật chưa thuần phục không có cách nào để người bồi dưỡng, chỉ có thể tự nhiên sinh sôi nảy nở, nên không cho phép Khế Ước Sư phổ thông tùy ý khế ước, nhất định phải trải qua khảo sát của học viện mới được cho phép, chỉ những Khế Ước Sư có thể phát huy được công hiệu to lớn nhất của khế thực hoặc là Đào Tạo Sư có phương pháp đào tạo mới có thể tiếp xúc được với những thực vật này.

"Tiểu Trì, cậu ở học viện có tiếng tăm rất lớn, không chỉ riêng học sinh, ngay cả đạo sư cũng đã từng nghe nói đến tên cậu " Tả Khâu Tự nói xong dừng một chút, "Tình huống thân thể của cậu là không thể giấu được, học viện đã từng nghiên cứu mấy chục năm cũng không có thể tìm ra được phương pháp giảm bớt loại tình huống này, mãi đến tận bây giờ vẫn còn tiếp tục nghiên cứu, mà cậu lại là Khế Ước Sư tiếp tục tu luyện mà thân thể vẫn khỏe mạnh. Tớ nghe nói Viện trưởng đã từng có học trò có tình huống giống cậu, mặc dù không có tiếp tục tu luyện, nhưng mười mấy năm sau thân thể vẫn suy nhược mà qua đời. Người học trò này rất được Viện trưởng sủng ái, từ sau chuyện đó Viện trưởng không còn thu đồ đệ nữa."

"Tuy rằng bởi vì nguyên nhân này mà cậu có thể sẽ càng dễ dàng có được tư cách tiếp xúc thực vật chưa thuần phục, thế nhưng cũng nhất định phải càng thêm cẩn thận mới được."

Đường Tiểu Trì thật lòng gật đầu. Tuy rằng nghe được học viện này tương đương chính phái, thế nhưng mãi đến tận bây giờ Viện trưởng vẫn không có thu đồ đệ, chỉ sợ việc kia đã trở thành chấp niệm của Viện trưởng, chấp niệm nặng sẽ có tâm ma, người có tâm ma sẽ làm ra chuyện ly kỳ vi phạm bản tính của bản thân sẽ chẳng có gì lạ.

"Tớ sẽ cẩn thận."

"Còn có một hội Thí Luyện của học viện, được tổ chức ở tinh cầu bậc hai Cruise. Nghe nói ở hội Thí Luyện, học viện sẽ đem đến mấy cây thực vật chưa thuần phục, nếu như cậu có thể thành công khế ước có lẽ sẽ có được tư cách tiếp xúc với những cây khác."

Tinh cầu Cruise chỉ đứng sau Đế tinh, là tinh cầu bậc hai trong Trung Ương tinh, phồn hoa náo nhiệt ở đây không phải là thứ mà tinh cầu biên giới Tangol có thể so sánh được. Cứ ba mươi năm học viện sẽ tổ chức hội Thí Luyện một lần, những Khế Ước Sư dưới ba mươi tuổi đều có thể tham gia, ở trong hội Thí luyện được mang đến tất cả mọi thứ thuộc sở hữu của bản thân, nếu như biểu hiện đặc biệt ưu tú, học viện sẽ căn cứ tình huống mà có khen thưởng khác nhau.

Thiếu gia của mấy nhà Tả, Đổng, Phạm đều sẽ tham gia hội Thí Luyện này, hội học sinh của tinh cầu Tangol sẽ dùng phi thuyền chuyên dụng loại nhỏ trực tiếp bay đến tinh cầu Cruise, Tả Khâu Tự và Đường Niệm Chân quyết định bồi bạn với Đường Tiểu Trì nên sẽ đi bằng phi thuyền công cộng.

Đường Niệm Chân người tuy rằng vẫn còn, nhưng tâm tư đã sớm không ở trong học viện.

Anh hai thay đổi rất nhiều.

Tuy rằng tướng mạo, thái độ đối với nàng vẫn thân thiết như cũ, thế nhưng cảm giác thân mật mà hai anh em sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm đã mất rồi.

Đường Niệm Chân cho rằng là lỗi của bản thân. Mặc dù nàng biết anh hai vất vả như vậy là vì tương lai của hai người bọn họ, nhưng trong lòng vẫn oán giận nho nhỏ, oán giận cậu không để ý đến bản thân, vì vậy sau khi nàng tiến vào học viện liền đem phần lớn tâm tư đều để ý tới chỗ khác, vội vàng tu luyện, vội vàng học tập, vội vàng kết bạn, vội vàng so tài, giao lưu với anh hai càng ngày càng ít, thậm chí ngoại trừ thông báo tình huống ở học viện thì giữa họ cũng không còn lời nào để nói.

Nàng càng thêm bực mình, liền không tiếp tục chủ động quan tâm tới Đường Tiểu Trì. Kết quả là anh hai bị đuổi học, nàng cư nhiên bởi vì không quan tâm chút nào nên không có được một chút tin tức.

Lần nữa gặp mặt, anh hai thân thể không chỉ tốt, mà còn trở thành Khế Ước Sư cao cấp, mở một cửa hàng thực vật, có cả vườn Khế thực, thậm chí còn có Linh bảo, nàng rất mẫn cảm nên có thể dễ dàng nhìn ra được anh hai rất tín nhiệm và yêu thích cái người cùng mở cửa tiệm chung kia, Đường Niệm Chân trong lòng nhận định rằng người chữa bệnh cho anh hai chắc chắn là hắn. Mặc dù rất là cảm tạ hắn, thế nhưng người trọng yếu nhất trong lòng anh hai, nhất định phải là nàng! Đường Niệm Chân nắm tay, kiên định quyết tâm muốn tranh sủng với Kiều Tu.

Đườn Niệm Chân về học viện, tu luyện không bao lâu liền mở mắt ra thở dài.

Vị trí của học viện đã được đặc biệt xử lý, linh khí dồi dào ôn thuần, tu luyện rất thư thích và nhanh chóng, nhưng nếu so với trang viên Lung Thúy thì còn kém nhiều. Đường Niệm Chân có thể cảm nhận được sự chênh lệch giữa học viện và trang viên, thế nhưng do năng lực chưa đủ nên không cảm nhận sâu sắc được sự chênh lệch đó, do đã có thói quen tu luyện trong trang viên, Đường Niệm Chân có chút khó có thể chịu đựng được linh khí hỗn độn trong học viện.

Đường Niệm Chân lại thở dài, trách không được anh hai nói tiết kiệm mà trở thành xa xỉ thì dễ, còn xa xỉ mà phải tiết kiệm thì lại khó. Suy nghĩ một chút, gọi ra Thanh Tạ diệp, đẩy đẩy hai phiến lá cây nhỏ phấn nộn màu xanh lục đang thân mật sượt sượt Đường Niệm Chân, Tạ Thanh diệp xoay tròn hai phiến lá phiêu phù trước mặt nàng, nghiễm nhiên là một cây khế thực trung cấp.

Đường Niệm Chân thiên phú không tệ, nhưng khi tiến giai trung cấp lại muộn hơn mọi người rất nhiều. Mặc dù tiến giai chậm, nhưng Khế Ước Sư bị kẹt ở giai đoạn này nhiều không đếm xuể, có người linh quang lóe lên trong thời gian ngắn liền thăng cấp, nhưng có người lại như có bức tường ngăn chặn, mấy chục năm cũng không tiến giai được.

Mà Đường Niệm Chân tu luyện ba ngày ở trang viên Lung Thúy, liền bình ổn vượt qua giai đoạn này, trở thành Khế Ước Sư tung cấp. Thanh Tạ diệp này là Đường Tiểu Trì cho nàng.

Đường Niệm Chân vừa mới trở thành Khế Ước Giả trung cấp, mặc dù chưa khế ước với khế thực trung cấp, nhưng cũng biết khế thực trung cấp khó được, so với khế ước khế thực sơ cấp còn khó hơn vài lần. Mà Thanh Tạ diệp anh hai đưa cho giống như tâm ý tương thông với nàng vậy, lúc khế ước không có nửa điểm chống cự, quả thực còn dễ khế ước, khống chế hơn khế thực sơ cấp.

Đường Niệm Chân đến giờ mới hiểu được vì sao nhóm nhị thiếu mắt cao hơn đầu kia lại nguyện ý đến cửa hàng thực vật của anh hai trang si bán ngốc cực lực lấy lòng, không chỉ bởi vì anh hai là Khế Ước Giả cao cấp có Linh bảo, mà còn bởi vì anh hai có thể bồi dưỡng ra khế thực hoàn mỹ như vậy!

Quả nhiên anh hai là tuyệt nhất!

Thanh Tạ diệp không phải khế thực thuộc hàng công, nhưng có thể phụ trợ Khế Ước Sư tu luyện, là chủng loại rất thưa thớt quý giá. Thanh Tạ diệp làm nũng dán dán trên gương mặt của nàng, Đường Niệm Chân có thể cảm nhận được cảm giác hưng phấn đến từ khế thực, còn có yêu thích, tâm tình cũng trở nên thả lỏng, lấy ra viên Năng Nguyên thạch mà nàng lừa từ Năng Nguyên hoa. Vì viên Năng Nguyên thạch này, nàng bị Tiểu Nguyên đáng yêu trốn nàng ba ngày như trốn quái thú, bị Đường hoa đầu độc làm cho mặt đầy mụn cơm, chỉ có thể nói là lệ chua xót đầy mắt. Bất quá cảm nhận được Thanh Tạ diệp kinh hỉ thỏa mãn, Đường Niệm Chân cũng cảm thấy viên mãn.

Thanh Tạ diệp hấp thu xong Năng Nguyên thạch, lẳng lặng nổi bồng bềnh giữa không trung, Đường Niệm Chân có thể ngửi thấy được một mùi thơm, mang theo mùi hoa ngọt ngào cùng thảo diệp thanh tân, lại lần nữa nhắm mắt lại tu luyện, Thanh Tạ diệp ngoan ngoãn dừng tại trước người nàng, linh khí thư hoãn từ đầu ngọn lá truyền tống đến đầu ngón tay Đường Niệm Chân, cảm giác ấm áp thư thích ấm áp làm người hận không thể □□ lên tiếng.

- -----------

_Zen_

14/7/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.