Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 335: Chỉ cần có cái cuốc tốt không tường nào đào không đổ.
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Lục Thiếu Hoa tới nhà Hoắc Anh Đông với hai mục đích là giải quyết vấn đề công ty vận chuyển thuyền chuyển Phượng Hoàng, mục đích thứ hai là mang tới cho Hoắc Anh Đông một ít công việc làm ăn nhỏ về vận chuyển thuyền, và mục đích thứ ba là mục đích quan trọng nhất của Lục Thiếu Hoa, sở dĩ nói là mục đích quan trọng nhất vì sao? Bởi vì có quan hệ tới sự phát triển của công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng sau này.
Phương hướng phát triển công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng, trong lòng Lục Thiếu Hoa sớm đã có kế hoạch cụ thể, nhưng có kế hoạch tốt chưa thể nói là xong việc, mà còn muốn có người có năng lực đứng ra điều hành mới được, nói thẳng ra là muốn tìm người thực thi việc này, dựa theo kế hoạch Lục Thiếu Hoa đã đặt ra mà thực hiện.
Công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng vừa mới thành lập nhưng đã thâu tóm công ty vận chuyển thuyền Bao Thuyền Vương, lập tức trở thành “Cá Mập”. Lục Thiếu Hoa phải tìm được một người có năng lực lớn để điều khiển công ty này, bằng không chỉ sợ nó sẽ đi xuống đi theo thời gian.
Giảm béo cũng cần phải có thời gian, vào lúc này thời gian chính là tiền bạc, Lục Thiếu Hoa không có thời gian để cho nó đi xuống, cho nên Lục Thiếu Hoa phải tìm một người tài giỏi, chính là người có kinh nghiệm quản lý công ty vận chuyển thuyền mạng lưới rộng lớn này.
Người giàu kinh nghiệm, đi tìm ở đâu? Công khai tuyển dụng? Không! Công khai thông báo tuyển dụng, mặc dù có những người mới nhưng năng lực kinh nghiệm lãnh đạo không thể trông vào sơ yếu lý lịch mà quyết định, cho nên Lục Thiếu Hoa chỉ có thể lấy tài liệu tại chỗ, liền chủ động nhờ tới Hoắc Anh Đông.
- Ha hả!
Lục Thiếu Hoa gãi gãi đầu. Có chút xấu hổ, với quan hệ giữa hắn và Hoắc Anh Đông, hiện tại vấn đề biến thành một giao dịch, Lục Thiếu Hoa cảm thấy có chút không được tự nhiên. Tuy nhiên không có cách nào khác, Lục Thiếu Hoa vì công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng hắn chỉ có thể kiên trì thương lượng.
- Kỳ thật cũng không có vấn đề gì lớn. Không, với cháu mà nói thì là đại sự, đối với ông đó là chuyện nhỏ.
- Này! Ta thấy cháu càng ngày càng dài dòng làm sao.
Hoắc Anh Đông dường như rất bực mình vì Lục Thiếu Hoa vòng vo mãi.
- Có chuyện gì nói đi.
- Vâng!
Sau lời nói đó, Lục Thiếu Hoa sau đó cũng không nói lời vô nghĩa, hắn nói.
- Cháu muốn tìm một người, phải là một người am hiểu về nghiệp vụ vận chuyển thuyền.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa nháy nháy mắt nhưng không nhìn thẳng vào Hoắc Anh Đông. Có thể hắn muốn nhìn xem Hoắc Anh Đông có thay đổi vẻ mặt không. Nhưng Lục Thiếu Hoa đã thất vọng, Hoắc Anh Đông từ đầu đến cuối vẻ mặt luôn bình thản không một chút thay đổi, giống như không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra.
Thực ra không phải như vậy, Hoắc Anh Đông trong lòng rất đau đớn. Lục Thiếu Hoa mở lời là muốn tìm một người quan trọng, đây là hắn thọc gậy bánh xe. Dựa vào mối quan hệ của ông ta với hắn, nếu tùy tiện tìm người cho Lục Thiếu Hoa, điều đó đúng là không thể nào nói nổi, nhưng nếu tìm người tài giỏi cho Lục Thiếu Hoa, công ty của hắn lại trở nên lớn nhất.
Thế khó xử! Hoắc Anh Đông cũng là rất yêu mến nhân tài, cũng là rất chút trọng bồi dưỡng nhân tài, nhưng hiện tại thật trớ trêu, Lục Thiếu Hoa lại đến tìm người, cũng có nghĩa là hắn lấy đi một nhân tài. Đương nhiên, Hoắc Anh Đông có thể từ chối Lục Thiếu Hoa, nhưng ông ta có thể mở miệng nói lời từ chối được sao?
Câu trả lời hiển nhiên là không thể rồi!
Có hai yếu tố không thể từ chối, thứ nhất Lục Thiếu Hoa vừa rồi có tặng một công việc làm ăn cho ông ta, coi như một ân tình thật to lớn. Thứ hai, trước đó Lục Thiếu Hoa không tới thăm hỏi ông ta trước, Hoắc Anh Đông rất bực mình khi Lục Thiếu Hoa thành lập công ty vận chuyển Phượng Hoàng mà không nói. Nhưng hiện tại Lục Thiếu Hoa không những tự mình tới thăm hỏi, nói rõ tình huống, lại còn mang lại ân tình lớn như vậy, ở trong lòng, ông ta cảm thấy có lỗi.
Kết quả là, hai yếu tố đó khiến Hoắc Anh Đông bất kể như thế nào đều không thể mở lời từ chối được. Không thể từ chối, cũng không muốn giúp đỡ. Hoắc Anh Đông rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Cuối cùng sý định chấp thuận cũng chiếm ưu thế trong đầu. Hoắc Anh Đông chỉ có đem ra Đồng Chúc là người Trung Quốc, viện cớ là nửa đồng hương để thuyết phục chính mình.
- Tìm một nhân tài không có vấn đề gì, nhưng trước đó, ta cũng muốn hỏi cháu trước một vấn đề.
Hoắc Anh Đông nói.
- Ông cứ hỏi!
Lục Thiếu Hoa cười nói.
- Ừ!
Hoắc Anh Đông gật đầu, trầm ngâm một hồi rồi nói.
- Ta đưa nhân tài tới đây, cháu chuẩn bị cho anh ta chức vị gì? À! Trước tiên là ta đồng ý tìm người có năng lực nhất cho cháu. Nếu qua bên cháu nhận chức vụ quá thấp, ta cũng khó ăn nói với người ta.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha ha, trong lòng thầm than một tiếng, làm cho vấn đề trở nên trầm trọng, còn tưởng rằng đó là vấn đề quan trọng.
- Bố trí chức vụ, nhất định sẽ không qua loa, cháu chuẩn bị giao chức tổng Giám đốc công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng cho anh ta.
Tổng Giám đốc công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng, đây chính là vị trí ngang với một tướng quân trong chiến tranh. Không biết bên ngoài có bao nhiêu người mơ ước vị trí đó!
- Ha ha!
Hoắc Anh Đông cười khổ một tiếng.
Hoắc Anh Đông không nghĩ tới Lục Thiếu Hoa lại giao vị trí này. Ban đầu nghĩ Lục Thiếu Hoa nói tùy tiện cho người ta một chức vụ, sau đó ông ta sẽ tìm cách bồi dưỡng nhân tài cho hắn, rồi từ chối lời thỉnh cầu của Lục Thiếu Hoa.
Đây chính là phòng tuyến cuối cùng của Hoắc Anh Đông, cũng là một cái cớ bất đắc dĩ, nhưng ai ngờ Lục Thiếu Hoa lại đem chức cao ra dọa người, phòng tuyến của Hoắc Anh Đông cuối cùng bị đánh vỡ, tính toán cũng không có giống như dự kiến.
Trong lòng vô cùng đau đớn, cắn chặt răng, lại tìm một lý do khiến người ta không thể kiếm cớ được, ông ta nói.
- Được rồi, ta đồng ý với cháu, tuy nhiên còn phải xem ý của người ta ra sao, nếu người ta không đồng ý ta cũng không còn cách nào khác.
Hoắc Anh Đông còn chưa từ bỏ ý định, muốn nắm lấy một cơ hội cuối cùng. Tuy nhiên đây cũng là ảo tưởng mà ông ta tự nghĩ ra. Tập đoàn Phượng Hoàng, bất kỳ nơi nào, mợi người ở mọi nơi đều biết rằng đó là một tập đoàn ưu tú, lý tưởng, là thiên đường, là nơi có cơ hội thăng tiến, ai cũng tình nguyện muốn làm việc ở đó!
Ánh mắt Lục Thiếu Hoa một khắc cũng không rời khỏi mặt Hoắc Anh Đông, lời chấp thuận của Hoắc Anh Đông, Lục Thiếu Hoa đã bắt ngay được một vẻ không cam lòng chợt lóe lên rồi biến mất, trong lòng không giấu nổi trận cười, ngoài miệng nói một lời chân thành.
- Vậy cảm ơn ông.
- Đừng nói cảm ơn, đừng nói cảm ơn
Ta và cháu chưa biết ai cảm ơn ai, Hoắc Anh Đông khoát tay nói, trong lòng ầm thầm nói một câu.
- Nếu sau này Tiểu Nguyệt lấy ngươi thật đúng là không biết ai cảm ơn ai.
Lục Thiếu Hoa thật không biết Hoắc Anh Đông lúc này lại có ý nghĩ như vậy, bỏ đề tài này quay sang nói chuyện gia đình.
Đến đây, kế hoạch thọc gậy bánh xe của Lục Thiếu Hoa xem như thành công, thật sự ứng với câu nói kia - Chỉ cần cái cuốc tốt, không có chân tường nào đào mà không đổ - Lục Thiếu hoa tới thăm hỏi Hoắc Anh Đông ba mục đích đều hoàn thành thuận lợi , đã tới lúc Lục Thiếu Hoa phải trở về, hàn huyên một hồi liền cáo biệt Hoắc Anh Đông, dẫn theo Lý Thượng Khuê, đoàn người bọn họ rời khỏi biệt thự Hoắc Anh Đông, hướng tới toà nhà tập đoàn Phượng Hoàng.
Từ biệt thự nhà Hoắc Anh Đông tới tòa nhà Phượng Hoàng khoảng cách tính ra cũng không quá xa, không quá gần. Đi chừng khoảng mười mấy phút là tới toà nhà tập đoàn Phượng Hoàng cao ba mươi tầng.
Đi bằng thang máy riêng của Chủ tịch, Lục Thiếu Hoa đi tới tầng ba mươi, tuy nhiên lần này Lục Thiếu Hoa cũng không có vào ngay phòng mình, dọc theo cầu thang xuống tầng thứ hai chín, đi tới cửa văn phòng Tần Tịch Thần.
Gõ cử, chờ đợi bên trong đáp lời, sau đó lại đẩy cửa chính ra bước vào.
Mở cửa chính bước vào, Tần Tịch Thần đang ngồi ghế ở ông chủ, mắt nhìn thẳng ra cửa, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa đi vào, thản nhiên gật đầu xem như chào. Lục Thiếu Hoa cũng gật đầu xem như đáp lễ, mắt lại nhìn về phía một người khác ngồi trong phòng.
- Chị, chị cũng ở đây à.
Lục Thiếu Hoa cười nói.
Đúng vậy, trong phòng làm việc của Tần Tịch Thần, ngoại trừ Tần Tịch Thần còn có một người. Người đó chính là chị gái Lục Thiếu Hoa, Lục Hiểu Nhàn.
- Tiểu Hoa
Lục Hiểu Nhàn cười, gọi.
Lục Thiếu Hoa gật đầu và ngăn Lục Hiểu Nhàn đứng dậy, sau đó đi tới ghế dựa bên cạnh Lục Hiểu Nhàn, kéo ra và ngồi xuống, sau đó mắt nhìn Tần Tịch Thần, trầm ngâm một hồi nói.
- Tôi hôm nay tới đây là muốn hỏi một chút về tình trạng công ty vận chuyển thuyền.
- Tiến triển thuận lợi, đang trong giai đoạn bàn bạc giá cả cổ phần.
Tần Tịch Thần trả lời rất ngắn ngọn, trên mặt cũng không biểu lộ gì.
- Ừ
Kiểu người của Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa cũng có những hiểu biết nhất định, biết tính cách cô như vậy cũng không có để ý, nói.
- Có thể kéo giá xuống thì cứ kéo xuống tới mức thấp nhất có thể, nếu không được cũng không sao.
Đây là chủ ý của Lục Thiếu Hoa, công ty vận chuyển thuyền Bao Thuyền Vương tuy rằng kinh doanh không tốt, nhưng dù sao Bao Thuyền Vương nhiều năm kinh doanh như vậy, lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, nền tảng vẫn còn rất mạnh!
Được Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh, Tần Tịch Thần biết nói sao làm vậy. Tuy nhiên cô là Tổng giám đốc điều hành tập đoàn Phượng Hoàng, vì tập đoàn phải có trách nhiệm tranh giành lợi ích, có thể thu về cho tập đoàn thêm một chút tiền.
- Tôi sẽ cố gắng giảm tiền thu mua.
- Ừ!
Nói xong, Lục Thiếu Hoa ngừng một lúc rồi nói.
- Lần sau khi đàm phán dẫn theo chị tôi cùng, để chị ấy mở mang kiến thức.
Hai công ty đàm phán bí mật, bình thường, một người phụ trách và một thư ký cùng đi, nhưng Lục Hiểu Nhàn là một trợ lý, đương nhiên không có cơ hội đi cùng. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa vì muốn Lục Hiểu Nhàn học tập một vài điều, cho nên dứt khoát muốn Lục Hiểu Nhàn đi theo.
- Được
Tần Tịch Thần đáp lời rồi ngay lập tức chuyển đề tài, chủ động hỏi.
- Tổng giám đốc Lục, Hoắc Anh Đông cũng có một công ty vận chuyển như chúng ta!
Lục Thiếu Hoa là người thế nào, nghe lời ám chỉ của hắn Tần Tịch Thần, làm sao hắn không hiểu được.
- Đã giải quyết, tôi vừa mới từ nhà Hoắc Anh Đông trở về.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa nhìn thoáng qua Tần Tịch Thần, sau đó gật gật đầu, lại nói:
- Đúng rồi, sau này sau khi thu mua toàn bộ công ty vận chuyển thuyền, chị xem mấy công việc làm ăn, đem một ít công việc làm ăn nhỏ cho công ty Hoắc Thị làm, chúng ta chỉ giữ lại một số công việc làm ăn lớn là được.
- Sao?
Tần Tịch Thần có chút nghi ngờ, hành động này của Lục Thiếu Hoa không thể nghi ngờ, không phải đem tiền ra bên ngoài sao? Tuy nhiên cô cũng không can thiệp quyết định của Lục Thiếu Hoa.
- Đến lúc đó tôi sẽ liên hệ với công ty Hoắc Thị, gọi bọn họ tới đây nhận công việc làm ăn.
- Ừ! Còn tổng giám đốc công ty vận chuyển Phượng Hoàng cũng đã chọn được người, người đó được lấy về từ công ty vận chuyển Hoắc Thị, khoảng chừng hai ngày sau sẽ tới đây nhận chức vụ.
Mục đích chính Lục Thiếu Hoa tới văn phòng Tần Tịch Thần hôm nay là về chuyện này.
Quyết định chọn người làm tổng giám đốc công ty vận chuyển thuyền Phượng Hoàng là mục đích chính của Lục Thiếu Hoa, còn chuyện yêu cầu Lục Hiểu Nhàn tham gia vào quá trình đàm phán chẳng qua là phụ mà thôi.
Tần Tịch Thần sửng sốt một hồi lâu không có phản ứng. Nỗi trong lòng băn khoăn từ câu nói của Lục Thiếu Hoa cũng được giải tỏa.
- Mang công việc làm ăn cho người ta hẳn là có điều kiện.
- Tôi hiểu rồi.
Tần Tịch Thần nói.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không dừng lại, đứng dậy hướng Tần Tịch Thần nói.
- Cứ làm như vậy đi, tôi đi trước.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa lại quay đầu sang Lục Hiểu Nhàn nói.
- Chị, em đi trước.
Lục Hiểu Nhàn gật đầu không nói gì thêm.
Lục Hiểu Nhàn không có nói gì. Tuy nhiên, Tần Tịch Thần lại có một chuyện báo cáo Lục Thiếu Hoa, lên tiếng kêu.
- Tổng giám đốc Lục, còn có một việc phải nói với cậu.
Chuẩn bị bước ra khỏi phòng, Lục Thiếu Hoa không khỏi dừng lại, xoay người hỏi.
- Chuyện gì?