Thương Trường Đại Chiến

Chương 905: Chương 905: Hội nghị đối phó (p2)




Hứa Gia Thụy báo cáo rõ tình hình, trong đó bao gồm cả cách thức mà kẻ thù đang nhằm vào Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng, Hứa Gia Thụy không nói tình hình của các công ty con, đương nhiên, không phải Hứa Gia Thụy không nói mà là anh ta không thể nói, bởi vì anh ta chỉ là Tổng giám đốc của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, không phải Tổng giám đốc của tất cả các công ty con, cũng không phải Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, cho nên anh ta không biết hết các tin tức.

Có thể nói, Hứa Gia Thụy là người đầu tiên báo cáo, sau đó anh ta không có việc gì nữa, ngồi yên chờ các công ty con khác báo cáo, rồi nghĩ xem có biện pháp nào có thể giúp Tập đoàn Phượng Hoàng vượt qua thử thách lần này.

- Tôi nói trước vài câu.

Lý Vân Thanh không thấy ai lên tiếng, anh ta là lão thần của Tập đoàn Phượng Hoàng, không muốn thấy không khí yên lặng như vậy nên chủ động lên tiếng.

- Có lẽ với người ngoài thì công ty tài chính Phượng Hoàng không phải công ty trên thị trường, cũng không phải công ty công nghiệp, nhưng, đừng quên, công ty tài chính Phượng Hoàng còn có một ngân hàng Phượng Hoàng. Chưa đầy một tiếng trước, hệ thống mạng trực tuyến của ngân hàng Phượng Hoàng bị hacker tấn công, điều này ngài Chủ tịch đã biết, Chủ tịch cũng vừa từ bên đó về, về tình hình bên kia như thế nào, chỉ có Chủ tịch mới biết. Chuyện mà chúng ta cần nói đến là ngoại trừ việc hệ thống inte của ngân hàng Phượng Hoàng bị tấn công ra, hai công ty trên thị trường của công ty tài chính Phượng Hoàng cũng bị công kích với mức độ khác nhau, đặc biệt là máy tính Liên tưởng Phượng Hoàng. Công ty này trên thị trường Hồng Kông đã bị công kích dữ dội, sau đó là công ty viễn thông Doanh Khoa, cũng đang bị công kích.

Nói xong, Lý Vân Thanh tạm dừng một chút, rồi nói thêm:

- Vì công ty tài chính Phượng Hoàng có vốn dự trữ nên hai công ty trên thị trường này không có vấn đề gì, nhưng hiện tại giá cổ phiếu không ổn, lúc cao lúc thấp, nếu không nhanh chóng ổn định lại, có thể sẽ làm cho các nhà đầu tư chứng khoán hoang mang, đến lúc đó sẽ xuất hiện sự sụt giảm mạnh của giá cổ phiếu.

- Mặt khác, công ty tài chính Phượng Hoàng chúng ta cũng đầu tư vào rất nhiều các công ty trên thị trường chứng khoán Hồng Kông, do đó các công ty này cũng bị những ảnh hưởng nhất định, giá cổ phiếu cũng xuất hiện dấu hiệu giảm, tôi nghi ngờ, đây là do Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley làm, nếu không chuẩn bị trước, không loại trừ khả năng họ sẽ ra tay bất ngờ, lúc đó sẽ có nhiều phiền toái.

Lý Vân Thanh cuối cùng còn đưa ra một tin tức mới.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa gật đầu, suy tư một lát rồi nói:

- Tôi sẽ cấp cho công ty tài chính Phượng Hoàng 20 tỷ đô la Mỹ nữa, các anh chỉ cần duy trì vững vàng ba ngày là được. Sau ba ngày, tôi tin Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley không còn có khả năng công kích chúng ta nữa.

Lục Thiếu Hoa rất tự tin, chỉ nói ba ngày, còn sau ba ngày sẽ như thế nào, Lục Thiếu Hoa không nói, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng đã để lộ ra một tin tức tốt, đó là sau ba ngày sẽ thoát khỏi cảnh khó khăn này.

Quả thật, Lục Thiếu Hoa rất tin tưởng, hắn chỉ cần ba ngày. Tuy tình hình hiện tại chưa bắt đầu nhưng Lục Thiếu Hoa có thể khẳng định, chỉ cần cho hắn ba ngày, sau ba ngày, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ thổi lên hồi kèn phản công.

Một khi Tập đoàn Phượng Hoàng đã thổi lên hồi kèn phản công, thử hỏi Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley có thể yên ổn được sao? Bọn họ còn có khả năng đến công kích Tập đoàn Phượng Hoàng sao?

Nếu để Lục Thiếu Hoa nói về vấn đề này, Lục Thiếu Hoa có thể khẳng định, Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley lúc đó còn khó bảo vệ bản thân, sao có thời gian để đến công kích Tập đoàn Phượng Hoàng.

- Ba ngày? Không thành vấn đề, một tuần cũng không có vấn đề gì.

Lý Vân Thanh rất có lòng tin, vội vàng cam đoan với Lục Thiếu Hoa.

Nói đùa, tiền gửi tiết kiệm vào ngân hàng Phượng Hoàng đến cả trăm tỷ đô la Mỹ, giờ Lục Thiếu Hoa cấp thêm 20 tỷ đô la Mỹ nữa, nếu không giữ vững được thì Lý Vân Thanh không xứng làm Tổng giám đốc của công ty tài chính Phượng Hoàng, cũng không xứng đáng là một trong ba ông chủ lớn của công ty tài chính Phượng Hoàng, lại càng không xứng là nhân tài tài chính của Châu Á.

Thấy Lý Vân Thanh cam đoan như vậy, Lục Thiếu Hoa rất hài lòng, đang định nói gì đó thì Lưu Minh Chương ngắt lời:

- Tôi nghĩ bảo vệ tài chính Phượng Hoàng một tháng cũng không có vấn đề gì, dù sao Hồng Kông cũng là địa bàn của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley chỉ là người ngoài, nếu lúc này chúng ta đưa ra tin tức là Tập đoàn Tài chính Morgan đang tấn công thị trường tài chính Hồng Kông, mà Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta đang ra tay cứu thị trường, tôi tin rằng dân chứng khoán Hồng Kông đều sẽ đứng hết về phía chúng ta.

Kêu gọi lực lượng, đúng vậy, Lưu Minh Chương nói chính là kêu gọi lực lượng, có thể tưởng tượng, nếu công ty tài chính Phượng Hoàng lúc này đứng ra nói một câu như vậy, chắc chắn sẽ được sự ủng hộ của toàn thể dân chứng khoán, dù sao sau khi trải qua cuộc khủng hoảng tài chính năm 1997, vị trí của công ty tài chính Phượng Hoàng ở Hồng Kông đã như một vị thần.

Còn nữa, phần lớn những người ở Hồng Kông đều là người Trung Quốc, nếu là lúc bình thường, có lẽ không thể thể hiện được lòng yêu nước, nhưng khi có nguy hiểm, mọi người đều một lòng, cố gắng hết sức ủng hộ nhau cả về vật chất lẫn tinh thần.

Những người có thể ngồi trong phòng hội nghị này không phải ngốc, thấy phó tổng giám đốc điều hành Lưu Minh Chương của Tập đoàn nói ra câu này, mọi người đều hiểu, suy nghĩ kỹ một chút, thấy dường như cũng đúng là như vậy, hiển nhiên sẽ gật đầu đồng tình.

Ngay cả Lý Vân Thanh cũng vậy, tuy lời Lưu Minh Chương vừa nói có chút không nể mặt anh ta, nhưng không thể phủ nhận, Lưu Minh Chương nói rất có lý.

- Nhưng thật ra tôi chưa hề suy xét đến phương diện này, một tháng, công ty tài chính Phượng Hoàng nhất định có thể giữ vững một tháng.

- Tốt lắm.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, sau đó nói tiếp:

- Cần triển khai hoạt động như thế nào thì các anh cứ tùy tình huống mà làm, dù sao tôi cũng chỉ có một yêu cầu, đó chính là ổn định, nhất định phải ổn định.

- Rõ.

- Rõ.

Hai người Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương gật đầu cùng lúc, đồng thanh nói.

- Ừ, nói một chút về tình trạng của siêu thị Phượng Hoàng đi.

Lục Thiếu Hoa chuyển chủ đề, hỏi người phụ trách của siêu thị Phượng Hoàng.

Lúc đầu văn phòng chính của siêu thị Phượng Hoàng là ở thành phố Thâm Quyến, nơi đó là căn cứ chính, mà Tổng giám đốc là chú tư của Lục Thiếu Hoa – Lục Gia Huy, thế nhưng, cùng với việc nối đường ray quốc tế với siêu thị Phượng Hoàng, trụ sở chính ở trong nước đã không còn thích hợp, dù sao hiện tại cũng bị bao vây phong tỏa kinh tế như xưa.

Đó là lí do khi siêu thị Phượng Hoàng chính thức nối đường ray với quốc tế, trụ sở chính vẫn như cũ không có gì thay đổi, đang ở Thâm Quyến bên đó, nhưng ở Hồng Kông bên này lại mở một chi nhánh, chủ quản phụ trách quản lý các công việc hàng ngày và giải quyết một số việc nhỏ của siêu thị Phượng Hoàng. Còn về phần những việc lớn, thì phải chuyển qua Thâm Quyến để Lục Gia Huy giải quyết.

Rõ ràng, chuyện xảy ra bất ngờ, Lục Gia Huy không thể lập tức chạy sang bên này Hồng Kông tham dự cuộc họp, cho nên, người phụ trách chi nhánh bên này Hồng Kông đi thay, đến phòng họp, báo cáo tình hình với Lục Thiếu Hoa.

- Tình hình của siêu thị Phượng Hoàng khá rõ nét, thủ đoạn mà bọn họ dùng chủ yếu thể hiện ở hai điểm, điểm thứ nhất là liên hợp cùng Carrefour cạnh tranh với chúng ta, bắt đầu từ hôm nay, Carrefour sẽ đánh giá liên tục ba ngày, có phần giống như cuộc chiến giá cả. Điểm thứ hai là nhà cung cấp, bọn họ mua chuộc một bộ phận các nhà cung cấp, để họ từ chối không cung cấp hàng hóa cho siêu thị của chúng ta.

Người phụ trách đó nói tóm tắt tình hình.

- Nói như vậy, hiện tại siêu thị Phượng Hoàng đã gặp nguy hiểm?

Lục Thiếu Hoa hỏi.

- Đúng vậy, tuy nhiên trước mắt chỉ là nguy cơ nhỏ mà thôi, nếu không giải quyết kịp thời vấn đề cung cấp hàng hóa, thì không đến ba ngày, quầy hàng của siêu thị chúng ta có thể sẽ trống rỗng.

Người phụ trách đó lại nói.

- Vấn đề cung cấp hàng hóa?

Lục Thiếu Hoa nhíu mày, lẩm bẩm một câu, sau đó nét mặt tươi tỉnh hơn, cười nói:

- Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley dường như đã tính thiếu một chút, bọn họ tính sót vì thực ra họ không biết Wal-Mart đã là công ty cổ phần của chúng ta. Bọn họ không phải lợi dụng Carrefour để đối phó với chúng ta sao? Cuộc chiến giá cả, được, chúng ta sẽ đánh trận chiến giá cả với họ, còn về vấn đề nguồn cung cấp hàng, những nhà cung cấp đó không cung cấp cho chúng ta thì chúng ta tìm mượn Wal-Mart, đợi sau khi lần sóng gió này qua đi lại dùng tiền mặt trả về là được.

Lục Thiếu Hoa rất nhanh đã đưa ra được cách giải quyết.

Đúng như Lục Thiếu Hoa nói, Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley đã tính thiếu một chút, chính là tính sót sự tồn tại của Wal-Mart. Từ hơn hai năm trước, Lục Thiếu Hoa đã làm một số thủ đoạn nhỏ, thu mua Wal-Mart vào trong tay, hiện tại nghiễm nhiên nó đã là một công ty dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Đương nhiên, những điều này chỉ có người bên trong Tập đoàn Phượng Hoàng biết, người bên ngoài không thể biết được, còn tưởng rằng Wal-Mart là thuộc sở hữu của gia tộc Sam Walton. Không thể phủ nhận, bí mật lần này làm rất tốt, không ngờ có thể giấu được cả Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley.

Thế nhưng, chính là vì sai lầm của Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, siêu thị Phượng Hoàng mới tìm được một cơ hội tốt như vậy, không những có thể bảo vệ siêu thị Phượng Hoàng, hơn nữa còn có thể làm Carrefour phải cắm đầu xuống.

Có thể tưởng tượng một chút, nếu Carrefour đánh cuộc chiến giá cả lâu dài với siêu thị Phượng Hoàng, như vậy tiêu hao cũng không quá lớn như bình thường, dù sao Carrefour cũng chỉ là một công ty tiêu nghiệp lẻ mà thôi, công ty tuy lớn nhưng tài sản cũng không nhiều, cầm cự một khoảng thời gian còn có thể, nếu duy trì lâu dài, thế tất sẽ ảnh hưởng đến sinh lực.

Một khi Carrefour bị đánh trọng thương, đến lúc đó siêu thị Phượng Hoàng và Wal-Mart đánh từ hai phía, thử hỏi Carrefour còn có thể trụ được sao?

Câu trả lời là: không.

Nếu như bị đánh thành ra như vậy, không gian sống của Carrefour sẽ ngày càng thu hẹp, nếu lâm vào tình huống không còn có khả năng giải quyết tài chính, như vậy ngày Carrefour phải đóng cửa sẽ không còn xa.

Lục Thiếu Hoa thấy được một con đường tươi sáng đang rộng mở, nhìn thấy siêu thị Phượng Hoàng đi lên ngai vàng đứng đầu các ngành bán lẻ trên thế giới, cũng thấy được Wal-Mart từ vị trí thứ nhất tụt xuống thứ hai, nhưng không sao, ai bảo hai công ty đều thuộc về một người chứ.

Người này không phải ai khác, chính là hắn, Lục Thiếu Hoa “ thằng nhóc” chỉ mới 20 tuổi, Chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng, có tất cả, trùm siêu cấp giàu có huyền thoại.

Cùng lúc đó, Lục Thiếu Hoa cũng nhận biết sâu sắc, nếu muốn đưa Tập đoàn Phượng Hoàng đi lên đỉnh đầu, còn phải đi một quãng đường rất dài, dù sao sự mở rộng của công thương nghiệp cũng không thể giống như tài chính, một lần hành động liền có được một thu hoạch lớn, công thương nghiệp là phải đi từng bước từng bước một.

Chỉ có điều những điều này đã không còn quan trọng, điều quan trọng là siêu thị Phượng Hoàng là của Lục Thiếu Hoa, Wal-Mart cũng là của Lục Thiếu Hoa, chỉ cần hai công ty này chiếm vị trí thứ nhất và thứ nhì là được, những thứ khác đều là phù du.

Chẳng lẽ không đúng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.