Chỉ số Dow Jones New York là một trong những chỉ số có ý nghĩa quan
trọng trong chứng khoán, nếu chỉ số này tăng vọt hoặc giảm xuống với
biên độ rất lớn, có nghĩa là đã có vấn đề xảy ra. Mà năm nay, chỉ số này vẫn ở trạng thái ổn định, mãi đến tháng sáu mới bắt đầu xuất hiện sự
lên xuống thất thường.
Nhưng chỉ số lên xuống một chút cũng là
bình thường, chỉ đến khi ngân hàng lớn thứ mười nước Mỹ về cho vay mua
nhà có thế chấp đệ đơn ra toà án xin phá sản theo luật định thì chỉ số
này càng không ổn định, nhưng không ai ngờ được là chỉ số Dow Jones lại
đột nhiên lao dốc không phanh.
Lục Thiếu Hoa thì khác, hắn là
người tái sinh, biết những điều mà người khác không thể biết. Bởi vậy
hắn đã sớm bố trí mọi việc đâu vào đó. Vào ngày 15 tháng 8 theo giờ nước Mỹ, là rạng sáng ngày 16 tháng 8 ở Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa đích thân
đến sở tổng chỉ huy, định xem tình hình thị trường chứng khoán giảm sút
như thế nào.
Vào buổi sáng, thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu
phiên giao dịch, nhưng chỉ số Dow Jones không có động tĩnh gì lớn, hoàn
toàn bình lặng y như mọi ngày, không có chút dấu hiệu gì là xuống dốc.
Điều đó khiến ngay cả nhóm Lưu Minh Chương đã bắt đầu hoài nghi số liệu
do Lục Thiếu Hoa cung cấp có chuẩn xác hay không.
Thậm chí vài
lần Lưu Minh Chương mấp máy miệng định hỏi Lục Thiếu Hoa có lầm không,
nhưng nhìn thấy dáng điệu ung dung bình thản của hắn, anh ta đành kìm
nén không hỏi, lo lắng nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, đương nhiên hắn biết hôm nay chỉ số Dow Jones sẽ giảm rất mạnh, tới 1300 điểm. Tuy nhiên, sự sụt giảm này không diễn ra
vào buổi sáng mà là vào lúc xế chiều.
Lúc này ở Mỹ đang là buổi
sáng, chỉ số Dow Jones đương nhiên là chưa sụt giảm, Lục Thiếu Hoa hiểu
rõ như vậy nên không hề tỏ vẻ sốt ruột. Có thể, tới buổi chiều mà chỉ số Dow Jones còn chưa giảm thì hắn mới sốt ruột.
Nhưng bây giờ vì
Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị sẵn về tâm lý, cho nên hắn không hề có một
chút nôn nóng nào. Thời gian qua thật nhanh, một giờ đã lặng lẽ trôi
qua. Đến lúc này, rốt cục, Lưu Minh Chương, không kìm nổi nữa, quyết
định đánh liều, cố gắng hết sức kìm chế giọng điệu của mình cho thật
bình tĩnh, quay sang hỏi Lục Thiếu Hoa:
- Tình hình có vẻ như không đúng như dự kiến ạ?
Trước tình hình như vậy, Lưu Minh Chương cũng rất căng thẳng, nếu chẳng may
chỉ số không giảm, như vậy thì số liệu do Lục Thiếu Hoa cung cấp có vấn
đề nghiêm trọng, mà một kế hoạch có vấn đề thì hậu quả sẽ như thế nào?
Có thể hình dung được, kế tiếp mọi việc sẽ lộn xộn cả lên. Dù sao nhóm Lưu Minh Chương căn cứ theo số liệu do Lục Thiếu Hoa cung cấp mà bố trí
việc hành động, nếu số liệu sai lầm, có thể sẽ huỷ hoại tất cả nỗ lực
sắp đặt để ứng phó với khủng hoảng, sẽ mất cả chì lẫn chài.
Là
người cung cấp số liệu, Lục Thiếu Hoa sẽ có cảm tưởng gì, có thể đoán
được. Mặc dù Lục Thiếu Hoa bình tĩnh như thế nào, tính tình hắn tốt như
thế nào, cũng sẽ không kìm nổi tức giận. Huống chi tính cách của Lục
Thiếu Hoa cũng không tốt lắm, một khi hắn bộc phát sự hung dữ của mình,
tình cảnh sẽ vô cùng thê thảm.
Lúc này, Lưu Minh Chương vừa hỏi,
rõ ràng là nghi ngờ số liệu có sai hay không. Nhưng anh ta hỏi khéo léo, không trực tiếp hỏi có phải số liệu có vấn đề hay không, mà chỉ đưa ra
câu hỏi về tình hình thị trường chứng khoán, gián tiếp đặt nghi vấn về
việc số liệu của Lục Thiếu Hoa có thể không đúng.
Lục Thiếu Hoa
làm sao không đi guốc trong bụng Lưu Minh Chương về điểm này? Cho dù là
Lưu Minh Chương nói rất kín đáo nhưng hắn hiểu ý anh ta ngay, thản nhiên lắc đầu, nói:
- Buổi sáng thì chưa có gì xảy ra đâu, đến chiều trò hay mới diễn ra.
Lục Thiếu Hoa nói thẳng ra đáp án, sau đó cũng không để ý đến vẻ kinh ngạc
của Lưu Minh Chương, quay về phia Lý Thượng Khuê ngồi cách đó không xa,
kệu lên:
- Anh Lý, cho vài người đi mua bữa ăn khuya mang đến đi, ai cũng đói bụng rồi.
Lý Thượng Khuê không lên tiếng, chỉ nhìn hắn gật đầu ra vẻ đã hiểu rồi ra
khỏi biệt thự, hẳn là đi sai người mua bữa ăn khuya. Hành động này của
Lục Thiếu Hoa thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thật ra lại ẩn chứa ý
nghĩa khác. Trong mắt nhóm Lưu Minh Chương điều này cho thấy Lục Thiếu
Hoa hoàn toàn thoải mái. Có thể lúc nãy Lục Thiếu Hoa giả bộ bình tĩnh
mặc dù trong lòng lại âm thầm lo lắng, nhưng bây giờ thì xem ra hắn thật sự thoải mái. Nếu một người giả vờ bình tĩnh thì không có lòng dạ nào
mà ăn uống.
Người ta là ông chủ đã bình tĩnh như vậy, họ còn có
gì để lo lắng kia chứ! Lúc này, Lưu Minh Chương cũng đã bình tĩnh lại,
đương nhiên không phải vì sự bình tĩnh của Lục Thiếu Hoa làm anh ta yên
tâm mà do lâu nay anh ta luôn tin tưởng và khâm phục Lục Thiếu Hoa nên
mới dễ dàng bình tâm lại.
Hơn hai mươi năm trời Lưu Minh Chương
theo Lục Thiếu Hoa, tuổi cũng đã bốn mươi mấy, đã sắp qua tuổi trung
niên, bước vào tuổi già.
Hơn hai mươi năm trước Lưu Minh Chương
mới chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp, đang ở sở giao dịch chứng khoán tìm kiếm khách hàng, hy vọng có một ngày có thể tìm được một khách hàng lớn có thể thuê anh ta làm đại diện đầu tư mà kiếm tiền nuôi sống bản
thân.
Vào thời điểm đó, Lục Thiếu Hoa xuất hiện, trở thành khách
hàng đầu tiên của anh ta. Sau đó khi Lục Thiếu Hoa kiếm được khoản tiền
lớn đầu tiên, anh ta cũng thu được một khoản không nhỏ, rồi thành lập
Tập đoàn Phượng Hoàng, trở thành viên chức hàng đầu của Tập đoàn Phượng
Hoàng.
Sau nhiều năm, Lưu Minh Chương chứng kiến Tập đoàn Phượng
Hoàng trưởng thành, đồng thời cũng chứng kiến kỳ tích làm giàu đầy tính
huyền thoại của Lục Thiếu Hoa. Cho đến bây giờ, trong tiềm thức của
mình, Lưu Minh Chương đã xem Lục Thiếu Hoa như thần thánh, như thể hắn
là một người có thể làm được tất cả.
Dạng tiềm thức này có thể
xem là một kiểu tin tưởng và khâm phục, Lưu Minh Chương đã hoàn toàn tin phục Lục Thiếu Hoa, nêu Lục Thiếu Hoa nói hôm nay là ngày tận thế Lưu
Minh Chương cũng sẽ tin tưởng ngay.
Bây giờ cũng vậy, mặc dù
trong lòng thoáng có ý nghi ngờ về số liệu do Lục Thiếu Hoa cung cấp,
nhưng sâu trong tiềm thức, Lưu Minh Chương vẫn tin phục đối với hắn.
Lý Vân Thanh cũng như thế, và ngay cả Lý Tông Ân cũng vậy, họ đã chứng
kiến rất nhiều kỳ tích do Lục Thiếu Hoa tạo ra. Còn về Hoắc Tiểu Nguyệt, thì không cần phải nói, Lục Thiếu Hoa là người đàn ông của cô, thái độ
của cô cũng là hoàn toàn tin tưởng và phục tùng.
Thời gian qua
rất nhanh, thị trường chứng khoán đã ra thông báo cuối ngày. Đến lúc
này, thị trường chứng khoán vẫn không có dấu hiệu sụt giảm, chỉ liên tục lên xuống, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn rất bình tĩnh, như thể tình hình thị trường chứng khoán như vậy mới là bình thường.
Lúc này, người do Lý Thượng Khuê phái đi đã mang bữa ăn khuya về. Hơn mười phần ăn khuya, thực tế cần một khoảng thời gian, cho nên mất nửa tiếng người do Lý
Thượng Khuê phái đi mới về được.
Ăn bữa ăn khuya, sau khi ăn
xong hút một điếu thuốc, vừa uống trà hoặc cà phê, cuộc sống như vậy có
khác gì thần tiên, rất là khoan khoái.
Mọi người ăn no khoan
khoái, đương nhiên không thể thiếu việc tán gẫu. Hàng ngày Hồng Kông xảy ra rất nhiều chuyện, hơn nữa có nhiều chuyện rất vớ vẩn. Chẳng hạn như
hôm nay nữ diễn viên này cùng công tử con nhà đại gia xuất hiện trước
công chúng, ngày mai lại có chuyện tình cảm của diễn viên kia phơi bày
ra ánh sáng, phải nói là thượng vàng hạ cám đủ cả, chuyện gì cũng có.
Mà đàn ông, cho dù là đàn ông lớn tuổi, cũng đều thích bàn luận về những
chuyện này, hoàn toàn xem là chuyện hài hước, chỉ để giải trí mà thôi!
Đặc biệt là Lưu Minh Chương, anh ta thích nhất là bàn luận về những chuyện
như thế. Nhưng hôm nay thì khác, nguyên nhân là do vợ anh ta đang có
mặt, anh ta cũng không dám quá lố, không có cách nào khác, anh ta bị vợ
quản lý khá chặt.
Thời gian cứ vô tình qua đi, rất nhanh, Hồng
Kông đã là buổi sáng, còn ở Mỹ đã là buổi chiều. Vào buổi chiều, thị
trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch. Tinh thần tất cả mọi người
dù hơi mệt cũng đều ngẩng đầu ưỡn ngực, tập trung chú ý, dán mắt vào màn hình lớn.
K
hông sụt giảm…Đó là tình hình khi bắt đầu
phiên giao dịch. Điều đó làm cho tất cả mọi người hơi sốt ruột, kể cả
Lục Thiếu Hoa. Mặc dù Lục Thiếu Hoa che giấu được điều đó, nhưng chỉ cần một động tác cau mày của hắn là có thể biết thật ra hắn cũng đang sốt
ruột.
Nhưng rất nhanh, cảm giác sốt ruột liền biến mất, bởi vì
một dấu trừ thật lớn đã xuất hiện. Đồ thị chỉ số cắm đầu đi thẳng xuống, giống như một viên đá ném từ lầu cao rơi thẳng xuống đất, tốc độ rất
nhanh.
Không thể không nói, chuyển biến này thật sự quá nhanh,
nhanh đến nỗi tất cả mọi người không kịp phản ứng. Tuy nhiên Lục Thiếu
Hoa bình tĩnh hơn vì trong lòng hắn đã có sự chuẩn bị từ trước, nhưng
nhóm Lưu Minh Chương thì khác.
Thấy trên đồ thị chỉ số, mũi tên
lao xuống một đường thẳng tắp tới tận đáy, nhóm người Lưu Minh Chương
cảm thấy kích động đến nỗi suýt chút nữa không thở được.
Đối với
một người có thể chất không tốt, chứng kiến cảnh này, nói không chừng sẽ đột nhiên bị phát bệnh tim, còn một người có bệnh tim có khi phải đi
cấp cứu.
- Xuống!
Lưu Minh Chương hô to.
Đúng vậy,
xuống rồi, hơn nữa còn xuống rất nhanh. Rốt cục thực tế đã cho thấy số
liệu của Lục Thiếu Hoa là chính xác, như vậy có nghĩa là phương án hành
động do nhóm của Lưu Minh Chương vạch ra không cần phải sửa đổi, chiến
lược cũng cần thay đổi.
Điều này làm cho nhóm người Lưu Minh
Chương thở phào nhẹ nhõm, lập tức mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống,
cơ thể giống như một quả bóng xì hơi, dựa vào lưng ghế sô pha, mềm nhũn
ra.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa lại không để ý đến chỉ số Dow Jones
có sụt giảm hay không, điều hắn quan tâm lúc này là khủng hoảng tài
chính đã bắt đầu rồi.
“Bắt đầu rồi…”, Lục Thiếu Hoa lẩm bẩm nói một mình.
Đúng vậy, bắt đầu rồi, cuộc khủng hoảng tài chính bắt đầu rồi.
Lục Thiếu Hoa luôn luôn chờ đợi thời điểm này, khi bây giờ nó tật sự xảy ra trước mắt hắn, hắn thật sự xúc động. Còn lý do vì sao hắn động động thì không cần nhiều lời cũng biết, hơn hai mươi năm trước, Lục Thiếu Hoa đã suy nghĩ và vạch kế hoạch hành động cho sự kiện này.
Đương
nhiên, bây giờ cuộc khủng hoảng tài chính đã bắt đầu, Lục Thiếu Hoa cũng không thể gấp gáp, còn phải chờ đến khi cuộc khủng hoảng lan khắp thế
giới, đến lúc đó kế hoạch của hắn mới có thể thật sự tiến hành.
Tuy nhiên, trước tiên thực hiện việc sắp xếp, bố trí sẵn sàng là cần thiết. Không phải Lục Thiếu Hoa vẫn luôn làm như vậy hay sao? Bày mưu tính kế
rồi hành động!