Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 535: Hệ số an toàn
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Tư liệu mỏ dầu Lục Thiếu Hoa đã xem qua, cũng nhận được báo cáo của bọn Lý Chí Kiệt rồi, nhưng số lượng dầu thô thì đúng là Lục Thiếu Hoa chưa nghe báo cáo tường tận từ bọn họ, cũng không phải là bọn Lý Chí Kiệt không báo cáo, mà là số lượng quả thật quá lộn xộn, căn bản không thể thống kê liên tục được.
Nghĩ cũng đúng, cùng với sự khai thác mỏ dầu mạnh mẽ, thường xuyên có dầu thô vận chuyển đến châu Phi, sau đó nhập vào kho, càng nhiều đợt, con số càng lớn, số liệu cũng lộn xộn theo, vả lại thời gian cũng mấy năm rồi, Lục Thiếu Hoa không cách nào thống kê ra được con số chính xác cũng là chuyện bình thường.
Đừng nói Lục Thiếu Hoa không có cách thống kê ra được, kể cả bọn ba người Lý Chí Kiệt là ba sếp lớn của căn cứ trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào thống kê nổi, Tiền Khiêm cả nửa ngày không nói được một câu hoàn chỉnh.
- Sao vậy? Các cậu không biết số lượng ở bên trong?
Lục Thiếu Hoa lên tiếng hỏi.
Không thể phủ nhận, như Lục Thiếu Hoa nói, cả bọn ba người Lý Chí Kiệt đồng thời gật đầu, tỏ ý chưa thống kê được số lượng.
Sự việc đã vậy rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không có gì để nói, bất đắc dĩ thở một hơi, lắc đầu nói:
- Chưa thống kê ra được thì thôi vậy, nhưng chuyện này phải nhanh lên, nếu không thì sắp xếp cho người đến thống kê cũng được, đừng để đến lúc đó mọi việc lại hỗn loạn cả lên.
Ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, số liệu là phải thống kê, còn về lúc nào thống kê, Lục Thiếu Hoa không cần biết, cũng không phải hắn muốn biết số lượng ở bên trong, mà thống kê số lượng rồi, đến lúc cần cũng không lo bị lộn xộn.
- Hiểu rồi.
Tiền Khiêm lên tiếng. Kho dầu thô là do Tiền Khiêm quản lý, chuyện thống kê số lượng đương nhiên là do anh ta phụ trách, trả lời cũng là phận sự của anh ta.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, không nói gì thêm, cất bước rời khỏi kho dầu thô, đi về phía căn cứ mật.
Thời gian hôm nay vẫn còn sớm, từ lúc Lục Thiếu Hoa ngủ dậy cho đến giờ vẫn chưa đến một tiếng, thấy thời gian vẫn còn sớm, lại xem xét xong kho dầu thô – bộ phận quan trọng rồi, tiếp theo nên theo kế hoạch cũ xem qua tình hình trong căn cứ mật.
Kế hoạch Lục Thiếu Hoa đến châu Phi là hơn nửa tháng, giờ mới bốn ngày trôi qua, cũng có nghĩa là, Lục Thiếu Hoa vẫn còn mười hai ngày mới quá hạn kế hoạch, có thể nói là thời gian còn rất dư dã.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không nhất thiết phải đợi đến lúc thời gian gần đến nơi rồi mới rời khỏi căn cứ ở châu Phi, dù sao hắn cũng phải đến Ả Rập Saudi một chuyến để gặp hoàng thất của bọn họ nữa, làm xong xuôi mọi việc ở căn cứ, Lục Thiếu Hoa sẽ đi liền.
Cái gì gọi là việc của căn cứ? Trừ kế hoạch dầu mỏ và những tình hình cơ bản khác ra, tất cả Lục Thiếu Hoa đều nắm được kha khá rồi, giờ chỉ còn thiếu mỗi việc quan sát tình hình chế tạo vũ khí quân sự trong căn cứ mật nữa thôi.
Mấy ngày trước, Lục Thiếu Hoa thông qua tư liệu và báo cáo qua loa của Tạ Kiên Vĩ cũng đã hiểu được sơ bộ tình hình bên trong căn cứ mật, mà bây giờ thì khác, Lục Thiếu Hoa muốn biết tỉ mỉ, rành mạch, vả lại là tận mắt quan sát, cũng coi là khảo sát thực địa.
Diện tích mặt đất của căn cứ mật rất lớn, trải qua mấy năm gần đây không ngừng xây dựng, bây giờ căn cứ mật đã có quy mô lớn như một thôn trang cỡ lớn vậy, dùng từ rộng lớn để miêu tả cũng không quá.
- Diện tích lớn đấy chứ.
Lục Thiếu Hoa lẩm bẩm nói, mặt nở nụ cười, có vẻ rất vừa ý.
Thấy Lục Thiếu Hoa vừa lòng, bình thường không mấy khi nói cười như Tạ Kiên Vĩ cũng bất giác mỉm cười, nói:
- Trước mắt thì chỉ được thế thôi, mảnh đất mà lúc đó chúng ta mua đã xây dựng xong rồi, nếu vẫn còn muốn mở rộng căn cứ mật, thì phần mặt đất ở phía trên phải mua lại của chính phủ, mở rộng diện tích.
- Uhm, vậy thì mua đi, lo trước khỏi họa thôi mà.
Lục Thiếu Hoa ngừng một chút rồi lại nói tiếp:
- Hơn nữa, thống đốc của châu này không phải là người của chúng ta sao, mua nhiều một chút cũng không phải chuyện gì khó, tiền cũng không thành vấn đề.
- Được, tôi sẽ sắp xếp.
Tạ Kiên Vĩ gật đầu lên tiếng.
Hiện giờ diện tích của căn cứ mật đúng là rất lớn, không gian cũng đủ dùng, nhưng tầm nhìn của Lục Thiếu Hoa rất xa, bây giờ đủ dùng không có nghĩa là sau này đủ dùng, theo đà phát triển, các hạng mục của căn cứ mật cũng sẽ không ngừng tăng lên, các loại kỹ thuật quân sự phải nghiên cứu cũng sẽ tăng lên, vẫn còn rất nhiều chỗ cần không gian.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa hướng ánh mắt cổ vũ về phía Tạ Kiên Vĩ, sau đó nói:
- Tiêu chuẩn xây dựng dưới lòng đất là thế nào? Có thể phòng tên lửa không?
Căn cứ mật là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, năm đó bất kể đường xá xa xôi cho Trần Quốc Bang mang theo mười người đến Liên Xô thành lập mạng quan hệ, mấy năm sau mới có được kỹ thuật quân sự, sau đó tuyển được rất nhiều nhân tài công nghiệp quân sự, phát triển một mạch đến nay, thành tích đương nhiên không cần phải nói nhiều thêm nữa.
Kỹ thuật và nhân tài, cả hai đều rất quý, dù là cái nào cũng không thể dùng giá trị để đo được, quan trọng hơn là Lục Thiếu Hoa mất gần mười năm mới phát triển được đến ngày hôm nay, không phải là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa thì còn là gì nữa.
- Lúc đó thiết kế là có thể phòng tên lửa, nhưng năm đó dù sao vẫn là năm đó, lúc đó tên lửa đạn đạo vẫn chưa tiên tiến như bây giờ, cho nên, những cái xây dựng trước đây, phòng chống tên lửa đạn đạo loại cũ còn được, nếu tên lửa tiên tiến mà đánh xuống, có lẽ là không chịu nổi.
Nói xong, Tạ Kiên Vĩ ngừng lại một lúc, có chút ngại ngùng, trầm ngâm một lúc lâu rồi mới bổ sung tiếp:
- Thiết kế về sau thì khác, đều dựa vào uy lực của tên lửa đạn đạo tiên tiến mà thiết kế, hoàn toàn có thể chịu được sức tấn công lớn nhất.
- Một phần được, một phần không được?
Lục Thiếu Hoa nhíu mày hỏi.
- Đúng vậy.
Tạ Kiên Vĩ cũng ý thức được vấn đề an toàn có vị trí thế nào trong lòng Lục Thiếu Hoa, không dám giấu, trả lời đúng sự thật.
- Vậy những thi công lúc trước có thể gia cố được không?
Lục Thiếu Hoa hỏi dò.
Căn cứ mật xây dưới lòng đất, đó là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, hệ số an toàn chắc chắn là cao nhất, Lục Thiếu Hoa nhất định phải bảo đảm sự an toàn của nó, mà gia cố là một cách, nếu không thể gia cố, Lục Thiếu Hoa cũng không ngại để Tạ Kiên Vĩ đập đi xây lại, cho dù có mất thêm nhiều tiền nữa, Lục Thiếu Hoa cũng chấp nhận.
- Lúc trước thi công cũng có xem xét đến điểm này rồi, có thể gia cố được.
Lần này Tạ Kiên Vĩ thoải mái hơn nhiều, trả lời rất bình tĩnh, nhưng chưa được một lúc, Tạ Kiên Vĩ lại chau mày, khó xử nói:
- Nhưng hiện giờ không gian không rộng, lại có rất nhiều hạng mục đang tiến hành, nều muốn gia cố thì phải di chuyển vị trí đó đi, có thể sẽ ảnh hưởng đến đó.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng nhận ra, không phải Tạ Kiên Vĩ không coi trọng vấn đề an toàn, mà là khi gia cố sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của hạng mục, vậy nên mới lần lữa chưa tiến hành gia cố.
Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng, cũng là vấn đề Lục Thiếu Hoa buộc phải coi trọng, nhưng một khi khởi công gia cố, ảnh hưởng đến tiến độ của hạng mục thì có chút tham bát bỏ mâm, Lục Thiếu Hoa cũng vì điều này mà lưỡng lự.
- Thôi được, kéo dài được đến đâu hay đến đó, gia cố, lập tức sắp xếp cho gia cố.
Sau cùng, Lục Thiếu Hoa vẫn ra quyết định.
Nhìn bề ngoài, căn cứ bình an vô sự, nhưng có ai mà biết được ngày mai liệu có tên lửa đạn đạo đánh vào đây không?
Lục Thiếu Hoa không dám khẳng định ngày mai không có việc gì xảy ra, cho dù ngày mai không việc gì xảy ra, nhưng ngày kia thì sao? Ngày kia nữa thì sao? Lục Thiếu Hoa không dám bảo đảm căn cứ nhất định không có vấn đề gì, thế nên, gia cố phòng tên lửa phải lập tức được tiến hành ngay, cho dù có phải làm chậm tiến độ của hạng mục cũng phải cho gia cố trước.
Binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm hiện giờ là binh đoàn lính đánh thuê số một thế giới, danh tiếng vang lừng khắp nơi, theo tiếng vang đóbinh đoàn cũng bước theo lên thần đàn, ở đầu sóng ngọn gió, không biết có bao nhiêu người đang chăm chăm nhìn vào, có thể nói là bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm, Lục Thiếu Hoa không thể không suy xét vấn đề này.
Cho dù căn cứ có dày đặc tên lửa đạn đạo, rất tiên tiến, nhưng tạo ra thêm một bức tường đồng vách sắt cũng là điều tất yếu nên làm, thêm một lá bùa bảo vệ để đạt đến hiệu quả an toàn.
- Đúng rồi, kho dầu thô cũng phải gia cố, tốt nhất là lắp thêm một lớp thép mười métvào, như vậy thì an toàn hơn.
Sau cùng Lục Thiếu Hoa cũng không quên dặn dò một câu.
Căn cứ mật quan trọng, kế hoạch dầu mỏ của Lục Thiếu Hoa cũng quan trọng như vậy, đặc biệt là số dầu thô mấy năm nay vất vả vận chuyển từ Liên Xô qua, đó là kết tinh của kế hoạch dầu mỏ, cũng là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, an toàn trong trường hợp này quan trọng như thế đó.
- Thêm thép tấm?
Hai mắt Tạ Kiên Vĩ sáng lên.
- Ừ, nếu được thì thêm thép tấm dày mười mét, như vậy thì hiệu quả tuyệt đối.
Lục Thiếu Hoa nói.
Lục Thiếu Hoa không hiểu lắm về mặt này, nhưng dù sao hắn cũng là người có hai cuộc đời, kiếp trước của hắn người ta đều dùng thép tấm để chống đạn thường và chống đạn hạt nhân, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ nói dựa theo những gì mình biết. Đương nhiên rồi, hắn dù sao cũng không phải là chuyên gia về phương diện này, có thể thêm thép tấm vào cơ sở hiện nay hay không thì không biết chắc được rồi.
Lục Thiếu Hoa là tay ngang về mặt này, Tạ Kiên Vĩ cũng không phải người trong nghề, nhưng điều này không làm khó được anh ta, trong căn cứ có rất nhiều nhân tài, chuyên gia về mặt này cũng không ít, tìm một chuyên gia đến hỏi là biết ngay.
- Ý kiến này hay đấy, nhưng tôi phải hỏi chuyên gia, xem có thêm vào được không.
Tạ Kiên Vĩ nói không chắc chắn lắm.
- Cố gắng đi, có thể nghĩ được cách nào thêm vào thì thêm.
Lục Thiếu Hoa vẫy tay nói.
Thêm thép tấm là do Lục Thiếu Hoa nhớ lại cách làm của những người ở kiếp trước, nhưng thứ khơi gợi cho Lục Thiếu Hoa không phải là trí nhớ của hắn, mà là xe hơi Phượng Hoàng, còn nhớ lúc đó kỹ thuật thép tinh luyện của vỏ ngoài xe hơi Phượng Hoàng là từ bên châu Phi đưa sang, kết quả chất lượng thép tốt không thể chê vào đâu được, nếu có thể thêm thép dày mười mét lên thì thật sự có thể đạt đến độ cố thủ vững chắc.
- Được, giờ tôi sẽ đi tìm vài chuyên gia về mặt này để bàn bạc, xem có thể giải quyết được vấn đề nan giải này không
Tạ Kiên Vĩ có vẻ sốt ruột, nói xong liền rời đi, hướng về phía phòng tổng điều khiển.
Tạ Kiên Vĩ rời khỏi, Lục Thiếu Hoa cười, cũng không trách anh ta, quay đầu nhìn Lý Chí Kiệt hỏi
- Cậu khá quen thuộc với căn cứ mật đúng không?
- Cũng tàm tạm
Lý Chí Kiệt gãi đầu nói.
Đùa gì vậy, phải biết rằng tổng bộ của mạng tình báo cũng nằm trong căn cứ mật, cũng tức là địa điểm làm việc của Lý Chí Kiệt cũng ở trong căn cứ mật, anh ta sao có thể không quen thuộc căn cứ mật được.
- Tốt, cậu dẫn đường đi, sơ lược cho tôi biết tình hình ở đây luôn.
Lục Thiếu Hoa cười thản nhiên nói.
- Được.
Sau khi Lục Thiếu Hoa lên tiếng, cuộc tham quan thế giới lòng đất của cả đoàn người Lục Thiếu Hoa chính thức bắt đầu.