Thương Trường Đại Chiến

Chương 867: Chương 867: Tăng cường nắm giữ cổ phiếu






Lục Thiếu Hoa nhằm vào Tập đoàn Morgan Stanley, việc này không có gì là lạ, dù sao Tập đoàn Morgan Stanley cũng là tập đoàn tài chính nổi tiếng của Mỹ, lại là chủ nợ của rất nhiều quốc gia trên thế giới. Năm đó trong cơn lốc tài chính Châu Á, Lục Thiếu Hoa phải ra tay với bọn họ, mấy người Lưu Minh Chương cho rằng đó là chuyện bình thường, nhưng, điều khiến mấy người Lưu Minh Chương không ngờ đến là Lục Thiếu Hoa không chỉ muốn ra tay với một mình Tập đoàn Morgan Stanley mà còn có một mục tiêu khác.

Mà mục tiêu này là cái gì? Một tập đoàn tài chính khác?

Không, tiếp theo Lục Thiếu Hoa không đưa ra đáp án:

- Em muốn gia tăng việc nắm giữ cổ phiếu, tất cả các công ty mà trước đây mình có nắm giữ cổ phiếu đều tăng lên, lớn nhất có thể, nếu có thể thì vượt qua 51% là tốt nhất.

Mỹ là một quốc gia có kinh tế phát triển, chính vì nó phát triển nên Mỹ có rất nhiều tập đoàn tài chính, nhiều công ty nổi tiếng, kiếp trước của Lục Thiếu Hoa, trong xếp hạng 10 thế giới thì có đến mấy công ty là của Mỹ.

Thử hỏi như vậy sao Lục Thiếu Hoa có thể bỏ qua các công ty này.

Microsogft, Apple, Dell, Cisco, IBM, Mac Donald, Kentucky Fried Chicken, Coca Cola, Pessi... đều là các công ty lớn của Mỹ.

Mà năm ngoái, Lục Thiếu Hoa cũng đã bí mật nắm giữ cổ phiếu của các công ty này, trải qua vài năm, dần dần Lục Thiếu Hoa đã nắm giữ cổ phần của đại đa số công ty.

Nhưng Lục Thiếu Hoa cảm thấy vẫn chưa đủ, còn cần tăng thêm cổ phần nắm giữ nữa. Đúng lúc có cơ hôi này, giá cổ phiếu của các công ty đó nhất định sẽ giảm, Lục Thiếu Hoa chỉ cần bỏ ra một khoản tiền nhỏ là có thể mua cổ phần của họ.

Cũng không phải Lục Thiếu Hoa hoa mắt với cổ phần của họ, với Lục Thiếu Hoa nắm giữ cổ phần của bọn họ có thể ảnh hưởng đến tài sản của Lục Thiếu Hoa nhưng so ra thì chỉ là phần rất nhỏ.

Không vì tiền? Vậy Lục Thiếu Hoa vì điều gì?

Sức ảnh hưởng, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa vì sức ảnh hưởng mà mua cổ phiếu của các công ty đó. Thử nghĩ, một khi Lục Thiếu Hoa nắm cổ phần của các công ty nổi tiếng ở Mỹ, sẽ có quyền phát biểu trong các công ty đó, nếu đem số cổ phiểu này ra trước mặt Chính phủ Mỹ. lãnh đạo nước Mỹ sẽ có phản ứng như thế nào?

Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, đến lúc đó Chính phủ Mỹ sẽ tái mặt, trong rất khó nhìn, sau đó sẽ là khiếp sợ, rồi sau đó phải dùng khuôn mặt tươi cười để đối xử với Lục Thiếu Hoa.

Chuyện đùa, Tập đoàn Phượng Hoàng khống chế cổ phần của nhiều công ty lớn của Mỹ như vậy, thân phận chắc chắn không tầm thường. Ở Mỹ có tiền là có quyền lên tiếng, Chính phủ Mỹ còn dám đối phó với hắn không?

Có lẽ, chính phủ Mỹ sẽ không dám làm gì Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không sợ chính phủ Mỹ giở trò gì nữa.

Lúc đó Lục Thiếu Hoa lại ước Chính phủ Mỹ giở trò đối với hắn, đến lúc đó không chừng Lục Thiếu Hoa lại có cớ làm khó dễ nước Mỹ thu được lợi ích lớn

Với Lục Thiếu Hoa xem ra nước Mỹ chính là một kho báu, nơi đó giữ một lượng lớn tài sản, Lục Thiếu Hoa rất muốn có, chỉ vì không tìm thấy cớ gì, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể chờ thời cơ hành động, nên mới không hề ra tay.

Một tập đoàn kinh doanh của một quốc gia phát triển, cũng giồng thế, không giống cạnh tranh trong kinh doanh, đôi khi thích lên thì đánh nhau, cho nên, đôi khi làm việc cần phải tìm ra cớ.

Giống như lần này, Lục Thiếu Hoa đã tìm được một cớ rất tốt, nhân dịp nước Mỹ đang hỗn loạn ra tay, chuẩn bị cho Mỹ một trận đòn, thu về một số tài sản lớn cho chính mình.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, với thực lực của một quốc gia phát triển như vậy, muốn gây ra phiền toái cho Lục Thiếu Hoa cũng rất dễ dàng, chỉ cần chờ Lục Thiếu Hoa không phòng thủ thì ra tay, có điều tra cũng không có chứng cứ.

Nhưng đừng quên, mạng lưới tình báo Hổ Gầm là đảm bảo lớn nhất cho Lục Thiếu Hoa, Các cơ sở ngầm ở Mỹ nếu hoạt động hết công xuất, thì ngay cả các cuộc họp bí mật nhất của lãnh đạo Mỹ cũng có thể biết được.

Cũng chính vì thế, Lục Thiếu Hoa mới dám ngông cuồng với nước Mỹ, dám mua cổ phiếu của nhiều công ty nổi tiếng của Mỹ như vậy.

Đến hiện nay, Tập đoàn Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa đã không đơn thuần là một tập đoàn kinh doanh, hơn hai năm qua, thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng đã gia tăng đáng kể, ở các lĩnh vực đều có ảnh hưởng nhất định.Mà Tập đoàn Phượng Hoàng có được ảnh hưởng như vậy, sức ảnh hưởng của Lục Thiếu Hoa cũng sẽ tăng lên.

Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa hiện nay đã có cùng nhịp bước với nước tư bản Mỹ.

Đương nhiên, về việc này cũng có một điều kiện đầu tiên, điều kiện này chính là vì Chính phủ Mỹ sẽ không phá quan hệ tốt này, nếu Chính phủ Mỹ hạ quyết tâm đối đầu với Lục Thiếu Hoa, thì Lục Thiếu Hoa cũng không thể ngăn được.

Đúng, việc có thể ngăn được chỉ trong lĩnh vực kinh doanh, nếu dùng vũ lực thì không thể ngăn được, nhưng Lục Thiếu Hoa không sợ nước Mỹ, bởi vì Lục Thiếu Hoa có căn cứ Hổ Gầm có vũ khí hạt nhân có thể đánh tới tận Mỹ được.

Đủ các nhận tố tập hợp lại, làm cho Lục Thiếu Hoa đang đứng ở thế thắng, nhìn ngoài hắn chỉ là một ông chủ của một tập đoàn kinh doanh, nhưng sau lưng hắn thì một quốc gia hùng mạnh cũng phải e sợ.

Một quốc gia hùng mạnh, nhưng trên lưng phải gánh rất nhiều trách nhiệm, nếu Lục Thiếu Hoa không quan tâm đến các vấn đề khác thì một quốc gia không thể so sánh được. Bao gồm cả cường quốc về kinh tế và quân sự như Mỹ, cũng không thể chịu đựng được.

Mà lúc này, Lục Thiếu Hoa hiển nhiên là tức giận, đã triển khai thế trận để cùng Mỹ ganh đua. Cuối cùng nếu gặp hoàn cảnh xấu, Lục Thiếu Hoa sẽ không tiếc viêc dùng lực lượng quân sự.

Đương nhiê, không ở tình huống bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa sẽ không dùng chiêu cuối cùng này. Hắn hi vọng lần tấn công vào thị trường tài chính Mỹ có thể thành công, như vậy có thể tô một hình tròn trọn vẹn lên bức tranh sự kiện lần này.

- Mua cổ phần của mấy công ty trên thị trường chứng khoán, việc này các anh đã có kinh nghiệm, làm thế nào không cần em nói với các anh nữa. Điều em muốn nói chính là câu nói vừa rồi, có thể mua nhiều hay ít cứ mua, cố hết sức mua vào

Cuối cùng Lục Thiếu Hoa không quên nhấn mạnh một điều.

- Hiểu rồi!

- Hiểu rồi!

- Hiểu rồi!

Mấy người Lưu Minh Chương nghiêm túc gật đầu nói.

- Được!

Lục Thiếu Hoa gật đầu, sau đó nói tiếp:

- Cứ như vậy, ngày mai chính thức hành động, à, hoàng gia Ả rập em đã liên hệ, cần họ làm như thế nào, các anh nói với họ là được, còn nữa, tiền vốn trong tài khoản bí mật của ngân hàng Phượng Hoàng, họ có thể phân phối bất cứ lúc nào.

Lúc này, ngoài việc tuyên bố với Chính phủ Mỹ thì Lục Thiếu Hoa có rất nhiều việc cần làm, ví dụ như liên hệ với Hoàng gia Ả rập để cùng tập trung tiền vốn, hiện tại thì giai đoạn chuẩn bị đã kết thúc, mấy người Lưu Minh Chương có thể ra tay được rồi.

Không ai nói gì, Lưu Minh Chương cũng không nói gì, chỉ gật đầu tỏ ý đã hiểu rõ.

Giai đoạn chuẩn bị đã kết thúc, tiếp theo mọi việc trở nên đơn giản, chỉ chờ Lục Thiếu Hoa đưa ra tối hậu thư cho Chính phủ Mỹ, nếu Chính phủ Mỹ im lặng, Lục Thiếu Hoa sẽ ra lệnh chính thức hành động.

Nhưng mà, khi Lục Thiếu Hoa đang tiễn mấy người Lưu Minh Chương về xong, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi thì một người khách không mời mà đến.

Lục Thiếu Hoa nghe bảo vệ báo cáo, cười khổ, không biết làm sao, không vì cái gì khác chính là vì người khách đến, vị khách này là đại diện cho lãnh đạo cấp cao. Vào lúc này, Lục Thiếu Hoa đang bận, đầu óc đang hỗn loạn, hắn không nghĩ đến việc tiếp khách của nhà nước. Nhưng người đến ngoài việc là đại diện cho lãnh đạo đất nước, còn là một người mà Lục Thiếu Hoa không thể không tiếp.

“Bố vợ tương lai”, đây chính là người khách vừa đến.

Tăng Ái Dân, bảo vệ vừa nói chính là Tăng Ái Dân đến. Trước đây là Bí thư Thành ủy Thâm Quyến, hiện nay làm lãnh đạo ở Trung ương, Phó Thủ tướng, cũng là bố vợ của Lục Thiếu Hoa.

Nói đến Tăng Ái Dân không thể không nói đến con đường thăng chức của ông ta, trước đó, Tăng Ái Dân từ một tỉnh khác đến làm phó Bí thư Thành ủy Thâm Quyến, sau đó xảy ra sự kiện đặc biệt, được điều về Chủ tịch thành phố, cấp Bộ trưởng.

Sau đó lên làm Bí thư thành ủy, thành nhân vật số một của Thâm Quyến. Làm Thâm Quyến rất phát triển, nhưng dù sao cũng chỉ có nhiệm kỳ. Lãnh đạo cấp cao chỉ để ông ta ở đấy một nhiệm kỳ, khi Tăng Kiến Quốc nghỉ hưu, liền muốn Tăng Ái Dân trở về Bắc Kinh, vào thường vụ, lên chức phó thủ tướng.

Tăng Ái Dân được thăng chức, nhưng ông ta vẫn không quên nhà họ Lục, đó là Lục Xương, chính là chú của Lục Thiếu Hoa, những năm gần đây công tác ở Hồng Kông. Lúc Tăng Ái Dân tiến thêm một bước nữa, cũng là lúc thuận tiện để Lục Xương nhận chức chủ tịch Thành phố Thâm Quyến. có thể xếp vào danh sách cán bộ có trọng lượng.

Lục Xương có thể tiến thêm một bước nữa, hơn nữa còn nhận chức ở đặc khu kinh tế Thâm Quyến, không thể không nói tất cả là nhờ công lao của nhà họ Tăng. Nếu không thì không thể làm Chủ tịch Thành phố Thâm Quyến được.

Đúng là có công với nhà họ Lục, lại chuẩn bị làm bố vợ của hắn, cho dù là đại diện cho lãnh đạo cấp cao đến, Lục Thiếu Hoa cũng không thể không tiếp. Cho nên, hắn mới chán.

Đúng vậy, hiện nay trong đầu Lục Thiếu Hoa rất hỗn loạn, lại bàn về kỹ thuật tàu sân bay, Lục Thiếu Hoa không thể có chút sức lực nào, như vậy thì đầu óc hắn càng rối.

Nhưng hoàng gia làm gì có biện pháp nào đâu, tiếp theo Lục Thiếu Hoa chỉ có thể chuẩn bị tiếp đón bố vợ mà thôi.

Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa không thể ngờ, đó là lần này chính là Tăng Ái Dân đến, cũng không chỉ bàn về kỹ thuật tàu sân bay mà có có một yêu cầu cần Lục Thiếu Hoa lo lắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.