Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 668: Tiếp thêm máu mới.
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Mạng lưới tình báo Hổ Gầm vẫn chỉ ở tình trạng chỉ chi mà không có thu, đây là điều mà Lục Thiếu Hoa không muốn thấy, cho nên, ngay lúc cơ hội chín muồi đến là lúc Lục Thiếu Hoa bắt đầu kế hoạch hắn bày ra đã lâu, bán tin tình báo, ngoài điều này ra, Lục Thiếu Hoa còn đang có kế hoạch khác nhằm vào khắp trong căn cứ Hổ Gầm vì tương lai phát triển sau này của căn cứ.
Hiện tại căn cứ Hổ Gầm chủ yếu là kinh doanh súng ống đạn dược, đã không còn là đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm năm đó, bây giờ đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm ngược lại biến thành một bộ phận phụ trợ, là để phục vụ kế hoạch dầu mỏ
Kinh doanh súng ống đạn dược là mấu chốt của toàn bộ căn cứ Hổ Gầm, súng ống đạn dược từ đâu mà đến, đơn giản chính là từ căn cứ bí mật mà đến, trong căn cứ bí mật có nhiều trang thiết bị, mà hết thảy đều là các bí mật trong căn cứ là do có được rất nhiều nhân tài công nghiệp quân sự.
Vấn đề liền hiện ra ở đây, số lượng lớn nhân tài công nghiệp quân sự trong căn cứ bí mật đều là từ Liên Xô tới năm đó, trong đó có một số người đã sáu, bảy mươi tuổi, trải qua gần mười năm, một số người đã không thể sử dụng bộ não thông minh của bọn họ nữa, ở lại trong căn cứ Hổ Gầm an hưởng tuổi già.
Đây là lời hứa hẹn của Lục Thiếu Hoa lúc đó khi tìm kiếm nhân tài, chẳng những cho bọn họ nhiều tiền, mà còn có thể đảm bảo nửa đời về sau của bọn họ, bọn họ về hưu ngày nào, căn cứ Hổ Gầm sẽ sắp xếp tốt cho họ, bất kể họ ở lại căn cứ Hổ Gầm hay đi nơi khác.
Ở căn cứ Hổ Gầm công tác gần mười năm, rất nhiều nhân tài công nghiệp quân sự đều có cảm tình, cho nên sau khi về hưu, bọn họ đưa con cái ra bên ngoài, còn mình thì ở lại căn cứ Hổ Gầm, đường đường chính chính an hưởng lúc tuổi già.
Mà đúng là có một số nhân tài công nghiệp quân sự không cách nào thiếu bọn họ được, làm cho các nhân tài công nghiệp quân sự trong căn cứ bí mật đã thiếu lại càng thiếu, tuy rằng thời gian ngắn, căn cứ bí mật sẽ không xuất hiện trạng thái thiếu người, nhưng về lâu dài, khẳng định là không được.
Không có máu mới truyền vào, nhất định căn cứ bí mật sẽ xuống dốc, điều này Lục Thiếu Hoa không muốn thấy, cũng là điều mà mấy người Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ không muốn thấy, nhưng mà, Lý Chí Kiệt bọn họ cũng không phải không nghĩ đến vấn đề này, nhưng cuối cùng vẫn chưa hoàn toàn giải quyết được.
Chỉ có thể giải quyết bằng cách, dùng các con cháu của các nhân tài công nghiệp quân sự này, bọn họ có hứng thú với phương diện nghiên cứu khoa học, đã kế thừa bậc cha chú bọn họ, tiếp tục theo con đường nghiên cứu khoa học, mà căn cứ Hổ Gầm về cơ bản là nhà bọn họ, bọn họ không làm việc trong nhà thì còn làm ở đâu.
Nhưng nghiên cứu khoa học trên phương diện này là phải trải qua nhiều năm tích lũy kinh nghiệm, trong thời gian ngắn không thể tham dự sâu vào một công việc nào đó, cho nên nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ đi xuống, căn cứ bí mật sẽ đến thời kỳ giáp hạt, dần dần tụt dốc.
Một nghiên cứu bí mật trong căn cứ được căn cứ Hổ Gầm bảo vệ tuyệt đối, nếu mất đi căn cứ bí mật, căn cứ Hổ Gầm sẽ nguy hiểm, Lục Thiếu Hoa sớm đã suy xét vấn đề này, nhưng vẫn chưa có hành động, chỉ có một nguyên nhân duy nhất, là chưa có đủ nguồn vốn.
Kinh doanh súng ống đạn dược cũng kiếm được rất nhiều tiền nhưng kế hoạch dầu mỏ của Lục Thiếu Hoa có thế dừng lại sao?
Đáp án rất rõ ràng, kế hoạch dầu mỏ là không thể dừng lại, vì vậy, kinh doanh súng ống đạn dược là để kiếm tiền, ngoại trừ một phần cung cấp cho các hoạt động bình thường của căn cứ, còn lại đầu tư vào nghiên cứu khoa học và dầu mỏ.
Tài chính được bố trí eo hẹp, nếu muốn chiêu mộ các nhân tài công nghiệp quân sự gia nhập, căn cứ Hổ Gầm phải chi tiêu rất nhiều tiền mới được, số lượng này dựa theo phỏng đoán ban đầu của Lục Thiếu Hoa, đại khái sẽ nhiều hơn năm trăm tỷ đô la Mỹ.
Năm trăm tỷ đô la Mỹ, nếu bình thường, Lục Thiếu Hoa sẽ thấy áp lực tăng lên gấp bội, nhưng hiện tại cũng không sao, khủng hoảng tài chính Châu Á xảy ra, khiến Lục Thiếu Hoa có thêm cơ hội đặc biệt kiếm tiền, trừ ra khoản tiền cho Tập đoàn Phượng Hoàng, còn lại có thể suy xét đến việc đầu tư cho căn cứ Hổ Gầm.
Nhưng việc chiêu mộ nhân tài công nghiệp quân sự, nói thì dễ hơn làm. Nhiều người trong số các nhân tài công nghiệp quân sự giỏi đều đang làm việc cho một số quốc gia và các tổ chức, nếu muốn đục phá từ cơ sở thật không dễ dàng, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa vẫn luôn tin tưởng, chỉ cần cái cuốc được tốt, không có góc tường nào không thể đào.
Có tiền là có tất cả, Lục Thiếu Hoa không tin là không có nhân tài công nghiệp quân sự nào không quan tâm, quan trọng hơn là căn cứ bí mật nắm giữ rất nhiều kỹ thuật quốc tế hàng đầu, là một điều rất hấp dẫn.
Tuy nhiên trước đó, phải làm tốt cuộc điều tra, chọn người là phải chọn người tốt. Để đạt được điều này có rất nhiều việc cần phải làm. Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị chu đáo, đã dặn Lý Chí Kiệt đi chuẩn bị các công việc để thực hiện tốt nhất.
- Hãy bày ra các tin tình báo, xem xét trả công xứng đáng với các nhân tài công nghiệp quân sự, nếu cần tập trung họ lại, tiếp xúc với họ, tranh thủ lấy được bọn họ mang về đây, tiếp thêm máu mới cho căn cứ bí mật.
Lục Thiếu Hoa nghiêm giọng nói.
Lý Chí Kiệt không vội vàng lên tiếng, trầm ngâm một hồi lâu, mới bất đắc dĩ nói:
- Cần phải có tiền.
- Tôi biết cần tiền.
Lục Thiếu Hoa ngọt nhạt nói một câu, trầm ngâm một lát sau nói:
- Và sau khi kết thúc cơn khủng hoảng tài chính này, tôi sẽ huy động năm trăm tỷ đô la Mỹ đem qua bên đó, cho các anh có thể tận tình đi tìm người, đi phát triển căn cứ bí mật.
Năm trăm tỷ đô la Mỹ là Lục Thiếu Hoa sớm đã tính toán trước, dựa theo các tình hình trước mắt, từ cơn khủng hoảng tài chính Châu Á này sẽ kiếm về hàng tỷ đô la Mỹ.
Hàng tỷ đô la Mỹ hằn là không có vấn đề gì, đơn giản phỏng đoán một chút sẽ không khó nhìn ra, giai đoạn thứ nhất khủng hoảng tài chính, Lục Thiếu Hoa đã buôn bán lãi bốn trăm tỷ đô la Mỹ, kế đến giai đoạn thứ hai, kiếm được sáu trăm tỷ đô la Mỹ hẳn là không khó khăn gì.
Chỉ có điều giai đoạn thứ nhất xuất hiện biến cố ở Hồng Kông khiến Lục Thiếu Hoa đầu tư bốn trăm tỷ đô la Mỹ, kết quả là, hai trăm tỷ đô la Mỹ tiền vốn đều mất, còn lại hơn một trăm tỷ đô la Mỹ giữ lại để đầu tư vào giai đoạn hai.
Nói trắng ra, hiện tại Lục Thiếu Hoa, ngoại trừ hơn một trăm tỷ đổ la Mỹ ra thì thừa lại không có mấy, hơn nữa hơn một trăm tỷ đô la Mỹ này vẫn là cần phải lưu trữ, không thể dùng đến, nếu muốn cấp cho Lý Chí Kiệt là điều không thể.
Lại là lỗ hổng tài chính, Lục Thiếu Hoa rất đau đầu về vấn đề này, bề ngoài nhìn hắn rất phong độ, ở khủng hoảng tài chính Châu Á giai đoạn thứ nhất, buôn bán lãi bốn trăm tỷ đô la Mỹ nhưng để bảo vệ Hồng Kông, đã khiến Lục Thiếu Hoa xuất hiện lỗ hổng tài chính.
May mà, kế tiếp không có vấn đề gì cần tiêu tiền, số tiền kiếm được có thể dùng trực tiếp, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa dám hứa hẹn với Lý Chí Kiệt, sau khi khủng hoảng tài chính Châu Á chấm dứt sẽ cho anh ta năm trăm tỷ đô la Mỹ.
Năm trăm tỷ đô la Mỹ là một khoản tiền lớn, Lý Chí Kiệt biết rõ điều đó, hiện tại Lục Thiếu Hoa nói cho anh ta năm trăm tỷ đô la Mỹ để phát triển căn cứ bí mật, trong đầu miễn bàn cao hứng đến thế nào, cười ha hả nói:
- Chỉ cần tiền của cậu đến đúng lúc, tôi sẽ tìm người ngay, chỉ cần là người có ích cho căn cứ bí mật của chúng ta, tôi sẽ cho người tìm lấy ngay.
Lý Chí Kiệt đã tin tưởng mười phần.
Ngẫm lại, Lý Chí Kiệt cũng xem tiền là có khả năng vô hạn, đạt tới trình độ vạn năng, chỉ cần có tiền là có thể xử lý mọi chuyện, tìm kiếm một chút nhân tài công nghiệp quân sự, không thành vấn đề, có tiền vào, anh ta không tin không lấy được người.
Nhưng trong mắt Lục Thiếu Hoa, Lý Chí Kiệt sơ ý, không kìm nổi thốt lên:
- Có những việc không giống như anh nghĩ, không đơn giản như vậy, hiện tại rất nhiều nhân tài quân sự đều ở một số quốc gia hay các tổ chức, phải tìm đến bọn họ và cam đoan họ tuyệt đối tin cậy, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Tìm một người tin cậy cũng rất đau đầu, cũng đừng để ở miệng hùm hang sói, khó lại càng thêm khó, Lục Thiếu Hoa không thể không suy xét vấn đề này
Lục Thiếu Hoa nói giọng trầm trọng, Lý Chí Kiệt nghe đến đây, suy nghĩ một chút, biết rằng trong quá trình sẽ gặp nhiều khó khăn, trong lòng chợt lạnh, hít mấy hơi liên tục, mới bình tĩnh một chút, một lần nữa khôi phục ý chí chiến đấu nói:
- Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không tiếc giá phải trả để lấy người, cho dù giở một chút thủ đoạn cũng không sao.
Thủ đoạn, cái gọi là thủ đoạn, lời này theo miệng Lý Chí Kiệt nói ra, chỉ có thể là một thủ đoạn đen tối. Một thủ lĩnh tình báo dùng thủ đoạn đen tối sẽ tốt thế nào đây, thật không khó để tưởng tượng ra.
Để đạt được mục đích, không tiếc cái giá phải trả, điều này Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý, bởi vì Lục Thiếu Hoa cũng không phải chưa từng làm, hắn vì mục tiêu của mình, hoàn thành giấc mộng của mình, không hề tiếc cái giá phải trả.
- Đùa giỡn, thủ đoạn thì được phép, nhưng phải bố trí tốt, bằng không bị phát hiện, cho dù có lấy được, bọn họ cũng không thật tâm vì chúng ta làm việc, vấn đề này muốn tốt, không cần xử lý phức tạp.
Lục Thiếu Hoa không kìm nổi dặn dò.
Lục Thiếu Hoa cần một nhóm các nhân tài quân sự làm việc cho chính mình, không phải nhóm nhân tài quân sự chỉ biết chần chừ, không cam tâm, không muốn làm, nói vậy, không chừng có thể xuất hiện đại loạn không chừng.
- Tôi làm việc thì cậu cứ an tâm.
Lý Chí Kiệt có lòng tin từ trước tới nay, cố để lộ ra một chút tín hiệu như muốn nói cho Lục Thiếu Hoa biết: “Việc nhỏ thế này làm không xong thì không phải là Lý Chí Kiệt”
Phong cách làm việc của Lý Chí Kiệt rất khôn ngoan sắc sảo, Lục Thiếu Hoa tự nhắc mình không cần lo lắng, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, Lý Chí Kiệt có thể làm tốt, lập tức cũng không nói nhiều, vừa nói chuyện vừa hỏi:
- Vợ anh thế nào, có quen ở bên đó không.
Lý Chí Kiệt và vợ anh ta đều sang bên Châu Phi, tình hình bên châu Phi, Lục Thiếu Hoa cảm thấy thực đang rất xấu, nhưng bọn họ là hai vợ chồng, đều đang ở bên kia, giúp Lục Thiếu Hoa không hề vất vả, mà không, Lục Thiếu Hoa nhàn hạ rất nhiều, quan tâm là điều tất nhiên.
- Cô ấy à, rất tốt, cả ngày không có việc gì chạy ngược chạy xuôi, rất vui vẻ.
Lý Chí Kiệt cười cười, nói
- Vậy là tốt rồi