Thực Vật Khế Ước Sư

Chương 22: Chương 22




Mặc dù Đường Tiểu Trì nhìn ra được vẻ mặt của Tả Phán Sơn có chút quá mức căng thẳng, nhưng không có tra cứu, là bởi vì Kim duệ chi khí trên thân Walther quá mức làm người chú ý, khí tức sắc bén cực nóng như vậy, cho dù là ở Thiên diễn đại thế giới, cũng sẽ là hạt giống tốt được các tông môn kiếm tu tranh đoạt.

Tả Phán Sơn ngôn từ mơ hồ, nhưng cậu chỉ cần nhìn biểu tình của Tả Khâu Tự và sắc mặt của Walther cũng có thể rõ ràng là có chuyện gì. Đường Tiểu Trì đã sớm chuẩn bị tốt việc có người tới cửa tìm phiền phức, nhưng đến giờ vẫn chưa có ai. Cậu thấy tới cửa hàng luôn luôn là những người quen thuộc, còn tưởng rằng là bởi vì không đủ danh tiếng, không nghĩ tới người đầu tiên tới đập biển hiệu cư nhiên là đồng học của Tiểu Tự.

Walther ngược lại cũng thẳng thắn, không chờ Tả Khâu Tự thúc giục đã tiến lên một bước, nghiêm túc đặt tay phải trước ngực, tay trái phía sau lưng khom lưng hành lễ, "Tôi vì đã có ngôn từ xúc phạm đến ngài nên đến đây để xin lỗi, các hạ, xin lỗi. Tôi nguyện ý bồi thường tổn thất danh dự cho ngài."

Tả Phán Sơn nghe xong lời nói của y, vẻ tán thưởng trong mắt càng đậm, ước định của y với Tả Khâu Tự chỉ có xin lỗi, Walther không những xin lỗi mà còn muốn bồi thường, có thể thấy được đây là người có bản tính chính trực, nếu như có thể mời chào thành công, nhất định sẽ là một trợ lực lớn.

Đáng tiếc người nhận thức được như thế không chỉ có mình hắn, Đường Tiểu Trì cũng không hàm hồ lấy thực vật trên giá mà khi Walther vào cửa liền cực kỳ hưng phấn, Vàng Ròng hoàn, nói: "Được rồi, 5 vạn điểm tín dụng, Vàng Còng hoàn bán cho cậu."

Walther mặt có chút đen. Gia đình y mặc dù có chút tích trữ, nhưng cũng không dồi dào, khế thực trung cấp mặc dù quý hiếm, nhưng cao nhất cũng chỉ 1 vạn điểm tín dụng, cửa hàng này cư nhiên đem giá cả tăng gấp năm lần.

Tuy rằng Walther đau lòng, thế nhưng bồi thường là do bản thân đề xuất, cũng không có miễn cưỡng đưa vòng tay ra thanh toán điểm tín dụng.

Sau đó mặt không đổi gật đầu ly khai.

Y đi nhanh chóng, vì vậy không thấy ánh mắt hâm mộ của Tả Phán Sơn sau lưng. Lúc trước hắn thỉnh tiểu điếm chủ hỗ trợ chọn lựa Khế thực, giá cây nào mà chả hơn mười vạn? Hơn nữa còn là hắn Ngàn cầu vạn thỉnh cầu mới được, tiểu tử này gặp được chuyện tốt như vậy, còn làm vẻ như là bị lừa, thực sự là cùng người khác mệnh! Tả Phán Sơn lắc đầu một cái.

Tả Khâu Tự cũng bĩu môi nheo mắt lại nhìn chằm chằm bóng lưng Walther, trong lòng ám ám ký một bút.

Tả Khâu Tự là nhân lúc nghỉ trưa trộm chạy đến đây, không dám ơ lại lâu, thấy chuyện đã giải quyết xong liền phất tay một cái rồi đi.

Đường Tiểu Trì có chút tẻ nhạt nằm trên quầy, từ khi học viện khai giảng, lượng khách đến cửa hàng càng ít đi, nhưng mà Lý bá nói thu nhập mỗi ngày không có giảm, bởi vì đại bộ phận đều thực vật đều giao hàng tới tận nhà. Cửa hàng càng phát quạnh quẽ, Đường Tiểu Trì cũng trở nên không có tinh thần.

Đang nhàm chán, liền nghe thấy người máy tiếp khách của cửa hàng giọng mỹ ngọt nói: "Hoan nghênh quang lâm."

Đường Tiểu Trì lười nhác chống đầu lên, thấy là mấy cái khuôn mặt mới, xoa xoa mắt hai lầ, lên tinh thần cũng nói một câu "Hoan nghênh."

Trong đoàn người, nhìn thấy đại thúc hói đầu quen mắt, tự nhận là khí thế mười phần đi đến trước mặt Đường Tiểu Trì, bàn tay đầy đặn vỗ lên trên quầy, giả vờ kinh ngạc kêu lên: "Đây không là chủ nhân của trang viên Lung Thúy sao? Không nghĩ tới cửa này là do cậu mở," quay đầu lại nói với nhóm người đi cùng y, "Có giao tình của hàng xóm, hôm nay chúng ta nhất định phải mua vài cây a!"

Đường Tiểu Trì nhận ra đây là đại thúc hàng xóm Ly Hoa đằng, chỉ là cười nhạt nói: "Dễ thôi, mấy vị tùy tiện xem, khế thực sơ cấp mười vạn, trung cấp hai mươi vạn, nếu thấy được liền trực tiếp trả tiền."

Sắc mặt Kyle lập tức thay đổi. Hai mươi vạn, tuy rằng y là một Khế Ước Sư trung cấp, nhưng không nguyện ý đi làm những công việc trong mắt y bị xem là "Đê tiện" kia, đương nhiên cũng không nguyện ý đi tinh cầu Biên giới chống đỡ Trùng tộc, thu nhập chỉ có trợ giúp và phúc lợi của Khế Ước Sư, một năm nhiều lắm cũng chỉ có mười vạn điểm tín dụng, tiểu tử bị gia tộc đánh đuổi,học viện xoá tên này dựa vào cái gì mà dám bán một cây Khế thực hai mươi vạn!

Mấy người đi cùng mặt cũng đen. Bọn họ đều chỉ là Khế Ước Sư cấp thấp, giá mười vạn là quá sức đối với họ. Bọn họ là nghe nói có một loại khế thực kiểu mới, khế ước nhẹ nhõm và khống chế dễ dàng, khế ước loại khế thực này thực thực lực có thể đề cao thêm vài lần, trước mắt chỉ lưu thông ở thế lực thượng tầng và trung lưu, bọn họ là Khế Ước Sư không có thiên phú và thực lực gì, không quan hệ với những thế lực này, nghe Kyle nói có biện pháp có thể mua được khế thực kiểu mới, liền ngàn chịu vạn cầu theo tới, bây giờ nghe nói một cây khế thực giá mười vạn, tâm liền nguội.

Không tự chủ được nhìn về phía Kyle, Vương Hi không nhịn được mở miệng nói: "Sao lại đắt như vậy! Không phải đại ca Kyle là hàng xóm với tiểu ca điếm chủ này sao? Có thể giảm bớt một chút không?"

Vương Hi đã sắp ba mươi tuổi, mặc dù là Khế Ước Sư cấp thấp, nhưng lại không khế ước được khế thực, nếu không thể thông qua sát hạch,y sẽ bị xóa tên trong danh sách Khế Ước Sư, sau này sẽ không bao giờ có thể tiếp tục dùng cái danh Khế Ước Sư này nữa. Loại khế thực kiểu mới này là hy vọng cuối cùng của y, dù có thế nào đi chăng nữa đi cũng sẽ bắt lấy!

Nghe xong lời nói của Vương Hi sắc mặt Kyle càng đen. Này là muốn y lấy lòng tên tiểu tử lông vàng này sao? Đừng hòng mơ tưởng!

Nóng lòng mua khế thực, Vương Hi ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Đường Tiểu Trì, không chú ý đến Kyle đang phẫn hận thì nhãn cầu quay một vòng sau đó vụng trộm cười.

"Khặc, Đường tiểu đệ a, " Kyle giả khặc một tiếng, hắng giọng một cái, "Khế thực này giá cả có phải là hơi đắt không? Cậu phải biết, giá cả trong cửa hàng khế thực của Bá tước các hạ cũng không có cao như thế, cậu còn nhỏ, không hiểu những thú này này cũng là chuyện bình thường, bất quá ta vẫn muốn nhắc cậu một câu, cậu bán khế thực quý như thế, sẽ gây nhiễu loạn thị trường, nếu như Bá tước đại nhân nghe được tiếng gió thổi, có phải sẽ không được tốt lắm không? Cậu một tiểu hài tử bị đuổi học, dựa vào cái gì đối kháng với Bá tước?"

Kyle có ý riêng, híp mắt, tinh quang bắn ra bốn phía nhìn chằm chằm biểu tình của Đường Tiểu Trì.

Đường Tiểu Trì lại lười biếng nằm trở lại trên quầy, "Yết giá công khai, tự do buôn bán, không nguyện ý không miễn cưỡng, mời trở về."

Kyle bị hạ mặt mũi, ngữ khí cứng rắn không ít, "Ta xem cậu tuổi còn nhỏ, nguyện ý dạy cậu là khách khí với cậu, đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"

Đường Tiểu Trì thở dài, hôm nay Lý bá không đến, cậu cũng lười ứng phó với những người vừa thấy liền biết là tới kiếm chuyện này, vẫy tay gọi người máy thủ vệ tới, ra lệnh đem bọn họ đuổi đi.

Người máy thủ vệ cẩn thận tỉ mỉ chấp hành mệnh lệnh của cậu, Kyle chần chờ một chút, không dám động thủ trong cửa hàng, phẫn nộ nói hai câu hung ác liền tự mình rời khỏi, những người còn lại cũng đi theo sau y không nói tiếng nào rời đi, chỉ có Vương Hi mặt tuyệt vọng như trời đất sụp đổ.

Xóa thân phận Khế Ước Sư không phải là việc nhỏ. Chuyện này không chỉ liên quan đến bản thân Vương Hi, mà còn liên lụy người nhà của y.

Vì muốn Khế Ước Sư thưa thớt vào thời điểm Trùng tộc xâm lấn có thể đứng ra chống lại, vì để cho thiếu niên có tư chất Khế Ước Sư không đến nỗi bởi vì hoảng sợ mà cố ý ẩn giấu thiên phú, phúc lợi của thế giới Tinh Lịch đối với Khế Ước Sư bao quát mọi phương diện, từ áo cơm đến ngủ nghỉ, từ bản nhân đến gia tộc, đều được hưởng thụ đãi ngộ không thấp.

Gia đình Vương Hi còn có em trai, em gái tuổi còn nhỏ, lúc trước y kiêu căng tự mãn không nguyện ý tiếp thu mời chào của các thế gia, sau đó chính là không có thế lực nào nguyện ý thu nhận một Khế Ước Sư không cách nào ký kết khế ước với khế thực, Vương Hi có thể chăm sóc em trai, em gái, hoàn toàn là dựa vào những phúc lợi này. Y thường ngày đều đem hết thảy thời gian dùng vào việc thử nghiệm câu thông với khế thực, phần lớn chi tiêu cũng là dùng vào việc này, nếu như y bị tước đoạt thân phận Khế Ước Sư, sẽ rất khó để khó để nuôi sống và chăm sóc tốt hai đứa em này.

Nhớ tới hai đứa bé non nớt đáng yêu trong nhà, Vương Hi không lo thân phận nên không cần mặt mũi, dưới sự xua đuổi của người máy, mặt dày mày dạn ở lại cửa hàng, không rời đi cùng nhóm Kyle.

Vương Hi thấy được những ánh mắt khinh bỉ của đồng bạn, nghe được bọn họ không thèm khống chế âm lượng mà trào phúng nhục nhã, sắc mặt y lại trở nên kiên định hơn, thành khẩn khẩn cầu Đường Tiểu Trì.

"Lão bản, hiện tại tôi chỉ có năm ngàn điểm tín dụng, có thể bán khế thực trước cho tôi được không? Tôi tên Vương Hi, ở tại số 72 đường Nam Lý, đây là thẻ căn cước của tôi, cậu có thể nhìn một chút, tôi bảo chứng sẽ mau chóng trả điểm tín dụng còn thiếu, cầu, cầu cậu."

Vương Hi có chút hỗn loạn nói, lấy vòng tay xuống đưa tới trước mặt Đường Tiểu Trì, khẩn cầu nhìn cậu.

Đường Tiểu Trì không nhận vòng tay của y, ánh sáng trong mắt Vương Hi tối đi một chút, nhìn thấy Đường Tiểu Trì đi ra quầy hàng, không nhìn mặt y, Vương Hi thở dài, cúi đầu.

Vậy là không được rồi, y thực là vô dụng mà, rất đơn giản chỉ là câu thông với thực vật, những người khác chỉ cần ba ngày đã có thể làm được, còn y mất một năm mới có thể miễn cưỡng câu thông được với khế thực. Người khác chín tuổi đã có thể khế ước thành công, ở cái tuổi này của y đã sớm trở thành Khế Ước Sư trung cấp, còn y thì ngay cả thân phận Khế Ước Sư cũng sắp mất.

Vương Hi cúi thấp đầu mất hết cả niềm tin, y biết y nên thức thời tự giác rời khỏi, nhưng mà chân nhỏ như bị đổ chì, nửa bước cũng không đi được.

Y nghe thấy có tiếng bước chân tới gần, mềm mại phiêu dật, sau đó một chậu nụ hoa được đưa tới trước mặt y.

Vương Hi này, là Ngũ hệ phế linh căn. Mặc dù linh căn càng ít tu luyện càng nhanh, trước đo những ai sở hữu linh căn ngũ hệ không bị gọi là Phế linh căn, nhưng bởi vì mỗi linh căn đều nhỏ gầy hỗn độn, không một đột xuất, vì vậy rất khó tu luyện, ngàn vạn năm nay, ngay cả một người đạt tới Trúc cơ cũng không có, vì vậy mới có danh xưng Phế linh căn này, môn phái Tu chân nào cũng không muốn tiếp nhận đệ tử như này, cho dù được tiến vào tông môn, đa số cũng đều làm tạp dịch cả đời.

Từng có cháu đức tôn của trưởng lão Ngọc Thanh môn đo lường ra là Phế linh căn, người trưởng lão này hao hết tất cả tâm tư, chỉ vì để cho đứa cháu này có thực lực để tự bảo vệ mình, liền cầu Chưởng môn sư điệt, Đường Tiểu Trì nghe Chưởng môn sư điệt và sư điệt điệt nói, Phế linh căn đến cùng vẫn là Ngũ linh căn, mức độ hòa hợp với Huyền Lệ hoa tương đối cao, cũng coi như là trong cái rủi có cái may.

Cánh hoa của Huyền Lệ hoa hoa có năm màu, bề ngoài nhìn nhu nhược mềm mại, kì thực sức chiến đấu kinh người. Huyền Lệ hoa ngoại trừ Mộc hệ Thiên linh căn cũng chỉ tiếp thu Tu giả Ngũ linh căn, làm người vừa yêu vừa hận.

Linh khí thế giới Tinh Lịch hỗn tạp, Vương Hi này xư nhiên dựa sức một người cũng có thể tu luyện tới trình độ này, cũng coi như là bền lòng có nghị lực, cũng xứng với Huyền Lệ hoa.

"Huyền Lệ hoa, hai vạn điểm tín dụng, ba tháng sau nhớ trả hết." Vương Hi nghe được âm thanh bên tai, chầm chậm ngẩng đầu lên, biểu tình tuyệt vọng trên mặt do biến thành mừng như điên, trong nháy mắt có chút vặn vẹo, "Thế nhưng, nếu ngươi có thể thăm dò mục đích Kyle tới hôm nay, chỉ cần năm ngàn là đủ rồi."

- ----------

Tác giả có lời muốn nói: tồn cảo văn: Vị diện tiệm tạp hóa, hiện ra thụ Dưỡng nhan đan, Tinh linh mộc, trí năng Quản gia, Sinh tử quả, còn có thuần thiên nhiên Nhân ngư nước mắt, cao nồng độ tinh hạch, Sơn hải kinh bên trong các loại manh sủng chờ ngươi tới lĩnh về nhà ~

Cơ hội có hạn, tới trước được trước!

Yêu mến tiểu đồng bọn có thể thu gom một chút ~

- ---------------

_Zen_

16/7/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.