Thương Trường Đại Chiến

Chương 575: Chương 575: Chương 0575




Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 575: Làn sóng từ chức (Phần 2)

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: metruye

Lẽ ra một Phó Tổng giám đốc nghỉ việc là một chuyện lớn, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của một công ty khác, chứ đối với Tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, đó không phải là chuyện lớn gì, đừng quên rằng, Tập đoàn Phượng Hoàng toàn bộ đều là người tài cả, muốn tìm một người làm Phó Tổng giám đốc là chuyện rất dễ dàng.

Đương nhiên, mục đích mà Tần Tịch Thần gọi điện cho Lục Thiếu Hoa không phải là cô tức giận Mã Tuấn Kiệt mà Tần Tịch Thần cho rằng chuyện này cần phải nói với Lục Thiếu Hoa một tiếng, còn có một mục đích quan trọng hơn đó là Tần Tịch Thần sợ sẽ có làn sóng từ chức xảy đến.

Hoàn cảnh hiện giờ của Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không phải là tốt lắm, nhân viên nội bộ đặc biệt là ở phòng kinh doanh ai cũng biết Tập đoàn Phượng Hoàng đang phải đối mặt với khủng hoảng, nếu như giải quyết không tốt thì có khả năng Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ bị phá sản, nhân viên có cảm giác bất an là chuyện bình thường.

Lòng người thật phức tạp, không cách nào đảm bảo được, điều này cũng khó trách Tần Tịch Thần lo lắng được, nếu như thật sự có nhiều nhân viên nghỉ việc, cộng thêm vào sự lộn xộn của Tập đoàn Phượng Hoàng hiện giờ nữa khả năng sẽ dẫn đến việc hoạt động kinh doanh của Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ bị đình trệ, nội bộ không thể hoạt động bình thường được, nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại không hề lo lắng, điều này khiến cho Tần Tịch Thần không khỏi ngạc nhiên.

Lục Thiếu Hoa quả thật không lo lắng lắm, hắn có lòng tin với nhân viên của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như đã gọi là tài năng thì họ sẽ nhìn thấu được tất cả Tập đoàn Phượng Hoàng, hiện tại đang đối diện với khủng hoảng, nhưng mà sức mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng ở một nơi nào đó, cũng không phải là không thể thoát khỏi khủng hoảng.

Ý của Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, mượn cơ hội này để thử lòng người, xem có bao nhiêu người sẵn lòng cùng chung hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng, đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc rằng sẽ có rất nhiều nhân viên có tầm nhìn lớn.

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa không lo lắng, còn Tần Tịch Thần lại rất lo lắng, không cam lòng hỏi một câu:

-Nếu như tình hình không thể nào khống chế được thì phải làm sao?

Nghe Tần Tịch Thần ưở đầu dây bên kia hỏi vậy, Lục Thiếu Hoa suy tư một lát rồi trả lời:

-Thế này nhé, em nên chuẩn bị sẵn sàng trước đi, nếu như nhiều người nghỉ việc, thì phải điều chỉnh lại công việc của những nhân viên còn lại, à, cho nhân viên tăng ca, nghiệp vụ của công ty tuy là nhiều, nhưng mà những nhân viên đó là những tài năng của những tài năng, giải quyết ắt hẳn sẽ rất nhanh, tăng ca nhiều có thể sẽ giải quyết tạm thời được hiện trạng.

-Được, em giờ sẽ mở cuộc họp bộ phận quản lý, để họ sắp xếp.

Tần Tịch Thần thản nhiên nói.

-Ừ, em cũng đừng lo lắng quá, cần phải có lòng tin với nhân viên của mình, anh tin rằng sẽ có rất nhiều người có tầm nhìn xa.

Lục Thiếu Hoa sau cùng không quên an ủi Tần Tịch Thần.

-Dạ.



Ngắt điện thoại, Tần Tịch Thần cũng thở phào nhẹ nhõm, lắc lắc đầu không được nghĩ nhiều, cầm bút bắt đầu làm việc, nhưng mà thời gian không lâu sau, thư ký của cô chạy lại, chỉ thấy dáng vẻ vội vã của thư ký đến trước bàn làm việc, nhìn thấy Tần Tịch Thần đang xử lý văn kiện, không nói ngay, mà đợi Tần Tịch Thần xử lý xong văn kiện đó, chuẩn bị lật sang văn kiện khác mới mở miệng nói.

-Tổng Giám đốc Tần.

Cô thư ký rất thông minh, gọi trước một tiếng, giọng không to cũng không nhỏ, đủ để gây sự chú ý của Tần Tịch Thần, đợi đến lúc bắt gặp ánh mắt dò hỏi của Tần Tịch Thần mới mở miệng nói:

Tôi vừa nghe điện thoại, nói là Mã Tuấn Kiệt kêu la ở dưới phòng kinh doanh Phượng Hoàng, tuyên bố rằng anh ta rời khỏi Phượng Hoàng, còn đồn là Tập đoàn Phượng Hoàng có khả năng phá sản, khuyên mọi người nên từ chức ngay, khiến cho mọi người ai cũng hoang mang.

-Cái gì?

Tần Tịch Thần tái mặt, có thể thấy được cô đang rất tức giận.

-Lẽ nào lại như vậy, Mã Tuấn Kiệt anh ta đang muốn làm gì vậy, hừ, tôi nghĩ anh ta chưa thấy quan tài chưa đổ lệ thì phải.

Lúc mà Mã Tuấn Kiệt đến xin từ chức, Tần Tịch Thần đã rất tức giận rồi, bây giờ nữa, Mã Tuấn Kiệt lại còn tung tin đồn ở dưới nữa, điều này làm Tần Tịch Thần thêm nổi giận, quyết tâm phải trừng phạt Mã Tuấn Kiệt.

-Thế này, cô điện ngay cho phòng bảo vệ, bảo họ giữ Mã Tuấn Kiệt lại cho tôi, không, tìm một chỗ giữ hắn lại, tôi muốn xem tên Mã Tuấn Kiệt hắn muốn thế nào.

Tần Tịch Thần quyết đoán ra lệnh cho thư ký.

-Vâng.

Cô thư ký cũng rất nhanh nhẹn, đáp lại, sau đó rời khỏi văn phòng của Tần Tịch Thần.

Một Phó Tổng giám đốc, người đã từ chức, đối với Tần Tịch Thần mà nói anh ta chẳng là gì cả, vừa rồi đến xin từ chức Tần Tịch Thần tuy là tức giận nhưng mà vì Mã Tuấn Kiệt không thể cùng hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng cuối cùng Tần Tịch Thần cũng để anh ta đi, chỉ điện thoại nói cho Lục Thiếu Hoa biết chuyện này, muốn cắt đứt con đường về sau của hắn, nhưng mà bây giờ đã khác rồi, Mã Tuấn Kiệt tự tìm phiền phức cho mình, Tần Tịch Thần cũng không khách khí làm gì nữa.

Gọi điện, Tần Tịch Thần lại gọi điện, lần này Tần Tịch Thần điện cho cố vấn pháp lý của Tập đoàn Phượng Hoàng, mục đích rất đơn giản, đó là muốn khởi tố Mã Tuấn Kiệt, còn về khởi tố anh ta tội gì, Tần Tịch Thần không nói nhiều, chỉ dặn dò cố vấn pháp lý, có thể khởi tố bao nhiêu tội thì cứ khởi tố, nhất định để anh ta phải ngồi ở nhà lao.

Tiếp theo, Tần Tịch Thần không do dự gì nhiều, triệu tập cấp quản lý của tập đoàn đến họp, qua sự náo loạn do Mã Tuấn Kiệt, tin đồn sẽ nhanh chóng lan đi, không lâu sau, toàn nhân viên Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ biết được điều này, và làn sóng từ chức sẽ có thể xảy ra.

Trong phòng họp lớn của Tập đoàn Phượng Hoàng, phòng này có thể chứa được ba trăm người, nhưng hôm nay chỉ mở cuộc họp của cấp lãnh đạo, quản lý, phòng rộng như vậy nên vẫn còn chỗ trống nhiều, tụm năm tụm ba ngồi một chỗ, kề tai nhau bàn luận gì đó.

-Khụ khụ!

Tần Tịch Thần ở bên ngoài phòng họp nghe thấy những tiếng bàn luận nhỏ to đó, liền ho mấy tiếng, sau đó bước vào phòng họp, đảo mắt nhìn quanh một lượt, nhìn thấy tất cả mọi người đã im lặng, mới gật đầu, ngồi ở ghế chủ tọa.

-Tôi tin là mọi người đã nghe chuyện của Mã Tuấn Kiệt rồi đúng không? Không sai, anh ta đã từ chức rồi, tôi cũng đã đồng ý để anh ta đi, chỉ là không ngờ, anh ta lại đi tung tin đồn khắp tập đoàn, tôi chỉ có thể để cố vấn pháp lý khởi tố anh ta thôi.

Nói đến đây, Tần Tịch Thần dừng lại trong giây lát, đảo mắt nhìn mọi người, xem phản ứng của họ, sau khi đảo một lượt, thấy mọi người không có phản ứng gì lắm, Tần Tịch Thần mới nói tiếp:

-Tập đoàn Phượng Hoàng đang phải đối mặt với khủng hoảng thảm hại nhất chưa từng có từ trước đến nay, tôi tin mọi người ai cũng đã biết, chỉ là dựa vào sức mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, qua được cửa ải này không phải là chuyện khó, à, đã lạc đề rồi, tôi muốn nói ở đây là, các vị ngồi ở đây, nếu ai có cùng suy nghĩ như Mã Tuấn Kiệt thì có thể nói ra ngay tại đây, tôi cũng sẽ để người đó ra đi, nhưng mà có một điều kiện, đó là muốn rời khỏi thì được, nhưng rời khỏi trong im lặng không thể tung tin đồn như Mã Tuấn Kiệt, bằng không, tuyệt đối sẽ không nương tay với người đó.

Ý của Tần Tịch Thần đã rất rõ ràng, nếu muốn từ chức có thể được, cô cũng sẽ cho phép, chỉ cần ra đi trong im lặng không thể như tên Mã Tuấn Kiệt đó, bằng không cũng sẽ bị khởi tố như Mã Tuấn Kiệt vậy.

Trong Tập đoàn Phượng Hoàng tất cả những người lãnh đạo, người quản lý hay người nào tiếp xúc với Tổng giám đốc điều hành Tần Tịch Thần đều biết cô luôn là người nói được là làm được, bây giờ lời đã nói ra, tất cả những người đang ngồi họp đều cũng đã rõ.

Hội trường im lặng, những người quản lý không phải ai cũng rắn như thép, cũng có người trong số họ muốn rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, chỉ là nhìn thấy sức mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng, họ biết có lẽ nếu thực sự giống như lời của Tần Tịch Thần nói, tập đoàn có thể vượt qua khủng hoảng một cách an toàn.

Nếu thực sự vượt qua khủng hoảng, thế thì họ dễ dàng ra đi nhưng nếu muốn vào lại thì dường như không thể nào, rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, ai bằng lòng chứ, trong Tập đoàn Phượng Hoàng, không những tiền lương đãi ngộ cao, chỉ đơn thuần tiền hoa hồng cuối năm cũng khiến người ta giật mình rồi huống gì nói đến cái khác, ở đâu có đãi ngộ như vậy chứ.

Qua đấu tranh tư tưởng, trong lòng những người cấp lãnh đạo quản lý đã có kế hoạch cho riêng mình, đó là sẽ không rời khỏi, đến khi nếu như Tập đoàn Phượng Hoàng phá sản họ mới ra đi, như thế mới mang tiếng tốt, không chừng với phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa thì sẽ xin được cho họ một nơi nào đó.

Đương nhiên, những người ngồi họp trong hội trường, có vài người không cùng suy nghĩ như vậy, họ là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh, Trần Đạt Vinh, còn có một người không đến được đó là Hứa Gia Thuỵ, bọn họ tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, nguyên nhân rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa có ơn đối với họ, bọn họ sao là người vong ân bội nghĩa chứ, trừ khi Tập đoàn Phượng Hoàng không còn nữa, bằng không họ sẽ không rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng.

Tuy nhiên, có hai vị Phó Tổng giám đốc trong phòng kinh doanh của tập đoàn là người đấu tranh tư tưởng kịch liệt nhất, họ hiểu rõ tình hình của Tập đoàn Phượng Hoàng, biết rằng Tập đoàn Phượng Hoàng đang rất nguy hiểm, có thể dẫn tới phá sản nhưng mà đến thời điểm này họ vẫn tiếp tục ở lại với Tập đoàn Phượng Hoàng.

Cuối cùng, Tần Tịch Thần thấy mọi người không ai rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, cô có thể thở ra nhẹ nhõm những gì đè nén trong lòng, khẽ mỉm cười và nói:

-Nếu như không ai rời khỏi, vậy thì ta vào chủ đề chính.

Ngưng một lát, Tần Tịch Thần nói tiếp:

-Thông qua việc của Mã Tuấn Kiệt, tôi nghĩ người trong tập đoàn sẽ rục rịch rất nhiều, tôi và Chủ Tịch Lục cũng đã bàn với nhau việc này, ý của Chủ Tịch Lục cũng rất rõ ràng, nhân cơ hội này để kiểm tra xem nhân viên của tập đoàn chúng ta, xem ai có quyết tâm cùng chung hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng.

-Cho nên, sau khi mọi người trở về, nhận được đơn xin nghỉ việc, có thể toàn quyền phê duyệt, không cần phải băn khoăn nhiều, đi bao nhiêu thì đi, theo như lời của Chủ tịch Lục nói ai không có quyết tâm cùng chung hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng thì cho dù là anh tài trong những anh tài, chúng ta cũng không cần.

Nói đến lời cuối cùng, Tần Tịch Thần không quên nhắc lại câu nói của Lục Thiếu Hoa.

-Đã rõ



Tất cả những người lãnh đạo quản lý của công ty đều lên tiếng đáp lại, đồng thời, trong lòng cũng ngấm ngầm vui, đặc biệt là những người qua đấu tranh tư tưởng, họ mừng vì không đề xuất việc rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, bằng không, với tính tình của Lục Thiếu Hoa, nói không chừng sẽ ngáng đường bọn họ.

Nghe mọi người trả lời, Tần Tịch Thần rất hài lòng, nở nụ cười, đảo mắt nhìn một lượt, sau đó mới nói tiếp:

-Vậy tốt, chúng ta vào đề tài thảo luận thứ hai, đó là sự sắp xếp công việc tiếp theo, à, giả dụ, tôi lấy một giả dụ nho nhỏ, nếu như tập đoàn rất nhiều nhân viên đột nhiên thôi việc, chúng ta nên làm thế nào mới không ảnh hưởng đến kinh doanh bình thường của tập đoàn.

Đề tài đã được đưa ra, tiếp theo là đợi mọi người lên tiếng, đưa ra kế sách tốt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.