Thương Trường Đại Chiến

Chương 786: Chương 786: Chương 0786




Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ

Chương 786: Hai thằng hề giờ trò

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: metruye

Sức công phá ghê gớm của vũ khí hạt nhân không cần phải nói nhiều cũng biết, nó có thể khiến một quốc gia trở nên mạnh mẽ hoặc là yếu đi, mà hiện nay căn cứ Hổ Gầm được chứng thực có vũ khí hạt nhân, lại còn có cả tên lửa xuyên lục địa nữa, điều này có nghĩa là gì, nếu không phải là kẻ ngốc thì sẽ phải biết được rằng, căn cứ Hổ Gầm có khả năng tiêu diệt bất kì một quốc gia nào.

Người Mỹ tự cao tự đại, bọn họ cũng rất hùng mạnh, nhưng bọn họ cũng không dám khiêu khích căn cứ Hổ Gầm, cũng không dám uy hiếp căn cứ Hổ Gầm, nguyên nhân rất đơn giản, cứ nhìn căn cứ Hổ Gầm tồn tại dưới dạng nào thì biết.

Căn cứ Hổ Gầm tồn tại dưới dạng nào?

Đoàn lính đánh thuê? Buôn bán vũ khí đạn dược, chỉ cần hai cái này thôi cũng đủ làm người Mỹ khiếp sợ. Ai cũng biết rằng, lính đánh thuê kiếm sống bằng cách đem tính mạng mình treo nơi đầu mũi tên, hòn đạn, mà buôn bán vũ khí đạn dược cũng là một tổ chức cực đoan, hiện nay hai tổ chức này cấu kết với nhau, người Mỹ cơ bản chưa dám cam đoan rằng, sau này căn cứ Hổ Gầm có phóng mấy quả bom hạt nhân vào lãnh thổ của nước Mỹ hay không.

Đúng vậy, căn cứ Hổ Gầm là do hai tổ chức cực đoan kết hợp mà thành, nếu nổi cơn hiếu chiến lên, không loại trừ khả năng bọn họ sẽ dùng thủ đoạn cực đoan để tiến hành trả thù, người Mỹ có to gan thế nào cũng không dám làm gì căn cứ Hổ Gầm.

Đây cũng chính là suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, người Mỹ chỉ là một con hổ giấy, gặp lúc phải đối mặt với những thế lực lớn, cũng phải thu mình lùi bước.

Cũng chính là như vậy, Lục Thiếu Hoa mới dám phơi bày vũ khí hạt nhân ra để uy hiếp người Mỹ, yêu cầu người Mỹ sau một tháng phải rút quân khỏi lãnh thổ châu Phi.

Lục Thiếu Hoa vẫn còn một vấn đề đau đầu nữa, vấn đề đó chính là người Mỹ có thể cam lòng chịu thương vong nữa không? Suy cho cùng bọn họ đã bị tổn thất một chiến hạm rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa không bao giờ ngờ được rằng, người Mỹ lại có thể tự động tìm đến tận cửa để hợp tác với căn cứ Hổ Gầm.

Lục Thiếu Hoa cũng đã nắm bắt được cơ hội này để uy hiếp người Mỹ một phen, không cần biết bọn họ thành công hay thất bại, sau một tháng buộc phải rút lui khỏi châu Phi.

Có thể nói, Lục Thiếu Hoa có một cái đầu rất linh hoạt, thật sự đã tìm ra biện pháp giải quyết, không thể không thừa nhận đây chính là một cơ hội, cũng là chứng tỏ một đầu óc sáng suốt.

Bây giờ tốt rồi, thời gian cho người Mỹ không nhiều, chỉ có thời gian một tháng, căn cứ Hổ Gầm chỉ cần chờ đợi trong một tháng này, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng rằng, khối NATO do Mỹ đỡ đầu và các nước trong Liên minh châu Âu sẽ phải rút quân khỏi châu Phi vô điều kiện.

Đương nhiên rồi, mấy nước phương Tây kia cũng có thể tận dụng thời gian một tháng đó để phát động công kích với mấy quốc gia nhỏ bé của châu Phi, nhưng bọn họ có khả năng thành công sao?.

Đáp án rất rõ ràng, bọn họ vĩnh viễn không có cơ hội thành công, nguyên nhân rất đơn giản, trong số bảy nước ở khu vực châu Phi này thì đã có tới năm nước rơi vào tay Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa đã là ông vua ở đây rồi.

Lần trước người Mỹ đã hao binh tổn tướng là một ví dụ điển hình, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin rằng, cho dù là người Mỹ hay là những quốc gia phương Tây khác, đều không dám giở trò xằng bậy ở đây, bởi lẽ bọn họ sợ lại phải hao binh tổn tướng giống như lần trước.

Hay như mấy quốc gia phương Tây cũng không dám có hành động khiêu khích nào ở đây, bởi vì căn cứ Hổ Gầm đang đóng địa bàn ở đây, căn cứ Hổ Gầm đã từng tuyên bố không chừng một ngày nào đó có thể đứng ra nhúng tay vào chuyện này.

Cho nên, kết hợp các loại tình hình, cho dù là người Mỹ hùng mạnh hay là bất kì một quốc gia nào khác, bọn họ đều không có cách nào thâu tóm được khu vực này, càng không có khả năng thành công để tiến hành chiếm đoạt khu vực này, nếu đã thức tỉnh, mau chóng rút lui mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

Đừng tưởng một hạm đội và một lượng lớn quân đội chiếm đóng ở trên biển là yên ổn, đó chính là đang đốt tiền, phải chi trả cho nhân viên kỹ thuật, các chiến hạm cũng cần phải hao phí nhiên liệu. Cho nên, lựa chọn biện pháp cố thủ cũng chẳng khác nào đang đốt tiền, là lãng phí.

Còn về phần căn cứ Hổ Gầm thì khỏi phải nói, mấy quốc gia kia muốn đóng quân ở ngoài biển thì cứ để bọn họ chiếm đóng đi, cùng lắm thì tàu chở dầu mỏ của Lục Thiếu Hoa không thể vận chuyển, còn thì chẳng có gì để tổn thất cả, thật sự Lục Thiếu Hoa thấy rất thoải mái khi bọn chúng đóng quân thêm một thời gian nữa.

Không thể phủ nhận, chẳng ai là kẻ ngốc, cứ cố thủ đóng quân cũng trở nên vô nghĩa. Bởi vì mới chỉ hơn một tuần, cục diện của châu Phi đã lắng xuống đến mức thấp nhất, sóng yên biển lặng trở lại.

Đúng vậy, trong thời gian hai mươi bảy ngày từ lúc Lục Thiếu Hoa mở màn hành động, năm nước châu Phi đã trở về yên bình, toàn bộ năm nước đều rơi vào tay Lục Thiếu Hoa, các gia tộc trong nước và các thế lực bên ngoài đều bị thanh trừ, mang lại sự bình yên cho nơi đây.

Mục tiêu ban đầu mà Lục Thiếu Hoa đặt ra là bảy nước, nhưng sau khi khống chế được năm nước, Lục Thiếu Hoa lại quyết định tạm dừng. Nguyên nhân rất đơn giản, tình hình căng thẳng như vậy thì nhất định phải cho nó thời gian trì hoãn, nếu không thì nó sẽ tiến triển đến mức không thể kiểm soát nổi.

Đương nhiên vẫn còn một nguyên nhân đơn giản khác, đó chính là hai quốc gia còn lại không cần gấp rút nữa, Lục Thiếu Hoa nếu muốn khống chế hai quốc gia này thì chỉ cần mệnh lệnh truyền đi, không tới hai ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Hiện nay việc vận chuyển dầu mỏ đã tạm thời ngừng lại, Lục Thiếu Hoa có lý do tạm ngừng, bởi vì nếu muốn khống chế hai quốc gia kia chẳng qua cũng là vì để cho việc vận chuyển dầu thô cung cấp cho căn cứ Hổ Gầm được thuận lợi hơn mà thôi.

Song nói gì thì nói, hành động đã tạm thời ngừng lại rồi, nhưng như vậy không có nghĩa là dừng lại tất cả, ví dụ như tình hình nội bộ, bọn Lý Chí Kiệt vẫn chưa thể xả hơi, nếutình hình rối loạn, thì cục diện không dễ gì có được liền có thể bị tiêu tan rồi.

Nội bộ tạm nghỉ, đây là hành động được Lục Thiếu Hoa chỉ thị. Cho nên, một tháng sau khi mở màn hành động, tức là thời gian ba mươi ngày, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị tiến thêm một bước, triệu tập bọn Lý Chí Kiệt, mở một hội nghị, xem xem ý kiến của mọi người là như thế nào.

- Mục tiêu của chúng ta cho đến ngày hôm nay đã hoàn thành được gần hết chặng đường, chỉ còn hai quốc gia, không cần phải gấp rút, cũng đã không quan trọng nữa, quan trọng là tình hình nội bộ.

Nói đoạn Lục Thiếu Hoa dừng lại giây lát mới nói tiếp:

- Ừ! Đây cũng là nguyên nhân tôi tạm thời ngừng hành động, muốn dừng một chút, ví dụ như sự trung thành của bốn Tổng thống kiavà người mà chúng ta sắp đặt vào, cùng với …?

Từ trước khi hành động vẫn chưa bắt đầu, Lục Thiếu Hoa đã nghĩ ra phương án …chỉ là do tình hình gấp rút quá nên Lục Thiếu Hoa không thể không dừng bước, chỉ có thể giám sát tình hình hiện nay, chứ không thể tiến sâu hơn nữa, bây giờ tốt rồi, hành động tạm thời dừng lại

- Theo như quan sát trong thời gian gần đây, trong năm nước đã khống chế, có ba Tổng thống chưa giở trò, còn Tổng thống của hai quốc gia kia thì không ngừng giở chiêu bài, nhưng bọn họ không vội vàng, hình như đang chuẩn bị đường đi nước bước.

Lý Chí Kiệt biết ý của Lục Thiếu Hoa, giới thiệu sơ qua tình hình hiện nay.

- Tổng thống của hai quốc gia kia?

Lục Thiếu Hoa nhìn Lý Chí Kiệt một cái, lên tiếng hỏi.

- Là Tổng thống của phía đông và phía bắc.

Lý Chí Kiệt trả lời dứt khoát.

- Hừ…hai thằng hề giở trò, bọn họ muốn vạch đường đi nước bước, bọn họ có bản lĩnh đó sao? Có thời gian đó sao?

Lục Thiếu Hoa lạnh lùng nói.

Lục Thiếu Hoa rất tức giận, rốt cuộc hắn đã nâng đỡ cho hai người kia lên làm Tổng thống, bây giờ thì hay lắm, địa vị Tổng thống còn chưa ngồi yên được mấy ngày thì đã chuẩn bị giở trò nhằm thoát khỏi sự khống chế, bọn họ muốn vậy à! Chỉ có điều còn phải xem Lục Thiếu Hoa có cho bọn họ thời gian và cơ hội không đã.

Đối đãi với kẻ muốn phản bội, Lục Thiếu Hoa coi là kẻ thù, mà đã là kẻ thù thì nên diệt tận gốc, đây là nguyên tắc của Lục Thiếu Hoa, cho nên khi nghe Lý Chí Kiệt nói hai Tổng thống kia muốn thoát khỏi sự khống chế, thì vận mệnh của họ đã được quyết định rồi.

Chết. Đúng vậy, kẻ có ý đồ thoát khỏi sự khống chế, chỉ có con đường chết.

Song, tình hình hiện nay vừa mới ổn định trở lại, Lục Thiếu Hoa không thể tạo phong ba ngay vào lúc này.

Cứ để bọn họ bay nhảy vài ngày, đợi một thời gian nữa sẽ thanh trừ bọn họ, song lúc này , nhất định phải bí mật giám sát nghiêm ngặt hai người này, không thể để xảy ra sự cố gì.

- Tôi đã tăng cường rồi.

Lý Chí Kiệt thản nhiên nói một câu, như đã dự liệu mọi chuyện từ trước. Song ngay lập tức, Lý Chí Kiệt lại không kìm nổi sự khó xử, nói:

- Cái mà tôi sợ hiện giờ là hai tên nguxuẩn kia cấu kết với các nước phương Tây, đến lúc đó chúng ta mới xuất đầu lộ diện, thì chỉ e đã bị tiêu diệt rồi.

Muốn cấu kết với một thế lực nào đó, xem ra rất khó, nhưng cũng vô cùng dễ, chỉ cần một cuộc điện thoại. Nếu hai Tổng thống kia có ý đồ muốn lấy các quốc gia phương Tây làm hậu thuẫn cho mình, bọn họ chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, nhất định rất nhiều nước muốn ủng hộ bọn họ.

- Hãy cho giám sát các cuộc gọi điện thoại của bọn họ, nếu đúng là như vậy thì lập tức ra tay.

Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại bổ sung một câu:

- Còn nữa, khống chế công ty viễn thông ở đây, trong tình thế bắt buộc, có thể nhanh chóng cắt đứt liên lạc của bọn họ, làm như vậy an toàn hơn.

Khoa học kỹ thuật hiện đại mang lại cho con người rất nhiều những tiện lợi, đồng thời cũng đem đến cho người ta rất nhiều sự phiền toái, cũng giống như bây giờ, một cuộc điện thoại là có thể quyết định rất nhiều chuyện, khiến Lục Thiếu Hoa không thể không đau đầu.

- Tôi sẽ nhanh chóng xử lý.

Lý Chí Kiệt vẫn dứt khoát như trước nói.

- Ừ!

Lục Thiếu Hoa gật đầu, tiếp lời:

-Tổng thống của nămnước, ngoại trừ hai Tổng thống đã giở trò ra, vẫn còn ba người. Ừ, Tổng thống của nước có căn cứ của chúng ta thì có thể yên tâm, còn hai Tổng thống kia cũng cần phải chú ý, rốt cuộc hiện giờ không có thủ đoạn cũng không có nghĩa là sau này không có giở trò.

Lục Thiếu Hoa qua châu Phi đã được hơn một tháng rồi, trong quãng thời gian này, Lục Thiếu Hoa đã hiểu ra được rất nhiều chuyện, giống như Tổng thống của quốc gia mà căn cứ Hổ Gầm đang đóng làm địa bàn, có thể coi là chính thống, đã từng là người của binh đoàn Hổ Gầm, sau đó lập công lớn trong một lần làm nhiệm vụ, được thăng chức lên làm đội trưởng của một tiểu đội, sau một lần lại lập được chiến công, được thăng làm đội trưởng của đại đội, có thể coi như là nhân vật lãnh đạo cấp trung.

Sau đó, cũng là do bọn Lý Chí Kiệt nhúng tay vào, để người này tiến thân vào quan trường, người này thật là làm việc đâu ra đấy, trải qua mấy năm liều mạng dốc sức, lăn lộn không biết bao nhiêu nơi, lúc này tuy có được sự ủng hộ của căn cứ Hổ Gầm, nhưng sự nỗ lực của người này vẫn chưa bao giờ ngừng nghỉ.

Một người như vậy, Lục Thiếu Hoa dám tín nhiệm một trăm phần trăm, Lục Thiếu Hoa cơ bản không cần phải lo lắng người đó phản bội. Bởi thế, Lục Thiếu Hoa gần như có thể loại người này ra khỏi phạm vi cần đề cao cảnh giác, dồn tinh lực tập trung vào bốn quốc gia còn lại kia.

- Anh yên tâm đi, tôi đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Lý Chí Kiệt nghiêm túc nói.

- Thế thì tốt rồi.

Lục Thiếu Hoa gật đầu hài lòng, không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa tín nhiệm Lý Chí Kiệt một trăm phần trăm.

- Được rồi, tiếp theo nói về dự định của tôi nhé.

Đến lúc rồi, đây mới là chủ đề chính, cũng là mục đích Lục Thiếu Hoa triệu tập mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.