Mấy người Lưu Minh Chương muốn có thể ngủ ba ngày ba đêm, nhưng bọn họ không thể, tuy nói hành động đã kết thúc, nhưng sau đó còn một đống việc cần bọn họ làm, đặc biệt trích phần trăm cho người môi giới chứng khoán cấp dưới, chính là một công việc phức tạp, mấy người Lưu Minh Chương phải mất một khoảng thời gian nhất định mới có thể hoàn thành.
Hơn nữa, hành động lớn như vậy, theo đó phải có lễ mừng công, lần này cũng vậy, lễ mừng công sẽ mở ra, mà Mấy người Lưu Minh Chương là tam đại đầu sỏ ở công ty tài chính Phượng Hoàng sẽ phải tham dự. Chỉ một lần mừng công cũng đủ tốn thời gian buổi sáng của Mấy người Lưu Minh Chương
Tính sổ, tham dự lễ mừng công, ước chừng mất hai ngày của Mấy người Lưu Minh Chương, mãi cho đến hai ngày sao, Mấy người Lưu Minh Chương mới kéo thân thể mệt mỏi đi tìm Lục Thiếu Hoa, đưa văn kiện cho Lục Thiếu Hoa xem, để Lục Thiếu Hoa ký tên, như vậy mới xem như kết thúc
Kết thúc, rốt cuộc thì hoàn toàn kết thúc. Mấy người Lưu Minh Chương cuối cùng cũng rảnh rỗi, đưa văn kiện Lục Thiếu Hoa đã kí tên đến Tập đoàn tài chính Phượng Hoàng, khiến người của tập đoàn tài chính đem con số ghi chép trên mặt văn kiện gửi vào tài khoản ngân hàng, sau đó mấy người Lưu Minh Chương rời đi, trở về nhà mình.
Cũng giống như trước kia, sau mỗi lần hành động, mấy người Lưu Minh Chương đều có một ngày nghỉ, lần này cũng vậy, Lục Thiếu Hoa cho mấy người Lưu Minh Chương nghỉ một tuần, trong khoảng thời gian một tuần, mấy người Lưu Minh Chương có thể không cần đến tập đoàn tài chính Phượng Hoàng
Nhưng mà mấy người Lưu Minh Chương có kỳ nghỉ, còn Lục Thiếu Hoa ở Tập đoàn Phượng Hoàng được nghỉ nhưng không có ngày nghỉ, tuy rằng Lục Thiếu Hoa bình thường nghỉ cũng không có gì khác biệt, nhưng nay khác xưa, vừa mới ở Mỹ kiếm nhiều tiền, đem nó gửi ở ngân hàng dường như không phải phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa
Phân phối tài chính, đây là việc Lục Thiếu Hoa cần làm lúc này, nhưng phân phối tài chính như thế nào, đây là một vấn đề nan giải
Nói thật, hiện tại Lục Thiếu Hoa lại một lần nữa đau đầu.
Tập đoàn Phượng Hoàng liện quan đến rất nhiều lĩnh vực, những lĩnh vực này đều đang nằm ở thời kỳ phát triển tốc độ cao, tất cả chúng nó đều cần tiền, đúng vậy, chúng nó rất rất cần tiền, trước kia tập đoàn tài chính không được dư dả thì còn có thể ráng chịu được, nhưng hiện tại trong tay Lục Thiếu Hoa có tiền, ước chừng ba trăm tỷ đô la Mỹ tiền vốn
Lục Thiếu Hoa không muốn đem tiền để ở ngân hàng, chi nhánh Tập đoàn Phượng Hoàng đều cần tiền, có thể nói lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, Lục Thiếu Hoa ngay lập tức không biết phải phân phối như thế nào
Mà không, Lục Thiếu Hoa vắt óc suy nghĩ không được, hắn liền tìm tới Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng Tần Tịch Thần, cũng là một trong những người phụ nữ của hắn
- Em có biết hiện tại các công ty của Tập đoàn Phượng Hoàng, công ty nào cần tiền nhất?
Đây là câu đầu tiên Lục Thiếu Hoa mở miệng nói
Tần Tịch Thần cũng không phải kẻ ngốc, vừa nghe Lục Thiếu Hoa hỏi như vậy, cô liền biết Lục Thiếu Hoa muốn phân phối tài chính, lập tức cũng trở nên nghiêm túc, suy nghĩ một lát, sau đó mới nói
- Nói tới cần tiền, tất cả công ty con đều cần tiền, nếu nói không cần, các công ty con đều không cần.
Câu trả lời của Tần Tịch Thần quả là vô nghĩa, nhưng lời này từ miệng Tần Tịch Thần nói ra, với thân phận là Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng nói ra, vậy không cần nói nhiều, ngược lại, đó là một câu nói rất thật.
Nhìn chung quá trình phát triển mấy năm gần đây của Tập đoàn Phượng Hoàng, sẽ không khó nhận ra, Tập đoàn chi rất nhiều tiền, kế hoạch trước đây của Lục Thiếu Hoa rốt cuộc được thi hành, muốn đưa các công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng lớn mạnh lên, muốn nó trở thành công ty đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất
Thời gian hai năm trôi qua, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa xem như được thực thi xuống dưới, hiệu quả cũng xuất hiện, rất nhiều công ty con đã phát triển đến đỉnh cao, thật sự chính là dám nói thứ hai thì không ai dám nói thứ nhất.
Nhưng dù thế nào, công ty vẫn cần tiền như cũ, như cũ, nguyên nhân là tuy chúng đã là đỉnh núi, nhưng vẫn cần rất nhiều không gian phát triển, nếu có thể rót vào lượng tiền lớn, như vậy chúng có thể nhanh chóng lớn mạnh lên, nhanh chóng vượt qua các công ty cùng lĩnh vực, không cần lo lắng bị vượt qua như trước đây.
Mặt khác, nếu không cho chúng vốn, chúng nó cũng có thể đủ lực tự hoạt động, tự cung tự cấp, chỉ có điều như vậy sẽ ảnh hưởng đến tốc độ phát triển
Cũng vì như vậy, Tần Tịch Thần mới nói tất cả các công ty con đều cần tiền, tất cả các công ty con đều không cần tiền
Nói đùa, người ta có thể tự cung tự cấp, tập đoàn tổng bộ sao còn muốn cấp cho chúng tiền, tốt nhất là nói rõ chúng không phải không cần tiền. Cần phải nói như vậy, chúng nó tự phát triển thì tốc độ sẽ bị chậm lại
Lục Thiếu Hoa dường như nghe qua Tần Tịch Thần nói tình hình thực tế, gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó vẻ mặt đau khổ nói
- Nhưng chung quy không thể làm như vậy, một lượng tiền lớn để mốc meo ở ngân hàng sao?
Tiền sinh tiền mới là đạo lý đúng, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không giống như một số người, có lượng tiền lớn nhàn rỗi để ở ngân hàng ăn lãi, Lục Thiếu Hoa có tiền nhàn rỗi là muốn đầu tư, khiến tiền này sản sinh ra càng nhiều tiền.
Theo Lục Thiếu Hoa nhiều năm như vậy, Tần Tịch Thần sao còn không hiểu Lục Thiếu Hoa, nếu vậy cô sống một đời uổng, nhưng Tần Tịch Thần cũng đang đau đầu, cũng giống như Lục Thiếu Hoa, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng như là công ty của cô, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, Tần Tịch Thần đúng là không muốn thiên vị công ty con nào.
Tuy nhiên, Tần Tịch Thần cũng biết, Lục Thiếu Hoa nhất đi sẽ đem tiền này đi đầu tư, như vậy, Tần Tịch Thần nhất định phải quyết tâm, thiên vị một lần.
- Vào thế kỷ hai mươi mốt, kinh tế trong nước ở thời kỳ phát triển với tốc độ cao, mà khi kinh tế phát triển tốc độ cao, rất nhiều ngành sản xuất cũng theo đó nổi lên, đặc biệt là inte, tốc độ phát triển quá nhanh, nhanh đến nỗi chúng ta không kịp cung cấp
Nói đến đây, Tần Tịch Thần tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp
- Trong vài năm trước, chúng ta đầu tư rất nhiều tiền vào ngành sản xuất phát triển inte, trong đó bao gồm web, trò chơi qua inte, thương mại trên inte…tới mới đây thôi, ngành sản xuất inte của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta cũng hoàn toàn xứng đáng là bá chủ, nhưng em cảm thấy về sau chưa đủ, theo tốc độ phát triển kinh tế, nêu chúng ta không cùng phát triển lên theo, ngai vàng bá chủ kia khả năng sẽ bị vứt bỏ bất cứ lúc nào, cho nên, em cảm thấy nên đầu tư lớn vào ngành sản xuất inte, để nó phát triển với tốc độ nhanh hơn.
Tập đoàn Phượng Hoàng Hồng Kông và Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến vốn là một nhà, không nói hai nhà nói một nhà, tuy nói Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến không phải do Tần Tịch Thần quản, nhưng đó là sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần chắc chắn có quyền nhất định, chẳng lẽ không đúng sao?
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, tỏ vẻ Tần Tịch Thần nói rất đúng, lại suy nghĩ một lát, sau mới nói
- Một trăm tỷ đô la Mỹ, đầu tư một trăm tỷ đô la Mỹ đi, ừ, tuy nhiên đây là đầu tư một lần, một thời gian dài trong tương lai sẽ không tăng lượng đầu tư ngành sản xuất inte.
Đừng thấy Lục Thiếu Hoa lần này buôn bán lời ba trăm tỷ đô la Mỹ, bây giờ chỉ đầu tư một trăm tỷ đô la Mỹ, còn chưa đến một phần ba, nhưng đừng quên, đó là đô la Mỹ, không phải là nhân dân tệ, hiện tại tỷ lệ quy đổi giữa đô la Mỹ và đồng nhân dân tệ là 1:8, như vậy một trăm tỷ đô la Mỹ bằng tám trăm tỷ nhân dân tệ, thử hỏi tám trăm tỷ nhân dân tệ đầu tư vào công ty sản xuất inte của Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến sẽ phát sinh hiệu quả như thế nào.
Không nói cái khác, ở trong nước, khoảng một trăm công ty đầu sỏ, giá trị chỉ vào một trăm tỷ nhân dân tệ, đây là công ty đầu ngành về inte, mặt khác phần lớn công ty inte mà có mấy chục tỷ nhân dân tệ cũng có thể nói là công ty lớn.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa xuất ra tám trăm tỷ nhân dân tệ, bằng tám công ty khác, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa lần này đầu tư tiền có thể so được với tài sản của trăm công ty,
Tính như vậy, một trăm tỷ đô la Mỹ không phải là ít, chẳng những không ít, mà còn là rất nhiều, nếu không nghĩ đến công ty thông tin Phượng Hoàng phải mở rộng khuếch trương lên, Lục Thiếu Hoa sẽ không cho một trăm tỷ đô la Mỹ
- ừ, anh cũng biết có một trăm tỷ đô la Mỹ vào, bên kia cũng đủ phát triển một thời gian, trong thời gian ngắn không cần đầu tư nữa
Tần Tịch Thần rất thông minh lại là người có học thức biết tiền như vậy là nhiều hay ít, tuy nhiên, Tần Tịch Thần không biết lần này Lục Thiếu Hoa buôn bán lời bao nhiêu tiền, hiện tại chỉ dùng một phần ba, như vậy còn lại hai phần ba kia làm gì?
- Kỳ thật tiền anh tính toán bố trí như thế nào?
- Một trăm tỷ đô la Mỹ cấp cho bên Châu Phi, còn lại để ở Hồng Kông, mặt nào cần thì ném vào
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói
Lúc trước, Lục Thiếu Hoa còn không nghĩ ra phân phối tài chính như thế nào cho tốt, nhưng sau khi nói chuyện với Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa trong lòng đã rõ, biết công ty con bên Hồng Kông không cần dùng nhiều tiền lắm cũng không ít lắm, đương nhiên điều động một lượng lớn sang căn cứ Hổ Gầm bên kia.
Căn cứ Hổ Gầm là gì? Chính là cái đảm bảo an toàn lớn nhất cho Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa không thể không chú trọng, nếu đã chú trọng, cần đầu tư nhiều tiền vào để nó phát triển nhanh để trở lên quan trọng, vừa hay lần này còn thừa tiền, Lục Thiếu Hoa dứt khoát sẽ cấp cho một trăm tỷ đô la Mỹ qua đó.
Nghĩ lại cũng là, theo sự phát triển của Lục Thiếu Hoa, thực lực của hắn đã hùng mạnh không gì sánh được rồi, nhưng cũng vì hùng mạnh nên gây thù cũng nhiều, ví dụ như lúc này đây, Lục Thiếu Hoa đối với chính phủ Mỹ, chính là đang đối đầu, nếu không có căn cứ Hổ Gầm đứng ở đằng sau, nói không chừng Lục Thiếu Hoa lúc này không phải đang nghĩ phân phối tài chính như thế nào, mà phải để tâm đến sự an toàn của chính mình
Cho nên, căn cứ Hổ Gầm phải phát triển, chẳng những phải phát triển, mà còn phải mạnh mẽ, phát triển rất mạnh mẽ, nhất là có tiền nhàn rỗi thì đầu tư vào, không cần phải…Dưới tình huống cũng không theo bên kia điều động tiền lại đây, khiến nó hình thành một vòng phát triển tuần hoàn, chênh lệch với một ít quốc gia phát triển
Chênh lệch càng lớn, Lục Thiếu Hoa càng được đảm bảo an toàn, đúng là có thể trợ giúp kế hoạch tương lai của Lục Thiếu Hoa, cho nên bất kể thế nào, cho dù Tập đoàn Phượng Hoàng có dậm chân tại chỗ, Lục Thiếu Hoa cũng muốn căn cứ Hổ Gầm phát triển lên, trở thành căn cứ quân sự hùng mạnh nhất thế giới