Một tháng sau, Lục Thiếu Hoa đã quyết định xong xuôi, một tháng sau bèn mua lại công ty ô tô Rolls-Royce, còn về việc có thành công hay không, Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ tới, bởi vì với tình hình hiện nay của công ty Rolls-Royce và tài lực của Tập đoàn Phượng Hoàng cùng với sự giúp đỡ của hoàng gia Anh, tỉ lệ thành công gần như 100%, không thể thất bại.
Có thể nói như thế này, hãng Rolls-Royce gần như đã trở thành một công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng, đương nhiên, bây giờ cũng chưa thể coi là như thế, chỉ có thể nói là gần như, đúng vậy, là gần như, cái kiểu gần như mà không có điều bất ngờ gì cả.
Nếu như công ty ô tô Rolls-Royce gần như đã là công ty con của Tập đoàn Phượng hoàng rồi thì Lục Thiếu Hoa còn có gì mà phải lo lắng nữa, hiện giờ trí lực của hắn đều tập trung vào việc khác, ví dụ như nói đến kế hoạch làm tăng giá toàn bộ cổ phiếu, giờ dường như chỉ thực thi được chưa đến một nửa, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể thừa lúc này mà khởi động hạng mục khác.
Lục Thiếu Hoa cũng định như vậy, tạm dừng một bên thì lại khởi động một bên, đan xen nhau mà tiến hành, tách nhau ra mới không gấp gáp quá, lượng công việc của Lục Thiếu Hoa mới không rơi vào tình trạng trường kì bận bịu.
Đừng quên, thời gian trước Lục Thiếu Hoa đã thay Tần Tịch Thần xử lý các văn kiện của Tập đoàn Phượng hoàng, cái cảm giác bận rộn không phải là chưa trải qua, một lần là đủ rồi, Lục Thiếu Hoa không muốn có lần thứ hai nữa.
Cũng được, nhưng phải khởi động hạng mục gì đây?
Lục Thiếu Hoa biết rất rõ, mỗi lần khởi động một hạng mục cũng có nghĩa là phải dùng đến tiền, giờ Tập đoàn Phượng Hoàng không có nhiều tiền để Lục Thiếu Hoa sử dụng, nếu không thì sẽ xảy ra tình trạng thiếu hụt vốn, đó là điều mà Lục Thiếu Hoa không muốn thấy.
Lục Thiếu Hoa rất khó xử, mà căn nguyên vì tiền, vì vấn đề tiền vốn mà rất nhiều kế hoạch của Lục Thiếu Hoa gặp trở ngại, phải tạm thời dừng lại, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tạm thời dừng lại không có nghĩa là tất cả đều dừng lại, không có tiền hoàn toàn có thể chuẩn bị, đợi đến khi có tiền rồi thì có thể khởi động một cách toàn diện, đến lúc đó đã chuẩn bị sẵn rồi thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Đúng, suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa chính là bây giờ chuẩn bị sẵn trước khi khởi động, sau đó đợi khi đầy đủ vốn thì lại khởi động một cách toàn diện, như vậy không cần phải chuẩn bị bất cứ công việc nào nữa, trực tiếp khởi động là được.
Nghĩ là làm, đây chính là phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, một thời gian sau đó, Lục Thiếu Hoa cố gắng chuẩn bị sẵn mọi việc, như là tăng sản lượng ở căn cứ Phượng Hoàng, tích trữ hàng hóa v.v và một loạt các biện pháp đều để Chử Lỗi sắp xếp.
Còn về vấn đề tàu vận chuyển của Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa cũng đã giải quyết. Thực ra việc vận chuyển của Phượng Hoàng hiện phải đối mặt chính là thiếu tàu, Lục Thiếu Hoa muốn giải quyết hoàn cảnh khó khăn này chỉ cần chế tạo thêm vài chiếc tàu nữa bổ sung vào là được.
Chế tạo tàu, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói quá dễ dàng, đừng nói là tàu, cho dù là chiến hạm, Lục Thiếu Hoa cũng có thể chế tạo ra, chỉ cần bên châu Phi ra lệnh, không quá mười ngày nửa tháng có thể chế tạo ra tàu trở hàng.
Ngoài trừ vấn đề tàu vận chuyển của Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa cũng bảo bên căn cứ Phượng hoàng mang mẫu trà đi xét nghiệm ở tổ chức vệ sinh quốc tế, lấy một bản báo cáo đánh giá, rồi ghi lên nhãn của trà ngôn ngữ của quốc gia chuẩn bị tiến quân vào, như vậy có thể chuyển ra bán ở nước ngoài rồi.
Không sai, Lục Thiếu Hoa muốn mang trà ra thị trường nước ngoài, Lục Thiếu Hoa biết điều này rất khó, suy cho cùng khẩu vị khác nhau, nhưng Lục Thiếu Hoa tin rằng hắn sẽ thành công, khi mà một số lượng lớn trà xuất hiện trên giá của cửa hàng lớn tại siêu thị Phượng Hoàng nhất định sẽ có người mua, một khi mua rồi, uống quen rồi thì lâu dần sẽ có thể chiếm lĩnh được số định mức thị trường.
Một khi trà chiếm lĩnh được thị trường, Lục Thiếu Hoa sẽ phải tiến hành bước tiếp theo, kế hoạch này là xây dựng cơ sở sản xuất ở nước ngoài, giảm chi phí, như vậy mới có thể kiếm được nhiều lợi nhuận
Cũng đúng, bước đầu tiên trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa là mở rộng thị trường nước ngoài, nhưng vì không biết kết quả thế nào, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể mạo hiểm mà xây dựng cơ sở sản xuất ở nước ngoài, tạm thời sản xuất ở căn cứ Phượng hoàng sau đó vận chuyển bằng tàu ra nước ngoài.
Trà đang âm thầm tiến hành các công việc chuẩn bị trước khi mở thị trường ở nước ngoài, điện thoại di động cũng vậy, di động Phượng Hoàng là kiểu di động tiên tiến, nếu không phải là do Lục Thiếu Hoa không quan tâm gì đến nó thì bây giờ di động Phượng Hoàng không chừng đã ở trên đỉnh cao rồi.
Không thể phủ nhận, năm đó Lục Thiếu Hoa quyết định mua lại công ty Nokia là đúng đắn, giờ kĩ thuật của Nokia đã thể hiện hiệu quả mà kết hợp với kĩ thuật của căn cứ Phượng Hoàng, năng lượng tỏa ra là không thể đánh giá hết được.
Kĩ thuật, chức năng, tính năng, chất lượng, di động Phượng Hoàng không nghi ngờ gì chính là sự tồn tại hàng đầu, ngay cả Nokia cũng phải nhờ vào bóng của di động Phượng Hoàng, lượng tiêu thụ không ngừng tăng lên, chỉ xếp sau di động Phượng Hoàng, chiếm lĩnh vị trí thứ ba trên thị trường.
Không sai, Nokia xếp thứ ba, di động Phượng Hoàng xếp thứ hai, thứ nhất là thương hiệu cũ Motorola chiếm giữ, nhưng cũng chỉ là thương hiệu độc lập mà thôi, nếu di động Phượng Hoàng và Nokia kết hợp lại với nhau thì Motorola chỉ có thể đứng thứ hai thôi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không có ý định cho hai thương hiệu này kết hợp lại với nhau, Lục Thiếu Hoa muốn kinh doanh cả hai thương hiệu này và khiến cho cả hai đều đạt đến đỉnh cao, di động Phượng hoàng đứng thứ nhất, Nokia đứng thứ hai.
Có thể người ngoài nghe được sẽ cười nhạo Lục Thiếu Hoa tự đại, nhưng tình hình hiện tại thì Lục Thiếu Hoa có thể tự cao tự đại, bản thân kĩ thuật của di động Phượng Hoàng cũng đã là sự tồn tại hàng đầu rồi, nếu không phải là Lục Thiếu Hoa không quan tâm gì đến nó thì bây giờ vị trí số một cũng không đến lượt Motorola.
Một khi Lục Thiếu Hoa tập trung trí lực lại thì lên đến đỉnh cao cũng chỉ là trong nháy mắt thôi, mà điện thoại Nokia bị Tập đoàn Phượng Hoàng mua lại nhờ có kĩ thuật của di động Phượng Hoàng hỗ trợ cũng có thể theo xu hướng phát triển ấy mà đi lên.
Giờ Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh chuẩn bị, bảo cấp dưới trong hai tháng phải nghiên cứu ra một loại di động đời mới, à không, là hai loại, chia ra thành di động Phượng hoàng và Nokia, hai loại di động mỗi loại ra một đời di động mới.
Hai tháng có vẻ là quá ngắn, nhưng đối với căn cứ Phượng Hoàng mà nói là quá dài,kĩ thuật ở căn cứ Phượng Hoàng không biết là đã dẫn trước bao nhiêu rồi, muốn cho ra đời một loại máy mới chỉ cần chỉnh sửa một chút, thiết kế lại vỏ ngoài thì lúc nào cũng có thể làm ra một loại máy mới còn tiên tiến hơn loại di động tiên tiến nhất trên thị trường.
Lục Thiếu Hoa không lo lắng chút nào về việc không thực hiện được mục tiêu, giờ điều hắn lo không phải là lĩnh vực di động mà là lĩnh vực ô tô. Năm ngoái vào lúc khủng hoảng tài chính châu Á, Lục Thiếu Hoa đã mua lại ô tô Toyota, sau đó không ngừng thâm nhập vào công ty ô tô Toyota, hiện giờ Toyota đã bị Lục Thiếu Hoa nắm trong tay, việc tiếp theo là tiến hành cải cách.
Cải cách, nghe thì rất đơn giản, nhưng để làm được thì vô cùng phức tạp, trong đó phức tạp nhất là cải cách về kĩ thuật. Đúng vậy, chính là cải cách về mặt kĩ thuật, ô tô Toyota nhìn thì có vẻ rất hiện đại, nhưng trong mắt Lục Thiếu Hoa, chút kĩ thuật đó hắn thấy không vừa lòng, ngoại trừ một số linh kiện có thể lấy ra thì những thứ khác đều không đáng giá một đồng.
Kĩ thuật cũng coi như là một môn văn hóa, Lục Thiếu Hoa muốn đưa kĩ thuật của ô tô Phượng Hoàng áp dụng vào ô tô Toyota thì các kĩ sư của Toyota phải tiếp nhận môn văn hóa mới này, mặc dù Lục Thiếu Hoa sẽ phái người qua giúp nhưng nhân viên của Toyota vẫn phải học.
Bây giờ ô tô Phượng Hoàng đã đứng đầu rồi, chiếm được một phần thị trường tuyệt đối ưu thế, nhưng ô tô Toyota thì không may mắn như thế, tỉ lệ thị trường mà Toyota có được còn ít hơn cả của Volswagen của Đức.
Mà giờ thì ô tô Toyota đã là của Tập đoàn Phượng hoàng rồi, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không muốn nhìn thấy thương hiệu của công ty mình kém cỏi đến vậy, vì thế, nâng cao lượng tiêu thụ trở thành trọng điểm, cũng là một mắt xích trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.
Không cần phải bàn bạc nữa, nhanh chóng đưa kĩ thuật mới vào, nâng cao ưu thế mới có thể tăng lượng tiêu thụ trong môi trường cạnh tranh khốc liệt, chỉ có điều, đưa kĩ thuật mới vào là một chuyện, tiếp thu kĩ thuật mới lại là chuyện khác, quá trình này cần phải có thời gian.
Nói chung, Lục Thiếu Hoa muốn đưa ô tô Toyota lên một tầm cao mới vẫn còn là một trọng trách rất nặng nề.
Một tháng trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua rồi.
Trong một tháng này Lục Thiếu Hoa rất bận, ngày nào cũng có một đống văn bản giấy tờ cần hắn phải đích thân xử lý, lại còn hay phải đi xem lại, thời gian này Lục Thiếu Hoa đi Thâm Quyến năm lần, đến tận hiện trường căn cứ Phượng Hoàng để xem.
Kết quả rất rõ ràng, tất cả các công việc cần chuẩn bị đều đạt đến mức mà Lục Thiếu Hoa yêu cầu, điều này làm hắn rất hài lòng, lòng thầm nhủ
- Cuối cùng cũng có thể duỗi thẳng chân ra rồi.
Nhiều năm trước Lục Thiếu Hoa đã vạch ra kế hoạch rồi, bớt ra chút thời gian để phát triển các hạng mục của Tập đoàn Phượng Hoàng, giờ cuối cùng đã đến lúc, hắn đương nhiên phải tranh thủ rồi.
Nhưng, điều đáng nói là, trong thời gian một tháng, Lý Chí Kiệt đưa thông tin về, đã tìm được các cầu thủ mà Lục Thiếu Hoa liệt kê trong danh sách, Lục Thiếu Hoa lập tức liên lạc với bên Anh, phái người của đội bóng tiến hành kí kết.
Không thể không nói, hai chữ MU rất có tiếng, khi các cầu thủ nghe nói là đội MU thì gần như đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ gì.
Nghĩ cũng phải, MU là đội bóng quyền thế, dù cho ở châu Âu hay là trên thế giới thì cũng đều xếp nhất nhì, mà đội bóng quyền thế thì như là cục nam châm hút sắt vậy, thu hút các cầu thủ muốn được nổi danh, cho dù là không có tên tuổi hay là danh thủ thì cũng đều có sức thu hút rất lớn.
Thuận lợ kí kết được với các cầu thủ, danh sách mà Lục Thiếu Hoa đưa ra lúc đó cuối cùng cũng đã xong, tất cả đều đã về dưới với MU, khiến cho Lục Thiếu Hoa cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Lý do Lục Thiếu Hoa thấy vui là vì giá trị của các cầu thủ đó sau này, nếu đào tạo tốt để cho bọn họ dần dần trưởng thành, giá trị của họ sẽ còn gấp hàng ngàn vạn lần giá trị lúc mua vào.
Mua bán cầu thủ cũng là một loại kinh doanh, mua vào giá thấp, bán ra giá cao, Lục Thiếu Hoa có thể từ đó kiếm được một khoản lớn, mà các cầu thủ được hắn liệt kê trong danh sách không có ai dưới ba mươi triệu Euro, nghĩ cũng biết là có thể đem đến cho Lục Thiếu Hoa bao nhiêu của cải.
Nhưng có một điểm có thể khẳng định, Lục Thiếu Hoa sẽ không động đến tiền của MU, cho dù ở trong có mấy trăm triệu bảng Anh, Lục Thiếu Hoa cũng không động đến, mà giữ lại để phát triển, ví dụ như mở rộng thêm sân vận động v.v đều rất cần tiền.
Trong lúc bên MU đưa tin cho Lục Thiếu Hoa về việc đã ký hợp đồng được với các cầu thủ trong danh sách thì Tập đoàn Phượng hoàng ở Hồng Kông lại có động tĩnh, mà biên độ cũng không nhỏ, Lục Thiếu Hoa đang âm thầm mua lại công ty Rolls-Royce.
Khoảng thời gian một tháng là đủ để bộ phận tiêu thụ của Phượng hoàng phân phát hết quyền đại lý, sau đó Tập đoàn Phượng hoàng sẽ có hơn một tỷ hai đô la Mỹ, con số này nhìn thì có vẻ rất nhiều, nhưng đừng quên, Tập đoàn Phượng hoàng không chỉ có mỗi một loại sản phẩm mà có gần mười loại sản phẩm bán trên khắp thế giới
Quyền đại lý của một loại sản phẩm không cần quá nhiều, chỉ cần đến hàng triệu đô la Mỹ là được, gần mười loại sản phẩm và quyền đại lý trên gần một trăm quốc gia, tiền phí đại lý phải bỏ ra cũng không ít, quan trọng hơn vẫn là tổng đại lý ở các nước đó, thu phí lại càng cao, đây cũng chính là nguyên nhân có thu nhập một tỷ hai đô la Mỹ.
Có một tỷ hai đô la Mỹ này, tạm thời Lục Thiếu Hoa không cần phải lo chuyện tiền nong nữa, cầm được tiền trong tay, việc đầu tiên là khởi động kế hoạch mua lại Rolls-Royce, phái người sang Anh đàm phán với đại diện của Rolls-Royce, lại có sự giúp đỡ của hoàng gia Anh, sau khi đàm phán một tuần cuối cùng cũng hoàn tất vụ làm ăn này.
Kết quả là mua lại Rolls-Royce với giá bốn trăm ba mươi triệu đô la Mỹ, nhìn thì có vẻ rất nhiều nhưng suy cho cùng Rolls-Royce cũng là một thương hiệu có tiếng, là ông vua trong giới ô tô, xứng đáng với số tiền này, thực ra mua lại hoàn toàn Rolls-Royce không chỉ dừng lại ở con số này, vì Rolls-Royce còn nợ ngân hàng mười lăm triệu bảng Anh, khoản tiền này do Lục Thiếu Hoa trả, vì thế, số tiền thực chất dùng để mua lại Rolls-Royce là khoảng bốn trăm năm mươi triệu đô la Mỹ.
Một tỷ hai đô la Mỹ trong chôc lát đã mất đi 1/3, nhưng Lục Thiếu Hoa không để ý, hắn nghĩ, tiền chính là để sinh ra tiền, mua lại Rolls-Royce gần như là kiếm được chứ không bị lỗ, hôm nay mua lại với giá bốn mươi năm mươi triệu đô la Mỹ, qua vài năm nữa, công ty ô tô Rolls-Royce có thể trị giá một tỷ đô la Mỹ, cũng có thể là hai tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa không thể bảo đảm được.
Chúng ta không nhắc đến giá trị sau này của Rolls-Royce, chỉ nói về sự trợ giúp của Rolls-Royce đối với Lục Thiếu Hoa thôi, cơ sở sản xuất của Rolls-Royce diện tích khá rộng, hiện giờ cả công ty đều bị Lục Thiếu Hoa mua lại rồi, cơ sở sản xuất quy mô lớn đó cũng thuộc về Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa chỉ cần cải tạo cơ sở sản xuất đó một chút là có thể chia một thành hai, một bộ phận sẽ là cơ sở sản xuất của Rolls-Royce, một bộ phận thì trở thành cơ sở sản xuất của ô tô Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đã sớm có dự định này, ở Anh, ô tô Phượng Hoàng chiếm tỉ lệ thị trường rất lớn, sao Lục Thiếu Hoa lại không xây một cơ sở sản xuất ở Anh chứ, như vậy có thể giảm chi phí rất nhiều.
Thực ra từ lâu Lục Thiếu Hoa đã muốn mua lại công ty Rolls-Royce rồi, hắn đã phái người đi điều tra kĩ càng, biết được cơ sở sản xuất của họ rất rộng, Lục Thiếu Hoa mới càng muốn mua lại công ty Rolls-Royce.
Giờ thì tốt rồi, việc mua lại đã thành công, mong muốn của Lục Thiếu Hoa đã đạt được rồi, tiếp theo là tiến hành cải cách ô tô Rolls-Royce, định trước một số kĩ thuật, nâng cao tính năng của ô tô Rolls-Royce khiến cho ô tô Rolls-Royce được thay da đổi thịt.
Cùng với việc Lục Thiếu Hoa mua lại thành công Rolls-Royce, việc mua bán cổ phần công ty Shell hoàng gia Hà Lan cũng được lên lịch rồi. Lục Thiếu Hoa có 17% cổ phần của công ty Shell hoàng gia Hà Lan, theo giá thị trường mà tính thì 17% đó cũng được gần bảy tỷ đô la Mỹ.
Không sai, 17% cổ phần được gần bảy tỷ đô la Mỹ, bởi vì giá thị trường của công ty Shell Hà Lan đạt đến hơn bốn mươi tỷ đô la Mỹ. Nói đến giá thị trường của công ty Shell hoàng gia Hà Lan thì không thể không nhắc đến việc hợp tác giữa công ty Shell hoàng gia Hà Lan với công ty dầu mỏ Phượng Hoàng.
Bởi quan hệ hợp tác này, mở rộng thị trường châu Á là rất dễ, chiếm được thị trường rộng lớn như châu Á cũng làm cho giá thị trường của công ty Shell hoàng gia Hà Lan tăng lên, mới có thể có được giá hơn bốn mươi tỷ đô la Mỹ.
Có thể nói, sự vươn lên của công ty Shell hoàng gia Hà Lan là do công lao của công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, nếu không hợp tác với dầu mỏ Phượng Hoàng thì công ty Shell hoàng gia Hà Lan đến giờ nhiều nhất cũng chỉ đáng giá mười tỷ đô la Mỹ, không thể đạt đến bốn mươi tỷ đô la được.
Dù cho thời gian trước việc hợp tác với công ty dầu mỏ Phượng hoàng đã kết thúc, nhưng Lục Thiếu Hoa âm thầm hành động trong tối, nhưng cũng không đến nỗi làm cho giá trị công ty Shell hoàng gia Hà Lan giảm đi, đương nhiên, không giảm đi cũng không có nghĩa là tăng lên, duy trì tình hình hiện tại, cho nên 17% cổ phần của Lục Thiếu Hoa mới có giá trị như ngày hôm nay.
Nghĩ lại lúc đầu, Lục Thiếu Hoa hạ lệnh âm thầm mua cổ phần của công ty Shell hoàng gia Hà Lan, đầu tư vào gần hai tỷ đô la Mỹ, trong vòng có mấy năm, hai tỷ đó đã biến thành bảy tỷ đô la Mỹ, đạt hơn 250%.
Không thể phủ nhận, đây là một vụ đầu tư có lãi, khi hoàng gia Anh chuyển bảy tỷ đô la Mỹ vào tài khoản ngân hàng Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa xúc động nói không rõ là cảm giác gì.
- Dùng tiền kiếm ra tiền, cách thức kiếm tiền cứ như là lăn quả cầu tuyết.
Lại một lần nữa nhận ra chân lý của câu nói này, người có tiền dám đầu tư, tiền lại sinh ra tiền, như là tiền lại tìm đến đống tiền khác, còn về cách kiếm tiền theo kiểu lăn quả cầu tuyết thì càng dễ hiểu hơn, đó là để miêu tả càng kiếm càng nhiều, bởi vì lăn quả cầu tuyết thì càng lăn càng to.
Bảy tỷ đô la Mỹ, trong tay Lục Thiếu Hoa có khoảng bảy tỷ rưỡi đô la có thể dùng rồi, khoản tiền này đủ để cho Lục Thiếu Hoa làm rất nhiều việc, hơn nữa, với mức độ kiếm tiền của Tập đoàn Phượng Hoàng bây giờ thì không chỉ có con số này là Lục Thiếu Hoa có thể dùng.
Những cái khác không nói làm gì, chỉ nói đến tài chính Phượng hoàng thôi, mấy người Lưu Minh Chương đang quản lý dầu mỏ và vàng, thời gian này cũng giao dịch được mấy vụ, tiền thu vào rất khả quan.
Tính sơ qua, số tiền có thể mang ra dùng được trong tay Lục Thiếu Hoa cũng phải lên đến hàng chục tỷ đô la Mỹ, đó là đã trừ đi các khoản trong nội bộ Tập đoàn Phượng hoàng phải dùng đến, nếu không trừ khoản đó đi thì số tiền Lục Thiếu Hoa có thể dùng được còn nhiều hơn.
Nhưng không sao, mười tỷ đô la Mỹ cũng đã đủ rồi, đủ cho Lục Thiếu Hoa triển khai kế hoạch một cách toàn diện.
Đúng vậy, cuối cùng có thể triển khai kế hoạch một cách toàn diện, đã chuẩn bị lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng có thể bắt đầu triển khai kế hoạch rồi.
Ngày này, Lục Thiếu Hoa triệu tập các nhân viên có liên quan đến, tiến hành họp tại phòng hội nghị, Lục Thiếu Hoa tuyên bố