Thương Trường Đại Chiến

Chương 1130: Chương 1130: Kéo lưới (Tiếp)




- Ông Tằng, ông phải làm tốt công tác chuẩn bị, ừ, bao gồm chuẩn bị tâm lý

Lục Thiếu Hoa mở miệng liền nói một câu như vậy.

Lời nói của Lục Thiếu Hoa có vẻ như không có đầu đuôi, nhưng trên thực tế, Lục Thiếu Hoa không phải là nói một cách tùy tiện, thấy đấy, Lục Thiếu Hoa cầm ra một bao thuốc, mở ra, mời tất cả những người đang ngồi một điếu, sau đó tiếp tục nói

- Tôi nghi ngờ MI5 đều sắp xếp đặc công ẩn náu ở trong các ngành khác ở Hồng Kông, điều tôi nói là giả thiết, nếu cầm được tên, đến lúc đó, tất cả những người đang ẩn náu đều lộ ra, tôi cũng sẽ tiến hành tiêu diệt ngay lập tức, cho nên, ông Tăng phải có sự chuẩn bị trong lòng.

Ông Tằng cũng có hút thuốc, vừa mới nhận được điếu thuốc mà Lục Thiếu Hoa chuyển đến, hắn vừa mới bật cái bật lửa, chuẩn bị châm lửa, nhưng sau khi nghe lời nói của Lục Thiếu Hoa, hắn lại dừng lại, không phải là hắn không muốn châm thuốc, mà là thực sự hơi không không được.

Giống như lời Lục Thiếu Hoa nói, ở các ban ngành chính phủ khác ở Hồng Kông có thể sẽ có đặc công ẩn náu, nếu như là một vài khâu không quan trọng, ở cấp bậc không cao lắm, không rõ ràng cũng rõ ràng, không có cái gì, nhưng mà ở những khâu quan trọng, người ở chức vị rất cao?

Chính phủ Hồng Kông cũng không một mảnh tiếng động êm ái, nếu như Lục Thiếu Hoa bắt đầu tẩy trừ, kết quả của nó như thế nào, không nghĩ cũng biết, đến lúc đó e rằng Ông Tằng đứng một bên của các nghị viên sẽ nhảy ra làm vệc, đây cũng là điều mà Ông Tằng lo lắng nhất.

Mà tuy rằng Lục Thiếu Hoa không tham gia chính trị, nhưng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không hiểu về chính trị, cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không hiểu gì về chính phủ Hồng Kông, cho nên, hắn rất rõ điều mà Ông Tằng đang lo lắng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lục Thiếu Hoa muốn để Ông Tằng chuẩn bị tốt trong lòng.

Là quan trên cao nhất của chính phủ Hồng Kông, thực ra cũng không thoải mái như nhìn ở vẻ bên ngoài, ít nhất, Ông Tằng phải đối mặt với áp lực từ hai bên, một bên là chính phủ trong nước, còn có một bên khác lại là đến từ vùng Hồng Kông.

Có thể nói, Ông Tằng làm tốt rồi, chính phủ trong nước hài lòng rồi, hắn sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà chính phủ trong nước hài lòng, không có nghĩa là bên Hồng Kông hài lòng, dù sao nói đến cùng, Ông Tằng là ở giữa, rất khó làm người.

- Tẩy trừ là có thể sủa đổi,nhưng mà, bên Hồng Kông tôi cũng không cho phép loạn lên.

Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa vô cùng bình thản, nhưng rất nhanh, tất cả mọi người đều ngửi thấy mùi máu tươi rồi

- Trong lúc này, nếu như ai dám nhảy ra, tôi sẽ không rat ay một cách khách sáo đâu, tất nhiên rồi, có thể giải quyết bằng biện pháp hòa bình, tôi sẽ rất vui lòng, nhưng mà, nếu như không thể sủ dụng biện pháp hòa bình, vậy thì không thể trách tôi lòng lang dạ sói được.

Là đồng bào, Lục Thiếu Hoa có một loại cảm giác thân thiết, nhưng có một số người cũng phải biết một chút, sự việc là do Lục Thiếu Hoa gây ra, Lục Thiếu Hoa tẩy trừ những đặc công ẩn núp đó, đồng thời là đnag báo thù, làm sao không phải là giúp chính phủ Hồng Kông chứ.

Mà trong lúc này, là người Hồng Kông, là người Trung Quốc, đầu tiên phải bỏ thành khiến đi, cùng nhau hướng họng súng ra bên ngoài mới đúng, mà nếu như có người lợi dụng chuyện này để tư lợi, vậy thì Lục Thiếu Hoa tự nhiên sẽ không khách sáo với hắn.

- Chú Hướng, tối nay nhất định sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, xảy ra chuyện lớn như vậy luôn có người đứng ra phụ trách, cho nên, cháu muốn dùng đến Tân Nghĩa An của chú, tìm một vài người ra ghánh tội thay,coi như là nói rõ với quần chúng nhân dân, cũng nói rõ với một vài người trong chính phủ, đồng thời, lại nói rõ với một quốc gia đã phái đặc công đến

Lục Thiếu Hoa liên tiếp nói ba cái nói rõ.

Một hòn đá trúng ba con chim, không thể phủ nhận, nhưng mà, mưu kế này có một nhược điểm, đó chính là có thể sẽ liên lụy đến Hướng Hoa Cường, thấy đấy, cuối cùng Lục Thiếu Hoa không quên nói một câu

- Chú Hướng, chú không được từ chối, bởi vì nếu như làm như thế này,có thể sẽ liên lụy đến chú.

- Ha ha…

Hướng Hoa Cường lại cứ cười ha ha, lắc đầu, lên tiếng nói

- Tôi đã đến nhiều năm rồi, ngày nào tôi cũng có sự phiền toái, đã thấy quen từ lâu rồi, tôi không sợ phiền phức, nhưng mà, tìm một người đứng ra nhận tội thay không có vấn đề gì, hạ lệnh xuống một tiếng sẽ có người đứng ra, sau khi bọn họ nhận tội thay sẽ là kết cục gì.

Đúng vậy, vô duyên vô cớ để người ta đứng ra nhận tội thay, không thể để bọn họ án treo chứ?

Tuy rằng ở Hồng Kông có rất nhiều người quả cảm đều đứng ra chịu tội thay cuối cùng chịu án treo, chỉ nhận được một chút phí lập gia đình, nhưng lần này không giống, cho dù là Hồng Kông không có tử hình, nhưng nhận tội thay cho loại chuyện lớn như thế này là vô cùng tồi tệ.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Thiếu Hoa thực sự không nghĩ được nhiều như thế, kìa, không, không phải Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ nhiều như vậy, mà là Lục Thiếu Hoa không suy nghĩ sâu, chỉ nghĩ đến việc để người ta đứng ra nhận tội thay, về phần sau khi chịu tội thay sẽ làm như thế nào? Lục Thiếu Hoa thực sự chưa từng nghĩ.

- Điểm này tôi có thể lấy danh nghĩa cam đoan, bọn họ đứng ra chịu tội sẽ không có chuyện gì cả

Ông Tằng gần như nhận thức được điều gì, lên tiếng ngỏ lời

Ông Tằng đã ngỏ lời, nhưng mà nói thật, Hướng Hoa Cường không tin hắn, dẫu sao Ông Tằng là một nhân vật chính phủ, Hướng Hoa Cường không tin những nhân vật chính phủ, ngược lại hắn tin Lục Thiếu Hoa hơn.

Nếu như lúc này Lục Thiếu Hoa đứng ra ngỏ lời, Hướng Hoa Cường sẽ không nói nhiều, trực tiếp gật đầu, nhưng Ông Tằng ngỏ lời, hắn liền nghi ngờ.

- Tôi thấy chi bằng do cục an ninh quốc gia bắt người đi, sau đó đưa đến địa bàn của bộ đội ở Hồng Kông, tôi người bọn họ sẽ không sao đâu.

Người phụ trách của cục an ninh quốc gia mở miệng rồi.

- Trong lúc bắt người hoàn toàn có thể bắt người bị tình nghi mà, chỉ nói là có liên quan đến chuyện này, sau đó đợi sau khi qua đi, lại quay lại, nói bọn họ tiêu diệt đặc công nước ngoài, là công thần duy trì sự ổn định của xã hội ở Hồng Kông, đến lúc đó thưởng cho bọn họ, đều không có vấn đề gì

Thiếu tướng bộ đội ở Hồng Kông lên tiếng trong lúc này.

Đây là một phương pháp biến báo, đồng thời, cũng là một phương pháp một lần hành động, đồng thời, cũng là phương pháp bảo vệ người ghánh tội thay một cách tốt nhất

Đừng quên, đứng ra chịu tội thay, người ta sẽ tự động phân loại tội phạm, đến lúc đó không biết bọn họ sẽ chịu bao nhiêu khổ cực, mà nếu như nhốt bọn họ ở trong bản doanh của quân đội Hồng Kông, vậy thì kết quả sẽ không giống, bọn họ không chỉ có được sự tự do ở bên trong, còn không lo sẽ bị ám sát.

- Công thần phản thành chưa từng có

Lục Thiếu Hoa cười, nói

Giống như những lời Lục Thiếu Hoa nói, kết quả cuối cùng chính là người đứng ra nhận tội thay, không chỉ chưa từng có, ngược lại là người có công, nếu như có thể, còn ban cho huân chương gì đó.

- Ha ha…

Hướng Hoa Cường cũng cười rồi, chỉ có điều cười lại hơi cứng, đồng thời, cũng có chút gượng, hắn gần như có thể tưởng tượng được màn kịch xảy ra sau này.

Một thành viên của hội màu đen, cuối cùng đã biến thành người giữ gìn sự an toàn của quốc gia, là người có công giữ gìn sự ổn định của Hồng Kông, đây là một mà kịch rất nực cười

- Tôi đồng ý

Đây là chuyện tốt, tại sao không đồng ý, nhưng mà, cuối cùng Lục Thiếu Hoa vẫn không quên nói một câu

- Nếu là như thế này, vậy thì những người đó sau này ra sẽ trở lại bình thường, không thể mù quáng

- Ừ

Hướng Hoa Cường gật đầu, cuối cùng lại nói một câu

- Trong lúc chọn người tôi sẽ chú ý

- Ok, đã giải quyết

Lục Thiếu Hoa vỗ tay, chuyển chủ đề, mới vào một chủ đề

- Còn nữa, tôi nghi ngờ, những thương nhân ở Hồng Kông e rằng cũng có người ẩn náu bên trong, còn có thể là người trong hiệp hội thương mại, nếu như thẩm tra ra, tôi sẽ không khách sáo đâu, mà sản nghiệp dưới tay của những người đó, chúng ta không thể làm lợi cho người khác

Nhân viên công chức chính phủ, thương nhân, thậm chí là một vài người bình thường, đều có thể là đặc công ẩn náu, mà Lục Thiếu Hoa muốn tẩy trừ, tất nhiên sẽ không lo ngươi thân phận gì rồi, nhưng mà sau khi giải quyết chuyện lại là chuyện khác

Giết người, sản nghiệp dưới tay hắn sẽ trở thành vật vô chủ, kìa, không, không phải là vật vô chủ, là đặc công, sản nghiệp của bọn họ chắc chắn là tiền mà người đằng sau màn cung cấp cho bọn họ, mà có người chết, người sau màn của bọn họ chắc chắn sẽ đứng ra.

Mà Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ phù sa không chảy ở bên ngoài ruộng, phải xuống tay trước, người sau màn còn chưa phản ứng lại, đã chiếm lấy những sản nghiệp đó.

Chuyện này chẳng khác gì là không cần tiền, bọn Hoắc Anh Đông tự nhiên sẽ không phản đối, ừ, không những không phản đối, còn rất nghênh đón

- Chuyện này không có vấn đề gì, tôi làm cùng Gia Thành cho

Hoắc Anh Đông lập tức ngỏ lời, sau đó, chủ động chuyển đề tài khác

- Vấn đề hiện tại là sự an toàn của anh và chuyện của tập đoàn Phượng Hoàng, sự an toàn của anh có thể hơi yên tâm một chút, nhưng cũng không thể lơ là, còn tập đoàn Phượng Hoàng, hiện tại đối mặt với rất nhiều nguy cơ.

Bố cục hiện tại rất bất lợi với tập đoàn Phượng Hoàng,gần như có thể nói, nghiệp vụ nước ngoài của tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn bỏ đi, càng quan trọng hơn vẫn là tập đoàn Phượng Hoàng gần như không có ý cứu lại, ngược lại, không ngừng rút lui, giống như đã cam chịu số phận.

Nhìn từ cách suy nghĩ của người bình thường, hành động của tập đoàn Phượng Hoàng khiến rất nhiều không thể lí giải được, nhưng những người hiểu Lục Thiếu Hoa, lại không cho là như vậy, bởi vì Lục Thiếu Hoa không phải là một tên ngốc, hắn sẽ không từ bỏ cái sản nghiệp mà hắn đã khổ sở đánh hạ được như vậy.

Lục Thiếu Hoa hiểu ý của Hoắc Anh Đông, mở miệng nói

- Sự thật là như vậy, tập đoàn Phượng Hoàng không rút lui, sẽ tổn thất càng lớn, chi bằng chủ động rút lui, giảm bớt sự tổn thất, ta như vậy sẽ tích được càng nhiều tiền để đánh tốt cho chiến dịch tiếp theo, tất nhiên rồi, từ bỏ chỉ là tạm thời mà thôi, dựa vào cơ sở là tập đoàn Phượng Hoàng đánh hạ, một khi cuối cùng chúng ta thắng, tiếng tăm của tập đoàn Phượng Hoàng sẽ trở lại, đến lúc đó có lẽ sẽ có người có trạng thái tâm lí phản đối, nhưng mà, khôi phục chỉ là thời gian mà thôi, dẫu sao nhân tính luôn thay đổi nhiều

Lục Thiếu Hoa thản nhiên giải thích .

Chẳng nhẽ không đúng sao? Ai cười đến cuối cùng, giành được thắng lợi cuối cùng, vậy thì tất cả đều sẽ đứng ỏe bên hắn, cho dù tập đoàn Phượng Hoàng thực sự nhân lúc quốc gia gặp nạn vơ vét của cải, nhưng mà Lục Thiếu Hoa là người thắng cuộc mà, Lục Thiếu Hoa muốn nói như thế nào thì nói như thế,bao gồm cả Lục Thiếu Hoa nói hắn không nhân lúc quốc gia gặp nạn để vơ vét của cải, cũng do hắn định đoạt.

Chẳng nhẽ không đúng sao? Lịch sử không phải đều là người thắng sửa hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.