Nguyên lai Y Đằng Do Na này trời sinh mị thể, tài nghệ trên giường có phong mị đặc sắc, kẻ khác lưu luyến quên mất đường về. Nhưng mà, chính là bởi vì nàng trời sinh mị thể, có thể khiến toànbooj những nam nhân cùng nàng gia hoan đều sụt giảm nguyên khí, mạng sống không thể kéo dài được.
Chẳng qua nàng trời sinh đã có thể chất như vậy, cũng không phải tu luyện tà công gì, việc này rất lâu sau mới bị người khác phát hiện.
Ngô vương Lưu Chính Khải đương nhiên biết điểm này, bản thân không dám đụng vào nàng, chuyển tặng cho Hứa Hải Phong cũng không hề có hảo tâm, một lòng mong cho cái tên tình địch số một này sớm lên cực lạc.
Chỉ là tính toán của hắn đã gặp phải Hứa Hải Phong, nhất định là như công dã tràng dùng gủi trúc để múc nước.
- Ai... Quân sư đại nhân, lần này ngươi làm sai rồi.
Hứa Hải Phong lắc đầu than thở.
Tương Khổng Minh không hiểu chút nào, hắn mặc dù thông minh tuyệt đỉnh, cũng không thể nào đoán được ngụ ý của Hứa Hải Phong, cau mày, khổ sở suy nghĩ cả nửa ngày, mới dò hỏi:
- Học sinh có chỗ nào làm sai sao??
Hứa Hải Phong lộ ra một khuôn mặt vô cùng tươi cười, nói rằng:
- Nếu như nữ tử Phù Tang kia không thể động vào nàng được, ngươi không nên ép nàng uống huyết tửu mới phải.
Tương Khổng Minh nao nao, thẳng thắn nói:
- Thật là học sinh thất sách rồi, ai... đáng tiếc một phần đại lễ tốt như vậy.
Nếu bọn họ đã biết Y Đằng Do Na có loại này thể chất vạn người không có một này, như vậy chỗ có thể lợi dụng nhiều bằng chừng nào, chỉ là một khi đã dùng huyết tửu, liền lập tức trở nên lãnh khốc ngốc trệ, chỉ cần là người đều có thể phát giác ra chỗ kỳ dị của nàng, công hiệu tự nhiên là đại giảm.
- Di...
Tương Khổng Minh than thở chốc lát, nhìn Hứa Hải Phong đột nhiên kinh hô lên:
- Chủ công, ta có thể dò xét thấy tâm tư của ngài rồi, chuyện gì xảy ra vậy?
Hứa Hải Phong cả kinh, đang muốn vận dụng linh giác, đột nhiên cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, gần như muốn hôn mê.
Tương Khổng Minh vội vã đỡ lấy hắn, suy nghĩ một lát nói:
- Chủ công không cần lo lắng, vừa rồi ngài sử dụng quá nhiều lực lượng tin thần, dẫn đến bây giờ linh lực khô kiệt, không thể nào sử dụng cũng là hiện tượng bình thường. Đại khái khoảng mười ngày nửa thang sau sẽ dần dần khôi phục!
- Nga, như vậy là tốt rồi!
Hứa Hải Phong yên lòng, lực lượng tinh thần của hắn có rồi thì không đổi, nếu như một khi mất đi, đủ để khiến cho hắn hối hận vạn phần.
- Chỉ là...
Tương Khổng Minh cau mày nói.
- Chỉ là cái gì?
Hứa Hải Phong dò hỏi.
- Ba ngày sau, Trình Anh Đào khiêu chiến chủ công trước Tiểu Vu sơn, nếu như không có linh giác tương trợ, chỉ sợ...
Tương Khổng Minh lo lắng nói.
- Ha, quân sư đại nhân không cần lo lắng, theo ý ta, Trình Anh Đào tuy rằng đã trèo lên được hàng nhất phẩm, nhưng dù sao thời gian ngắn ngủi. Chỉ cần Hứa mỗ cẩn thận ứng phó, không lý nào bị thất thủ cả.
Hứa Hải Phong tự tin mười phần nói.
Từ sau khi lãnh hội được ảo diệu của thế giới tinh thần, sự tự tin của hắn đã tăng lên gấp trăm lần. Đặc biệt ở bắc cương đại doanh cùng với Lê Ngạn Ba đại tông sư đánh một trận, càng làm cho sự tin tưởng của hắn bành trướng đến cực điểm.
Tuy rằng lúc này hắn đã không thể sử dụng linh giác, thiêu đi chỗ dựa lớn nhất để thủ thắng. Nhưng một tên chưa bao giờ hé mở được lực lượng tinh thần, vừa mới bước chân vào hàng nhất phẩm như Trình Anh Đào, hắn vẫn còn chưa để ở trong lòng.
- Tuy nói như vậy, nhưng học sinh chung quy vẫn cảm thấy không thích hợp.
Tương Khổng Minh lắc lắc đầu, ngay cả quạt lông trong tay cũng không ngừng lay động.
- Can đảm của quân sư đại nhân từ bao giờ lại trở nên nhỏ như vậy?
Hứa Hải Phong đối với sự cẩn thận của hắn không cho là đúng.
-Cẩn thận có thể dùng chiếc thuyền đến vạn năm...
Tương Khổng Minh phân tích nói:
- Chủ công hãy thử nghĩ, nếu hắn biết ngài ở Hung Nô đã đại hiển thần uy, ngay cả ba đại cao thủ nhất phẩm cũng bị đánh bại, há lại có thể dưới tình huống không hề nắm chắc mà hướng ngài khiêu chiến?
- Điều này cũng đúng, bất quá nếu chúng ta không biết dụng ý của hắn ở chỗ nào, như vậy không cần phải tự mình suy đoán nữa, cứ nghi thần nghi quỷ, chỉ có tự làm loạn đầu trận tuyết.
Hứa Hải Phong tiêu sái nói.
Trải qua lữ trình tinh thần kỳ dị vừa rồi, đã khiến cho hắn cảm xúc vô cùng, làm cho lòng dạ khí độ của hắn trong nháy mắt khuếch đại lên mấy lần, ngay cả khí chất cũng hiện lên một tia biến hóa vi diệu.
- Chúng ta đoán không ra, không có nghĩa là những người khác không biết, chủ công ngày mai không ngại thì đi gặp một người, lấy lý do lãnh giáo công pháp, sẽ có được nhiều lợi ích.
Tương Khổng Minh vì hắn bày mưu tính kế.
- Gặp ai?
- Đệ nhất thiên hạ, Thái Ất chân nhân!
Lúc này, bên ngoài doanh trướng đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, Hứa Hải Phong quay đầu nhìn về phía Tương Khổng Minh, ánh mắt dò hỏi, nhưng thấy vẻ mặt của hắn kinh ngạc, hiển nhiên cũng không hiểu người đến là ai.
Tiếng bước chân dừng lại ở bên ngoài trướng, một đạo âm thanh yểu điệu vang lên:
- Nô tỳ đưa trà tới!
Ánh mắt hắn đột nhiên tràn ngập tiếu ý Hứa Hải Phong nhìn về phía Tương Khổng Minh, trong lòng thầm nghĩ, nguyên lại cái tên Tương Phong Tử này cũng không phải là người tốt, dĩ nhiên lại biết che giấu nữ nhân, cũng muốn xem xem đó là nhân vật nào.
Tương Khổng Minh cảm ứng được suy nghĩ trong lòng Hứa Hải Phong, lập tức mặt đỏ tía tai, cũng không biết là có thẹn quá hóa giận hay không nữa.
- Tiến vào đi...
Hứa Hải Phong kêu lớn, ý định muốn xem xem đến tột cùng là ai.
Cửa trướng bồng ứng tiếng vén lên, một vị thiếu nữ diễm lệ vô song duyên dáng thướt tha đi vào trong trướng.
Vừa nhìn rõ khuôn mặt của nàng, không chỉ Hứa Hải Phong cảm thấy vô cùng ngoài dự liệu, mà ngay cả Tương Khổng Minh cũng há to miệng, không còn lấy nửa điểm phong thái tiêu sái.
Cô gái này dĩ nhiên lại là Y Đằng Do Na vừa mới trở thành huyết tửu chiến sĩ.
Hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vô cùng kinh ngạc.
Con mắt Tương Khổng Minh đột nhiên sáng ngời, vỗ tay khẽ nói:
- Chiến sĩ phát triển?
Hứa Hải Phong âm thầm gật đầu, e rằng cũng chỉ có như thế mới giải thích được.
- Ngẩng đầu lên!
Hứa Hải Phong phân phó nói.
Y Đằng Do Na nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn hai người, dưới ánh sáng lung lay bất định của ngọn nến, dung nhan của nàng càng thêm diễm lệ, khiến người khác khó có thể giữ được bản thân.
Chăm chú nhìn vào trong đôi mắt của nàng, Hứa Hải Phong thấy được trong mắt nàng có những tia hồng tuyến quỷ dị như ẩn như hiện.
Một lúc lâu, Hứa Hải Phong thở dài một hơi, bởi vì ở trong mắt của nàng, quả thật có một tia linh động cực kỳ hiếm thấy.
Sẽ không vừa vặn như vậy chứ! Nàng dĩ nhiên lại trở thành một huyết tửu chiến sĩ phát triển.
- Là ai cho ngươi tới đây?
Hứa Hải Phong hỏi.
- Chủ nhân trở về, nô tỳ đương nhiên phải tới hầu hạ.
Y Đằng Do Na tự nhiên nói.
Hứa Hải Phong kinh ngạc nhìn phía Tương Khổng Minh, hỏi:
- Quân sư đại nhân, ngài... ngài có bị bị ma quỷ ám ảnh hay không? Lẽ nào không phát giác ra nàng không giống như những người bình thường sao?
Quả thực, chỉ cần nhìn nét mặt của nàng, cho dù là ai cũng không thể nào đem nàng liên tưởng tới những tên huyết tửu chiến sĩ đầu gỗ khác được. Vậy mà Tương Khổng Minh lại sơ sót ở điểm này, quả thực là việc bất khả tư nghị, Hứa Hải Phong thậm chí đang suy nghĩ, có phải là hắn mê thất nữ sắc hay không mà quên cả bản tính rồi.
- Ta... ta muốn giết Tần Dũng cái tên ngu ngốc kia, tên ngu ngốc kia.
Tương Khổng Minh trong cơn tức giận, ngay cả xưng hô học sinh cũng vứt luôn.
- Thì ra là thế.
Hứa Hải Phong bừng tỉnh đại ngộ, nghĩ không ra chủ trì thẩm vấn dĩ nhiên lại là Tần Dũng, đương nhiên là làm qua loa cho xong việc.
- Trước tiên ngươi đứng lên đi!
- Vâng!
Y Đằng Do Na đỏ mặt ngượng ngùng đứng lên. Tuyệt sắc dung nhan so với Phương Doanh Anh càng thêm xinh đẹp động nhân.
- Ngươi tới từ phương nào, vì sao lại lưu lại vào Ngô vương phủ, kể toàn bộ ra cho ta nghe một chút!
Hứa Hải Phong ra lệnh nói.
Y Đằng Do Na đáp ứng, uyển chuyển kể lại.
Nguyên lai nàng sinh ra ở một gia đình quý tộc Phù Tang, chẳng qua bởi vì một hồi biến động chính trị, gia tộc của nàng bị thanh trừ một cách tàn khốc. Nếu không phải nàng dung nhân xuất chúng, đã không thể nào giữ lại được tính mệnh. Cứ như vậy, cả một đại gia tộc chỉ còn lại mỗi một mình thiếu nữ trói gà không chặt là nàng.
Bất quá từ đó về sau, nàng liền trở thành đồ chơi trong tay những kẻ thắng lợi. Chẳng qua bởi vì có quan hệ tới thể chất của nàng, không bao lâu, nam nhân đạt được nàng đều đi đời nhà ma, coi như là nàng đã ngoài ý muốn mà báo thù cho gia tộc.
Với vẻ xinh đẹp của nàng đương nhiên không cần lo lắng không có ai tiếp nhận, thế nhưng mỗi lần người đạt được nàng nêm trải qua tư vị tiêu hồn, liền bị hãm sâu ở trong đó, không thể tự thoát ra được, cuối cùng tinh nguyên cạn kiệt mà chết.
Người Phù Tang không biết được đạo lý trong đó, chỉ nói nàng bị ma quỷ phụ thân, lại không dám đem nàng giết đi, để tránh không bị ma quỷ trả thù, cuối cùng chỉ đành coi nàng là hàng hóa mà bán sang Đại Hán đế quốc.
Qua tay nhiều người, cuối cùng nàng lưu lạc đến Ngô vương phủ đệ, mà Lưu Chính Khải này tâm cơ rất nặng, nghe được nàng có thể chất đặc thù, lập tức cảm thấy có thể thu được lợi ích, liền sai người đi mua lại nàng, thu vào trong phủ, sai kẻ khác dạy cho nàng cầm kỳ thi họa.
Chỉ là người nơi kém văn hóa, sao có thể học được tinh túy tài nghệ của Đại Hán, đối với tất cả những thứ đó nàng mới chỉ học được một chút da lông mà thôi.
Nhưng mà đối với vũ kỹ nàng lại tồn tại hứng thú không gì sánh nổi, cũng biểu hiện ra thiên phú cực kỳ hiếm thấy, vì vậy Lưu Chính Khải chuyên tâm luyện vũ đạo, rốt cục cũng có chút thành tựu.
Nếu như không có Hứa Hải Phong xuất hiện, như vậy đáng lẽ nàng đã được đưa đến bên người của đại hoàng tử Huệ Vương Lưu Chính Đình. Thế nhưng với sự xuất hiện của Hứa Hải Phong, có thể khiến cho Lưu Chính Khải bị lòng đố kỵ che mờ tâm trí, cuối cùng thần xui quỷ khiến thế nào lại đưa vào Hắc Kỳ Quân.
Nghe nàng tự thuật lại xong, Hứa Hải Phong rốt cục cũng xác định được một việc, nàng chính là một huyết tửu chiến sĩ phát triển hiếm thấy. Chỉ là không biết năng lực đặc thù của nàng là gì.
Huyết tửu chiến sĩ phổ thông, khi nói chuyện căn bản là không biết cúi đầu khổ tư, một là một, hai là hai. Hơn nữa bọn họ nói chuyện cực kỳ đơn giản rõ ràng, quả nhiên là tiếc lời như tiếc vàng.
Y Đằng Do Na tuy rằng chưa tinh thông Hán ngữ, lúc nói cũng không lưu loát, thế nhưng khi nàng dừng lại, hiển nhiên là trong đầu đang lựa chọn những từ ngữ tốt nhất để nói ra, chỉ bằng vào điểm này, cũng đủ biết những huyết tửu chiến sĩ phổ thông không thể sánh bằng.
Chẳng qua nàng chỉ là hạng nữ lưu, lại không thông võ vông, khó có thể lại là một trí lực chiến sĩ có trí tuệ thông thiên như Tương Khổng Minh được.
- Quân sư đại nhân, nàng hẳn là vị thứ tư rồi, ngài thử xem sao.
Hứa Hải Phong đợi tất cả kết thúc, bèn dò hỏi.
Tương Khổng Minh cứng họng sửng sốt nửa ngày, rốt cục lắc đầu than thở:
- Nghĩ không ra trong đám quỷ tử lại có loại người này tồn tại, thực sự là trời xanh không có mắt!
Trừng mắt liếc hắn một cái, Hứa Hải Phong nói:
- Cái gì trời xanh không có mắt, phải là tận lực sử dụng mới phải!
Tương Khổng Minh im lặng không lên tiếng, sau một lúc lâu mới nói:
- Không sai, nếu nàng không mất đi thần trí, lấy thể chất đặc thù của nằng, vận dụng thật tốt, sợ là không hề thua một quân đoàn bách chiến.
- Như vậy...
Hứa Hải Phong chần chờ một chút hỏi:
- Nếu như đem nàng đưa cho Khải Tát đại đế, ngươi xem hắn có tiếp thu không?
Tương Khổng Minh lắc đầu nói:
- Chủ công a, Mạo Đốn Đan Vu mất đi tiểu công chúa Lưu Đình, không bằng đã đem nàng bồi thường cho hắn là được!
Ánh mắt hai người gặp nhau, đồng thời cười ha hả.
Sau một lát, Tương Khổng Minh đột nhiên dừng tiếng cười, lấy một loại ngữ khí bình thản tự nhủ nói:
- Nếu như đem nàng đưa cho Hán Hiền Đế thì thế nào?
Tiếng cười của Hứa Hải Phong đột nhiên ngừng lại, hắn nhìn về phía Tương Khổng Minh, ánh mắt kia biến đổi khó lường, cực kỳ phức tạp.
Chỉ là từ đầu đến cuối, hắn cũng không nói ra câu nào phản bác.