Chuyên gia gì chứ, hạng gạt người mà thôi, kiếp trước, trên internet có người gọi là quạ kêu.
Cho dù là cơn lốc tài chính có thật sự bùng phát, lãnh đạo quốc gia cũng không cho phép bọn này nhiễu loạn yên ổn xã hội, về phần hỗn loạn khi cơn lốc tài chính bùng nổ, là chuyện về sau, bây giờ còn chưa bùng nổ, nên không chấp nhận có kẻ đứng ra nói bậy.
Kết quả là, đại lục triển khai bác bỏ tin vịt, rất nhiều đài truyền hình bị xử phạt, chuyên quạ kêu bị quy tội tội danh, thậm chí bị gọi là kẻ lừa đảo, làm rõ thân phận của bọn họ, thu thập căn cứ định tội.
Đương nhiên, họ là chuyên gia tài chính, chẳng qua khi đối mặt với cơ quan nhà nước, thân phận của bọn họ bị tước mất, thay vào là tội danh kẻ lừa đảo.
Cơ quan nhà nước lợi hại ở chỗ đó, tuy nhiên không liên quan tới Lục Thiếu Hoa, một cái tết âm lịch nữa gần đến, vì chuyện năm trước, khiến Lục gia không có cái tết vui vẻ, năm nay Lục Thiếu Hoa quyết định về sớm hơn, đoàn tụ với gia đình lâu hơn.
Ngày 7 tháng 1 năm 2008, Lục Thiếu Hoa bước lên chuyên cơ, chuẩn bị về nhà, về sớm hơn dự tính một tháng.
Kỳ thật Lục Thiếu Hoa cũng không muốn về sớm như vậy, nhưng, do bên Hồng Kông này đã không còn chuyện gì, Lục Thiếu Hoa nên trở về nhà, dù sao một tháng nữa là tết, sau tết Lục Thiếu Hoa bắt đầu bận, một khi bận thì có khả năng là cả năm, hiện tại về nhà trước một tháng, nghỉ ngơi.
Về phần Lục Thiếu Hoa bận gì, không biết trước được, nhưng Lục Thiếu Hoa trong lòng lại rất rõ, hắn bận không phải do cơn lốc tài chính tiến đến, đương nhiên, khi nó tiến đến cũng chiếm một tỉ trọng nhất định, nhưng, giờ phút này Lục Thiếu Hoa không phải vì nó, mà là vì chuyện của hắn.
Lục Thiếu Hoa không tiết lộ gì, hiện tại về nhà trong nhà cũng không phải chỉ có hắn, còn có Tăng Vũ Linh, bồng theo Lục Khiếu cùng Anten Chiyoda bồng Lục Vũ đình, Tần Tịch Thần và Hoắc Tiểu Nguyệt còn ở lại Hongkong, một người trấn thủ Tập đoàn Phượng Hoàng, một người đi làm.
Lục Khiếu hiện tại đã lớn, Tăng Vũ Linh tính giao con cho cho Trần Lệ, nhưng do chuyện xảy ra năm trước, khiến Tăng Vũ Linh không thể không từ bỏ ý định đi làm, chuyên tâm ở nhà chăm con nhỏ.
Lục Thiếu Hoa cảm thấy có lỗi với Tăng Vũ Linh, dù sao Tăng Vũ Linh cũng thích đi làm, tuy nhiên do chuyện năm trước, làm thay đổi cả kế hoạch đã định.
Tăng Vũ Linh không phải không từng oán giận, nhưng cô không ở trước mặt Lục Thiếu Hoa oán giận, dù sao với cô, Lục Khiếu an toàn mới là điều quan trọng, về phần sự nghiệp, nếu đem ra so sánh, thật đúng là không là gì cả.
- Tiểu Hoa, năm nay vì sao sớm như vậy đã muốn về nhà?
Tăng Vũ Linh thản nhiên hỏi một câu.
Hiện tại Tăng Vũ Linh đã khác trước, không phải cô bé luôn ở phía sau Lục Thiếu Hoa gọi anh Tiểu Hoa, cô hiện tại là Lục phu nhân, được Lục Thiếu Hoa cưới hỏi đàng hoàng, tuổi cũng gần 30, tất nhiên không thể gọi quá thân mật.
- Bận rộn cả một năm, có chút mệt mỏi, hơn nữa năm trước khiến ba mẹ không vui, năm nay đơn giản chỉ muốn về sớm một chút, dù sao bên kia Hongkong cũng không có chuyện gì làm.
Lục Thiếu Hoa nói.
Lục Thiếu Hoa sớm biết Tăng Vũ Linh nghi ngờ, ngay khi Lục Thiếu Hoa gọi điện thoại nói cho Tăng Vũ Linh là phải về nhà, Tăng Vũ Linh còn chưa tin, nghĩ rằng Lục Thiếu Hoa lừa cô, Lục Thiếu Hoa thuyết phục mãi mới khiến Tăng Vũ Linh tin tưởng, mới chạy về Hongkong, gặp Lục Thiếu Hoa, sau đó lên đường về quê nhà.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa còn biết Tăng Vũ Linh không những nghi ngờ, người khác cũng nghi ngờ, tỷ như nói Tần Tịch Thần, Hoắc Tiểu Nguyệt, cả Anten, còn có vài nguyên lão của Tập đoàn Phượng Hoàng, bọn họ đều không tin Lục Thiếu Hoa sớm thế đã về nhà.
Lục Thiếu Hoa không giải thích, nếu hiện tại Tăng Vũ Linh không hỏi, Lục Thiếu Hoa cũng lười giải thích.
- Dạ!
Tăng Vũ Linh lên tiếng, không nói gì thêm, chơi đùa với Lục Khiếu, vẻ mặt rất vui.
Nhìn vẻ mặt Tăng Vũ Linh, Lục Thiếu Hoa có chút hoảng hốt, trong nháy mắt, nhiều năm trôi qua, Tăng Vũ Linh đã làm mẹ, đã không còn là cô bé hay khóc.
Bản thân Lục Thiếu Hoa, hắn cũng không phải như cái thuở vừa mới tái sinh, hắn hiện tại tài sản đã hơn mười ngàn tỷ đô la Mỹ, ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng, cha của bốn đứa nhỏ.
Thời gian trôi qua, vượt qua sự tưởng tượng của Lục Thiếu Hoa, mười hai năm qua, Lục Thiếu Hoa đã trải qua rất nhiều chuyện, hai lần nguy hiểm, sinh tử cận kề, thiếu chút nữa đi chầu Diêm Vương.
Về phần Tập đoàn Phượng Hoàng, gặp nguy cơ mấy lần, đều được Lục Thiếu Hoa hóa giải, duy nhất có một lần, đụng phải kẻ thù có thực lực quá mạnh, hùng mạnh đến nỗi Lục Thiếu Hoa không thể không dùng đến lực lượng của căn cứ Hổ Gầm đi ngăn cản đối phương.
Ở phương diện khác, Lục Thiếu Hoa kết giao với phần đông bằng hữu Hongkong, hai nhân vật số một đều đã gặp mặt, kéo theo Ông Văn Đức, trước kia chỉ kinh doanh một khách sạn nhỏ, còn giúp Lý Trạch Giai thoát cảnh nguy.
Mỗi một việc, mỗi một bước lịch trình, đều hiện ra trong đầu Lục Thiếu Hoa, như từng thước phim hiện ra trước mắt.
Có chua xót, có cảm động, có thống khổ, có nuối tiếc!
Chua ngọt đắng cay, nhân sinh có cả, Lục Thiếu Hoa có thể nói qua hơn hai mươi năm đều cảm nhận được cả, nếu là người bình thường, đủ để khiến chết mà không tiếc, nhưng Lục Thiếu Hoa thì khác, hắn năm nay mới ba mươi lăm, hắn không muốn đi chầu Diêm vương sớm.
Hồi tưởng một chút, hơn hai mươi năm trôi qua, ông nội bà nội đã già, nếu không có y thuật tiên tiến mà Lục Thiếu Hoa đem tới chống đỡ, họ sớm đã đi, hiện tại không có vấn đề, hai người tuy rằng tuổi cao, nhưng sức khỏe vẫn tráng kiện.
Về phần anh chị, đã không phải sống như kiếp trước, mà trở thành nhất phương bá chủ, chị là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, anh trai là Tổng giám đốc điều hành của công ty phần mềm tập đoàn Phượng Hoàng.
Toàn bộ có lợi cho Lục Thiếu Hoa, có thể nói, Lục Thiếu Hoa tái sinh thay đổi số phận người nhà, về kinh tế hay là xã hội, Lục Thiếu Hoa đều cải biến, làm cho bọn họ trở thành kẻ bề trên, không còn là tầng lớp thấp nhất trong xã hội.
Thay đổi mệnh trời.
Đây là cái Lục Thiếu Hoa làm khi tái sinh.
Lục Thiếu Hoa nếu đã tái sinh, nếu không thay đổi mệnh trời, dường như thấy rất có lỗi với thân phận ' người tái sinh ' này!
Chẳng lẽ không đúng sao?
Lục Thiếu Hoa đang hồi tưởng, không có ai quấy rầy hắn, bao gồm cả Tăng Vũ Linh đang ngồi bên cạnh, cũng không quấy rầy hắn, mà lo cho Lục Khiếu, cho con bú sữa, ôm con ngủ.
Khi Lục Thiếu Hoa về với thực tại, phi cơ đã ở trên không, chuẩn bị hạ cánh, vào lúc này, Lục Thiếu Hoa đánh thức Tăng Vũ Linh, bảo cô buộc dây an toàn, tránh sự cố.
Chuyên cơ thuận lợi đáp xuống khuôn viên biệt thự, tiếng của Trần Lệ và Lục Gia Diệu vọng đến, khi phi cơ ngừng hẳn, Lục Gia Diệu dẫn đầu đoàn người vội vàng đi tới, đón Lục Thiếu Hoa cùng mọi người.
Nghênh đón biến thành lạnh nhạt, đương nhiên, vắng vẻ chỉ có Lục Thiếu Hoa một mình cảm nhận, khi Lục Vũ xuống phi cơ, kêu một câu ông nội và bà nội, Lục Gia Diệu ôm Lục Vũ Đình, không buông tay.
Về phần Trần Lệ, tất nhiên là yêu thương con dâu và cháu nội, Lục Thiếu Hoa thằng con trai này bị ông không nhìn nhận.
Lục Thiếu Hoa ở trong lòng thấy không công bằng, nhưng hắn cũng không có biện pháp, cho dù phản bác, cũng sẽ không được coi trọng, chi bằng đem giấu ở trong lòng, buồn bực đi vào biệt thự.
Tiến vào biệt thự, không ai để ý Lục Thiếu Hoa, thật vất vả đợi Lục Gia Diệu phục hồi tinh thần lại, hỏi Lục Thiếu Hoa một câu, sao về sớm như vậy, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa thấy mình được coi trọng.
Nhưng, rất nhanh, khi Lục Thiếu Hoa trả lời, Lục Diệu chỉ 'ừ' một tiếng, sau đó lại làm như không thấy, khiến cho Lục Thiếu Hoa dở khóc dở cười.
Không ngừng cằn nhằn việc nhà, nói đã đời, Lục Thiếu Hoa như biến thành người vô hình, rơi vào đường cùng, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể rời khỏi đại sảnh, đi lên lầu hai, tìm nơi thanh tịnh, lên mạng, xem tin tức, giải trí.
Ở lầu hai, Tăng Vũ Linh mới đi lên, nhưng cô không lên tiếng, mà thật cẩn thận đến phía sau Lục Thiếu Hoa, tính nhìn xem Lục Thiếu Hoa đang chơi gì, không ngờ Lục Thiếu Hoa đang chơi trò chơi điện tử.
Ông chủ chơi game, không kém bất kỳ game thủ nào, từ lúc Lục Thiếu Hoa có tài khoản liền gọi điện thoại cho nhân viên, yêu cầu trang bị thiết bị cho mình.
Rất hiển nhiên, những loại thế này khiến Lục Thiếu Hoa gần như là tồn tại vô địch, khi Tăng Vũ Linh đi lên, Lục Thiếu Hoa đang đánh một ông chủ, bởi vì quá mức chuyên tâm, khiến Lục Thiếu Hoa không hay biết, mãi cho đến khi đánh thắng, trên mặt đất một đống đổ nát, Lục Thiếu Hoa đang định nhặt lên, thì Tăng Vũ Linh lên tiếng.
Có thể ăn cơm rồi!
Lời Tăng Vũ Linh nói, rơi vào đường cùng, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể nhìn, tắt máy tính, xuống lầu đi ăn cơm trưa.