Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 330: Kế hoạch dầu mỏ.
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Lục Thiếu Hoa hạ quyết tâm muốn lấy cho bằng được tài nguyên ở Liên Xô. Dầu mỏ là thứ không dễ dàng đến tay. Nói đến dầu mỏ, mọi người đều biết dầu mỏ ở sâu dưới lòng đất, Lục Thiếu Hoa muốn có dầu mỏ trong tay, nhất định phải lấy được giếng dầu để hút dầu thô lên, sau đó vận chuyển đến một vị trí nhất định mới được.
Tuy Lục Thiếu Hoa là người tái sinh nhưng hắn không phải thần, không có phép dời non lấp biển, cho nên muốn lấy được dầu thô đang chôn sâu dưới mặt đất thì nhất định phải dựa vào nhân lực và máy móc.
Vì thế, tự nhiên phát sinh các vấn đề. Thứ nhất là nhân lực khai thác dầu mỏ, thứ hai là máy móc, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ cần giải quyết hai vấn đề lớn này là có thể thuận lợi khai thác được dầu thô.
Tuy nhiên hai vấn đề này không làm khó được Lục Thiếu Hoa, vừa động não một chút lập tức có sáng kiến. Nhân lực thì hoàn toàn có thể thuê ở đó, dù sao hiện ở bên đó vẫn còn đang náo động, rất nhiều người phải cố gắng vì miếng cơm manh áo của chính họ, một khi Lục Thiếu Hoa quyết định khai thác dầu mỏ, chuyện mời công nhân cũng là tất nhiên.
Quả nhiên là nhân lực dễ dàng giải quyết, nhưng máy móc để khai thác thì lấy đâu ra? Chuyện máy móc phải giải quyết như thế nào đây, không có máy móc thì có nhiều nhân lực cũng chẳng làm được gì, dù sao dầu mỏ cũng ở sâu dưới mặt đất mấy nghìn thước thậm chí mấy chục nghìn thước, đương nhiên là Lục Thiếu Hoa không thể bảo người ta đào đất mà lấy được.
Cho dù thật sự có thể đào xuống mà lấy được thì đừng quên trái đất chủ yếu là nước, đào đến một chiều sâu nhất định sẽ gặp lực cản do nước ngầm.
Ừ, cho dù là có thể giải quyết chuyện nước ngầm, vậy thì dầu mỏ ở sâu dưới mấy nghìn, thậm chí mấy chục nghìn thước làm sao mà lấy lên được? Lục Thiếu Hoa không có khả năng bảo người ta cầm xô, xách từ xô từng xô một từ dưới mặt đất lên.
Cho nên máy móc để khai thác dầu mỏ nhất định là không thể thiếu. Lục Thiếu Hoa chỉ cần giải quyết được vấn đề máy móc là có thể đạt được giấc mộng dầu mỏ.
Hai chữ này “máy móc” cứ quay quanh ở trong đầu Lục Thiếu Hoa, bao lâu mà không tan đi được.
Vấn đề máy móc biến thành lực cản Lục Thiếu Hoa đi tới, khiến Lục Thiếu Hoa không thể triển khai kế hoạch hoàn tất.
Vấn đề khó sẽ có cách giải quyết, giống như là vấn đề Trung Quốc chế tạo bom nguyên tử lúc đó. Không có máy móc để giúp các nhà khoa học giải toán, các nhà khoa học liền tính tay, thiếu cái gì liền nghĩ biện pháp dùng cái khác thay thế. Sau khi vượt qua đủ mọi khó khăn, mới tạo được thành công bom nguyên tử của Trung Quốc.
Lục Thiếu Hoa nghĩ vấn đề gặp phải trong chuyện khai thác dầu mỏ này cũng có đạo lý giống như việc Trung Quốc chế tạo bom nguyên tử năm đó. Nhưng điểm không giống nhau giữa máy móc khai thác dầu mỏ và chế tạo bọm nguyên tử đó là không có máy móc để giải toán khi chế tạo bom nguyên tử thì có thể tính tay, còn khai thác dầu mỏ không có máy móc thì không thể làm được.
Cho nên việc của Lục Thiếu Hoa lúc này là phải tìm cho ra máy móc khai thác dầu mỏ, chuyện này không phải có thể dùng thứ gì khác mà giải quyết được, nói trắng ra là Lục Thiếu Hoa phải lấy cho bằng được máy móc, không có máy móc là không được.
“Ai da, máy móc ơi là máy móc!” Lục Thiếu Hoa thở dài, thì thào tự nói.
Lục Thiếu Hoa không phải cứng đầu không chịu hiểu chuyện cần có máy móc thì mới có thể hoàn thành việc khai thác dầu mỏ. Hiện giờ hắn không có quyền nói về chuyện này. Đúng vậy, hắn không có quyền nói, nhưng nhân tài mà hắn tìm được ở Liên Xô có lẽ có quyền nói. Dù sao có thể trong số những nhân tài trong nhiều lĩnh vực đó, không chừng cố gắng có thể tìm được chuyện gia trong lĩnh vực này.
Vừa nghĩ đến đó, Lục Thiếu Hoa liền cầm điện thoại trên bàn gọi cho Chử Lỗi ở Thâm Quyến hỏi, nhưng vừa cầm điện thoại lên thì Lục Thiếu Hoa lại buông ống nghe xuống, nhẹ nhàng vỗ vào trán mình, thầm than một tiếng tự mình đưa mình vào ngõ cụt.
Cái gọi là máy móc để khai thác dầu mỏ đó, nói cho cùng cũng chỉ là máy móc, là máy móc tức là có thể làm ra được, mà những nhân tài tìm được từ Liên Xô trải rộng nhiều lĩnh vực như vậy, việc làm ra chỉ là vấn đề thời gian.
Nếu đã có thể tự làm được, Lục Thiếu Hoa sẽ không cần gọi điện thoại hỏi nữa, cứ coi như là vấn đề máy móc này có thể làm được, coi nhẹ nó đi.
Giả thiết là chuyện máy móc có thể giải quyết, như vậy kế hoạch có thể hoàn thành một chút rồi. Nhân lực có, máy móc khai thác dầu mỏ cũng có. Như vậy sau khi khai thác được dầu mỏ rồi phải làm thế nào đây? Để lại ở nơi đó sao? Làm sao mà để?
Một loạt vấn đề hình thành trong đầu Lục Thiếu Hoa, khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy đau đầu, có cảm giác không muốn nghĩ nữa, nhưng mấy vấn đề này Lục Thiếu Hoa đang cần giải quyết, trốn tránh cũng không được, cho dù khó khăn Lục Thiếu Hoa cũng phải dũng cảm tiến tới, vượt qua khó khăn phía trước.
Hít sâu một hơi cho tâm trạng cân bằng lại, Lục Thiếu Hoa mới quyết định giải quyết vấn đề từng bước, từng bước một. Sau khi có được dầu mỏ phải làm sao bây giờ?
Vấn đề này gần như không cần phải nghĩ, Lục Thiếu Hoa có thể lập tức đưa ra đáp án, phải vận chuyển dầu thô đến một nơi an toàn. Có đáp án rồi thì vấn đề mới lại xuất hiện. Vậy chỗ nào mới là vị trí an toàn để đặt dầu thô?
Một nơi độc nhất vô nhị mà Lục Thiếu Hoa cho rằng đó là nơi an toàn nhất chính là căn cứ của đội lính đánh thuê ở Châu Phi, đó là nơi có lực lượng vũ trang tư nhân của Lục Thiếu Hoa, nơi có trang bị đầy đủ các loại vũ khí, phòng vệ cũng rất mạnh, sẽ là nơi an toàn nhất.
Như vậy quyết định đem dầu thô cất ở căn cứ Châu Phi. Như vậy việc vân chuyển từ Liên Xô, một quốc gia ở Châu Âu sang Châu Phi là cả một vấn đề. Có hai cách thức vận chuyển hiện đại, đó là vận chuyển đường biển và đường hàng không.
Vận chuyển đường biển chính là lợi dụng vận chuyển theo tàu hàng hóa, tuy rằng mất thời gian dài nhưng kết hợp với tình hình hiện tại, không thể nghi ngờ là dùng được, vì dùng tàu có thể vận chuyển được khối lượng lớn, còn vận chuyển bằng đường hàng không thì chi phí cao, mỗi lần vận chuyển lại chỉ được một số lượng ít.
So sánh như vậy, là một thương nhân thì Lục Thiếu Hoa chọn vận chuyển đường biển. Vấn đề lại tiếp tục nảy sinh, đó chính là vấn đề an toàn trên biển. Phải biết rằng cho dù là thời điểm hiện tại hay là về sau này, bọn hải tặc trên biển đều vô cùng ngang ngược, xuất quỷ nhập thần, cướp bóc các thuyền vận chuyển khắp nơi.
Chuyện vận chuyển dầu mỏ này là phát triển công nghiệp khai thác tài nguyên, Lục Thiếu Hoa không cho phép xuất hiện bất cứ sai sót nào. Cho nên không thể không phòng hải tặc. Tuy nhiên chuyện bực bội này không cũng không phải là khó giải quyết, chỉ cần cho thêm hai tàu bảo vệ đi cùng là có thể giải quyết được.
‘Phù!” Lục Thiếu Hoa thầm thở một hơi, thì thào tự nói: “Vậy thì dùng vận chuyển bằng đường biển đi”
Dùng vận chuyển đường biển thì phải có thuyền để vận chuyển, vấn đề này Lục Thiếu Hoa có hai cách giải quyết. Thứ nhất là đi mua hoặc thuê thuyền của người khác, thứ hai chính là tự mình đóng thuyền. Theo như thực lực của Lục Thiếu Hoa hiện giờ, việc chế tạo tàu chiến chở hàng là không thành vấn đề, cho nên Lục Thiếu Hoa tính áp dụng phương án thứ hai, tự mình chế tạo. Dù sao việc vận chuyển dầu thô không phải một chuyến hai chuyến là xong, có khả năng là mất đến vài năm kiên tục vận chuyển.
Tàu hàng đi trên biển cũng giống như máy bay bay trên trời vậy, cũng đều là một tuyến đường, đường này gọi là đường riêng. Lục Thiếu Hoa muốn tàu hàng của chính mình đi trên biển nhất định phải có một đường hàng riêng của chính mình, cho nên đường hàng riêng cũng là một việc cần phải hoàn thành, không thể xem nhẹ.
“Đường hàng riêng sao!” Lục Thiếu Hoa lại cảm thấy đau đầu, không nghĩ kế hoạch đơn giản như vậy lại liên quan đến nhiều vấn đề hỗn tạp thế.
Vỗ vỗ trán, đứng dậy chuẩn bị đi lên tầng, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị quay về thư phòng của hắn, tìm giấy bút để ghi chép lại tất cả, làm một bản ghi chép để tránh bị quên mất.
Vào đến thư phòng, không chần chừ lấy bút máy từ ngăn kéo ra, lại lấy ở trên mặt bàn một tờ giấy trắng, đem hết tất cả các phương án vừa nghĩ được viết ra hết, viết thẳng đến đoạn về đường hàng riêng Lục Thiếu Hoa mới dừng viết, mặt mày nhăn nhó, lâm vào trầm tư.
Vấn đề khiến hắn trầm tư rất đơn giản, đó là vấn đề đường hàng riêng. Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa thầm nghĩ là đi xin, nhưng khi chuẩn bị viết thì Lục Thiếu Hoa đột nhiên lại dừng lại, bởi vì trong khoảng nháy mắt Lục Thiếu Hoa dường như lại nảy ra một ý tưởng mới.
Vì vận chuyển dầu thô mà xin một đường hàng riêng, nhưng trong đầu Lục Thiếu Hoa lại hiểu ra một chuyện, dường như đối với Tập đoàn Phượng Hoàng mà nói thì công nghiệp vận chuyển là một bộ phận không thể thiếu được. Nhưng chuyện khác không nói, như công ty tiêu thụ Phượng Hoàng muốn tiến quân ra các thị trường thế giới, thì sẽ phải vận chuyển sản phẩm
“Cần như vậy sao không thành lập một công ty vận chuyển?” Đây chính là ý tưởng mới trong đầu Lục Thiếu Hoa.
Xét một cách lâu dài, công ty vận chuyển nên thành lập càng sớm càng tốt. Dù sao phải thuê thuyền của người khác để vận chuyển sản phẩm của công ty mình thì chi phí lớn hơn rất nhiều, nếu thành lập công ty vận chuyển thì sẽ khác, chẳng những tiết kiệm được chi phí, còn có thể giải quyết việc vận chuyển trong kế hoạch dầu thô mà Lục Thiếu Hoa đang suy nghĩ.
“Ừ, vậy đăng ký một công ty vận chuyển đi” Lục Thiếu Hoa quyết định.
Quyết định rồi Lục Thiếu Hoa bắt đầu viết.
Viết hết chuyện thành lập công ty vận chuyển tàu biển và kế hoạch bước đầu thành lập công ty, sau đó Lục Thiếu Hoa mới một lần nữa suy nghĩ trở lại điểm bắt đầu, bắt đầu kế hoạch dầu mỏ.
Nói đến chuyện vận chuyển, Lục Thiếu Hoa có một vấn đề lớn, như vậy tiếp theo sau khi vận chuyển dầu thô đến căn cứ Châu Phi rồi thì phải làm sao?
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa không hiểu biết nhiều về dầu mỏ nhưng hắn còn nhớ rõ, dầu thô mới khai thác không thể sử dụng được luôn mà phải trải qua quá trình gia công mới thành dầu mỏ.
“Gia công” đúng, bước cuối cùng chính là gia công, muốn thu được dầu mỏ thực sự thì nhất định phải gia công mới được. Nhưng phải gia công như thế nào, cần trải qua bao nhiêu công đoạn, dùng cách nào mới làm được?
Lục Thiếu Hoa lai gặp phải vấn đề mới. Nhưng vì không có kiến thức về vấn đề này nên Lục Thiếu Hoa chỉ có thể tạm thời bỏ qua một bên, bởi vì nhân tài trong Tập đoàn Phượng Hoàng nhiều như vậy, chắc chắn sẽ có người giải quyết được việc này.
Khúc mắc ở chỗ gia công, Lục Thiếu Hoa lại một lần nữa trở lại chủ đề, tiếp tục chuyển qua khâu kế tiếp, nhưng còn có khâu kế tiếp sao?