Có lẽ Lục Thiếu Hoa chỉ là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, vậy thì
việc hắn xảy ra chuyện nhiều nhất thì cũng chỉ gây hỗn loạn việc kinh
doanh mà thôi, nhưng thân phận của Lục Thiếu Hoa có đơn giản giống như
vẻ ngoài không? đừng nói tới việc khác, thị trường tài chính của Hồng
Kông chính là nhờ có Tài chính Phượng Hoàng chống đỡ, giả sử Lục Thiếu
Hoa gặp chuyện thì thị trường Tài chính Hồng Kông nhất định sẽ xảy ra
hỗn loạn, thị trường chứng khoán cũng sẽ xuống dốc trầm trọng.
Ngoài chuyện này ra thì cũng phải nói tới thân phận bí ẩn của Lục Thiếu Hoa,
Lục Thiếu Hoa ở nước ngoài có một căn cứ lớn mạnh, cho đến giờ, vẫn chưa ai biết căn cứ mà Lục Thiếu Hoa xây dựng là ở đâu nhưng những lãnh đạo
cao cấp trong nước không dám nghi ngờ thế lực của căn cứ mà Lục Thiếu
Hoa đã xây dựng.
Một khi Lục Thiếu Hoa chết thì căn cứ mà Lục
Thiếu Hoa xây dựng nhất định sẽ báo thù trong thời gian sớm nhất, đến
lúc đó, có thể vũ khí hạt nhân cũng sẽ được phóng ra, hơn nữa nhìn từ
ngoài thì quan hệ giữa Lục Thiếu Hoa và căn cứ Hổ Gầm rất tốt, nếu Lục
Thiếu Hoa chết thì căn cứ Hổ Gầm có đứng ra để báo thù giùm Lục Thiếu
Hoa hay không cũng không biết chừng.
Đúng vậy, nhữnglãnh đạo cao cấp trong nước đã nghĩ vậy, họ cho rằng căn cứ của Lục Thiếu Hoa là bí
mật, mà căn cứ Hổ Gầm cũng chỉ có mối quan hệ mật thiết với Lục Thiếu
Hoa mà thôi, một căn cứ lớn mạnh, cùng với một căn cứ bí mật mà chưa
biết rõ thế lực liên hợp lại báo thù, thử hỏi xem hậu quả sẽ thế nào
đây?
Những lãnh đạo cao cấp trong nước đều không dám tưởng tượng ra, một khi triển khai phục thù, vậy thì hậu quả chắc chắn sẽ không
chống đỡ nổi, không những trong nước nổi loạn mà cả Thế giới cũng sẽ xảy ra hỗn loạn, hơn nữa, về lĩnh vực kinh tế cũng có thể sẽ lợi dụng việc
Lục Thiếu Hoa mất mà tấn công kịch liệt vào Tập đoàn Phượng Hoàng, tới
lúc đó không cần cơn lốc tài chính hình thành mà Tập đoàn Phượng Hoàng
chính là người tạo ra cơn lốc tài chính đó, càn quét toàn cầu.
Gần như chỉ trong thời gian ngắn, Thủ trưởng số 1 đã triệu tập cả chin Uỷ
ban thường vụ để mở cuộc họp đồng thời nhanh chóng đưa ra quyết định
phái Tăng Ái Dân dẫn bác sĩ giỏi nhất của quân khu đến nhà Lục Thiếu
Hoa, hi vọng có thể giữ được tính mạng của Lục Thiếu Hoa.
Đồng
thời, quân khu cũng điều động những cán bộ tinh nhanh nhất của cả tỉnh
tiến hành lục soát toàn bộ Quảng Đông, một khi phát hiện nhân vật khả
nghi thì bí mật bắt giữ.
Thế là một hoạt động càn quét diễn ra
vì chuyện xảy đến với Lục Thiếu Hoa, rất nhiều tổ chức thế lực nước
ngoài “đóng quân” ở trong nước đều bị kiểm soát sạch sẽ, hơn nữa không
để lại dấu vết gì.
Tám người của Uỷ ban cùng với thủ trưởng số 1 bàn bạc, cuối cùng quyết định sẽ thôg báo sự việc nghiêm trọng này tới
các nước, hi vọng các nước có thể tham gia điều tra xem là ai đã ra tay
với Lục Thiếu Hoa, một khi phát hiện thì phải nhanh chóng giải quyết để
giành lấy sự công bằng cho Lục Thiếu Hoa.
Nhưng Lục Thiếu Hoa –
ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự có sức ảnh hưởng lớn đến vậy?
Đến mức các nước khác phải ngoan ngoãn hợp tác không?
Câu trả
lời rất rõ ràng, các nước đó sẽ không chịu hợp tác đâu, đặc biệt là Mỹ,
họ còn mong sao Lục Thiếu Hoa chết đi, ai bảo Lục Thiếu Hoa đã tấn công
nước Mỹ chứ?
Những người trong Uỷ ban dường như cũng ý thức được rằng những nước đó sẽ không ngoan ngoãn hợp tác đâu, thế là thủ trưởng
số 1 liền tiết lộ một tin bí mật, đó chính là Lục Thiếu Hoa ở nước ngoài có một căn cứ bí mật chế tạo vũ khí hạt nhân, một khi Lục Thiếu Hoa
chết thì không ngoại trừ khả năng căn cứ đó sẽ báo thù.
Vũ khí hạt nhân? Đó là gì?
Đó là một thứ có thể khiến một nước nhỏ có khả năng đứng trên đỉnh đầu Thế giới, có thể thấy năng lực của nó đáng sợ thế nào.
Khi nghe thấy vũ khí hạt nhân thì những nước đó không dám xem nhẹ nữa, cứ
cho là Mỹ thì họ cũng không dám xem thường, mặc dù họ rất muốn Lục Thiếu Hoa chết nhưng cũng không thể không hợp tác, toàn lực tham gia điều tra hi vọng tìm hung thủ, cho Lục Thiếu Hoa một câu trả lời, một khi Lục
Thiếu Hoa chết thì những người trong Lục gia cũng sẽ không báo thù.
Trong phút chốc, các nước trên Thế giới đều tham gia vào không khí nghiêm
trọng này, so với năm 1985 thì không khí này nghiêm trọng hơn nhiều, mà
người tạo ra tất cả chuyện này đang nằm trong phòng phẫu thuật của bệnh
viện.
Đại gia Lục Thiếu Hoa đang nằm trong phòng phẫu thuật, lúc này mặt của Lục Thiếu Hoa trắng bệch, ai nhìn vào cũng biết là do tình
trạng mất máu quá nhiều tạo nên, các bác sĩ chữa trị trong phòng đang
chuẩn bị điện tâm đồ về vận chuyển, tỷ suất tim đập và mạch đập.
Còn hai bác sĩ riêng của nhà họ Lục đang đổ mồ hôi sôi nước mắt, nếu không
có mấy cô y tá lau mồ hôi giúp thì có lẽ mắt của họ lúc này đã sớm bị mồ hôi thấm vào tới nổi mở không ra nữa rồi.
Phẫu thuật đã được
tiến hành hơn mấy giờ đồng giờ nhưng viên đạn vẫn chưa được lấy ra, điều này làm cho hai vị bác sĩ này cảm thấy rất lo lắng.
Sự quan
trọng của Lục Thiếu Hoa không cần nói cũng biết, hai bác sĩ phải tập
trung hết 200% khả năng, thật cẩn thận, sợ rằng sẽ đụng tới một số mạch
máu và dây thần kinh.
May mắn cho hai bác sĩ là viên đạn bắn
trật, không trúng tim của Lục Thiếu Hoa, mà cách đó khoảng 0,09 mm, nếu
không Lục Thiếu Hoa cũng sẽ chịu chết thôi, nhưng dù là vậy, muốn lấy
đạn ra cũng rất nguy hiểm vì theo biểu đồ hiện thị thì đầu đạn của súng
trường, rất lớn, muốn lấy ra có thể sẽ chạm đến mạch máu và thần kinh.
Ca phẫu thuật cuối cùng cũng bước vào giai đoạn cuối, tới lúc phải lấy đạn ra rồi nhưng hai bác sĩ dường như rất ăn ý với nhau, tay không hề có
chút động tác nào mà ngầng đầu lên cùng nhìn vào mắt nhau, sau đó gật
đầu cùng lúc rồi hít một hơi thật mạnh, bắt đầu tiếp tục phẫu thuật.
…
…
Bên ngoài phòng phẫu thuật, cả nhà họ Lục đều nôn nóng đi qua đi lại, trên
mặt hiện rõ hai chữ “ lo lắng” , Tằng Vũ Linh và Tần Tịch Thần lại càng
rơi nhiều giọt nước mắt đau thương.
Lúc này, Tần Tịch Thần dựa
vào uy thế về tuổi tác của mình để an ủi mấy cô gái, kể cả Tằng Vũ Linh
cũng nhận được sự an ủi của cô, vậy mới đỡ hơn một chút nếu không mấy cô gái lại khóc thêm một trận nữa.
Thật ra Tần Tịch Thần cũng là
cứng rắn chống chọi thôi, cô sợ nhất là nghe tin phẫu thuật thất bại,
trong lòng không ngừng hướng lên trời xanh cầu nguyện, hi vọng Lục Thiếu Hoa có thể qua được ải này, vậy thì chuyện gì cũng không còn quan trọng nữa.
Nhưng rất nhanh, Tần Tịch Thần trong lúc nôn nóng chờ đợi đã ý thức được chuyện gì đó.
Đúng vậy, lúc này, Tần Tịch Thần ý thức được Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tập đoàn Phượng Hoàng là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, mà lúc này Lục Thiếu
Hoa lại bị trúng đạn, Tần Tịch Thần dám khẳng định, nhất định là những
đối thủ cạnh tranh trên thương trường đã ra tay, nếu đã là đối thủ cạnh
tranh trên thương trường làm vậy thì họ chính là nhắm vào Tập đoàn
Phượng Hoàng.
Tần Tịch Thần biết ý nguyện của Lục Thiếu Hoa, hắn muốn tạo dựng một Đế chế kinh tế, bây giờ Đế chế kinh tế đó đã hình
thành hơn nữa lại đang tiến dần tới Đế chế kinh tế lớn nhất, mà trong
lòng Lục Thiếu Hoa thì Tập đoàn Phượng Hoàng lại là nền tảng của Đế chế
kinh tế đó, giả sử Tập đoàn Phượng hoàng sụp đổ, vậy thì tâm huyết hai
mươi năm nay của Lục Thiếu Hoa xem như uổng phí.
- Không được, mình nhất định phải bảo vệ Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tần Tịch Thần trong lòng thầm hét lên.
Nghĩ tới Tập đoàn Phượng Hoàng Tần Tịch Thần đè nén tất cả các cảm giác đau
thương và lo lắng sang một bên, đến bên cạnh Tằng Vũ Linh, vỗ vào vai
Tằng Vũ Linh, rồi nói
- Vũ Linh, cô cũng phải kiên cường lên, bây giờ Tiểu Hoa đang nằm trong đó mà.
Thà đừng nói còn hơn, Tần Tịch Thần vừa nói ra thì Tằng Vũ Linh lại đau lòng hơn, nước mắt cũng thi nhau rơi xuống.
Nhưng Tần Tịch Thần không bận tâm đến nước mắt của Tằng Vũ Linh mà tiếp tục nói
- Có người thuê sát thủ tới giết Tiểu Hoa, đơn giản là nhắm vào Tập đoàn
Phượng Hoàng, bây giờ Tiểu Hoa đang phẫu thuật, tôi tin rằng đối phương
sẽ thừa cơ hội này hành động với Tập đoàn Phượng Hoàng, nên tôi phải lập tức về Hồng Kông, phải chèo chống lại tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, nếu
không khi anh ấy tỉnh lại thì anh ấy sẽ càng đau lòng hơn.
Ý của Tần Tịch Thần rất rõ ràng, cô ấy muốn rời khỏi, trở về giữ lấy Hồng
Kông, đối phó với sự công kích của đối thủ, giữ gìn cơ nghiệp mà Lục
Thiếu Hoa đã dày công tạo dựng.
Rõ ràng, lời nói của Tần Tịch
Thần có tác dụng rất lớn, Tằng Vũ Linh quả nhiêu tốt hơn rất nhiều, nước mắt lắng đọng nhìn Tần Tịch Thần, sau đó gật đầu, lau nước mắt, nói với giọng rất kiên cường
- Chị Tần, chị đi đi, chị đừng lo lắng gì ở đây, cứ để em lo.
Thật ra Tằng Vũ Linh cũng không phải yếu đuối như vẻ bề ngoài, nếu không
phải sự việc quá đột ngột thì Tằng Vũ Linh cũng sẽ không tỏ ra yếu đuối
như vậy, bây giờ Tần Tịch Thần phải về Hồng Kông trấn giữ Tập đoàn
Phượng Hoàng thì chuyện bên này phải nhờ đến Tằng Vũ Linh cô làm trụ cột thôi.
Cho dù Tằng Vũ Linh không thể kiên cường thì lúc này đây
thì cô cũng phải ép buộc mình kiên cường lên, vì đối thủ đã có sự chuẩn
bị, rõ ràng là nhắm vào Tập đoàn Phượng Hoàng.
- Được
Nói xong, Tần Tịch Thần quay người đi về phía Lục Hiểu Nhàn, cũng là cô của cô ấy, nói nhỏ gì đó với cô của mình sau đó liền cùng với Lục Hiểu Nhàn rời khỏi bệnh viện, trở về biệt thự.
Tần Tịch Thần lập tức trở
về Hồng Kông để trấn giữ trụ sở của Tập đoàn Phượng Hoàng, còn Lục Hiểu
Nhàn cũng vậy, thân làm Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng
Hoàng ở Thâm Quyến, Lục Hiểu Nhàn lúc này phải giúp em trai mình bảo vệ
cơ nghiệp, cô phải cứng rắn lên, cùng với Tần Tịch Thần rời khỏi đây,
phải trấn giữ trụ sở Thâm Quyến của Tập đoàn Phượng Hoàng trước.
Đừng xem thường phụ nữ, lúc phụ nữ vùng dậy từ đau thương thì năng lượng bứt phá sẽ rất đáng sợ, đặc biệt trong hoàn cảnh Lục Thiếu Hoa vẫn chưa
biết sống chết thế nào, làm người phụ nữ và chị của Lục Thiếu Hoa thì
trong lòng họ có một suy nghĩ, đó chính là cố gắng hết sức bỏa vệ cơ
nghiệp của Lục Thiếu Hoa.
Tần Tịch Thần và Lục Hiểu Nhàn rời
khỏi, ngồi vào chiếc máy bay chuyên dụng của Lục Thiếu Hoa bay về phía
Thâm Quyến, sau khi hạ cánh ở Thâm Quyến, Tần Tịch Thần lại bay trở lại
Hồng Kông.
Còn trong bệnh viện, Tăng Vũ Linh phải gánh lấy trách nhiệm, khí thế của người con gái được thể hiện rõ rãng, hơn nữa, Tăng
Vũ Linh cũng đang nỗ lực để bảo vệ sự nghiệp của Lục Thiếu Hoa.
Tăng Vũ Linh có một văn phòng luật sư nổi tiếng khắp nơi, chỉ là vào lúc
này, văn phòng luật sư lại không giúp gì được, nhưng cũng đừng hiểu lầm, Tăng Vũ Linh còn một thân phận khác nữa, đó chính là cô cũng là người
nhà họ Tăng.
Tăng Vũ Linh gọi điện cho ông của cô – cũng là Tằng Kiến Quốc, lúc điện thoại được kết nối, Tăng Vũ Linh nói vào chủ đề
chính luôn
- Ông nội, phát động lực lượng để bảo vệ cơ nghiệp của Lục Thiếu Hoa đi ông.
Tăng Vũ Linh tuy thuộc dạng con cháu nhưng vào lúc này, Tăng Vũ Linh không
còn sức đâu để ý đến tôn ti trực tự nữa, giọng điệu cô rất cứng cỏi,
cũng mang chút gì đó không thể chối từ.
Tăng Kiến Quốc dường như cũng hiểu được tâm trạng lúc này của Tăng Vũ Linh, nên cũng không so đo nói
- Yên tâm đi, ta sẽ làm mà.
- Dạ
Tăng Vũ Linh đáp lại một tiếng nhẹ nhàng rồi nói tiếp
- Cũng nên nói với Thủ trưởng số 1 đi, để Chính phủ cũng phát động lực
lượng, dạ, đây là yêu cầu chứ không phải là cầu xin, nếu Chính phủ không chịu giúp thì nếu Tập đoàn Phượng Hoàng có bị sứt mẻ gì thì Chính phủ
cũng không tránh khỏi xui xẻo đâu, bất kể là về kinh tế hay là những
lĩnh vực khác.
Lúc này, Tăng Vũ Linh cũng quyết tâm rồi, nếu nhà nước không chịu ra tay giúp đỡ, vậy thì trước khi Tập đoàn Phượng Hoàng sụp đổ thì cô cũng không tiếc gì phát động lực lượng còn lại để tấn
công Chính phủ một lần chí mạng.
- Yên tâm đi, ta sẽ nói với Thủ trưởng mà
- Vâng
Tăng Vũ Linh gác máy, sau đó mặt không chút biểu cảm nhìn về phía phòng phẫu thuật, yên lặng chờ đợi đèn trong phòng phẫu thuật tắt, để biết kết
quả.
Đúng lúc đó đèn của phòng phẫu thuật vụt tắt, cũng có nghĩa là ca phẫu thuật đã kết thúc, Lục Thiếu Hoa sống chết thế nào sẽ biết
được kết quả ngay thôi.