Đừng quên rằng, gia đình họ Kim ở Triều Tiên là một thế hệ gia đình làm chính trị, gia đình họ thống trị toàn bộ Triều Tiên, mà nếu muốn tiếp tục sự thống trị này, gia đình họ cần thiết phải có thực lực lớn mạnh, tương lai mới không bị người khác đe dọa đến địa vị hiện tại của gia đình họ.
Vũ khí hạt nhân chắc chắn là vũ khí bảo vệ tối ưu nhất, nếu Triều Tiên có vũ khí hạt nhân, bọn họ sẽ không sợ bất cứ người nào, không sợ cả Mỹ và Trung Quốc, gia đình nhà họ Kim chỉ cần nắm chắc vũ khí hạt nhân trong tay, thì địa vị của bọn họ có thể sẽ được tiếp tục duy trì.
Một công đôi việc, điều này không còn nghi ngời gì nữa mà là kế hoạch một công đôi ba việc, tức là lực lượng quân sự của Triều Tiên lớn mạnh, đồng thời có thể đảm bảo địa vị của gia đình nhà họ Kim được tiếp tục duy trì.
Mà cái cớ của gia đình họ Kim ở Triều Tiên cũng rất đơn giản, đó là nói rõ rằng sau khi bọn họ thống nhất Triều Tiên, không đủ khả năng để bảo vệ lãnh thổ, bị lật đổ cũng là bình thường, có lẽ đến lúc đó, Mỹ sẽ chen chân vào, sau khi Triều Tiên thống nhất sẽ bị phân chia lộn xộn cho mà xem.
Vũ khí hạt nhân, đúng vậy, vũ khí hạt nhân là vũ khí bảo vệ tối ưu nhất, giả dụ có vũ khí hạt nhân trong tay, bọn họ sẽ không còn sợ Mỹ đến chen chân, thống nhất mãi mãi, không còn phải chia ra một bên là Nam Triều Tiên và một bên là Bắc Triều Tiên nữa.
Vũ khí hạt nhân liên quan đến rất nhiều chuyện trọng đại, cho dù là Lý Chí Kiệt hay Tiền Khiêm, hoặc giả là Tạ Kiến Vỹ, ba người họ đều không có quyền quyết định, ừ, cho dù là ba người họ cùng đồng ý, thì cũng không có quyền quyết định, mà Lục Thiếu Hoa mới là người quyết định chính thức.
Chỉ có Lục Thiếu Hoa mới có đủ quyền quyết định thật sự, có dành vũ khí hạt nhân cho gia đình nhà họ Kim hay không, còn Lục Thiếu Hoa sẽ đồng ý chứ?
Vì sao lại không đồng ý?
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa sẽ hỏi vặn Lý Chí Kiệt, hỏi anh ta tại sao không đồng ý, nhưng sau đó Lục Thiếu Hoa lại đưa ra một điều kiện, đó là sẽ làm gian lận vũ khí hạt nhân, có thể khống chế được vũ khí hạt nhân, sẽ khiến cho người bên đó bịt kín vũ khí hạt nhân lại, cũng không cho phép tháo ra, đồng thời, chỉ cho phép gia đình nhà họ Kim một cái vũ khí hạt nhân chỉ có kỳ hạn hai năm.
Vũ khí hạt nhân cũng giống như thực phẩm, chất lượng quá kỳ hạn tự động vô hiệu, mà hơn mười mấy năm trước đây, căn cứ Hổ Gầm đã có vũ khí hạt nhân rồi, đến nay có lẽ một số vũ khí hạt nhân sắp qua thời kỳ bảo hành chất lượng rồi, người của Lý Chí Kiệt chỉ cần lựa chọn ra một loại vũ khí hạt nhân có kỳ hạn hai năm cung cấp cho gia đình nhà họ Kim là được rồi.
Vũ khí hạt nhân Lục Thiếu Hoa đã đồng ý cung cấp, nhưng Lục Thiếu Hoa cụng không quên đưa ra cho gia đình nhà họ Kim một điều kiện, điều kiện này là trong thời gian một tuần gia đình nhà họ Kim phải điều động quân đội, và sau một tuần, tức là ngày thứ tám phải tấn công vào Hàn Quốc.
Nghe xong điều này giống như trong truyền thuyết ngàn lẻ một đêm, thời gian quá ngắn, nhưng có thật như trong truyền thuyết ngàn lẻ một đêm không?
Lục Thiếu Hoa không nghĩ như vậy, quân đội thời nay coi trọng chính là tốc độ phản ứng, khi địch đến tấn công cũng sẽ không thông báo cho anh biết trước, đâu để anh có thời gian chuẩn bị, đột nhiên đến công kích bất ngờ.
Cho nên, quân đội khi được huấn luyện, đều rất coi trọng tốc độ, Lục Thiếu Hoa có đủ lý do tin rằng, quân đội bên phía Triều Tiên cũng được huấn luyện như vậy, cho nên, thời gian cho bọn họ chuẩn bị là một tuần, cũng thời gian hợp lý rồi.
Rất rõ ràng rằng, Lục Thiếu Hoa đưa ra điều điện không phải là quá mức, mà trong phạm vi khả năng tiến hành được, ừ, vì là vũ khí hạt nhân, gia đình nhà họ Kim sẽ cho là không đủ sức để làm tốt chuyện này, cũng có thể điều động người đi tiên phong, được chuẩn bị đầy đủ trong thời gian phát động tấn công.
Cho nên, kết quả cuối cùng là gia đình họ Kim đã đồng ý, mà người của Lý Chí Kiệt cũng đã bắt đầu hành động, thừa dịp quân đội của các nước Phương Tây vẫn chưa đổ bộ vào khu vực Châu Phi, lấy vũ khí hạt nhân ra vận hành trước, sau đó mới giao lại cho gia đình nhà họ Kim.
Một kế hoạch bố trí hoàn hảo, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lại gọi điện thoại cho Lưu Minh Chương, để người của anh ta lo chuẩn bị mọi chuyện, đồng thời cung cấp cho người của Lưu Minh Chương một thời gian biểu, thời gian phát động tấn công vào thị trường tài chính của Hàn Quốc sẽ được điều chỉnh lại sau mười ngày.
Hai ngày nữa chiến tranh sẽ bắt đầu, đúng vậy, đây là ngày mà Lục Thiếu Hoa đã chọn.
Thông tin hiện tại đã được phát đi, Lục Thiếu Hoa tin rằng, chỉ trong vòng một ngày sẽ đủ thời gian để cả Hàn Quốc biết đã xảy ra chiến tranh rồi, chỉ dùng thời gian một ngày, tin tức chiến tranh chỉ sợ là sẽ truyền đi khắp toàn cầu.
Mà tin tức chiến tranh ngày hôm sau sẽ truyền đi khắp toàn cầu, Lục Thiếu Hoa sẽ tiến hành tấn công vào thị trường tài chính của Hàn Quốc, thời gian này chắc chắn sẽ dễ dàng giống như là chẻ dưa thái rau vậy, vừa tấn công là có thể phá được thị trường tài chính của nước Hàn Quốc.
Từ sự gặp mặt giữa Kim Jong Ulvà thủ trưởng số một, lại đến việc gọi điện thoại cho Kim Jong Ul, Kim Jong Ul lại triệu tập cuộc họp trong gia tộc, sau đó liên hệ với Lý Chí Kiệt, sau khi Lý Chí Kiệt xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, thì mới đáp ứng điều kiện của KimJong Ul.
Mỗi một phân đoạn nhìn ra thì có vẻ hơi phức tạp, nhưng không có gì là phức tạp cả, thời gian đã trôi qua không bao lâu, sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lục Thiếu Hoa nhìn thời gian, phát hiện chỉ mới 1h30 phút rạng sáng mà thôi.
Đúng vậy, chỉ mới 1h30 phút rạng sáng ngày hôm sau mà thôi, nên biết Kim Jong Ulvà thủ trưởng số một gặp nhau vào khoảng 10h30 phút tối, tới giờ cũng chỉ qua ba tiếng đồng hồ mà thôi, trong ba giờ đồng hồ có biết bao chuyện xảy ra.
Có lẽ đúng là có nhiều chuyện xảy ra, Lục Thiếu Hoa không hề buồn ngủ, mặc dù bây giờ cũng đã đến 1h 30 phút sáng rồi nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn không có ý đi ngủ, mãi đến khi hai giờ, Lục Thiếu Hoa mới có chút buồn ngủ.
Nhưng rất nhanh, cơn buồn ngủ của Lục Thiếu Hoa lại biến mất, bởi vì vào lúc này, Lý Chí Kiệt đột nhiên gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa, vệ tinh gián điệp cho hay nhân viên đặc công đang chạy về hướng biệt thự của Lục Thiếu Hoa, hẳn là muốn xông vào.
Tập kích Lục Thiếu Hoa!
Đây dường như có thể là đáp án chắc chắn.
Mà lúc trực tiếp gọi điện thoại, Lục Thiếu Hoa không có bất cứ do dự gì, trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Thượng Khuê, để Lý Thượng Khuê nhanh chóng tới ứng cứu.
Bình thường cự li cảnh cáo của Lý Thượng Khuê khoảng 5 km, với cự li 5 km thì cho dù là lái xe thì cũng cần có khoảng thời gian nhất định, mà chỗ ở của Lý Thượng Khuê cách Lục Thiếu Hoa chỉ có 100m mà thôi, vẫn có thừa thời gian để chạy đến.
Lý Thượng Khuê vội vàng chạy đến, Lục Thiếu Hoa cũng không phí thời gian, trục tiếp để Lý Thượng Khuê đi sắp xếp mọi việc, còn hắn chỉ ngồi ở trong phòng khách chờ đợi mà thôi.
Ở thời điểm thiết yếu này, vì an toàn của tính mạng Lục Thiếu Hoa, Lý Thượng Khuê có quyền hạn tiếp cận vào hậu trường vệ tinh gián điệp, hay nói cách khác, giả dụ có cầnthiết Lý Thượng Khuê hoàn toàn có thể thông qua mạng internet để nối mạng với vệ tinh, sauđó vận dụng tất cả công năng của vệ tinh.
Hiện giờ Lý Thượng Khuê cũng đang làm như vậy, dùng laptop để kết nối với vệ tinh, kiểm tra tình hình xung quanh.
- Mười một người.
Lý Thượng Khuê báo thẳng con số.
Đó là số lượng nhân viên đặc công tiến gần vào biệt thự của Lục Thiếu Hoa.
- Bọn họ giống như là có hẹn vậy.
Lục Thiếu Hoa đột nhiên lên tiếng.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, sau đó lại nói:
- Báo cho thành viên của tổ chức Bóng Đêm ở bên ngoài đi, để cho bọn chúng tiến vào, tôi muốn giết sạch bọn chúng.
Với phong cách giống như trước đây, mở miệng ra là giết hết, Lục Thiếu Hoa tiếp tục dặn dò, để người của tổ chức Bóng Đêm để cho những nhân viên đặc công này tiến vào, sau đó từ đằng trước và sau đột kích toàn diện.
Bản thân của Lục Thiếu Hoa có hai mươi mấy thành viên trong tổ chức Bóng Đêm, bọn họ ai nấy đều võ nghệ cao cường, lúc bình thường, mỗi buổi tối bọn họ có một nửa được nghĩ ngơi, còn một nữa thì chờ lệnh, mà hôm nay toàn bộ bọn họ đều thức cả, toàn thân còn trang bị đầy đủ vũ khí, chuẩn bị tốt cho trận chiến này.
Hai mươi mấy thành viên của tổ chức Bóng Đêm xử lý hai mươi ba nhân viên đặc công khác, hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng cũng không đảm bảo, chỉ một điều không giỏi thì có thể sẽ có mấy tên chạy thoát, dù sao những nhân viên đặc công cũng được thử thách qua nhiều lần huấn luyện, sức chiến đấu của bọn chúng cũng không tệ lắm.
Mà nếu đột kích từ hai bên , dưa vào nhân số và thân thủ thì việc tiêu diệt toàn bộ gần như không có vấn để gì , nhưng để bảo đảm an toàn tuyệt đối, Lục Thiếu Hoa vẫn để Lý Thượng Khuê điều dộng mười người lên sân thượng có nhiệm vụ bắn tỉa từ xa.
Những vệ sỹ ở bên cạnh Lục Thiếu Hoa cũng không phải là ít, cử mười người có nhiệm vụ bắn tỉa là không có vấn đề gì, nhưng đối với phương án của Lục Thiếu Hoa, Lý Thượng Khuê cũng cho rằng không có bất cứ vấn đề gì, vì thế, gật đầu ra dấu cho anh ta đi lo điều động quân.
Vừa nhìn vào hình ảnh vệ tinh vừa chuyển đến, vừa nói vào tai nghe truyền lệnh, không đến ba phút đã bố trí xong tất cả, để mười người đảm đương nhiệm vụ bắn tỉa cũng lên sân thượng thông qua một cầu thang bí mật, đi lên đó với hành động hết sức nhanh chóng nhẹ nhàng..
Hai mươi phút trôi qua, biệt thự của Lục Thiếu Hoa không có bất cứ động tĩnh gì.
Đúng thế, không có bất cứa động tĩnh gì, theo lý mà nói, khi phát hiện ra nhân viên đặc công đến bây giờ đã hơn nửa tiếng rồi, những nhân viên đặc công đã đến rồi mới phải chứ, nhưng lại không có bất cứ động tĩnh gì.
Nếu không có Thiên nhãn số một quan sát trên không, Lục Thiếu Hoa thậm chí sẽ hoài nghi rằng những nhân viên đặc công sẽ không đến đột kích hắn nữa.
Nhưng Thiên nhãn số một chắc chắn sẽ không thể sai sót được, bởi vì mười lăm phút trước, Lý Thượng Khuê báo cáo cho Lục Thiếu Hoa, công bố những nhân viên đặc công đã xuống xe, từng bước tiến vào bên trong.
Không thể không thừa nhận, những nhân viên đặc công rất sáng suốt, cũng rất hiểu tình hình của Lục Thiếu Hoa, nếu bọn họ dùng xe hơi chạy thẳng đến, có thể sẽ sớm bị phát hiện rồi, bởi vì ở khu vực biệt thự của Lục Thiếu Hoa xung quanh có rất nhiều khoảng rộng, nếu đột nhiên phát hiện xe nhiều như vậy, thì sẽ rất gây sự chú ý.
Còn nữa, Lục Thiếu Hoa có thể ngồi trong tiểu khu biệt thự sắp đặt theo dõi mọi chuyện xung quanh khu vực biệt thự, dùng xe hơi căn bản sẽ không có cách nào thoát được, cho nên, chọn chúng chọn cách đi bộ, đi bộ trong đêm khuya, cẩn thận từng chút một, với thân thủ của nhân viên đặc công, lẫn tránh không để bị phát hiện là không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng mà, bọn họ không biết là, nhất cử nhất động của bọn họ đều bị Lục Thiếu Hoa nhìn thấy hết, khi bọn họ vẫn chưa thấy báo đến gần, thì đã bị phát hiện rồi, bây giờ Lục Thiếu Hoa đang kéo ra một cái túi, mở túi ra, đang chờ bọn họ tự chui vào.
- Tổ chặn đánh báo cáo tình hình!
- Nhóm bắn tỉa số một tiến vào vị trí sẳn sàng, báo cáo xong..
- Nhóm bắn tỉa số hai tiến vào vị trí sẳn sàng, báo cáo xong…
Nhóm bắn tỉa số ba tiến vào vị trí sẳn sàng, báo cáo xong…
- Mục tiêu xuất hiện rồi, cự ly phía trước 800m, đang tiến lên theo hình quạt , tiến vào trong vòng 300m thì tấn công…
- Hiểu rồi!
- Hiểu rồi!
- Nhóm bên ngoài chú ý, mục tiêu trong vòng 800m, đang tiến gần về phía các anh, mai phục, để kẻ địch tiến vào…
- Hiểu rõ…
- Nhóm một nhóm hai báo cáo tình hình…
- Đã bước vào trạng thái chuẩn bị vào trận chiến, báo cáo hết…
- Tiếp tục đợi lệnh, nhóm bắn tỉa tiếp tục tấn công sau đó lại tấn công…
- Hiểu rõ…
- Toàn thể, phải luôn đề cao canh gác…
Lý Thượng Khuê lần tượt hạ lệnh, chuẩn bị trước khi vào trận chiến, cuối cùng mới hạ lệnh phải luôn luôn đề cao canh gác.