Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cuộc vận động sơ tán cũng từng bước đi đến hồi kết nhưng cũng chính trong lúc này thì bên Đô Giang Yển xảy ra chuyện, những kiến trú sư công trình thủy lợi mà nhà nước phái đi Đô Giang Yển để xem tình hình cũng đành bó tay.
Ừ, chính xác mà nói thì cũng không phải là vô phương cứu chữa mà là không thể nào giải quyết vì những công trình sư thủy lợi vốn dĩ không hề biết tình hình ngọn ngành thế nào, họ chỉ nhận mệnh lệnh là qua bên Đô Giang Yển để khảo sát tình hình thủy lợi thôi, sau đó cấp trên ném cho họ một câu, giả sử xảy ra nguy hiểm, khu vực đó rất nguy hiểm, phải giải quyết thế nào.
Tình hình nguy hiểm thế nào, lãnh đạo cấp cao của đất nước không hề nói, điều này khiến cho kiến trúc sư thủy lợi không biết phải làm thế nào, không biết phải làm thế nào mới được, mà lãnh đạo cấp cao suy xét thấy ảnh hưởng của động đất mang lại rất lớn nên không dám buột miệng nói họ biết.
Các thế lực quốc tế và giới truyền thông đang cố gắng moi ra sự thật, không những Lục Thiếu Hoa biết mà những lãnh đạo cấp cao cũng biết, mà họ lại phái nhiều công trình sư thủy lợi qua đây như vậy, ai dám bảo đảm rằng những người đó sẽ giữ miệng lưỡi chứ.
Liên quan đến việc địa vị của đất nước trên trường quốc tế thì sẽ không ai dám làm bậy nên trong lúc các công trình sư thủy lợi không thể đưa ra đáp án cho các lãnh đạo cấp cao thì những lãnh đạo đó nhất thời cũng không biết phải giải quyết thế nào.
Tìm Lục Thiếu Hoa nghĩ cách vậy
Lục Thiếu Hoa lúc này phát huy tối đa trí tuệ của mình, trong hội nghị đề ra những vấn đề rất sắc bén, cách giải quyết cũng là thượng thượng sách khiến các lãnh đạo quốc gia đều chú ý đến, biết được trí tuệ của Lục Thiếu Hoa rất cao, hơn nữa trong việc giải quyết mọi vấn đề khó khăn đều có ý kiến của hắn.
Nên lúc gặp khó khăn ở Đông Giang Yển, mọi người đều không có cách cũng chỉ có thể đặt hi vọng vào cái đầu của Lục Thiếu Hoa thôi, hi vọng Lục Thiếu Hoa có thể nghĩ ra một cách tốt để giải quyết vấn đề.
Mà Lục Thiếu Hoa hình như cũng ý thức được tính phức tạp của chuyện này, sau khi suy nghĩ rất lâu cuối cùng cũng nghĩ ra được phương pháp giải quyết, cách này chính là điều người, điều những người tin tưởng ở nơi khác vào đây.
Mà ở trong nước, chắc chắn sẽ không cách nào điều được những người mà Lục Thiếu Hoa muốn, vì vậy Lục Thiếu Hoa đề nghị điều người bên Châu Phi qua.
Đừng quên là căn cứ Hổ Gầm đang nắm giữ số người của 7 nước nhỏ, còn Châu Phi là một nơi thế nào, rất nhiều người biết rõ, ở đó có một biển sa mạc vô tận, có sa mạc đương nhiên có sự thống trị rồi.
Hơn nữa căn cứ Hổ Gầm đang nắm giữ 7 nước nhỏ, trong số đó có 2 nước gần sa mạc, mấy năm nay theo đà phát triển kinh tế, thống trị sa mạc cũng trở thành một quốc sách cơ bản, còn đầu tư nhiều vốn vào lĩnh vực này.
Thống trị sa mạc xem ra hình như lĩnh vực liên quan đến cũng rất rộng, nhưng bất kể như thế nào dưới sự thống trị trên sa mạc cũng có liên quan đến lĩnh vực thủy lợi này.
Liên quan đến thủy lợi, vậy thì làm sao không thể có chuyên gia bậc nhất và các công trình sư về thủy lợi chứ.
Lục Thiếu Hoa vẫn luôn chú trọng nhân tài, chỉ cần là nhân tài thì sẽ nhận được sự bồi dưỡng của hắn, công trình sư thủy lợi cũng vậy, nếu anh có năng lực, vậy thì tôi sẽ bồi dưỡng anh nhưng có một điều phải chắc chắc chính là anh nhất định phải trung thành với Lục Thiếu Hoa.
Trong căn cứ Hổ Gầm, gần như là thể hiện hết ý chí của Lục Thiếu Hoa, là nhân tài thì cứ bồi dưỡng nhưng chắc chắn phải là người trung thành.
Cũng chính là như thế, những công trình sư thủy lợi bên Châu Phi xa xôi đều là người trung thành với căn cứ Hổ Gầm, còn Lục Thiếu Hoa là ông chủ của căn cứ Hổ Gầm, muốn điều động họ qua bên này thì chỉ cần nhờ một trong ba thủ lĩnh của căn cứ Hổ Gầm nói một câu, vậy thì Lục Thiếu Hoa có thể bảo đảm những công trình sư thủy lợi chắc chắn sẽ vội vàng chạy qua, hơn nữa còn cắn răng cắn lợi không hề hé răng nửa miệng về chân tướng sự thật.
Các lãnh đạo cấp cao đồng ý với ý kiến của Lục Thiếu Hoa, bây giờ Lục Thiếu Hoa lại bắt đầu bận rộn điều người.
Nhưng điều động cũng chỉ cần một cuộc điện thoại, khiến Lục Thiếu Hoa lộ diện là do Lục Thiếu Hoa dự định đích thân sẽ đi Tứ Xuyên một chuyến, nhân lúc động đất chưa xảy ra, hắn muốn xem thử tình hình bên đó.
Nhưng mà trong lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị đi Tứ Xuyên thì ở một nơi khác xa xôi của trái đất lại xảy ra một chuyện kì lạ.
Các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Goldman Sachs và người nắm quyền tập đoàn Rockefeller – Rockefeller con gặp mặt.
Đó là một cuộc gặp mặt cực kỳ bí mật, ngay cả mạng lưới tình báo Hổ Gầm hùng mạnh có nhiều tai mắt ở Mỹ như vậy cũng không nắm được bất kỳ tin tức nào.
Hai bên gặp mặt, sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Tập đoàn Goldman Sachs thì không cần nói nữa, một Tập đoàn lừa đảo, hơn nữa trước đây không lâu đã bị Lục Thiếu Hoa tấn công qua khiến họ bị thiệt hại hai bộ phận, thanh danh cũng xấu đi, việc kinh doanh của họ cũng bị Tập đoàn Phượng Hoàng tiếp quản.
Đối với một người Mỹ kiêu ngạo mà nói thì đó chính là một sự sỉ nhục, mặc dù biết là Tập đoàn Phượng Hoàng rất lớn mạnh, lớn mạnh đến nỗi Tập đoàn Goldman Sachs của họ không thể đắc tội được nhưng người Mỹ Cao Thịnh không có ưu điểm, tự cao tự đại thì có thừa.
Trong suy nghĩ của họ, không thể đắc tội với Tập đoàn Phượng Hoàng được nhưng có thể liên kết mà, tìm một liên minh hùng mạnh, liên kết với nhau, nói không chừng có thể tiêu diệt được Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đây là điểm mà Tập đoàn Goldman Sachs tự cho là vậy, họ cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng là một củ cải trắng, một con hổ giấy, bề mặt lớn mạnh nhưng thực lực lại không mạnh như vậy, vì vậy chỉ cần họ tìm được người liên minh thì chuyện trừ khử Tập đoàn Phượng Hoàng không phải là chuyện không thể.
Đương nhiên trong này cũng kể đến sự thù hận của họ đối với Tập đoàn Phượng Hoàng, Trung Quốc và Hồng Kông là hai bộ phận kiếm tiền rất nhiều, đột nhiên hai tuyến đường tài lộc lại biến mất, bảo họ làm sao không đau lòng được chứ.
Thù hận có thể khiến một người hoặc một quần thể phát điên, thêm lòng tự cao tự đại nữa thì sẽ trở thành một dũng khí cực lớn bộc phát ra.
Hôm nay, Tập đoàn Goldman Sachs tìm Tập đoàn Rockefeller, một Tập đoàn Tài chính Rockefeller hiện làm bá chủ tuyệt đối ở Mỹ để liên minh, trở thành đồng minh để trừ khử con quái vật lớn Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nhưng Tập đoàn Rockefeller sẽ đồng ý chứ?
Phải biết là Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn phượng hoàng đã từng là đồng minh, cùng nhau đánh ngã tập đoàn Morgan, nếu tập đoàn Rockefeller đồng ý chĩa họng súng vào Tập đoàn Phượng Hoàng, vậy thì không phải là trở mặt không nhận người rồi sao.
Nhưng mà, mọi người đã bỏ qua một điểm, trong mắt người Mỹ chỉ có lợi ích, lợi nhuận trước mắt thì họ cũng không phải không thể chĩa đầu súng vào đồng minh ngày xưa của họ, cho dù là đồng minh thân thiết hoặc là đồng minh đã từng giúp đỡ họ.
Không thể nghi ngờ rằng Tập đoàn Phượng Hoàng chính là một tổ hợp thể lợi ích, một khi tập đoàn phượng hoàng ngã xuống, vậy thì các sản nghiệp dưới tay Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ biến thành những đồng tiền trắng, đó chính là lợi ích.
Cho nên với vai trò là người nắm quyền của tập đoàn Rockefeller – Rockefeller con đồng ý gặp mặt các lãnh đạo của tập đoàn Goldman Sachs để cùng nhau bàn bạc.
Ừ, chỉ là thương lượng thôi mà, chứ không hề đi đến hiệp ước hợp tác, sự thương lượng này phải được Rockefeller con cho rằng trong trường hợp có thể hợp tác thì anh ta mới đồng ý cùng với tập đoàn Goldman Sachs chính thức hợp tác, còn trước mắt chỉ là một ý đồ mà thôi.
Vào thời điểm năm này, lúc lão Rockefeller chưa qua đời thì đã nhiều lần nói với con rằng đừng bao giờ có ý đồ đụng tới tập đoàn phượng hoàng, đừng chọc giận lục thiếu hoa nếu không gia tộc Rockefeller sẽ phải chịu tai ương vào đầu.
Những lời này luôn được ghi nhớ trong lòng của Rockefeller con, đối với sự truyền đạt của ông nội thì từ nhỏ anh đã nghe nói đến, hơn nữa cũng rất kính nể ông của mình, rất khâm phục con mắt nhìn đời của nội.
Hơn nữa, Rockefeller con cũng thành khẩn hợp tác một lần với Tập đoàn Phượng Hoàng, anh có thể thấy được Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự rất mạnh, khiến cho Rockefeller con càng thêm nể phục vài phần.
Nhưng tất cả những thứ đó chỉ là phù du hư ảo, sự khuyên răn của ông nội?
Sự e sợ xuất phát từ sâu trong thâm tâm?
Rockefeller con đều đã nghĩ đến nhưng lợi ích quá lớn trước mắt, Rockefeller con vẫn cảm thấy nên mạo hiểm một phen vì một khi mạo hiểm thành công, vậy thì gia tộc Rockefeller sẽ đạt đến một đỉnh cao của sự không có lòng ân nghĩa.
Quan trọng nhất là thế lực phía sau Tập đoàn Goldman Sachs rất đáng sợ, hợp tác với một Tập đoàn như vậy sẽ gia tăng thế lực của mình rất nhiều, lại thêm thế lực của tập đoàn Rockefeller nữa, Rockefeller con cho rằng có thể thành công được.
Đúng vậy, Rockefeller con chưa từng nghĩ tới sẽ thất bại anh ta tin rằng mình sẽ thành công, còn Tập đoàn Phượng Hoàng dường như giống như một con hổ không có nanh răng, họ muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng.
Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến Rockefeller con đồng ý gặp lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Goldman Sachs.
Hai bên gặp nhau trong một biệt thư rất hẻo lánh, rất yên tĩnh, sau khi ngồi xuống, đại diện của tập Goldman Sachs lên tiếng trước, nói
- Anh Rockefeller, tôi nghĩ anh cũng biết vào thời gian trước, Tập đoàn Phượng Hoàng nhân lúc trụ sở của chúng tôi ở Hồng Kông và Trung Quốc gặp khủng hoảng đã ra tay, hơn nữa còn làm xấu thanh danh của chúng tôi, đối với tập đoàn Goldman Sachs của chúng tôi mà nói thì đây là một sự sỉ nhục.
Có thật sự đơn giản chỉ là một sự sỉ nhục không?
Không, lãnh đạo cấp cao của Goldman Sachs còn cảm thấy đau lòng, đau thấu xương.
Nguyên nhân?
Rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa đã tấn công hai chi nhánh ở Hồng Kông và Trung Quốc làm thiệt hại hơn 20 tỷ đô la Mỹ, đó là con số 20 tỷ đô Mỹ, không phải là một số tiền nhỏ đâu.
Được thôi, tiền là chuyện nhỏ nhưng xem thử Lục Thiếu Hoa đã làm được những gì? Bỏ 20 tỷ đô Mỹ ra để tài trợ cho kế hoạch sơ tán ở Tứ Xuyên. Các lãnh đạo cấp cao của Goldman Sachs có thể khẳng định, số tiền 20 tỷ đô mà Lục Thiếu Hoa bỏ ra chắc chắn là số tiền hắn đã lấy đi của họ.
Cái gọi là chú có thể nhẫn nhịn nhưng thím thì không thể nhẫn, lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Goldman Sachs vốn dĩ đã rất phẫn nộ bây giờ thì lửa giận cuồng phong, quyết định đánh cho ngã Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đối với Tập đoàn tài chính lớn Rockefeller mà nói, những gì Lục Thiếu Hoa đã làm khi chưa có sự sắp xếp đầy đủ thì không thể qua mặt được Rockefeller con, dù sao thế lực của Rockefeller con cũng không nhỏ, muốn biết một số chuyện cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Rockefeller con gật đầu, tỏ vẻ anh biết chuyện này nhưng lại không nói gì, chỉ là dùng ánh mắt bình thản để nhìn người đại diện của Tập đoàn Goldman Sachs mà thôi.
Bình thản? Không, bề ngoài của Rockefeller con là bình thản nhưng trong lòng lại đang cười nghiêng ngả.
Tập đoàn Goldman Sachs càng giận dữ thì càng có lợi cho Rockefeller của họ, đợi đàm phán xong, phân chia lợi ích mình có thể sẽ giành lấy miếng lớn.
Nhưng mà lúc Rockefeller con đang âm thầm dự tính thì Tập đoàn Goldman Sachs đã lên tiếng
- Anh Rockefeller, hai nhà chúng ta cùng hợp tác, cùng nhau tiêu diệt tập đoàn phượng hoàng.
- Được chứ
Rockefeller con không nói nhiều, thẳng thắn nhận lời, chỉ là sau đó anh ta thêm một câu
- Lợi nhuận
Lợi nhuận là trên hết.