Thương Trường Đại Chiến

Chương 966: Chương 966: Tập trung tài chính




Đầu tư hai ngàn tỷ đô la Mỹ, đây chắc chắn là một khoản kinh phí lớn, cũng là lần đầu trong lịch sử, tính theo lượng tiền đầu tư ban đầu là có thể thấy, Lục Thiếu Hoa lần này chuẩn bị làm một vụ đặc biệt lớn

Không còn cách nào khác, đây là cơ hội cuối cùng, không phải do Lục Thiếu Hoa không liều mạng mò tiền, đương nhiên, cũng không phải Lục Thiếu Hoa trước kia không nắm chắc cơ hội, chẳng qua có phần lơi lỏng, còn thật sự là rất nghiêm túc, cũng không phải trả giá chỉ hai trăm phần trăm để cố gắng đối đãi

Lần này không như vậy, Lục Thiếu Hoa tính toán chi hai trăm phần trăm, thậm chí ba trăm phần trăm để đối đãi, coi như là một cơn lốc tài chính cuối cùng trong trí nhớ hắn

Lục Thiếu Hoa muốn tái sinh xa một chút, như vậy trí nhớ có nhiều hơn một chút, cơ hội kiếm tiền cũng nhiều thêm, nhưng ông trời đã an bài như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không biết làm thế nào, cố tình kết thúc vào ngày 31 tháng 12 năm 2010.

Được rồi, kết thúc thì kết thúc, Lục Thiếu Hoa lúc này đây hoàn toàn mò, tài sản khẳng định sẽ tăng vọt, thực lực tăng cường, hắn có thể đối mặt với bất kỳ kẻ địch nào.

Huống chi, Lục Thiếu Hoa là một người thông minh như vậy, làm sao lại không biết phải lợi dụng thời thế, đừng quên, Lục Thiếu Hoa là một người tái sinh, hắn biết lúc nào cơn lốc tài chính sẽ bùng nổ, mà ở thời điểm đó, Lục Thiếu Hoa đột nhiên ra tay công kích kẻ thù, sẽ có kết quả gì?

Gia tộc Rothschild dù rất mạnh, dù là đầu sỏ trong giới đầu sỏ tài chính, như vậy, một khi cơn lốc tài chính bùng nổ, bọn họ không có phòng bị thì sẽ có kết quả gì?

Lục Thiếu Hoa thậm chí có thể đoán rằng, khi gió lốc bùng nổ, khẳng định là sẽ loạn lên, mà sẽ loạn nhất, cơ hội Lục Thiếu Hoa đã tới rồi, tìm đúng điểm yếu, làm một đòn công kích trí mạng, cho dù không đủ sức làm bật gốc rễ, nhưng không chết cũng bị lột da, làm suy yếu thực lực bọn họ

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đang quyết định vậy, tuy nhiên trước đó, Lục Thiếu Hoa phải chờ có tư liệu, phần tư liệu này do căn cứ Hổ Gầm nắm được, đó là phân bố sản nghiệp gia tộc Rothschild.

Bốn năm trước, Lục Thiếu Hoa cho Lý Chí Kiệt quá một sinh mạng để làm mệnh lệnh này, đó là điều tra toàn bộ gia tộc Rothschild, mà cho tới bây giờ, cũng thu thập tương đối rõ ràng về phân bố sản nghiệp gia tộc Rothschild, chỉ có điều chưa đầy đủ, vẫn cần tiếp tục thu thập bên trong.

Nhưng cũng không có vấn đề gì, cơn lốc tài chính hai năm nữa mới bùng nổ, Lý Chí Kiệt còn có hai năm thời gian.

Mà Lục Thiếu Hoa thì không như vậy, hắn hiện tại phải bắt đầu rồi, bắt đầu lên kế hoạch nhằm vào sản nghiệp gia tộc Rothschild, và khi kế hoạch xác lập là lúc, Lục Thiếu Hoa tiến hành sắp xếp, sau đó khi cơn lốc tài chính bùng nổ, sẽ bắt đầu công kích.

Không thể phủ nhận, gia tộc Rothschild đã bị Lục Thiếu Hoa theo dõi, cho dù họ chưa có gây phiền toái với Lục Thiếu Hoa, chỉ có điều gia tộc Rothschild thực sự không gây phiền toái cho Lục Thiếu Hoa sao?

Không ai biết đáp án, ngay cả Lục Thiếu Hoa cũng không biết

Tuy nhiên bất kể thế nào, Lục Thiếu Hoa đều đúng kế hoạch bố trí, dù sao cơn lốc tài chính năm 2008 cũng không phải là cơn lốc tài chính bình thường, sẽ làm kinh tế toàn cầu thụt lùi và suy thoái trên diện rộng

Kinh tế thụt lùi và suy thoái trên diện rộng sẽ ảnh hưởng tới thị trường, túi tiền người ta cũng chưa có tiền, có có thể mua gì đây? Đáp án rất rõ ràng, người ta sẽ không mua, cho nên công ty tài chính Phượng Hoàng phía trước, tất yếu phải chuẩn bị, hàng hóa thiệt hại đến mức thấp nhất.

Mà không, nghĩ đến liền làm, Lục Thiếu Hoa đầu tiên gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt, bảo Lý Chí Kiệt thu thập được tin tức gì về gia tộc Rothschild thì lập tức gửi vào hòm thư của hắn, bất kể là nhiều hay ít, cứ gửi tất cả. Sau đó thừa dịp Tần Tịch Thần cơm nước xong, chuẩn bị đi ngủ, liền kéo Tần Tịch Thần vào trong phòng, bắt đầu thảo luận.

- Anh nói cái gì? Lại có cơn lốc tài chính à? Hơn nữa còn mãnh liệt hơn trước kia à?

Tần Tịch Thần giật mình liên tiếp hỏi ba câu.

Lục Thiếu Hoa không mở miệng nói, nhưng hắn gật đầu chứng minh tất cả

- ồ..

Tần Tịch Thần hô dài một tiếng, cố gắng khiến mình bình tĩnh trở lại, sau khi hoàn toàn tỉnh táo trở lại, Tần Tịch Thần mới mở miệng nói.

- Có phải cũng phải sắp xếp lại hay không, thực hiện sản xuất theo đơn.

- ừ

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, sau đó lại nói

- Nhất định phải sản xuất theo đơn, nhưng không phải bây giờ, chúng ta có một năm thời gian, đợi cho tới gần mới thực hiện sản xuất theo đơn cũng chưa muộn

Lục Thiếu Hoa đưa ra đáp án và ý tưởng của hắn, sau đó Lục Thiếu Hoa lại đưa ra một vấn đề mấu chốt

- Anh hiện tại lo lắng chính là làm sao giải quyết vấn đề công nhân căn cứ Phượng Hoàng, cơn lốc tài chính này quá dài, căn cứ Phượng Hoàng của chúng ta có thể rơi vào tình trạng phải ngừng sản xuất một nửa, mà hiện tại toàn bộ căn cứ Phượng Hoàng có nhiều công nhân như vậy, đây chính là một vấn đề.

Lục Thiếu Hoa không phải là thánh nhân, nếu căn cứ Phượng Hoàng không có đơn đặt hàng, nhà xưởng bị rơi vào tình trạng ngừng sản xuất, như vậy Lục Thiếu Hoa không có khả năng xuất ra lượng tiền lớn để trả tiền lương nhân công, nhưng Lục Thiếu Hoa đối với những nhân công này lại có cảm tình, không đành lòng trực tiếp giảm biên chế, cho nên, hắn muốn tìm một biện pháp tốt để giải quyết việc này

- Căn cứ Phượng Hoàng nhiều công nhân như vậy rất khó xử lý à.

Tần Tịch Thần dường như cũng hiểu khó xử của Lục Thiếu Hoa, mở miệng nói một câu

- Ai nói không phải vậy

Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa không làm nữa, chuyển đề tài nói

- Tốt lắm, không nói chuyện này nữa, nói chuyện khác đi, về vấn đề tài chính, hiện tại tất cả các công ty con của tập đoàn đã phát triển đến đỉnh cao, có thể tạm dừng một chút, trước hết tập hợp tài chính lại đây.

Ý đồ của Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, đợi cơn lốc tài chính bùng nổ, sẽ đem tiền lấy ra để đầu tư vào.

Về bí mật Lục Thiếu Hoa tái sinh, Tần Tịch Thần cũng biết, cũng biết Lục Thiếu Hoa tái sinh vào ngày cuối cùng năm 2010, mà hiện tại theo như lời nói của Lục Thiếu Hoa, cơn lốc tài chính phát sinh vào năm 2010, như vậy có phải có thể lý giải trí nhớ về cơn lốc cuối cùng hay không?

Tần Tịch Thần tuy rằng không biết mình đoán đúng hay không, nhưng có thể khẳng định một chút, lúc này đây là cơ hội tốt ngàn năm có một, nếu không có nhiều tiền tiếp cận một chút, lúc đó khủng bố đến, chỉ có thể nhìn người ta ăn thịt, mà chính mình lại phải ăn canh phân.

Ăn canh? Nhiều năm như vậy, ở trên thị trường tài chính, vẫn đều là Lục Thiếu Hoa ăn thịt, người khác ăn canh, nếu lần này thay đổi thân phận, ngươi nói làm sao Lục Thiếu Hoa có thể chấp nhận được.

Rất rõ ràng, Tần Tịch Thần hiểu dụng ý của Lục Thiếu Hoa, cho nên, cô gần như đều không muốn nghĩ liền gật đầu thật mạnh, nói

- Ngày mai, em mời các lãnh đạo dự họp hội nghị vậy, các quản lý sẽ thông báo xuống các công ty con chi ít một chút, thuận tiện tuyên bố luôn sẽ thu một phần sổ sách các công ty con lại đây

Tập đoàn Phượng Hoàng có hơn mười công ty con, mỗi công ty con đều gần như một bộ phận tài chính, bộ phận tài chính này chịu quản lý của tập đoàn, là trực thuộc, nói cách khác, công ty con phía dưới không thể can thiệp tài chính công ty con, ngay cả tổng Giám đốc công ty con cũng không được.

Nhưng mà, lãnh đạo tập đoàn sẽ không như vậy, ví như Tần Tịch Thần, Lưu Minh Chương, hai người bọn có có quyền lực đó, hiện tại Tần Tịch Thần mở miệng, gần như là hình thành quyết định, ngay cả Lưu Minh Chương cũng không thể phản đối.

Chính xác, Tần Tịch Thần ở trong Tập đoàn Phượng Hoàng, quyền lực là cực cao, có thể nói ngoại trừ Lục Thiếu Hoa, cô là người cao nhất

- Em đi bố trí đi, ừ, đúng rồi, Vũ Đình đâu, ban ngày không có nhìn thấy nó

Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói

- Nó chạy tới phòng bơi lội chơi.

Tần Tịch Thần trên mặt lộ vẻ hạnh phúc cười, ngày xưa làm vợ không thấy, còn lại tất cả đều là một từ mẹ, hẳn là có tình cảm.

- Nó còn quá nhỏ, bơi lội phải có người ở bên cạnh coi chừng à

Lục Thiếu Hoa dặn dò một câu.

Lục Vũ Đình hiện tại mới tám tuổi, dù sao cũng là một đứa nhỏ, nếu để cô một mình bơi lội trong phòng, sơ xảy một chút, có thể đã không kịp hối hận

- Yên tâm đi, em đã cho người đi theo

Tần Tịch Thần cười cười nói

Một đêm không nói chuyện, buổi sáng ngày hôm sau, phòng họp tầng hai mươi chín của tòa nhà Phượng Hoàng, toàn bộ người phụ trách công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng có mặt, ở thời gian còn chưa đến mười giờ, bọn họ đã đi vào trong phòng hội nghị, túm năm tụm ba cùng một chỗ, trò chuyện cùng nhau, không khí rất hòa hợp

Tuy nhiên rất nhanh, không khí này đã bị phá vỡ, mọi người trở về chỗ của mình, ngồi im lặng

Mà tạo lên sự biến hóa này không phải ai khác, đó là Tần Tịch Thần, là à, thời gian đã đến mười giờ, theo phong cách làm việc của Tần Tịch Thần, cô không thể đến muộn, như vậy trước khi Tần Tịch Thần còn chưa tiến vào, việc bọn họ nên làm là yên lặng chờ đợi

Tần Tịch Thần không làm bọn họ thất vọng, đúng mười giờ tiến vào phòng họp, nhìn quét qua một vòng, ngồi xuống vị trí chủ chốt, sau đó khoát tay ra hiệu một chút, sau khi xin ý kiến phê bình liền tiến vào chủ đề họp

Tần Tịch Thần làm việc luôn gọn gàng lưu loát, lúc này đây cũng vậy, không có dư thừa vô nghĩa, trực tiếp tuyên bố quyết định tập đoàn triệu tập, sau đó đợi lúc có người hỏi, Tần Tịch Thần mới nói thêm một câu

- Đây là quyết định của Chủ tịch

Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng là ai? Chẳng phải là Lục Thiếu Hoa chứ còn có thể là ai, mà với phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, nhóm lãnh đạo Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có hiểu biết một chút, biết Lục Thiếu Hoa một khi đã ra quyết định, sẽ không bao giờ sửa đổi

Sự thật đúng như vậy, Lục Thiếu Hoa là một người như vậy, một khi ra quyết định, rất khó thay đổi

Cứ như vậy, mời lãnh đạo Tập đoàn Phượng Hoàng họp hội nghị, Lục Thiếu Hoa bắt đầu thu về tài chính

Chỉ thu tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng, muốn có hai ngàn tỷ đô la Mỹ gần như không có khả năng, theo Lục Thiếu Hoa bước đầu dự đoán, cho Tập đoàn Phượng Hoàng hai năm thời gian, nếu có thể có tám trăm ỷ đô la Mỹ cũng đã là không tồi.

Cho nên, quan trọng còn đang ở căn cứ Hổ Gầm, cũng chỉ có thu về từ căn cứ Hổ Gầm hàng tỷ đô la Mỹ

Mà không, Lục Thiếu Hoa trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt, nói có việc lớn, một năm sau phải dùng một ngàn hai trăm tỷ đô la Mỹ, hai năm phải dùng hai ngàn tỷ đô la Mỹ, về phần là việc lớn gì, Lục Thiếu Hoa không có nói.

Lần này, Lý Chí Kiệt không có oán trách,bởi vì anh ta biết, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không lấy chuyện như thế này ra nói đùa,vì thế,anh ta không nghĩ ngợi gì mà đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.