Thương Trường Đại Chiến

Chương 985: Chương 985: Bóng tối xuất quân




Hôm nay khác với ngày xưa, nếu trước kia, Lục Thiếu Hoa tuyệt không dám chỉ xuất ra mấy thứ kỹ thuật như thế mà giá cả lại đến ba trăm tỷ đô la Mỹ, một là Lục Thiếu Hoa biết quốc gia có tiền, hai là mấy thứ kỹ thuật kia đích xác rất đáng giá, thậm chí là kỹ thuật tên lửa đánh chặnso với mẫu hạm hàng không còn đáng giá hơn.

Với Lục Thiếu Hoa, kỹ thuật là tiền, đó cũng là lý do vì sao Lục Thiếu Hoa cảm thấy tài sản của hắn không có sổ sách nào có thể kiểm kê, cho tới nay, có thể nói tài sản của Lục Thiếu Hoa luôn có hơn một tỷ đô la Mỹ, nhưng ở sâu trong nội tâm Lục Thiếu Hoa, vẫn không thừa nhận con số kia.

Vì sao thế? Nhìn xem, Lục Thiếu Hoa chỉ xuất ra mấy thứ kỹ thuật giá cả đã ba trăm tỷ đô la Mỹ, mấy thứ kỹ thuật này vài năm trước căn cứ bí mật Hổ Gầm đã nghiên cứu ra, xem như là kỹ thuật cũ rồi, hiện tại kỹ thuật mới đã có vũ khí vũ trụ và vệ tinh gián điệp.

Nếu đem những kỹ thuật mới đó ra, Lục Thiếu Hoa ra giá hàng ngàn tỷ đô la Mỹ, phỏng chừng cũng có người muốn mua, ít nhất, những lãnh đạo cao cấp quốc gia sẽ suy nghĩ, bởi vì hiện tại quốc gia đã có nhà, chỉ cần có thể khiến quốc gia hùng mạnh đứng lên, quốc gia sẽ có năng lực trả, mua như vậy thì đã có sao đâu.

Nghe những kỹ thuật Lục Thiếu Hoa báo, thủ trưởng số 1 liền đồng ý, bởi vì thủ trưởng số 1 biết rất rõ, Lục Thiếu Hoa đưa ra bảng giá lớn như vậy, thì mấy thứ kỹ thuật kia tuyệt đối không tầm thường, nhưng ông dù sao cũng đang ở địa vị cao, khi còn không biết rõ ràng tình hình phía trước, hẳn là không dám quyết định.

Còn không, tạm thời ngừng trò chuyện với Lục Thiếu Hoa, thủ trưởng số 1 kia lập tức gọi điện thoại cho viện khoa học kỹ thuật, tìm đến một nhà khoa học bí mật hỏi dò, người này giới thiệu một chút về kỹ thuật mà Lục Thiếu Hoa nhắc tới là gì, hỏi lại nếu có được những kỹ thuật này, đối với sự phát triển khoa học kỹ thuật của quốc gia có ít lợi gì.

- Nếu có thể lấy được kỹ thuật này, như vậy vệ tinh vũ trụ của quốc gia chúng ta ở trên không sẽ không lo vô duyên vô cớ bị mảnh vỡ đụng vào. Về phần tên lửa đánh chặn, kỹ thuật này đối với quốc gia mà nói thì rất quan trọng, nếu có được, như vậy đạn đạo mà người Mỹ thường nói giờ chỉ là lời nói suông, vả lại chúng ta cũng không cần dùng đạn đạo giả đánh đạn đạo thực, có thể trực tiếp đánh đạn đạo thực luôn, cũng không sợ bị chặn lại.

Nhà khoa học kia giới thiệu rất dễ hiểu, ông kỳ thật cũng sợ thủ trưởng số 1 kia không thể hiểu được.

Thủ trưởng số 1 dù sao cũng không phải là người bình thường, nghe giải thích thế, nghĩ lại thì đúng là kỹ thuật kia đối với lực lượng quân sự của một quốc gia có tầm quan trọng rất lớn, cho nên, sau khi khách sáo một chút, thủ trưởng số 1 liền ngắt điện thoại.

Ngắt điện thoại xong, thủ trưởng số 1cũng không gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa liền để yêu cầu giao dịch, mà gọi điện thoại cho bộ trưởng tài chính, bảo bộ tài chính lập tức điều động tiền, ông có việc quan trọng cần dùng.

Tiếp theo sau, thủ trưởng số 1 mới gọi cho Lục Thiếu Hoa, quyết định giao dịch.

- Ngày mai vào buổi sáng, một trăm tỷ đô la Mỹ sẽ chuyển vào.

Thủ trưởng Số 1 nói trắng ra.

Thủ trưởng Số 1 nói trắng ra, Lục Thiếu Hoa tất nhiên cũng không lòng vòng.

- Kỹ thuật thì ngày mai vào buổi chiều sẽ chuyển đến tay ngài.

- Được.



Cứ như vậy, túi tiền của Lục Thiếu Hoa lại tăng thêm, cũng hoàn thành lời mà hắn hứa hẹn với nhân viên của Tập đoàn Phượng Hoàng, thêm vào một trăm tỷ đô la Mỹ để Tập đoàn Phượng Hoàng ứng phó với lần nguy cơ này.

Đây là một nguy cơ, đúng vậy, đúng là một nguy cơ, những gì Lục Thiếu Hoa trước kia nói giờ không hề giống, không hề là một lần khảo nghiệm.

Đúng vậy, từ khi Lục Thiếu Hoa trúng đạn, từ khảo nghiệm đã chuyển hoán thành nguy cơ, nếu không Lục Thiếu Hoa đâu tỉnh lại đúng lúc, phỏng chừng Tần Tịch Thần đã dùng đến những khoản tài chính không thể dùng để bảo vệ Tập đoàn Phượng Hoàng.

May mà, Lục Thiếu Hoa đã tỉnh, và khi tỉnh lại liền có mệnh lệnh rất thông minh sắc sảo truyền đạt xuống, khống chế gia tộc Rothschild, không để công kích Tập đoàn Phượng Hoàng, đúng thời cơ, Lục Thiếu Hoa xem như nắm chắc.

Nhưng mặc kệ thế nào, Tập đoàn Phượng Hoàng lần này bị gia tộc Rothschild đánh bại, cho dù là hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng đã duy trì như cũ, nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng đã là một kẻ bại trận.

Hai mươi năm trôi qua, từ khi Tập đoàn Phượng Hoàng bắt đầu hình thành, không ai có thể đủ mạnh để đánh bại Tập đoàn Phượng Hoàng, mà hôm nay, Tập đoàn Phượng Hoàng lại hoàn toàn bị đánh bại, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa rất căm tức.

“Gia tộc Rothschild. . . Hừ. . . Chờ xem, ta sẽ cho các ngươi nếm mùi vị sợ hãi nào đó.

Lục Thiếu Hoa âm thầm thề.



Lục Thiếu Hoa tỉnh lại, khiến rất nhiều người chú ý đến Tập đoàn Phượng Hoàng, đặc biệt là nhân viên bên trong của Tập đoàn Phượng Hoàng, bọn họ tựa như tìm về người tâm phúc, toàn tâm toàn ý đến làm việc.

Ngoài nhân viên Tập đoàn Phượng Hoàng ra, Lục Thiếu Hoa tỉnh lại cũng khiến dân chứng khoán Hongkong tin tưởng trở lại, bởi vì lúc Lục Thiếu Hoa vừa mới bước vào Hongkong, là lúc thời của cổ phiếu Hongkong ngừng đi xuống, duy trì ổn định.

Tới khi Lục Thiếu Hoa lộ diện tại Tập đoàn Phượng Hoàng, thị trường chứng khoán Hongkong đã tăng lại, đang chậm rãi khôi phục thời kì huy hoàng.

Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa hiện tại dù sao cũng là một bệnh nhân, hắn không có năng lực trấn thủ ở trong tổng bộ của Tập đoàn Phượng Hoàng, hắn cần nghỉ ngơi, vì thế, gần như khi Lục Thiếu Hoa chấm dứt cuộc trò chuyện cùng thủ trưởng một số, hắn liền theo lời thầy thuốc yêu cầu về biệt thự nghỉ ngơi.

Thân thể là vốn liếng.

Lục Thiếu Hoa hiểu được đạo lý này, phải yêu quý chính mình, Lục Thiếu Hoa xem đó quan trọng hơn tất cả, cho nên, thầy thuốc yêu cầu gì, Lục Thiếu Hoa cũng không nhiều lời, gật gật đầu đáp ứng, sau đó cùng Lý Thượng Khuê về biệt thự.

Về tới biệt thự, Lục Thiếu Hoa ngồi trên sô pha, ngồi đối diện là Trần Quốc Bang, hai người ai cũng không mở miệng, đều trầm mặc.

Trần Quốc Bang khi cùng Lục Thiếu Hoa về Hongkong, y cũng không lập tức trở về Thâm Quyến, mà ở lại đây, cho dù là Hongkong bên này giờ đã không cần y, nhưng y vẫn lưu lại.

- Tiểu Hoa, điều động Bóng đêm đi.

Thật lâu sau, Trần Quốc Bang mở miệng nói.

Bóng đêm là một tổ chức, Lục Thiếu Hoa vào bốn năm trước thành lập, thời điểm thành lập Bóng đêm, Lục Thiếu Hoa chính là muốn nó trở thành một đội binh tinh nhuệ, một khi quân bài chưa lật thì sẽ dùng, mà ở thời gian trước, Lục Thiếu Hoa thiếu chút nữa chết ở trong tay sát thủ, điều này làm cho Trần Quốc Bang rất lo lắng.

Là huấn luyện viên của tổ chức Bóng đêm, thành viên thực lực của Bóng đêm, Trần Quốc Bang không nghi ngờ gì vì rất hiểu biết, nếu bóng đêm xuất quân, phái một bộ phận đến bảo hộ Lục Thiếu Hoa, lại có thêm một bộ phận xuất quân đi trả thù, như vậy tuyệt đối sẽ nhất hoàn mỹ.

Trả thù, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa phải trả thù, sẽ không có kết thúc, đã cho bùng nổ tòa nhà cao hai mươi lăm tầng của gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa trúng một viên đạn thì Tập đoàn Phượng Hoàng so sánh sẽ không là gì, căn bản không là gì cả.

Hôm nay bị tổn thất, sẽ lấy lại thập bội.

Đây cũng là phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa.

Nhưng, vào lúc này, Lục Thiếu Hoa lại do dự ,không phải Lục Thiếu Hoa không muốn tiếp tục trả thù, mà là Lục Thiếu Hoa đang tính toán được mất.

Nếu muốn tiếp tục trả thù gia tộc Rothschild, điều động thế lực căn cứ Hổ Gầm gần như là việc không có khả năng, bởi vì Hổ Gầm đã ra tay một lần, nếu lại ra tay, khả năng sẽ làm gia tộc Rothschild nóng nảy.

Cái gọi là chó nóng nảy nhảy tường, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn nhìn thấy một gia tộc Rothschild điên cuồng, Lục Thiếu Hoa muốn xem nhất chính là một con mãnh hổ, khi nó phát hiện nguy hiểm, cũng là lúc không có năng lực đả thương người.

Lục Thiếu Hoa sợ gia tộc Rothschild nổi điên, đồng thời, cũng có chút sợ thực lực bị lộ ra ngoài quá sớm, sẽ ảnh hưởng những kế hoạch về sau, nhưng Lục Thiếu Hoa lại có chút không cam lòng, không cam lòng khi bị người gia phái sát thủ giết mà không chết, sau lại phải nén giận.

Tự hỏi một lát, Lục Thiếu Hoa trong lòng liền có quyết định, hỏi.

- Sát thủ kia nằm trong tổ chức, tổ chức kia thế lực ra sao?

Khi Lục Thiếu Hoa tỉnh lại, đã nhận được báo cáo của Lý Thượng Khuê, nói sát thủ nổ súng đã bị anh ta tự tay giải quyết, và đã phát động lực lượng điều tra thân phận của sát thủ, xem ra thời gian đã qua hơn nửa tháng, về thân phận của sát thủ cũng đã có đáp án.

Về phần Lục Thiếu Hoa vì sao lại hỏi về sát thủ, nguyên nhân cũng rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa muốn khai đao với cả tổ chức sát thủ.

Gia tộc Rothschild, được rồi, tôi không chọc giận ngươi, tạm thời không đối kháng cùng ngươi, nhưng ta sẽ khai đao với tổ chức sát thủ, trút giận được rồi, về phần gia tộc Rothschild, cứ chờ xem, món nợ này chậm rãi tính sau.

- Thân phận của sát thủ đã điều tra xong, tuy nhiên bọn họ không thuộc tổ chức nào, cũng không phải người nhàn tản, y thuộc lực lượng của gia tộc Rothschild.

Trần Quốc Bang hồi đáp chi tiết.

Chưa hết, sau một lát tạm dừng, Trần Quốc Bang lại hỏi một câu.

- Cậu tính toán sẽ đối đầu tổ chức sát thủ kia phải không, không, ra tay với chúng?

- Đúng vậy.

Lục Thiếu Hoa không phản bác, tương phản, hắn trực tiếp thừa nhận, tuy nhiên nghe tới thuộc lực lượng của gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa lại có chút do dự, trầm ngâm sau một lát mới hỏi.

- Lực lượng kia tổng bộ ở đại bản doanh của gia tộc Rothschild?

- Không phải.

Trần Quốc Bang lắc lắc đầu, nói.

- Ở Thái Bình Dương tại một hòn đảo đơn độc, rất là bí ẩn, bình thường chỉ cùng gia tộc Rothschild liên hệ, rất ít xuất hiện.

- Thái Bình Dương? Đảo đơn độc? Rất tốt đấy.

Lục Thiếu Hoa trên mặt mang theo nụ cười lạnh, rất là dữ tợn, nói.

- Cho dù không xuất hiện tại trong tầm nhìn đại chúng, lại chỉ liên hệ cùng gia tộc Rothschild, như vậy thì mượn bọn họ khai đao, đừng làm cho gia tộc Rothschild tưởng ta rất dễ bắt nạt.

Ở vào giờ khắc này, Lục Thiếu Hoa rốt cục đã quyết định xuống tay, bởi vì vào lúc này, Lục Thiếu Hoa đột nhiên hiểu rõ, lực lượng vũ trang của gia tộc Rothschild tuyệt đối không chỉ có một, mà có thể là vài thế lực, thậm chí là mấy chục, như vậy nếu Lục Thiếu Hoa làm cho biến mất một lực lượng, phỏng chừng cũng sẽ không gây ra nhiều chấn động.

- Để Bóng tối đi làm?

Trần Quốc Bang hỏi.

- Ừ, điều động ba mươi người đi, mười người phái qua Hongkong ẩn núp, hai mươi người chấp hành nhiệm vụ, tôi nghĩ, hai mươi người hẳn là có thể hoàn thành nhiệm vụ?

Lục Thiếu Hoa sắc mặt rất bình thản, nhìn qua thì hình như là đang hỏi Trần Quốc Bang.

- Hai mươi người vậy là đủ rồi.

Trần Quốc Bang cho Lục Thiếu Hoa một đáp án.

- Vậy là tốt rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.