Thương Trường Đại Chiến

Chương 490: Chương 490: Chương 0490




Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 490: Hỏi cung

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: metruye

Lục Thiếu Hoa muốn biết toàn bộ chân tướng sự việc này, muốn biết đằng sau sự việc này có người đang phá rối, bởi vì hắn đã dám khẳng định một trăm phần trăm. Gia tộc Brown không vô duyên vô cớ muốn giết mình, ngay từ đầu hắn đã cho rằng là như vậy, bây giờ cuộc chiến đã thắng lợi, hơn nữa còn bắt sống được chủ nhà gia tộc Brown, đợi sau khi hỏi cung sẽ biết sơ qua sự việc ngay.

Biệt thự của gia tộc Brown rất xa hoa, xa hoa hơn nhiều so với tòa trang viên biệt thự của Lục Thiếu Hoa ở Thâm Quyến, khiến cho Lục Thiếu Hoa không khỏi cảm kích. Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa cảm kích, vốn hắn cho rằng trang viên biệt thự của hắn đã đủ xa hoa rồi, nhưng bây giờ nhìn thấy ở đây thật là có chút cảm giác thua kém.

Tuy nhiên, ngôi biệt thự của gia tộc Brown có chút khiến Lục Thiếu Hoa khó chịu, đó chính là mùi, đúng vậy, chính là mùi ở đây. Tất cả các phòng đều là mùi máu tươi. Điều này khiến Lục Thiếu Hoa cảm giác hơi mất tự nhiên, nhưng Lục Thiếu Hoa không có ý phản cảm gì, tất cả điều này đều chẳng phải là do hắn tạo thành đấy thôi!

Đại sảnh của ngôi biệt thự, lúc này đã có mười mấy nhân viên vũ trang thủ sẵn ở đó rồi, trong đó có ba người đã bắt được, chỉ có điều bộ dạng của bọn họ bây giờ không giống như trước, quần áo trên người đều nhăn nhúm, đầu tóc cũng rối bời, rõ ràng nhìn giống như là phạm nhân?

Tộc trưởng gia tộc Brown hiện tại là một người ở độ tuổi khoảng năm mươi đến năm mươi lăm tuổi, nhìn vào thấy mắt có chút hơi mông lung, có lẽ là do ông ta không đeo kính cận nên mới như vậy, nhìn thấy đoàn người Lục Thiếu Hoa đi vào, đôi mắt khốn khổ nheo nheo vài cái, có lẽ muốn nhìn rõ diện mạo của Lục Thiếu Hoa.

Gia tộc Brown phải bị giết hết, ba người sống sót lại cũng phải như vậy, bọn họ phải chết, cho nên Lục Thiếu Hoa muốn thỏa mãn nguyện vọng của chủ gia tộc Brown, bỏ mũ xuống, cởi bỏ áo khoác, lộ ra khuôn mặt đích thực của hắn.

- Ngươi ngươi

Chủ nhà gia tộc Brown không dám tin, giống như gặp phải quỷ, chỉ vào Lục Thiếu Hoa. Rất không thể tin được, ấp a ấp úng mãi, cuối cùng mới nói một câu đứt quãng

- Tập đoàn…Phượng Hoàng

- Ha ha! Xin chào chủ nhà Brown

Lục Thiếu Hoa vẻ mặt cười nhạt, rất lễ phép, nói câu chào hỏi bằng tiếng Anh với chủ gia tộc Brown, có điều hình tượng đó không duy trì được bao lâu. Rất nhanh liền biến sắc mặt, trầm giọng nói

- Đúng vậy, tôi chính là Chủ tịch tập đoàn Phượng Hoàng đây.

Lục Thiếu Hoa chủ động xuất hiện ở nước Mỹ, ảnh của hắn đã truyền đi khắp các nơi trên thế giới, gia tộc làm kinh doanh như gia tộc Brown này không thể không biết đến tin tức của Lục Thiếu Hoa, chủ gia tộc Brown nhận ra Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa cũng không có gì là kinh ngạc, ngược lại, còn nằm trong dự kiến của Lục Thiếu Hoa.

- Không ngờ, không nghĩ rằng lại là ngươi.

Chủ gia tộc Brown biểu hiện không thể tiếp nhận sự thật này. Trên vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc. Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là chủ tịch của tập đoàn Phượng Hoàng, là người của tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng lại có ai có thể nghĩ tới được, đằng sau hắn lại có một đội ngũ chiến đấu vững mạnh thế? Từ cách ăn mặc đến trang phục của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, chủ gia tộc Brown thật không khó để nhìn ra điều này, đội ngũ này là đoàn lính đánh thuê.

Chủ gia tộc Brown sở dĩ khẳng định đội ngũ đoàn lính đành thuê Hổ Gầm này thuộc về Lục Thiếu Hoa, là vì có lý do nhất định, đầu tiên người thủ lĩnh là người Trung Quốc, có quốc tịch giống như Lục Thiếu Hoa, tiếp theo là số người đến quá nhiều, có tới hơn trăm người.

Thiết nghĩ một chút, Lục Thiếu Hoa muốn tiêu diệt gia tộc Brown. Mời đoàn lính đánh thuê đến giúp đỡ không phải là không được. Có thể nhanh chóng điều ra một đội ngũ lớn như thế này có vẻ hơi khoa trương, hơn nữa Lục Thiếu Hoa lại áp dụng cách làm diệt tận gốc. Điều này khiến chủ gia tộc Brown càng thêm khẳng định đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm là thuộc thế lực của Lục Thiếu Hoa.

- Những điều mà ông không nghĩ tới còn nhiều lắm.

Lục Thiếu Hoa thản nhiên trả lời một câu khinh thường. Không thèm để ý.

Đúng vậy, những điều chủ gia tộc Brown không nghĩ tới vẫn còn nhiều, đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm có hơn ngàn người, điều này thì chủ nhà gia tộc Brown không hề nghĩ đến, còn có một số vấn đề là chủ nhà gia tộc Brown không thể nghĩ tới được, đó chính là vừa nãy, tất cả gia tộc Brown của họ ở Châu Âu đều đã bị Lục Thiếu Hoa phái người diệt tận gốc rồi.

Chủ nhà gia tộc Brown là thật không ngờ, nhưng ông ta còn nhiều điều càng không rõ, không hiểu, không lý giải được, đồng thời cũng lơ mơ, giả vờ bình tĩnh hỏi

- Gia tộc Brown chúng tôi dường như không có ân oán gì với Chủ tịch Lục đúng không? Nhưng bây giờ tại sao ngươi phải làm như vậy?

Lục Thiếu Hoa không để ý đến chủ gia tộc Brown. Cũng không có lập tức trả lời câu hỏi của ông ta, mà bình tĩnh ngồi lên ghế sô pha mềm mại, cũng bảo Trần Quốc Bang và Lý Chí Kiệt ngồi xuống, sau khi ngồi ổn định mới nhìn chủ gia tộc Brown, cười cười cất tiếng nói

- Có phải trí nhớ của chủ gia tộc Brown đã kém đi rồi không? Không có ân oán gì với tôi sao?

Sự việc đã diễn biến thành như vậy rồi, nhìn tình hình này, những người còn sống sót của gia tộc Brown chỉ có ông ta, vợ và con trai ông ta thôi. Chủ gia tộc Brown rất là tức giận, nhưng sự tức giận của ông ta là không có tác dụng gì, bởi vì giờ phút này sinh mệnh đã nằm trong tay của Lục Thiếu Hoa rồi, chỉ còn chờ một tiếng nói của Lục Thiếu Hoa thì ông ta và vợ con ông ta sẽ không còn nhìn thấy mặt trời của ngày mai nữa.

Nhưng dù sao cũng là chủ nhà của một đại gia tộc. Lại là làm kinh doanh về súng đạn, cũng có thể coi là một thế hệ kiêu hùng. Cho dù về trong lòng âm thầm chịu đựng, chủ gia tộc Brown đều kiềm chế rất tốt, biết được trước mắt phải còn sống sót là điều quan trọng nhất.

- Gia tộc Brown chúng tôi từ trước cho tới bây giờ đều hoạt động ở bên Châu Âu này, chưa từng tiến vào chiếm giữ Châu Á, mà Chủ tịch Lục của tập đoàn Phượng Hoàng lại, chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ sự vụ nào, tại sao lại có ân oán! Nói đi Chủ tịch Lục.

Chủ gia tộc Brown nói, biểu hiện trên vẻ mặt giống như không có bất kỳ vấn đề gì, giọng điệu cũng rất cứng rắn.

Lục Thiếu Hoa biết tâm lý của chủ gia tộc Brown rất tốt, rất bình tĩnh, sẽ biểu hiện vẻ mặt như vậy cũng nằm trong sự dự đoán của hắn, đồng thời, đây cũng là điều khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy kỳ quái, dường như về việc ân oán, chủ nhà gia tộc Brown giống như không hề biết một chút gì?

- Không có ân oán gì?

Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu, kèm theo sắc mặt nghiêm nghị, trầm tĩnh nói

- Chính là một tuần trước, suýt chút nữa thì tôi đã mất mạng rồi, may mắn là tôi nhanh chân, nếu không thì phải vùi thân ở trong tay gia tộc Brown các ông rồi, như vậy ông bảo không có ân oán sao? Chủ gia tộc Brown của tôi?

- Có việc này sao?

Chủ nhà Brown cũng kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu được trận chiến tranh này ngày hôm nay không phải là vô duyên vô cớ.

Tầm mắt của Lục Thiếu Hoa nhìn xoáy thẳng vào mặt của chủ nhà gia tộc Brown, biểu hiện của ông ta biến đổi như muốn nói với Lục Thiếu Hoa. Ông ta không nói dối, nhưng điều này khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy kỳ lạ, bắt đầu hoài nghi sự việc kia có phải là do gia tộc Brown làm hay không.

Nhưng Lục Thiếu Hoa càng thêm tin tưởng vào tin tức tình báo của Lý Chí Kiệt, đã dám xác định là thế lực thuộc gia tộc Brown gây nên, thì nhất định là thế lực của gia tộc Brown gây nên, điều này không cho phép nghi ngờ, sự việc chính xác một trăm phần trăm.

Nếu đã xác định là do gia tộc Brown gây nên, như vậy tình huống bây giờ chỉ có hai khả năng, khả năng thứ nhất là chủ gia tộc Brown nói dối, thứ hai có thể là chủ gia tộc Brown không nói dối, là do thủ hạ của ông ta gây nên, ông ta không hề biết.

Lục Thiếu Hoa tin tưởng vào ánh mắt của mình, hắn cho rằng bản thân không thể nhìn lầm được, khả năng chủ nhà gia tộc Brown nói dối cũng rất thấp, như vậy chỉ còn một khả năng. Là thủ hạ của gia tộc Brown gây nên, nhưng không báo cáo chuyện này lên trên.

- Nói như vậy, gia tộc Brown của các ông không có ý sẽ động thủ với tôi rồi?

Lục Thiếu Hoa hỏi

Lục Thiếu Hoa hỏi ra câu hỏi này, khiến cho chủ nhà Brown giống như vớ được một cây cứu mạng vậy. Vội vàng gật đầu. Lặp lại nói

- Không có, tuyệt đối không có

- Nhưng các ông vẫn động thủ rồi

Lục Thiếu Hoa lắc đầu nói

- Điều này nhất định là do thủ hạ bên dưới làm không liên quan đến gia tộc Brown chúng tôi. Càng không liên quan đến tôi.

Nghe thấy ý tứ bên trong giọng điệu của Lục Thiếu Hoa, chủ gia tộc Brown cuống quýt làm sáng tỏ nguyên do của sự tình, phần lớn muốn giành lại vài phần sống sót về cho vợ con và bản thân.

Mấy trăm lính đánh thuê, toàn bộ đoàn vũ trang xông vào ngôi biệt thự, bắn chết khắp nơi, máu bắn tung tóe. Không có một chút tình ý nương tay, chủ nhà gia tộc Brown biết không tốt rồi, không phải là ông ta không muốn báo thù, nhưng có hội sống sót của ông ta rất mong manh, thử nghĩ xem làm sao còn dám nói đến báo thù?

Con người đều là vì cá nhân, chủ gia tộc Brown cũng vậy, ý nghĩ duy nhất của ông ta bây giờ là có thể được sống sót, còn về báo thù, điều này là sự việc của về sau, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa sẽ cho ông ta cơ hội không?

- Người phía dưới làm? Ông dám khẳng định không?

Lục Thiếu Hoa hỏi ngược lại

- Ừ, tôi dám khẳng định.

Nói xong, chủ gia tộc Brown sợ Lục Thiếu Hoa không tin, vẫn còn cố ý nói thêm một câu

- Tôi là chủ gia tộc Brown, nếu là do chúng tôi quyết định động thủ với anh, tôi nhất định sẽ biết, nhưng sự thực là tôi không hề nhận được tin tức về việc động thủ với anh.

Theo cách nói của chủ nhà Brown, Lục Thiếu Hoa khẳng định lại là chủ gia tộc Brown không hề nói dối. Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng khẳng định thêm nhất định vẫn còn điều bí ẩn phía sau sự tình này. Trầm giọng nói

- Tôi tin lời nói của ông, gia tộc Brown của các ông không có ý động thủ với tôi, nhưng sự thực có việc này xảy ra. Tôi muốn biết chân tướng sự thật của việc này, có phải có người thuê người giết không?

Đã làm rõ sự việc, Lục Thiếu Hoa cũng không nói tiếp nữa, kế tiếp sẽ xem chủ gia tộc Brown sẽ làm như thế nào.

Gia tộc Brown cũng không để Lục Thiếu Hoa thất vọng, mở miệng nói thẳng là bị hại

- Chuyện này tôi quả thật không biết, nếu anh muốn biết chân tướng sự tình, phải tìm được một thành viên trực hệ của gia tộc chúng tôi, anh ta phụ trách công việc bên phía Washington

Lục Thiếu Hoa thất vọng. Đúng vậy Lục Thiếu Hoa đã thất vọng rồi, bởi vì gần như tất cả thành viên của gia tộc Brown đa chết hết nằm trong đại sảnh, những người thoát đi cũng đang bị đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm truy sát, không chừng bây giờ đã bị giết hết rồi cũng nên.

- Ài!

Lục Thiếu Hoa thở dài một tiếng trong lòng nặng trĩu, thì thào tự nói một mình

- Đáng tiếc rồi!

Thật sự là đáng tiếc, bởi vì Lục Thiếu Hoa muốn tìm hiểu ngọn nguồn của chân tướng coi như hết rồi, hắn cười đau khổ nói

- Chủ nhà Brown, ân oán này không trách ông, cũng không oán tôi được, là do thành viên của gia tộc nhà ông động đến tôi trước, nếu không thì gia tộc nhà ông cũng sẽ không như vậy.

Lục Thiếu Hoa đã biết tin tức mà hắn muốn biết rồi, đã biết chủ nhà Brown là một người không biết gì về sự việc này, nếu đã như vậy thì Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không lãng phí thời gian nữa, đứng lên, chuẩn bị rời khỏi, đồng thời cũng ra một tín hiệu, bảo những binh lính xung quanh có thể động thủ rồi.

Ý của Lục Thiếu Hoa có ý như vậy, chủ gia tộc cũng nhận thức được vận mệnh tiếp theo của ông ta, biết là tử thần sắp đến rồi, trong lòng rất không cam tâm. Suy nghĩ nát óc bỗng trong đầu lóe lên một ý tưởng, giống như nghĩ được một cái gì rồi, không ngăn được mở miệng gọi to:

- Đợi một chút Chủ tịch Lục!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.