Thương Trường Đại Chiến

Chương 1196: Chương 1196: Thù lớn trả xonG




Ba giờ sáng. Đây là thời gian rất đáng nhớ. Bất kể là người Trung Quốc hay là người Nhật Bản, đều như vậy, bởi vì tại thời điểm này quân đội Trung Quốc chính thức tiến vào lãnh thổ Nhật Bản.

Thù hận của Trung Quốc đối với Nhật Bản thì không cần phải nói nhiều. Vào giờ phút này, khi quân đội Trung Quốc tiến vào đất Nhật Bản, có nghĩa là đã tới lúc báo thù rồi, đối với hấu hết người Trung Quốc, không phải là điều đáng nhớ sao?

Đối với người dân Nhật Bản, cái gọi là gieo gió thì gặp bão luôn đúng. Năm xưa bọn họ gây ra nợ máu, hôm nay rốt cục phải trả, tuy rằng đối với họ là một bi kịch, nhưng với người Trung Quốc thì là một kỷ niệm đáng giá.

Còn đối với Lục Thiếu Hoa, hắn cũng khó có thể nói rõ cảm nghĩ trong lòng, có rất nhiều lý do, nhưng chủ yếu là vì hơn một tỉ người Trung Quốc. Giờ phút này quân đội Trung Quốc có thể tiến vào Nhật Bản đều là nhờ ở Lục Thiếu Hoa. Nếu trước đó hắn không dọn sạch chướng ngại thì quân đội Trung Quốc không có khả năng tiến vào Nhật Bản.

Nhưng, điều Lục Thiếu Hoa quan tâm không phải là vấn đề quân đội Trung Quốc tiến vào, mà là vấn đề sau khi họ đã tiến vào, đó mới là vấn đề làm hắn hao tổn sức lực quan tâm.

Nhật Bản hoàn toàn rối loạn, quân đội Trung Quốc tiến vào có bị ngăn trở hay không, đó là vấn đề vô cùng quan trọng. Ngăn trở? Chắc chắn là có. Nguyên nhân là vì có nhiều người Nhật thù hận Trung Quốc. Những người đó nhất định sẽ đứng ra, cho dù là vì quốc gia của họ hay vì tư tâm.

Chỉ có điều có thể ngăn trở được sao? Nếu như là trước đây, sự ngăn trở của bọn họ còn có thể khiến quân đội Nhật Bản phản công, thậm chí còn có khả năng nhằm vào lãnh thổ Trung Quốc mà oanh tạc.

Nhưng, giờ phút này, bọn họ còn có thể có khả năng trả thù sao? Đương nhiên là không, nhìn trụ sở Cục phòng vệ của bọn họ đi, không còn một mống, bọn họ lấy gì phản công? Lấy gì trả thù?

Được, cho dù quân đội của họ còn tồn tại, tuy giữa quân đội và chính phủ dường như không can thiệp chuyện của nhau, nhưng theo sự phát triển của thời đại, quân đội không còn là một vương quốc độc lập nữa mà đã bị chính phủ giám thị.

Việc này khiến quân đội không thể hành động một mình. Cho nên, dù là quân đội Nhật Bản vẫn tồn tại, không lệnh chính phủ, bọn họ cũng không dám nổ súng phản kích.

Mà chính phủ Nhật Bản thì sao? Hiện giờ, Nhật Bản còn có chính phủ hay sao? Các nhân viên chính phủ quan trọng đã sớm bị người của Hổ Gầm xử lý, Nhật Bản đã không còn chính phủ nữa.

Đây là một bi kịch, mà bây giờ điều quân đội Trung Quốc quan tâm là nhanh chóng tiến quân, không tới hai giờ, hơn phân nửa quân đội Nhật Bổn sẽ bị quân đội Trung Quốc khống chế.

Rạng sáng năm giờ, trời đã gần sáng! Lục Thiếu Hoa nhìn hình ảnh do vệ tinh Thiên nhãn số 1 truyền về, không thể không nói một câu: "Lần này quân đội Trung Quốc rất có lực!"

Rất có lực? Đây là một câu sau này mới được dùng phổ biến trên mạng nhưng Lục Thiếu Hoa không ngần ngại dùng nó. Thực tế cho thấy quân đội Trung Quốc vô cùng “rất có lực”, nếu không họ đã không có khả năng đẩy mạnh tốc độ như vậy.

Đương nhiên, có đẩy mạnh tốc độ như vậy, không tránh khỏi xảy ra gió tanh mưa máu. Nếu không triển khai trấn áp một cách cứng rắn, căn bản là không thể đẩy nhanh tốc độ được như vậy.

Chỉ có điều sự cứng rắn như vậy người bình thường không thể nhìn ra, vì nó được che giấu rất sâu. Ít ra là Lục Thiếu Hoa không có biện pháp để phát hiện, vệ tinh Thiên Nhãn số 1 cũng không phải là vạn năng.

Tuy nhiên, dù Lục Thiếu Hoa mơ hồ có cảm giác sau lưng chuyện này có gió tanh mưa máu, nhưng điều đó cũng không quan trọng, quan trọng là việc quân đội Trung Quốc tiến vào Nhật Bản, cho thấy lãnh đạo cao nhất đã ra quyết định và còn là một quyết định rất chính xác.

Phái quân đội tiến vào Đài Loan để thu phục Đài Loan, lại phái quân đội vào Nhật Bản, muốn biến Nhật Bản thành một thành phố hay một tỉnh của Trung Quốc, bất kể là gì thì cũng tốt, Nhật Bản không thể tránh được việc trở thành một phần của lãnh thổ Trung Quốc.

Về phần Nhật Bản có bao nhiêu người bị giết, không phải là điều Lục Thiếu Hoa cần quan tâm, hay muốn quan tâm. Sau một lúc hưng phấn ngắn ngủi khi nghe tin quân đội Trung Quốc tiến vào Nhật Bản, Lục Thiếu Hoa lại quan tâm đến một việc khác.

Nơi ở của Thiên Hoàng Nhật Bản! Các thành viên của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm còn chưa tấn công vào nơi đó. Trước đó Lý Chí Kiệt có nói với Lục Thiếu Hoa rằng sau khi xử lý tất cả các mục tiêu, mới tập trung tất cả thành viên ám sát ở Tokyo lại, bao vây toàn diện, sau đó giết hết!

Nhưng cũng đừng xem thường Thiên Hoàng Nhật Bản, họ có quyền lực tối cao, chỉ sau thất bại trong Chiến tranh thế giới thứ hai, quyền lực của Thiên Hoàng mới bị cắt giảm nhưng ảnh hưởng thì vẫn còn mạnh mẽ.

Lần này Nhật Bản hết sức rối ren, nếu Thiên Hoàng Nhật Bản đứng ra, sẽ có thể thu phục được lòng của tất cả dân Nhật Bản. Sự tồn tại của một người như thế là rất đáng sợ, cũng là một chướng ngại vật to lớn. Nếu để cho Thiên Hoàng Nhật Bản đứng ra gánh vác trách nhiệm, kết quả sẽ như thế nào?

Một lần nữa, Thiên Hoàng Nhật Bản sẽ có được quyền lực cao nhất, tuyệt đối sẽ không chấp nhận sự thống trị của Trung Quốc. Lúc đó sẽ rất rắc rối, thậm chí họ còn có khả năng tiến hành phản kích lại Trung Quốc. Cho nên, dù thế nào, cũng phải giết sạch tất cả hoàng tộc Nhật Bản, nhổ cỏ nhổ tận gốc!

Ừ, đó là nói về công. Còn nói về tư, việc Trung Quốc bị xâm lược hoàn toàn là do dã tâm của của hoàng gia Nhật Bản. Nói cách khác, bi kịch của Trung Quốc trong thế chiến thứ hai là do hoàng tộc Nhật Bản khơi lên. Bọn họ mới là kẻ thù thật sự của Trung Quốc.

Người như vậy, Lục Thiếu Hoa có thể buông tha sao? Đương nhiên là không! Ngoài ra, còn có một nơi Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không bỏ qua, đó là đền Yasukuni (1), tất cả bài vị của tội phạm chiến tranh thế giới thứ hai đều được đặt ở đó. Bọn chó săn ngu xuẩn đều thường xuyên thăm viếng đền này. Một nơi như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không bỏ qua. Lục Thiếu Hoa sẽ không buông tha và sẽ dùng phương pháp trừng trị trực tiếp nhất: dùng tên lửa đạn đạo cho nổ tung nơi này!

Đó là quyết định của Lục Thiếu Hoa, xử lý hoàng tộc Nhật Bản, dọn sạch tất cả chướng ngại, Lý Chí Kiệt mới có thể phóng tên lửa đạn đạo vào đền Yasukuni, một quả tên lửa xuyên lục địa là đủ san bằng nơi này.

Bỏ ra hàng trăm triệu đô la cho hàng chục tên lửa xuyên lục địa cũng chẳng khác gì một quả, nói thật, dùng tên lửa xuyên lục địa để xử lý đền Yasukuni là đề cao nó rồi.

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa cảm thấy như vậy mới đủ kích thích, tốn chút tiền để được nhìn một trận lửa cháy bốn bề, thật là hoành tráng, rất đáng giá!

Mà trên thực tế, Lý Chí Kiệt cũng làm như vậy, chỉ trong nửa giờ, dùng tên lửa oanh tạc vào hoàng cung Nhật Bản, rồi phá vỡ đội quân phòng ngự, cuối cùng là xông vào, triển khai một màn giết chóc đầy máu tanh!

Chiến đấu gần nửa tiếng đồng hồ, tất cả thành viên của hoàng gia Nhật Bản, kể cả người hầu đều bị xử lý xong. Toàn bộ hoàng cung là cảnh đổ nát hoang tàn, thật là thê thảm.

Lúc này, Lục Thiếu Hoa khởi động thiết bị hồng ngoại của vệ tinh Thiên Nhãn số 1, quan sát toàn cảnh thật rõ ràng, cảnh này thật sự kích thích thần kinh của Lục Thiếu Hoa.

Tuy rằng lúc này đã là hơn năm giờ rưỡi sáng, nhưng Lục Thiếu Hoa không hề buồn ngủ. Ngược lại, cả tinh thần và thân thể đều tràn đầy hưng phấn, cho dù thức suốt đêm vẫn rất phấn chấn:

- Thù lớn đã trả xong!

Hắn lẩm bẩm một câu.

Đúng vậy, thù lớn đã được báo. Khi Nhật Bản xâm lược Trung Quốc, người dân Trung Quốc đã bị giết hại, khổ sở vô cùng. Giớ phút này họ đã được báo thù, ứng với câu “ác giả ác báo!

Mục tiêu kế tiếp: đền Yasukuni! Chỉ kém một giây, khi hoàng cung Nhật Bản bị tàn phá, thì ở căn cứ Hổ Gầm bên châu Phi xa xôi, một cửa ngầm tối om được mở ra, rồi một vật màu trắng, phía sau đuôi như mang theo một vật màu vàng lớn bay ra.

Màu trắng là màu thân tên lửa, còn màu vàng là ngọn lửa, là lửa do đốt cháy nhiên liệu đẩy của tên lửa. Chỉ thấy tên lửa bay thẳng lên khoảng không, tốc độ cực nhanh, mắt thường rất khó nhìn kỹ, chỉ có thể dùng thiết bị đặc biệt mới quan sát được.

Tên lửa bay đến Nhật Bản, mục tiêu là đền Yasukuni. Gần như lúc hoàng gia Nhật Bản bị tiêu diệt thì tên lửa cũng đến mục tiêu. “Ầm” một tiếng, bốn phía đền Yasukuni đều bùng lên ngọn lửa, một trận đất rung núi chuyển, tất cả công trình xây dựng đều bị phá huỷ. Nhìn từ xa chỉ thấy một khu đất bằng phẳng, mà nếu đến gần, nơi từng là đền Yasukuni chỉ còn là một hố sâu to lớn.

Nếu không có vụ nổ, người ta còn tưởng rằng đây là một hố tự nhiên, bởi vì ở đời sau, có rất nhiều nơi xuất hiện loại hố tự nhiên này, tròn và rất lớn (2)

Nhưng, hố này thì khác, nó do tên lửa xuyên lục địa phóng từ căn cứ Hổ Gầm gây ra.Đền Yasukuni xong đời!

Đúng, đã xong đời! Chỉ còn lại một mảnh đất bằng phẳng, những bài vị của tội phạm chiến tranh thế giới thứ hai đặt trong đền biến thành tro bụi, không còn chút dấu tích nào, đã bị vùi chôn xuống tận đáy sâu.

Mà Lục Thiếu Hoa thì sao? Sau khi đền Yasukuni bị oanh tạc, hắn lại làm một việc làm người ta điên cuồng.

(1) Đền Yasukuni (Yasukuni Shrine), đựơc xây đựng tại ngọn đồi Kudan (Tokyo - Nhật Bản) năm 1869, là nơi thờ phụng những người lính tử trận vì đã chiến đấu cho Thiên hoàng.

Đến tháng 10 năm 2004, đã có 2.466.532 người lính Nhật Bản và thuộc địa của Nhật Bản (chủ yếu là Hàn Quốc và Đài Loan) được ghi tên trong đền Yasukuni.

Hiện nay, đền Yasukuni trở thành một địa điểm gây tranh cãi không chỉ trong xã hội Nhật Bản và cả ở một số quốc gia đã từng bị Nhật Bản xâm lược vì trong 2.466.532 người lính trên có cả những người tham gia lực lượng phát xít Nhật và những tội phạm chiến tranh trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Trong số đó có cả 14 tội phạm chiến tranh hạng A (Class A war criminals) như Tojo Hideki, Đại tướng và Thủ tướng Nhật tại Thế Chiến ii.

(2) Ý tác giả muốn nói đến những “hố tử thần” xuất hiện gần đây ở nhiều nơi trên thế giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.