Thuê Boss Làm Bạn Trai

Chương 6: Chương 6






Vài chục phút sau, Tiếu Phù thuận lợi trở lại trên giường – giường của bọn họ.

Lăng Thiên Tước đứng ở cuối giường, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm vào người con gái đang ngủ quên trời đất.

Hắn nên làm sao với cô đây?

Nhìn chuyên chú cô như vậy, hắn vẫn không cách nào xác định, liệu sau này cảm giác cổ quái đó sẽ biến mất hay không?

Tệ nhất chính là hắn có dự cảm, đáp án kia hắn sẽ không thích một tí nào.

“Tôi không thể uống nữa...” Tiếu Phù đột nhiên nhúc nhích ở trên giường, không an phận mà kéo kéo lễ phục xinh đẹp.

“Sẽ không có ai ép cô uống rượu.” Lăng Thiên Tước ở đáy lòng thở dài, đến gần cô, ngồi xuống ở bên giường, một tay bắt lấy chiếc tay nhỏ bé đang rục rịch chộn rộn của cô, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Tay của cô thật nhỏ, thật ấm.

Đáy lòng hắn đang len lén kinh ngạc, thương tiếc tràn đầy ngực hắn, nhớ tới lúc trước cô đã nói, sau khi em gái xuất giá, cô ở Đài Loan không có người thân nào nữa, cô sẽ phải một thân một mình ở Đài Loan.

Vừa nghĩ tới việc một cô gái nhỏ nhắn như vậy mà một mình phải gánh toàn bộ cuộc sống, cả tốt lẫn xấu, một mình đối mặt với áp lực cùng khiêu chiến của cuộc đời, hắn liền không khỏi cảm thấy tiếc thương.

Loại cảm giác này rất kì quái, hắn sống đã lâu như thế, lần đầu tiên trong đời cảm nhận được cái gì gọi là “làm một người cảm thấy đau lòng” – một cảm giác rất nhàm chán, rất ngu ngốc, nhưng hắn không cách nào khống chế.

“Tôi muốn gọi điện cho anh ta...” Tiếu Phù giùng giằng kéo thân áo, kết quả là tay áo bên phải của lễ phục bị tuột xuống, lộ ra một mảng da trắng nõn.

Trong nháy mắt đôi mắt hắn thâm trầm xuống.

“Cô dâu nhỏ đã phải lao tâm rồi.” Hắn hiểu rõ mưu ma chước quỉ của Tiếu Linh là cái gì, đàn bà động não ở trên người hắn là chuyện thường xảy ra, không cần tốn sức lực, hắn lập tức nhận ra những thứ được chuẩn bị kĩ lưỡng kia, nhưng cô ---

Lăng Thiên Tước bất mãn trầm xuống tuấn nhan, cô gái đang cùng hắn giả vờ kia, cô cư nhiên một chút hứng thú đối với hắn cũng không có.

“Tôi muốn gọi điện thoại cho anh ta, chỉ cần vang lên hai tiếng là cúp máy, chỉ cần lưu lại kỉ lục cuộc gọi là tốt rồi, tôi không muốn chọc anh ta mất hứng...” Cô vì nhức đầu nên dừng lại động tác giãy giụa, hai mắt nhắm chặt.

“Đây chính là tính toán của cô sao?” Sau khi hắn cường thế giao phó tới như vậy, mà cô lại dám tính toán đối phó qua loa với hắn.

Tầm mắt của hắn như cây roi lạnh lùng trừng cô.

“Tôi không muốn quấy rầy thời gian vui vẻ của anh ta.” Tiếu Phù nửa ngồi dậy, khốn hoặc nhìn người đàn ông trước mắt.

Hắn tại sao lại trừng cô?

“Cô sợ cái gì?” Lăng Thiên Tước một tay nắm lấy cằm của cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang mê mang của cô, tròng mắt chứa đầy cuồng nộ nhưng ngữ điệu nói chuyện lại cực kì bình tĩnh.

“Tôi nào có sợ cái gì...” Tiếu Phù ngữ điệu mơ hồ không rõ.

“Cô không muốn tôi đối tốt với cô, cho dù là lấy thân phận bạn trai giả, cô cũng không cần, tại sao? Cô chán ghét tôi?” Giọng điệu nói chuyện của hắn càng bình tĩnh lạnh lùng, lửa giận bên trong lại càng thiêu đốt.

“Tôi không có..” Tiếu Phù vội vàng phủ nhận.

“Cô có.” Giọng điệu của hắn vô cùng kiên định.

“Tôi chỉ không muốn vượt qua, sợ về sau sẽ có báo ứng.”

Tiếu Phù muốn thoát khỏi ánh nhìn chăm chú của hắn, nhưng hắn không buông tha mà lại tăng thêm lực giữ chặt.

“Tôi đã nói rồi, xảy ra bất cứ chuyện gì ở nước Mĩ, tôi cũng sẽ bỏ qua, tại sao trong lòng cô, lời tôi nói không có ý nghĩa gì?” Lăng Thiên Tước thấy hỗn loạn mà trước nay chưa có.

Hắn muốn đối đãi tốt với cô chỉ trong vài ngày này, vì đây là hắn thiếu cô, bởi vì cô đã vì bà nội mà làm tất cả, đã vượt qua điều kiện ban đầu của họ.

Hiện tại hắn muốn cô tốt, nhưng cô cự tuyệt tiếp nhận, cô đề phòng hắn, công việc đề phòng được làm quả thật cả giọt nước cũng không lọt, kì quái nhất là chính là hắn, tại sao vì vậy lại cảm thấy nỏng nảy?

“Không phải như vậy....” Cô nhăn mày.

“Tôi cảm thấy đúng là như vậy.” Hắn cắn răng khiển trách.

“Tôi chỉ là gánh...”

Cô chán nản rũ hai vai xuống , vai áo lại tụt xuống mấy phần, nhất thời cổ họng hắn co rụt lại.

“Lo lắng cái gì?” Giọng nói khàn khàn.

“Một khi để mặc cho mình.... đến lúc đó không thể rút ra thì làm sao đây?Tôi không muốn lấy công việc lương cao của mình mạo hiểm...một chút cũng không muốn...” Tiếu Phù lại bắt đầu nhức đầu, hai tay ôm đầu mà lầu bầu.

Nghe vậy Lăng Thiên Tước liền thấy buồn cười.

Hắn đường đường là tổng giám đốc công ty, cư nhiên lại kém hơn so với phần tiền lương mình cung cấp?

Hắn có thói quen là phụ nữ vì tiền mà tiếp cận hắn, lấy mọi cách để đạt được sự chú ý của hắn, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ thua ở phần tiền lương cùng hậu đãi của công ty của chính mình.

Tại thời điểm hắn không chú ý, khi Lăng Thiên Tước nhận thấy có cái gì không đúng thì cô đã bắt đầu nôn mửa lên váy áo.

Tốc độ kinh người của hắn khi ôm cô đến phòng tắm cũng đã không cứu vớt được bộ lễ phục đắt tiền đó.

Sau khi ói xong, Tiếu Phù có vẻ tương đối tỉnh táo một chút.

“Tôi thật là thúi.” Cô ngồi trên sàn phòng tắm, đang suy nghĩ làm sao dọn dẹp cái đống này.

“Rất thối, hơn nữa nhìn rất kinh khủng.” Lăng Thiên Tước đứng trước mặt cô, nhìn thấy đáy mắt cô là thất bại cùng ảo não, vươn tay sờ sờ tóc của cô bày tỏ an ủi.

“Tôi muốn tắm.” Cô giương mắt, nhìn về phía hắn , đôi mắt hắn không còn vẻ chán ghét mà đầy dịu dàng.

“Động tác nhanh một chút, đừng ngủ, tôi đi xem có phòng tắm khác không để cho tôi sử dụng.”

Cho cô cũng như cho chính mình một không gian tỉnh táo, hắn hoàn toàn không dị nghị, trước khi rời khỏi phòng tắm, hắn động thủ giúp cô mở nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ thích hợp.

Hắn không hi vọng cô tự làm phỏng mình.

Mặt dù hắn đã thông báo, nhưng Tiếu Phù ở trong phòng tắm lại ngủ thiếp đi.

Một canh giờ sau, hắn gõ nhẹ cánh cửa, thủy chung vẫn không có phản ứng nào, hắn đại khái rõ ràng là cô ở bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Hắn liền cầm khăn tắm lớn, mở cửa, bước 1 bước dài vào phòng tắm mờ mịt, lập tức nhìn thấy cô toàn thân trần trụi nằm ngửa ở bên trong bồn tắm.

Dung nhan tinh khiết không tì vết, phát tán ra mĩ lực cuồng đại, cánh tay rũ xuống bên ngoài bồn tắm lộ ra màu hồng phấn mê người, dọc theo người là hình ảnh ướt át...

Phần phái nam trong hắn lập tức có phản ứng khổng lồ.

Lăng Thiên Tước nghiến răng lại, đôi tay khẽ run lên, cố gắng dùng động tác gọn gàng đem lấy cô từ trong nước mang ra, cẩn thận dùng khăn tắm bọc lại thân thể ôn hương mềm mại của cô, lấy tất cả dũng khí ôm cô lên giường, trong cả quá trình, hắn phải cắn chặt hàm răng, mới không để mình mất khống chế mà xâm phạm cô.

Lau khô thân thể của cô rồi thay áo ngủ xong, nhìn cô ngủ say hạnh phúc mỉm cười, toàn thân hắn vẫn rất căng thẳng , hai tay xuôi bên người nắm chặt thành nắm đấm.

Hai mắt hắn nhắm thật chặt, vô cùng rõ ràng là tối nay mình lại phải tắm lần nữa bằng nước lạnh.

“Còn ngủ sao?”

Giọng nói trầm thấp như đàn vi-ô-lông lại xen du dương mềm mại, Tiếu Phù nghe thấy, khóe miệng cong lên hưởng thụ thanh âm.

“Hôn lễ sắp bắt đầu, đến lúc đó đừng có trách tôi không đánh thức cô...”

Lăng Thiên Tước ngồi trên mép giường, một tay đặt trên ga giường, không đụng vào cô, khi hắn vừa nói đến “Hôn lễ sắp bắt đầu” thì buồn cười thấy cô lập tức bật người ngồi dậy.

“Cuối cùng cũng dậy.” Hắn cười, đứng lên, giọng mang đùa cợt.

Tiếu Phù nháy mắt mấy cái, vẻ mặt còn buồn ngủ nhìn chằm chằm vào hắn “Hiện tại mấy giờ rồi?”

Cô giống như nghe được có người nói cái gì “Hôn lễ sắp bắt đầu.”

“Một giờ sau sẽ cử hành nghi thức kết hôn.” Hắn hiểu cô muốn hỏi chính xác cái gì.

Tiếu Phù kinh ngạc nhìn hắn, hắn buồn cười gật đầu một cái.

Cô lập tức nhảy xuống giường, cũng không tính tới thân thể mình mới đang ở giai đoạn thức tỉnh, một hồi choáng váng đầu không ngoài dự kiến liền tìm tới cô.

“A...” cô thiếu chút nữa té như chó ăn cứt, thật may là hắn đứng ở bên giường lập tức đưa đôi tay, vững vàng vịn đầu vai của cô, giúp cô đứng vững.

“Từ từ đi.” Hắn cười xấu xa.

Chỉ là nụ cười đó không duy trì quá lâu.

Trải qua cử động liên tiếp của cô, áo ngủ trắng như tuyết hai bên rộng mở, trong nháy mắt hai con mắt của hắn từ từ chuyển tối sâu

Tiếu Phù vội vã liếc hắn một cái, phát hiện vẻ mặt hắn trở nên có chút cổ quái, theo ánh mắt của hắn nhìn xuống, kêu lên một tiếng, vội vàng đưa tay đem áo ngủ kéo chặt.

“Tôi không có thời gian từ từ đi, đều tại tôi uống quá nhiều.”

Tiếu Phù vẫy vẫy đầu, ép mình nhanh chóng tỉnh táo, thật vất vả để đầu không còn choáng váng, mới phát hiện rõ ràng là tay hắn đang nắm nhẹ vai của cô.

Cô hơi tránh sang bên cạnh, theo bản năng né tránh đụng chạm của tay hắn, bộ vị bị hắn đụng chạm nóng lên, như vừa bị hỏa đoàn đốt qua.

Phát hiện kháng cự của cô, Lăng Thiên Tước mặt lạnh xuống, hắn để ý chính không phải là kháng cự của cô, mà là bị khước từ của cô làm cho tâm tình rất kém.

Chuyện rất quỉ dị, mỗi cử động của cô đều dễ dàng ảnh hưởng tới tâm tình của hắn.

Đối với hắn mà nói, đây là chuyện trước nay chưa có, cô đã làm gì?

Hắn không thích thấy tình hình này, đã như vậy lại thật không công bằng khi hắn phải chịu đựng một mình, nói cái gì hắn cũng muốn kéo cô xuống nước.

“Tôi đến phòng tắm thay quần áo.” Tiếu Phù không dám nhìn tới mặt của hắn, chân trần trắng nõn, bước nhanh tới rương hành lý tìm y phục.

“Cô không nhớ sao?” Lăng Thiên Tước mặt đen lại, cố ý không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì.

“Nhớ cái gì?” Cô dừng lại động tác, ánh mắt không ngừng liếc về phía đồng hồ.

“Tối hôm qua cô uống say, phá hủy lễ phục xinh đẹp đó rồi ---“ nói được một nửa, thấy cô lộ ra nét mặt cực kì không xong.

Rất tốt, hắn không phải là người duy nhất chịu ảnh hưởng của cái kia.

“Trời ạ!” Tiếu Phù rên rỉ.

Vốn là cô tính toán, sau thời gian này, sẽ đưa hắn xử lý đống quần áo kia, hiện tại thì tốt rốt, cô đã hủy đi một cái y phục rất quí, nói không chừng một tháng tiền lương của cô cũng không đủ để bù.

“Còn không chỉ những thứ này.” Lăng Thiên Tước bước từng bước một đi tới trước mặt cô, cánh môi cách cô chỉ không tới 0,5cm.

“Không chỉ?” Cô cảm giác giọng nói của mình giống như tiếng thét chói tai.

Rượu từ trước tới giờ đều không phải đồ tốt, nếu không phải em gái hôm qua mời rượu cô, cùng với vui mừng, cô sẽ không uống nhiều rượu như vậy.

“Ngày hôm qua cô kiên trì tự mình tắm rửa.” Hắn xoay tròng mắt đen, tầm mắt tràn lửa nóng nhìn sâu vào đáy mắt hoảng hốt của cô, từng điểm từng điểm thả ra tin tức, cô thần kinh toàn thân từ từ căng thẳng.

“Đây là đương nhiên.” Cô lầu bầu.

Hắn nghe thấy cô nói nhỏ, khóe miệng tràn ra một nụ cười hấp dẫn yếu ớt “Sau đó cô ở bên trong ngủ thiếp đi.”

“Tôi cái gì?” Tiếu Phù há to mồm.

“Ngủ thiếp đi.” Hắn tỉnh táo nói lại lần thứ nhất, đùa cợt nồng đậmtrong tròng mắt .

Tối hôm qua cô ngủ say sưa, hắn thế nhưng cả đêm chưa chợp mắt.

Chỉ cần nghĩ đến cô toàn thân trần truồng,nằm trên giường không hề phòng bị, hắn thậm chí không dám đến gần giường, chỉ có thể đem thân thể ném trên ghế sa lông, mở to mắt, cứ như vậy canh chừng cô cả đêm, hắn không nhịn được một bụng oán khí.

Tiếu Phù miệng rút ra lãnh khí “Em gái giúp tôi nằm lên giường?”

Cô cầu nguyện, hi vọng chuyện phát triển như thế.

“Không phải.” Lăng Thiên Tước khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, làm chuyện xấu, khuôn mặt nhỏ nhắt của cô lập tức sụp xuống. Sau đó hắn chậm rãi bổ xung hai chữ “Là tôi.”

“Anh?” Má ơi! Cô cảm thấy mình sắp không thể hô hấp.

“Tôi mất sức của chín trâu hai hổ mới dùng khăn tắm bao toàn thân cô, đem cô dời tới trên giường, sau đó lại giúp cô mặc áo ngủ vào.” Hắn tật lực đơn giản hóa tất cả quá trình, không đề cập tới phản ứng của mình, càng không nói cô vài lần kêu nóng, trước mặt hắn lôi kéo áo ngủ trên người.

“Anh...anh...” Cô không biết nên cảm ơn hắn hay mắng hắn sắc lang!

“Cô nặng không bình thường, làm cho đầu tôi đầy mồ hôi.” Hắn nửa thật nửa giả oán trách, thấy cô khó xử, nhất thời không đành lòng, lập tức ngừng ý nghĩ chế nhạo cô, vân đạm phong khinh mà nói qua chuyện khác.

Đầu đầy mồ hôi? Tiếu Phù kinh hãi một chút.

“Tôi...tôi...” Cô cau mày, vốn định nói mình căn bản cũng không nặng, nhưng thấy nụ cười ở đáy mắt của hắn, một chữ cũng nói không ra được.

“Đầu lưỡi của cô bị mèo cắn rớt?” Lăng Thiên Tước giễu cợt, đọc được lo lắng ở đáy mắt của cô, chủ động giải thích “Yên tâm, tôi không đụng đến một ngón tay của cô.”

“Tôi...Cám ơn...” Cô vô lực rũ tay xuống.

Đây coi là đối thoại gì? Cô cư nhiên cám ơn hắn không có đụng cô?

“Bởi vì tôi đem toàn bộ lực để gánh cô.” Lăng Thiên Tước sảng khoái cười lên, dời đi thân thể cao ngạo to lớn làm cô khó thở, hướng cửa phòng đi tới.

1 giây trước khi đóng cửa phòng, hắn đột nhiên nghiêm túc nhìn cô, lành lạnh bồi thêm một câu “Quên nói cho cô biết –“

Cô ngừng thờ, chờ.

Hắn nhẹ nhõm cười một tiếng “Chân của cô rất đẹp.”

Tiếu Phù sửng sốt chừng 2s, nắm gối ôm bên cạnh ném về phía cánh của.

“Tiếu Phù, anh đã nói với em bao nhiêu lâu, sao em còn không hiểu?” Trang Đại Tuấn chặn cô lại khi cô đang tiến về đình viện trong hội trường hôn lễ.

“Buông tôi ra.” Tiếu Phù liều mạng muốn lấy tay của mình trở về.

“Cái tên đàn ông đó căn bản là không đáng tin cậy, ngày hôm qua lúc An Ny đến tìm hắn, hắn căn bản không có đẩy cô ấy ra, anh còn tận mắt nhìn thấy bọn họ trò chuyện rất vui vẻ.” Trang Đại Tuấn không để ý sự chống cự của cô, đưa ra đôi tay, nắm thật chặt lấy cánh tay của cô, đôi mắt tràn đầy tia máu.

“Thời điểm gì?” Nghe được chuyện hắn nói cùng Lăng Thiên Tước có liên quan, cô lập tức ngừng giãy giụa, ngực cũng không nhịn được mơ hồ co rút đau đớn.

“Ở party độc thân của bọn anh, bọn họ cùng thời gian về tới đây, vốn anh cho là bạn trai em đưa chú rể về, sau mới phát giác là An Ny vốn nói là muốn đi dạo một chút cũng chạy tới nơi này, khi đó anh biết ngay, bọn họ nhất định là đã sớm hẹn ước.”

Lời nói của hắn như trái bom, nổ tung trong lòng cô, làm cho cô nhất thời quên hoài nghi độ chân thật trong lời nói của Trang Đại Tuấn, chỉ một lòng nghĩ sao Lăng Thiên Tước lại đối xử với cô như vậy?

Nan giải nhất chính là do chính bạn trai cũ của cô nói với cô chuyện này, hắn rốt cục có nghĩ tới lập trường của cô hay không? Tiếu Phù mặt xanh trắng.

“Tiếu Phù, chia tay với hắn đi, cô gái anh thích nhất là em.” Trang Đại Tuấn hai tay vững vàng bắt được tay nhỏ bé của cô, bộ mặt khẩn cầu.

Cô vẻ mặt khó coi hỏi? “Anh chia tay cùng An Ny?”

Đây rút cục là cái gì?

Cô là cái gì? An Ny lại là cái gì? Tên đàn ông làm cô nôn mửa trước mắt lại là cái gì? Còn Lăng Thiên Tước sao có thể đối với cô như vậy?

Nghĩ đến mấy ngày nay có hắn làm bạn, vừa dịu dàng vừa tràn đầy hài hước, cô đột nhiên phát hiện mình thật chịu đủ những loại người thủ đoạn này, đem tình yêu làm thành trò chơi.

Bọn họ sao cứ tới làm phiền cô, cô chỉ muốn tình yêu đơn thuần, thật lòng yêu nhau, mà không phải di tình biệt luyến vừa nhanh vừa nhiều như thế, lại vừa thấy tiền là sáng mắt.

“Anh muốn loại phụ nữ trong mắt chỉ có tiền làm cái gì?” Trang Đại Tuấn bộ mặt khinh thường hừ lạnh.

Hắn bằng cái gì mà dám nói người khác? Tiếu Phù tức giận trừng mắt hướng tới hắn.

Chia tay cùng An Ny, hắn tại sao không có bất kì một chút cảm giác đau lòng, chỉ có khinh thường? Hơn nữa hắn muốn chia tay phần lớn là bởi vì tự ti.

Trang Đại Tuấn chia tay cùng An Ny chỉ vì tức An Ny coi thường hắn, so sánh tình trạng tài lực của hắn.

Ông trời, hồi trước ánh mắt của cô mù rồi sao?

“Buông cô ấy ra!” Đột nhiên truyền tới tiếng quát lạnh của Lăng Thiên Tước, một tay hắn cầm lấy bả vai của cô, đem lấy cô hướng vào trong ngực mình, thuận thế hất ra hai tay của Trang Đại Tuấn.

Hắn thấy cô chậm chạp không xuất hiện, sinh lòng nghi ngờ, thật may là hắn ra ngoài tìm cô, nếu không cô nhất định phải đơn độc đối mặt với tên đàn ông xấu xa vô dụng trước mắt này.

“Anh...” Trang Đại Tuấn ngẩn ra, hiển nhiên bị uy nghiêm của Lăng Thiên Tước đe dọa.

“Vĩnh viễn đừng đụng vào cô ấy, nếu không anh tốt nhất phải có chuẩn bị về tâm lý, nếm thử một chút cái gì gọi là hai bàn tay trắng.” Lăng Thiên Tước ánh mắt quét về phía Trang Đại Tuấn, bờ môi mím chặt.

Trang Đại Tuấn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng kéo ra khuôn mặt tươi cười, “Tôi không có ác ý, tôi chỉ là –“

Gương mặt tuấn tú của Trang Đại Tuấn nở nụ cười càng hèn mọn, đáy lòng Tiếu Phù tức giận càng lớn.

“Anh thích nhất cô gái nào, trên căn bản tôi lười phải trông nom.” Lăng Thiên Tước không có kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm, lãnh ngữ sắc bén trực tiếp bắn về phía hắn, “Nếu như anh không cẩn thận xuất hiện trước mặt bạn gái của tôi lần nữa, tôi sẽ khiến anh cả đời hối hận việc mình từng sơ ý lơ là như thế.”

Trang Đại Tuấn liền không dám nói một tiếng, trơ mắt nhìn Lăng Thiên Tước che chở Tiếu Phù, rời phạm vi tầm mắt của mình, mặc dù giọng nói của đối phương từ đầu tới cuối đều nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng hắn lại cảm thấy hoảng sợ từ trong đáy lòng đến cả xương cốt.

Hắn biết rõ, người đàn ông cao ngạo này không nói đùa, mặc kệ hắn muốn An Ny khó coi đến bao nhiêu , nhưng hắn rõ ràng tuyệt không muốn đi trêu trọc người đàn ông này

Sau khi hất ra Trang Đại Tuấn, hai người tới vừa đúng lúc trọng tâm chính của hôn lễ.

Tiếu Linh ưng thuận, đưa ra lời hứa, sau đó liền đưa cặp mắt tràn đầy hạnh phúc nhìn chị gái của mình, Tiếu Phù đem đôi tay để ở trước ngực thầm cầu nguyện, chân thành mong em gái có thể hạnh phúc, mãi mãi hạnh phúc.

Sau khi hôn lễ kết thúc, đôi vợ chồng mới cưới lên xe trong tiếng chúc phúc của mọi người, chạy thẳng tới phi trường, triển khai chuyến du lịch trăng mật ngọt ngào của hai người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.