Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 585: Mục đích cuối cùng.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Bên Mỹ mặc dù vẫn chưa công bố ra chứng cứ, nhưng chứng cứ đã nằm trong tay, Lục Thiếu Hoa có phần yên tâm hơn rồi, hắn lại là người thích phòng ngừa chu đáo, đã sắp đặt hết mọi việc đằng sau, đợi đến lúc công bố chứng cứ, lại thêm một lần phản kích mạnh nữa.
Song, Lục Thiếu Hoa cảm thấy chỉ có dựa vào QQ tiến quân vào thị trường Mỹ vẫn không đủ, lần này Tập đoàn Phượng Hoàng tổn thất lớn như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao chỉ có phản kích lại có chút như vậy, máy tính Phượng Hoàng, hệ điều hành Phượng Hoàng đều là sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, lại thêm hiện nay có cơ hội tốt như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể bỏ qua được.
Tuyên truyền, tuyên truyền mạnh mẽ là cách duy nhất Lục Thiếu Hoa có thể làm, chỉ là lúc phong ba bắt đầu, truyền thông của Mỹ lại từ chối mọi quảng cáo của Tập đoàn Phượng Hoàng, thà tình nguyện bồi thường tiền vi phạm hợp đồng chứ không đăng quãng cáo, Tập đoàn Phượng Hoàng đã kiện cáo lên tòa án, trước mắt còn đang thẩm tra xử lý, cuối cùng vẫn không có kết luận gì, song phương đã trở mặt nhau, muốn đăng lại quảng cáo của Tập đoàn Phượng Hoàng , sợ rằng không dễ ràng gì.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa vẫn còn có một đòn trí mạng, đó chính là kiện truyền thông của Mỹ thêm một tội danh, một tội danh khiến cho bất cứ một nhà truyền thông nào cũng không thể có cách bồi thường được, Lục Thiếu Hoa không tin rằng những công ty truyền thông của Mỹ kia không khuất phục dưới quyền uy của hắn.
Số điện thoại của Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa thuộc nằm lòng, cũng được lưu trong danh bạ số điện thoại, có thể trực tiếp gọi, Lục Thiếu Hoa chỉ cần ấn nhẹ một cái, lại ấn số cần gọi là hoàn tất rồi.
- Tu, tu.
Sau hai tiếng reo, điện thoại liền thông, Lục Thiếu Hoa đã để điện thoại đặt gần bên tai từ trước, đợi nghe đầu dây bên kia trả lời, Lục Thiếu Hoa mới mở miệng nói.
- Là anh, như thế này vậy, em gọi cho Trần tổng, và cả luật sư cố vấn của Tập đoàn chúng ta đến văn phòng của em, nửa tiếng nữa anh đến văn phòng em bàn việc.
- Được rồi.
Lúc này Tần Tịch Thần cũng không nói lôi thôi dài dòng cùng Lục Thiếu Hoa, hoàn toàn dùng thái độ trong công việc ra nói chuyện với Lục Thiếu Hoa, giọng điệu rất công thức hóa.
Chỉ nói có một câu, điện thoại liền ngắt ngay, ban đầu Lục Thiếu Hoa vốn dĩ muốn sắp xếp qua trong điện thoại, nhưng lời nói đến môi, Lục Thiếu Hoa lại nuốt trở lại, cảm thấy mình tự đi sắp xếp thì tốt hơn, kỹ càng hơn một chút, Lục Thiếu Hoa cũng an tâm hơn một chút.
Việc không thể chậm trễ, Lục Thiếu Hoa sau khi ngắt điện thoại, vội vội vàng vàng kêu Lý Thượng Khuê chuẩn bị xe, lập tức xuất phát, chậm rãi nghênh ngang mà đi đến hướng tòa nhà của Tập đoàn Phượng Hoàng.
……
Tầng thứ 29 của tòa nhà Tập đoàn Phượng Hoàng là văn phòng của tổng giám đốc điều hành.
Lúc này trong văn phòng đã có ba người, một là Tần Tịch Thần, là chủ nhân của văn phòng này, còn một người nữa là Trần Đạt Vinh, là tổng giám đốc công ty giải trí Phượng Hoàng, còn một người vô cùng xa lạ, Lục Thiếu Hoa từ trước đền nay chưa từng gắp cô ta, cô ta xem ra vẫn chưa đến 30 tuổi, đeo một cặp kính cận, thoạt nhìn nhã nhặn lịch sự, rất là tao nhã.
Không cần nhiều lời, cô ta không phải người ngoài, chính là luật sư cố vấn của Tập đoàn Phượng Hoàng Phạm Tiểu Tuyên, thường thì không lộ mặt, ít khi xuất hiện trong Tập đoàn Phượng Hoàng, mà là ở tại văn phòng làm việc riêng của mình, nếu Tập đoàn Phượng Hoàng có việc, Phạm Tiểu Tuyên mới phải đến tòa nhà trụ sở Phượng Hoàng.
Lục thiếu Hoa sau khi vào văn phòng của Tần Tịch thần cũng không khách khí, nhìn thoáng qua mọi người, ánh mắt dừng lại trước mặt của Phạm Tiểu Tuyên, nhìn cô một hồi, sau đó di chuyển, khẽ giật đầu, coi như là chào hỏi, sau đó mới ngồi xuống sô pha đã sớm được chuẩn bị trước .
- Tập đoàn Phượng Hoàng đứng trước nguy cơ, tin rằng các vị đã biết hết rồi, hôm nay tôi đến chủ yếu có hai việc, việc thứ nhất là nguy cơ chúng ta gặp phải lập tức sẽ được giải trừ.
Lục Thiếu Hoa trước tiên tung ra một tin tốt, sau đó tạm dừng một chút, mới nói tiếp.
- Việc thứ hai chính là việc truyền thông Mỹ mấy hôm trước đã rải ra lời đồn và sai phạm vi ước quảng cáo.
Nói đến đây, ánh mắt của Lục Thiếu Hoa đảo sơ qua mặt của mọi người một lượt, sau cùng vẫn là dừng lại ở mặt của Phạm Tiểu Tuyên, mở miệng nói .
- Cô Phạm đúng không, tôi muốn hỏi cô một chút, nói từ góc độ pháp luật của Mỹ, không có căn cứ đưa tin, có phải là vi phạm pháp luật?
- Đúng vậy .
Phạm Tiểu Tuyên nói rất khẳng định.
Vốn dĩ, Phạm Tiểu Tuyên là một luật sư của Hồng Kông, không biết đến luật pháp bên Mỹ, nhưng không may là, Phạm Tiểu Tuyên trước kia đi Mỹ du học rồi, đối với luật pháp bên Mỹ đã thuộc nằm lòng, mới có thể trả lời nhanh như vậy.
- Vậy tốt, tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là khởi tố, khiến bọn họ bồi thường.
Lục Thiếu Hoa nói đơn giản một câu giọng điệu như không gì có thể khiến hắn thay đổi quyết định, chỉ có hai chữ, đó là khởi tố.
Hai điều cùng hướng vào khởi tố luật tối cao của pháp viện Mỹ, một điều là tung lời đồn, còn một điều nữa là vi phạm hợp đồng quảng cáo. Còn về việc vì sao bỗng nhiên Lục Thiếu Hoa muốn khởi tố bọn họ, điều nay đương nhiên là có lý của hắn rồi.
Hai bên đã trở mặt, Lục Thiếu Hoa quyết tính sổ cho được, Lục Thiếu Hoa không phải đang tạo áp lực cho truyền thông Mỹ sao! Nếu biết thì truyền thông của Mỹ nhất định rất hận Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu không tạo cho bọn họ chút áp lực, bọn họ làm sao có thể ngoan ngoãn đăng quảng cáo cho Tập đoàn Phượng Hoàng chứ.
Tất nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không thể chỉ khiến bọn họ đăng quảng cáo cho Tập đoàn Phượng Hoàng là xong, dù sao bọn họ tung tin đồn ra cũng được xem là một mồi lửa khiêu khích rồi, khiến cho Tập đoàn Phượng Hoàng rơi vào trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, chỗ cần làm sáng tỏ vẫn phải cần sáng tỏ, còn nữa là phải quảng cáo miễn phí cho Tập đoàn Phượng Hoàng, coi như là bồi thường.
- Tôi sẽ đích thân sang Mỹ, tham dự tiến hành khởi tố với truyền thông .
Phạm Tiểu Tuyên làm việc rất nghiêm túc, mở miệng trả lời ngay.
- Không .
Lục Thiếu Hoa mỉm cười khoát khoát tay, nói:
- Khởi tố bọn họ tuy quan trọng, nhưng cũng chỉ là hình thức mà thôi, cô Phạm hoàn toàn có thể tìm người ủy thác, tôi không dự định kiện thật bọn họ, mà là muốn họ chịu thua, cho nên, cô Phạm không cần phải đích thân đến Mỹ lên tòa kiện.
Lời Lục Thiếu Hoa nói mặc dù có chút mâu thuẫn, nhưng không phải là không hợp lý, câu sau cùng mới là ý Lục Thiếu Hoa muốn biểu đạt ra.
Phạm Tiểu Tuyên nghĩ thoáng qua, dường như đã hiểu ra đôi chút, gật gật đầu, nói:
- Thế như này vậy, tôi ủy thác cho một bạn học của tôi đi đến pháp viện trình đơn khởi tố, sau đó đợi đối phương đi đến đàm phán, tôi sẽ thông báo cho các anh.
Phạm Tiểu Tuyên là luật sư cố vấn của Tập đoàn Phượng Hoàng, không sai, nhưng chỉ là một chức vụ nhàn mà thôi, không chính thức tham gia vào Tập đoàn Phượng Hoàng, mà Lục Thiếu Hoa cũng không muốn cô biết được nhiều quá những thứ không cần phải biết, Phạm Tiểu Tuyên cũng hiểu điều đó, Lục Thiếu Hoa là không muốn cho cô ta biết nhiều, vì thế, Phạm Tiểu Tuyên cũng không hỏi nhiều, cứ thế làm theo chỉ thị, đằng sau đó đã có Lục Thiếu Hoa phái người đi đàm phán .
- Uhm.
Lục Thiếu Hoa biểu hiện ra vẻ rất hài lòng đối với Phạm Tiểu Tuyên, gật gật đầu, nói:
- Vậy không làm phiền cô Phạm nữa, cô có việc bận gì thì đi đi, còn về việc khởi tố thì giao cho cô Phạm xử lý.
Trong sự khách khí của Lục Thiếu Hoa còn kèm theo ý muốn đuổi khách, ai nghe cũng hiểu ra. Phạm Tiểu Tuyên cũng không ngoài số đó, cô ta cũng nghe ra, từ ghế đứng lên, hướng về mọi người gật gật đầu, ánh mắt dừng lại ở khuôn mặt của Lục thiếu Hoa, nói:
- Vậy tôi đi trước.
- Uhm.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, biểu hiện rất bình thản, nhìn không thấy thay đổi gì, không có một chút ý muốn tiễn Phạm Tiểu Tuyên.
Nghĩ cũng đúng, Lục Thiếu Hoa là thân phận thế nào, Phạm Tiểu Tuyên là thân phận gì, giữa hai bên hoàn toàn không cùng một tầng cấp, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể đứng dậy tiễn cô ta chứ, phải biết rằng Lục Thiếu Hoa là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, số gia sản hơn nghìn tỷ đô la Mỹ, còn Phạm Tiểu Tuyên, cô ta chỉ là một luật sư, một luật sư giỏi, có chút nhan sắc, hoàn toàn không phải là một nhân vật đẳng cấp cao gì.
Phạm Tiểu Tuyên đi rồi, thái độ Lục Thiếu Hoa cũng trở lại như bình thường, cười nhạt, nhìn qua Tần Tịch Thần và Trần Đạt Vinh, sau đó nói:
- Còn một việc nữa, về việc truyền thông của Mỹ, Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta với các nhà truyền thông của Mỹ có thể nói là hoàn toàn lật mặt rồi, hiện nay muốn họ đăng quảng cáo cho Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta là việc không thể, cho nên, tôi mới dùng đến khởi tố để tạo sức ép cho bọn họ, khiến cho bọn họ ngoan ngoãn chịu làm theo.
Lục Thiếu Hoa đem hết dự định của hắn nói ra hết, sau khi nói xong, lại liếc nhìn qua hai người, lại nói tiếp:
- Tôi chắc chắn 100%, những công ty truyền thông của Mỹ kia tuyệt đối sẽ chịu thua chúng ta, yêu cầu tự giải quyết sau đó, mà yêu cầu của chúng ta rất đơn giản, đó chính là tiếp tục đăng quảng cáo cho chúng ta, dùng quảng cáo để đền bù tổn thất bọn họ đã tạo ra cho chúng ta.
Có lẽ có người sẽ hỏi, Lục Thiếu Hoa làm sao lại cho rằng truyền thông của Mỹ sẽ chịu thua Tập đoàn Phượng Hoàng? Lý do rất đơn giản, nếu không chịu thua, như vậy về sau không có cách nào để bồi thường tổn thất của Tập đoàn Phượng Hoàng, phải biết rằng đây là tổn thất về danh dự, bồi thưởng phải là một khoản rất lớn, lại thêm Tập đoàn Phượng Hoàng là Tập đoàn khổng lồ, vậy một nhà truyền thông có cách bồi thường à .
Cho nên, nếu người có đầu óc nghĩ một chút sẽ chịu thua Tập đoàn Phượng Hoàng, muốn giải quyết sao cho ổn thỏa, vì bọn họ đã không có đường lui rồi, không, cũng không thể nói bọn họ hết đường để lui, vẫn còn một con đường để lui, đó chính là phá sản, đành bán công ty đi để bồi thường tổn thất cho Tập đoàn Phượng Hoàng.
Quả nhiên, Lục Thiếu Hoa chưa dứt lời, Tần Tịch Thần và Trần Đạt Vinh đều đã ngộ ra, cũng gật gật đầu theo, bọn họ cuối cùng cũng biết mục đích cuối của Lục Thiếu Hoa.
- Nếu bọn họ không chịu thua thì sao?
Tần Tịch Thần đưa ra giả thuyết.
- Không phục thì kiện, kiện đến khi bọn họ phá sản.
Lục Thiếu Hoa rất kiên quyết nói.
Đến đây, Tần Tịch Thần cũng không nói gì nữa, chỉ gật đầu nhẹ nhẹ, sau đó thôi không nói nữa, im lặng ngồi ở đó, im lặng ngồi đợi nghe tiếp đoạn sau của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa cũng không khiến cho hai người thất vọng. Dừng lại một chút, liền tiếp tục nói:
- Khi cùng bọn họ giải quyết vấn đề chỉ cần đưa ra một điều kiện, đó chính là đăng quảng cáo cho Tập đoàn Phượng Hoàng, còn về đăng quảng cáo miễn phí cho chúng ta bao lâu thì cố hết sức thỏa thuận, có thể đăng bao lâu thì hay bấy lâu, còn có một việc nữa, là bắt buộc phải công khai xin lỗi Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, đây là hai điểm cơ bản, nếu không đạt được hai điểm này, vậy thì không cần phải đàm phán rồi, cứ trực tiếp kiện thôi.
Đàm phán những chuyện như thế này phải do Tần Tịch Thần giải quyết, sắp xếp người nào đi đàm phán và đàm phán thế nào đều do Tần Tịch Thần đi làm, cho nên lúc Lục Thiếu Hoa mở miệng nói, Tần Tịch Thần liền gật gật đầu, nói:
- Em sẽ đi sắp xếp.
- Uhm.
Lục Thiếu Hoa hướng về phía Tần Tịch Thần gật đầu, sau đó đem ánh mắt di chuyển đến Trần Đạt Vinh, nói:
- Trần tổng, kế hoạch quảng cáo thì giao cho anh, vẫn giống như lần trước, làm ra quảng cáo có chút điểm mới lạ, làm mới Tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta lên.
- Không thành vấn đề.
Trần Đạt Vinh cười, tự tin nói.
- Tốt, thế cứ như vậy nhé, không có việc gì nữa rồi, tôi đi về đây, vẫn còn việc phải giải quyết.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa không đợi Tần Tịch Thần và Trần Đạt Vinh đáp lại, hấp tấp vội vàng rời khỏi, trở về biệt thự của mình.
Lục Thiếu Hoa không có ý gạt người, hắn quả thực có việc cần phải sắp xếp, mà việc này rất quan trọng, quan trọng vì liên quan đến kết quả sau khi phản kích ….(!)