Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 655: Đầu cơ
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Lục Gia Diệu không ở Hồng Kông lâu, ở được 2 ngày thì quay về, hiện tại thì đang nhàn rỗi, thực ra từ trước còn rất nhiều việc cần Lục Gia Diệu sắp xếp, bằng không vốn dự định sau khi Tần Tịch Thần sinh con mấy ngày sẽ đi, Lục Gia Diệu cũng sẽ không kéo dài đến trong tháng mới đến đây, nay đã chậm đến gần 1 tháng rồi
Tuy nhiên Lục thiếu Hoa không nói gì, Lục Gia Diệu vẫn còn rất trẻ, lại đang kinh doanh trái cây và nông sản, cũng đã rất bận, không cảm thấy buồn, cho dù giờ Lục Thiếu Hoa có rất nhiều tiền, hắn không hơi đâu đi can thiệp vào việc của Lục Gia Diệu .
Mà Lục Gia Diệu quay về rồi nhưng Trần Lệ vẫn chưa đi, bà vẫn sẽ ở Hong Kong thêm 4 tháng nữa. Đợi 4 tháng sau, sau khi Lục Vũ Đình tròn 5 tháng, bà mới có thể mang Lục Vũ Đình cùng rời Hong kong về quê
Đến đây, chuyện này coi như xong được, sau khi Lục Thiếu Hoa nghỉ ngơi vài ngày sau khủng hoảng tài chính
Theo thời gian trôi qua, thì vào ngày 14 tháng 11, Lục Thiếu Hoa đến sở tổng chỉ huy, triệu tập Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương, ba người dự định mở một cuộc họp ngắn, mục đích chính là nhằm vào Hàn Quốc và Nhật Bản
- Hôm nay chủ yếu có ba việc muốn nói
Lục Thiếu Hoa nói một hồi rồi sau đó nói tiếp
- Việc đầu tiên là về Hàn Quốc, các anh nói về tình hình hiện giờ của Hàn Quốc đi
Về Hàn Quốc, từ lâu, Lý Vân Thanh đã tiến hành rồi, vả lại đã nói rất nhiều lần rồi, cho dù là tiền tệ hay thị trường chứng khoán đều phải tính toán cẩn thận và tuơng ứng với tiền vốn bỏ ra.
Sự thực là như thế, Lý Vân Thanh liền nói một hồi
- Đối với vốn cho đầu tư vào Hàn Quốc cần rất nhiều, tôi chưa nói được là cần bao nhiêu, nhưng có thể yên tâm, là số đó đều trong số tiền tính toán cho phép, hiện giờ điều tôi muốn nói là thị trường chứng khoán, đặc biệt là chỉ số thị trường của họ, tại thời điểm này chúng tôi vẫn có thể tiếp cận, để mua lại.
- Tôi cũng đồng ý với việc tiến hành như vậy
Lưu Minh chương lúc này trình bày ý kiến của mình về đầu cơ thị trường khi nhìn vào bảng chỉ số, có thể thêm vào từ một đến hai tỷ đô la Mỹ tiền vốn ký quỹ, còn đối với các công ty niêm yết hạng nhất trên thị trường cũng có thể có nhiều cơ hội để tham gia hơn
Lưu Minh Chương có vẻ tán đồng với Lý Vân Thanh về ý kiến này, cùng lúc này, anh ta cũng bổ sung, đương nhiên rồi, đây là một cơ hội kiếm tiền tốt, nhưng Lưu Minh Chương đúng là không phải không có thù hận riêng với Hàn Quốc.
Vài năm trước, khi ô tô Phượng Hoàng mới ra mắt chưa được bao lâu, vẫn còn chưa mở ra thị trường quốc tế, thời gian mà tiêu thụ chủ yếu ở thị trường Đông Nam Á, ô tô Phượng Hoàng đã bị một nhà sản xuất ô tô của Hàn Quốc ngăn chặn, dù kết quả cuối cùng ô tô Phượng hoàng vẫn giành phần thắng, nhưng trong thâm tâm Lưu Minh chương, việc ngăn trở bước tiến của Phượng Hoàng là chuyện không thể tha thứ được
Đến đây, tính cách của Lưu Minh Chương và Lục Thiếu Hoa có phần giống nhau, hống hách, trọng thể diện, bản thân có thể ngăn chặn người khác, nếu như người khác ngăn trở việc của mình thì coi như họ đã trở thành kẻ thù địch của mình
Cũng là bởi vì một nhà sản xuất ô tô Hàn Quốc ra tay ngăn trở công ty ô tô Phượng Hoàng, thậm chí là bước tiến của tập đoàn Phượng Hoàng, Lưu Minh Chương mới hận Hàn Quốc như vậy. Lại nói, người Hàn Quốc vốn là đem văn hóa Trung Quốc nói thành của bọn họ, Lưư Minh Chương rất buồn bực, cũng là một trong những nguyên nhân mà anh ta đối với Hàn Quốc một cách đặc biệt như vậy
Đối với việc có chiếu cố đặc biệt với Hàn Quốc, Lục Thiếu hoa sớm đã có sự chỉ đạo, Lý Vân Thanh cũng đã nghe theo sự sắp xếp của Lục Thiếu Hoa, chỉ có điều tình hình lúc đó không thật rõ ràng, việc đầu tư tiền nhiều không sai nhưng cần phải đến giới hạn nào đó
Còn nữa, lúc đó Lục Thiếu Hoa còn rút khoản vốn từ Thái Lan về, hơn 140 tỷ đô la Mỹ, số vốn này hạn chế, lại cần phân phối đến vài quốc gia, thành ra lại lúc nhiều lúc ít
- Tôi đồng ý việc đầu tư vốn vào thị trường chứng khoán Hàn Quốc.
Lý Tông Ân nói
Cái nhìn của Lý Tông Ân khá đơn giản, mục đích chỉ có một đó là càng kiếm được nhiều tiền càng tốt
Cả ba người bọn họ đều muốn đầu tư vốn vào trong nước, Lục Thiếu Hoa cũng chẳng còn ý kiến gì nữa, dù gì đi nữa trong tay hắn hiện giờ cũng có hơn 100 tỷ đô la Mỹ rồi, đầu tư vào nhiều một chút, chỉ cần không quá lớn, thì có thể kiếm được thêm tiền rồi
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không chỉ nghĩ mỗi đến điều đó, hắn hướng mắt về phiá Lưu Minh Chương và cười, nói
- Minh Chương, tôi thấy anh đang chú ý đến công ty điện tử Sam Sung của Hàn Quốc phải không
Điện tử Sam Sung, Lục Thiếu Hoa làm sao không biết đến công ty điện tử này được, ở kiếp trước của hắn , công ty này còn nổi tiếng gấp mười lần, tiếng tăm lừng lẫy, Lục Thiếu Hoa không nổi lòng tham được, chỉ vì cho đến tận bây giờ vẫn chưa tìm được một cơ hội để ra tay, Lục Thiếu Hoa vẫn đang chờ đợi.
Bây giờ thì tốt rồi, cơ hội đã đến tay, hướng mắt về Lưu Minh Chương , hình như cũng có ý với công ty Sam Sung, Lục Thiếu Hoa thả con săn sắt bắt con cá rô giờ mới nói
- Không phải cậu cũng như vậy sao?
Lưu Minh Chương cười to và nói
Thu mua công ty cổ phần có tiềm lực là việc xưa nay Lục Thiếu Hoa thường làm, việc này cũng cuốn hút Lưu Minh Chương, khiến anh ta cũng đứng lên hành động, muốn đề xuất
- Ha ha nói thật là, tôi nhằm vào điện tử Sam Sung không phải là chuyện một năm hai năm
Luc Thiếu Hoa cười lớn, sau đó vẻ mặt nghiêm túc, lại nói
- Nhưng mấy năm gần đây không tìm được cơ hội nào để ra tay, vì điện tử Sam Sung có chỗ dựa chính trị, nên mới chậm không ra tay là vì thế, bây giờ tốt rồi, cơ hội tới rồi, tình hình chúng ta hiện tại thần không biết quỷ không hay, chiếm cổ phần công ty con của Sam Sung làm sao có thể bỏ qua được
- Ha ha
Lưư Minh Chương cười ha hả, sau đó nói:
- Trao nhiệm vụ cho tôi, tôi đảm bảo sẽ có cách xử lí tốt đẹp, tuy nhiên có một điều kiện trước nhất là phải có đủ vốn, tôi mới có thể kiếm về nhiều cổ phần hơn cho công ty
- Không vấn đề gì
Lục Thiếu Hoa cười và đồng ý, cuối cùng không quên nhắc lại một câu
- Cứ triệu tập toàn bộ vốn hiện giờ các anh đang có trong tay, đầu tư toàn bộ không có vấn đề gì, chỉ cần không vượt quá mức cho phép là được
- Được
Lưu Minh Chương rất vui, liền xoa tay và phấn chấn hẳn lên, thần sắc tươi tỉnh.
Lục Thiếu Hoa nhìn dáng vẻ của Lưu Minh Chương, cười và lắc đầu, tuy nhiên cũng không nói điều gì, mà chuyển chủ đề
- Nói sang chuyện thứ hai là về mấy người bên ông Hoắc.
Chưa xong, nói tới đây, Lục thiếu Hoa tạm dừng, sau đó tiếp tục nói
- Bên ông Hoắc, tôi đã thương lượng được rồi, bọn họ nhằm vào đồng Yên Nhật, các anh có thể yên tâm, à, có một việc đặc biệt nữa, đó là Tiểu siêu nhân, gia sản của anh ta giờ có hơn 20 tỷ đô la Mỹ, phải lấy ra toàn bộ, chia ra làm hai, 10 tỉ đầu tư vào Yên Nhật, 10 tỉ còn lại đầu tư vào Hàn Quốc.
…
Tất cả mọi người đều ngây ra, không phải vì cuộc đàm phán tốt đẹp giữa Lục Thiếu Hoa và Hoắc Anh Đông mà là việc của Tiểu siêu nhân, Tiểu siêu nhân lý Trạch Giai, dù là Lý Vân Thanh, Lưu Minh Chương hay là Lý Tông Ân, đều biết biết nhân vật này nhưng hiên tại số tiền anh ta có lên đến 20 tỉ đô la thì bọn họ không thể tưởng tượng được
- Giờ thì biến thành siêu nhân rồi
Lưu minh chương ca thán một câu rồi lại nói
- Không được, ngày đó đáng lẽ phải xáo trá với hắn một chút
Lưu Minh Chương biết lý Trach Giai, chẳng những quen mà giao tình còn khá sâu, Lý Vân Thanh cũng như vậy có giao tình với Lý Trạch Giai, chưa có mối quan hệ nào chắc chỉ có lý Tông Ân, người luôn đứng đằng sau
Lục Thiếu Hoa trầm ngâm một lúc, tính cách Lưu Minh Chương hắn biết rõ, sợ rằng Lý Trạch Giai thảm rồi, nhưng việc này cũng chẳng liên quan gì tới hắn , Lục Thiếu Hoa chỉ biết nói một tiếng bi thương cho Lý Trạch Giai rồi lảng sang chuyện khác
- Chuyển sang việc thứ ba, Nhật Bản, Tông Ân nói đi bên Nhật Bản do anh phụ trách, đối với tình hình bên ấy chắc chắn anh biết khá rõ
Lý Tông Ân vốn có một nửa dòng máu là Nhật Bản, hơn nữa từ trước khi xảy ra khủng hoảng tài chính Châu Á, Lục Thiếu Hoa đã sắp xếp cho anh ta một nhiệm vụ đặc biệt, hiện tại đề cập đến nhật bản Lý Tông Ân là người nói là lẽ tất yếu
Lục Thiếu Hoa chỉ định cho Lý Tông Ân nói, Lý Vân Thanh mặc nhiên cũng không dám đoạt công, dù rằng anh ta là tổng chỉ huy, nhưng cái chức này là là Lục Thiếu Hoa giao cho thì cần một câu nói hắn cũng hủy đi được.
Nhưng nói đi nói lại thì Lý Vân Thanh không thể nghĩ được chuyện như vậy, sự thực thì anh ta là tổng chỉ huy, nhưng về chuyện ở Nhật Bản là do Lý Tông Ân sắp xếp, anh ta không nhúng tay, tuy biết tình hình nhưng cẩn thận thì nên hỏi Lý Tông Ân mới chắc
Còn nữa, việc thường khó nói, Lục thiếu Hoa chỉ định Lý Tông Ân nói, Lý Vân Thanh đỡ phải trình bày, anh ta phải vui mới phải
- Nhằm vào đồng Yên Nhật và thị trường chứng khoán Nhật, chuyện ban đầu không cần nói nhiều, tôi muốn nói về phía sau việc đầu cơ
Nói xong, Lý Tông Ân tạm dừng, mắt hướng về Lục Thiếu Hoa, muốn xem phản ứng của hắn, cuối cùng khá thuận lợi Lục Thiếu Hoa không tỏ phản ứng gì quá, Lý Tông Ân mới nói tiếp
- Giống như thị trường Hàn Quốc, tiền tệ Nhật Bản sớm đã đến giới hạn, không có nhiều đất để đầu cơ, nơi chúng ta ra tay là thị trường chứng khoán, còn có rất nhiều công ty hàng đầu niêm yết trên thị trường.
Có rất nhiều công ty hàng đầu niêm yết trên thị trường ở Nhật Bản, trong những công ty đó có rất nhiều công ty Lục Thiếu Hoa đã mua lại cổ phần, hơn nữa nhiệm vụ đặc biệt mà Lục Thiếu Hoa giao cho Lý Tông Ân chính là làm tăng số cổ phần chiếm giữ được của những công ty đó, như vậy lúc này Lý Tông Ân không thể không nói rõ vấn đề này một chút.
- Ừ, anh nói tiếp đi