Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 198: Chương 198: Ký hiệu S




Tần Sương không đi, bị bắt lưu lại trong nhà chiếu cố con trai con gái nghịch ngợm của Lộ Lê, mỗi ngày đều mang vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

Lộ Lê thấy có người chiếu cố con cái mình, mỗi ngày dành thời gian đến phòng làm việc Milo, trong khoảng thời gian này y vẫn không từ bỏ nghiên cứu chế tạo cơ giáp cho người Doraki điều khiển, chỉ là tiến triển không lớn.

Gien người Doraki so với người Sulfur kém, cho dù rèn luyện thế chất thế nào đi chăng nữa, đều không thể mạnh mẽ như người Sulfur. Mà cơ giáp là nhằm vào thể chất của người Sulfur mà chế tạo riêng, trong khoang điều khiển sinh ra sức chịu nén quá lớn, chỉ có thể chất người Sulfur mới có thể chịu đựng được, nếu không sức chịu nén kia sẽ đè ép người Doraki, khiến thất khiếu đổ máu, cuối cùng nổ tan xác mà chết.

Lộ Lê đã xem lịch sử chế tạo cơ giáp, phát hiện thủy tổ chế tạo cơ giáp cũng không phải người Sulfur, mà là người Doraki. Chỉ là khi y lên Tinh Võng hoặc Vũ Trụ Võng tìm tư liệu về phương diện này, phát hiện tìm không thấy cái gì hết, cho nên y luôn cảm thấy kỳ quái, liền nói cho lão sư phát hiện này.

“Cậu suy đoán không sai, lúc ban đầu người chế tạo ra bộ cơ giáp đầu tiên là một người Doraki.” Milo đại sư không ngờ nhanh như vậy y đã nghĩ đến điểm này.

So với chiến hạm ba ngàn năm lịch sử, cơ giáp thật ra chỉ có 1500 năm lịch sử.

1500 năm trước, người Doraki đang đứng ở giai đoạn bắt đầu kết thúc thời đại hắc ám, tuy rằng càng ngày càng nhiều người Sulfur ý thức được bọn họ không thể tiếp tục coi người Doraki trở thành nô ɭệ hoặc công cụ sinh ɖu͙ƈ, nhưng địa vị người Doraki vẫn rất thấp.

Ở rất nhiều nơi ít người biết, vẫn tồn tại sự ngược đãi với người Doraki, người Sulfur không coi họ như con người. Thuỷ tổ cơ giáp nhận ra điều này, quyết định thông qua sức mạnh để thay đổi địa vị người Doraki trong vũ trụ, vì thế ông ta đã nghiên cứu chế tạo ra cơ giáp.

“Lão sư, dựa theo ý ngài, ban đầu cơ giáp thật ra thích hợp cho người Doraki điều khiển, vậy vì sao hiện tại biến thành chỉ có người Sulfur mới có thể điều khiển?” Lộ Lê cho rằng, đây hiển nhiên không phải đoạn lịch sử tốt đẹp gì, nếu không vì sao bây giờ không thể tra được tư liệu trêи phương diện này.

“Người Doraki xác thật đã từng quật khởi dựa vào cơ giáp.”

“Đã từng? ”

“Đúng vậy, chỉ là đã từng, chỉ có ngắn ngủn một trăm năm, so với 1500 năm lịch sử mà nói, có phải rất ngắn hay không?” ngữ khí của Milo đại sư trầm trọng, “Trong một trăm năm, người Doraki dựa vào cơ giáp chống lại người Sulfur, nhưng mà chung quy vẫn không so được với người Sulfur trời sinh sức mạnh cường đại, bởi vì trong những người Sulfur tiến hóa ra người biến chủng.”

Người biến chủng xuất hiện là đả kϊƈɦ lớn đối với người Doraki, từ tình trạng có thể chống lại người Sulfur, tiến đến tình trạng sức mạnh dần dần suy yếu.

Sau khi phấn khởi vì người Doraki bị áp chế, người Sulfur phát hiện cơ giáp cũng có thể dành cho người Sulfur sử dụng, vì thế tiến hành cải tạo cơ giáp, biến thành loại chỉ thích hợp cho người Sulfur, lại không thích hợp với người Doraki.

Sau đó, người Sulfur cũng tiêu hủy hết số liệu và tư liệu về cơ giáp ban đầu, từ đây cơ giáp thích hợp cho người Doraki điều khiển liền biến mất trong dòng sông lịch sử, không còn người nào biết lịch sử huy hoàng đã từng thuộc về người Doraki.

Tuy nhiên địa vị người Doraki cũng bởi vì cơ giáp mà thay đổi, người Sulfur phát hiện người Doraki rất thích hợp chế tạo cơ giáp, khi trong vũ trụ xuất hiện kẻ địch mới của loài người là Trùng thú, mới phát triển đến 1500 năm như hiện giờ, cục diện chung sống hoà bình.

“1500 năm trước, cơ giáp chế tạo như thế nào để thích hợp cho người Doraki điều khiển, thật sự tất cả tư liệu đều bị tiêu hủy sao?” Lộ Lê cảm thấy vô cùng đáng tiếc.

“Đúng, cũng chưa chắc đã đúng.” Milo đại sư cho một đáp án ba phải cái nào cũng được.

Lộ Lê dò hỏi, “Cái gì gọi là đúng, cái gì gọi là chưa chắc?”

“Hai ngàn năm trước, những tư liệu cơ giáp đó bị tiêu hủy, nhưng tư liệu còn có thể tồn tại trong đầu con người, mà thuỷ tổ chế tạo cơ giáp sau khi bại dưới tay người Sulfur liền biến mất, không còn ai gặp ông ta nữa, có lẽ ông ấy đã chết, có lẽ không chết, tuy nhiên lão sư tin tưởng, nếu ông ấy còn sống, chắc chắn sẽ mang những ký ức đó truyền cho đời sau của mình.”

“Hai ngàn năm qua đi, nếu ông ấy thật sự còn sống, lâu như vậy mà không có bất luận tin tức gì sao?” Lộ Lê cảm thấy khả năng vô cùng thấp.

Gương mặt nghiêm túc của Milo đại sư đột nhiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt, “Vậy cũng chưa chắc, không phải tất cả mọi người đều hy vọng có chiến tranh, vị thuỷ tổ sáng tạo ra cơ giáp kia ước nguyện ban đầu chỉ là vì thay đổi địa vị người Doraki.”

“Tôi đã hiểu, sau trận chiến kia, địa vị người Doraki vì cơ giáp mà càng ngày càng tốt, ước nguyện ban đầu của vị thủy tổ kia đã đạt được, cho nên cho dù trong đầu ông ấy còn giữ những tư liệu đó, ông ấy cũng không để hậu thế của mình lấy ra.”

Dùng vũ lực để nâng người Doraki lên là một đường ra không tốt đẹp gì, vị thuỷ tổ kia lúc ban đầu nói vậy cũng không nghĩ phải đi con đường này.

Đại khái ông ấy cũng không nghĩ tới, một ý nghĩ lúc trước như vậy, cuối cùng người Doraki vẫn nhờ họa được phúc.

Bọn họ không điều khiển được cơ giáp, nhưng bọn họ có thể chế tạo cơ giáp, người Sulfur cần bọn họ, cho nên hai bên đạt được tình trạng chung sống hoà bình.

Không ngờ bên trong một bộ cơ giáp còn có nhiều khúc mắc như vậy, nếu không phải mình ngẫu nhiên đọc được trong một quyển sách, Lộ Lê cũng sẽ không phát hiện ra.

“Lão sư, nếu hai ngàn năm trước thủy tổ cơ giáp có thể làm được, chứng tỏ con đường này cũng có tính khả thi, tôi không muốn từ bỏ.” Quyết tâm của Lộ Lê càng thêm kiên định.

Tuy địa vị người Doraki đã thay đổi, không còn là nô ɭệ của người Sulfur, nhưng địa vị ở trong vũ trụ vẫn là thế yếu.

“Cậu có quyết tâm này là được.” Milo đại sư rất vui vì y không từ bỏ.

“Lão sư biết vị thuỷ tổ cơ giáp kia tên gọi là gì không?”

“Tên gọi là gì ta không biết, nhưng ta biết cơ giáp ông ấy chế tạo cơ giáp có một ký hiệu đặc biệt.” Milo đại sư chiếu một tấm hình từ máy truyền tin ra, “Đây là khi ta còn trẻ tuổi đi theo đạo sư đến một viên tinh cầu vứt đi, ngẫu nhiên phát hiện một bộ cơ giáp đã hư hao.”

Lộ Lê nhìn chằm chằm hình ảnh lão sư phóng đại, cơ giáp bên trái bức ảnh loang lổ rỉ sét dày đặc, tất cả đều là dấu vết năm tháng lưu lại, dường như không nhìn ra bộ dáng ban đầu, bên phải còn lại là lão sư thông qua máy móc tái tạo, cuối cùng tái tạo được 98% bộ dáng cơ giáp.

Bộ cơ giáp này không cao lớn dũng mãnh như cơ giáp hiện tại, tương đối xinh xắn, chỉ cao hai mét, màu xanh của nước, an an tĩnh tĩnh đứng ở nơi đó, khiến người ta không cảm nhận được sát khí.

Ký hiệu đặc biệt theo lời Milo đại sư nằm ở lòng bàn tay phải cơ giáp, nơi đó có một ký hiệu hình chữ S.

“Khi phát hiện bộ cơ giáp này, lúc ấy không ai biết ký hiệu S đại biểu cho cái gì, đạo sư của ta cũng không biết, nhưng ta tin nó không phải một ký hiệu bình thường, cho nên ta vẫn luôn tra cứu hàm nghĩa của nó, tra mười mấy năm mới biết được đoạn lịch sử này.”

“S?” Lộ Lê cảm thấy cái S này hình như đã thấy ở nơi nào đó.

Milo đại sư không phát hiện chỗ kỳ quái của y, lại nói với y một việc khác, “Gần đây cậu có thời gian hay không?”

Không thấy y trả lời, Milo đại sư quay đầu lại mới phát hiện đệ tử đang đứng tại chỗ phát ngốc, “Lộ Lê?”

“Gì vậy ạ?” Lộ Lê hoàn hồn.

“Nhậm sư huynh của cậu muốn đến

tinh cầu khác tham gia hội nghị giao lưu rất quan trọng, không thể dạy học cho học sinh khoa chế tạo cơ giáp, cứ như vậy nhân lực không đủ, thời gian ngắn lại không tìm được người, cho nên muốn bảo cậu giúp cậu ta.”

“Tôi có thể hỗ trợ cái gì?” Lộ Lê nhất thời không phản ứng lại.

“Cậu ta muốn mời cậu đến khoa chế tạo cơ giáp dạy học, tài liệu dạy đều đã chuẩn bị xong, cậu chỉ cần giảng giải theo tài liệu cậu ta chuẩn bị cho học sinh là được, đại khái khoảng hai tháng là được.”

“Đây là để tôi đi làm trợ giảng, học viện thánh Florence bên kia có thể đồng ý sao?” Lộ Lê không ngờ là chuyện này, cảm giác là lạ, y chưa từng làm giáo viên.

“Học viện bên kia không cần lo lắng, ta là viện trưởng khoa chế tạo cơ giáp, cho cậu một chức trợ giảng trêи danh nghĩa không vấn đề gì, học viện sẽ không can thiệp việc nhỏ này.”

Bây giờ Lộ Lê mới nhớ, lão sư còn có thân phận này, vẫn có quyền lực làm chủ vấn đề nhỏ này, “Vậy để tôi giúp Nhậm sư huynh”

Milo đại sư gật đầu, “Ta bảo trợ lý cậu ta đưa tư liệu cho cậu.”

Gián đoạn này, khiến Lộ Lê quên mất việc vừa mới suy nghĩ.

Chỉ chốc lát, Tiểu Chu mang tư liệu lại đây, mấy chục tờ nhiều như vậy.

Bởi vì lo lắng lần đầu tiên y không hiểu giảng bài như thế nào, cho nên Nhậm Sinh bảo Tiểu Chu sửa sang lại rất nhiều, nội dung kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm hắn đã giảng đến nơi nào, khóa học hai ngày sau phải nói nội dung gì.

Lộ Lê nhìn tư liệu, Nhậm sư huynh dạy cho học sinh năm thứ ba.

Học viện thánh Florence năm thứ nhất là dạy lý thuyết và chế tạo linh kiện, năm thứ hai là dạy linh kiện cao cấp hơn, năm thứ ba mới bắt đầu động thủ chế tạo cơ giáp. Nhậm sư huynh dạy cho học sinh về cơ giáp sơ cấp, trong khoảng thời gian này hắn chuẩn bị giảng giải về cơ giáp cấp E, bởi vì còn chưa bắt đầu giảng, cho nên tư liệu là từ lúc bắt đầu.

Lộ Lê nhớ hết nội dung, sau đó thu hồi tư liệu lại.

Rời khỏi học viện thánh Florence, y đến căn cứ, lấy vài thứ trong căn cứ mới về nhà.

Vừa vào đại sảnh đã nhìn thấy Tần Sương bị ba đứa cháu, à không, là hai đứa cháu quấn lấy, nhìn thấy y về, Tần Sương rớt hai dòng nước mắt dài như mì sợi.

“Chị dâu, cuối cùng anh đã trở lại, em chịu không nổi, mau ôm bọn nó đi.”

Lộ Lê gỡ con gái từ trêи lưng Tần Sương xuống, tay nhỏ của con bé còn túm lấy tóc của hắn không muốn buông ra, bị y gỡ ra, trực tiếp cảnh cáo nhìn con trai lớn một cái, “Soái Soái, xuống dưới.”

Soái Soái lập tức theo đầu gối chú ba trượt xuống, ngoan ngoãn đứng ở một bên.

“Em gái nghịch ngợm, con không ngăn cản em, cũng theo em nghịch ngợm, không thể học theo em trai con sao?” Lộ Lê để nó đứng bên người em gái, bắt đầu giáo ɖu͙ƈ.

Soái Soái nhìn em trai, bĩu môi, “Em trai chơi không vui, chẳng chịu nói lời nào.”

“Đó là bởi vì em trai con hiểu chuyện” Lộ Lê trái lương tâm mà nói.

Tính cách đứa con trai nhỏ vốn thuộc loại tương đối hiểu chuyện, đúng không.

Soái Soái nhìn bản mặt lạnh của em trai, “Em không chịu cười.”

Giống phụ thân nó như vậy, có thể cười sao.

Lộ Lê hơi co rút khóe miệng.

Tần Sương nghẹn cười mà nói: “Soái Soái, tưởng tượng hình ảnh phụ thân cháu cười xem, giống như cháu hy vọng em trai cười vậy.”

Soái Soái lập tức nghe lời tưởng tượng một chút, tức khắc tự dọa mình luôn, thiếu chút nữa trốn sau lưng cha, lắp bắp nói: “Thôi, thôi, con không cho em trai cười.”

Buổi tối, Lộ Lê dỗ ba đứa ngủ xong mới trở về phòng tra tìm tư liệu, lần đầu tiên y làm giác viên, không biết phải dạy học sinh như thế nào, vẫn phải chuẩn bị thỏa đáng, miễn cho đến lúc đó mất mặt.

Lộ Lê tiến vào Tinh Võng, chỉ chốc lát thu được tin nhắn Bước Chậm Trong Mưa gửi tới, tiếng tin nhắn vang không ngừng, có hơn mấy chục.

Y đại khái nhìn qua, nhiệm vụ tốt nghiệp của Bước Chậm Trong Mưa đã kết thúc, hắn thuận lợi thông qua kiểm tra, hơn nữa lấy được thành tích không tệ.

Sau khi kiểm tra kết thúc, hắn lập tức đi lên chia sẻ tin tức tốt này với y, tuy nhiên y ít khi online, cho nên không rõ ràng lắm.

Phát hiện hắn đang trực tuyến, Lộ Lê tìm qua.

“Ly Lục ca, rốt cuộc anh đã lên rồi, tôi chờ đã lâu.” Bước Chậm Trong Mưa vừa thấy y đến thì vô cùng hưng phấn chạy tới.

“Chúc mừng cậu đã thông qua bài kiểm tra tốt nghiệp.” Lộ Lê cười tủm tỉm chúc mừng hắn.

Bước Chậm Trong Mưa còn chưa rút hết cảm xúc mãnh liệt, nghe lời này lập tức nói: “Tôi có thể thuận lợi thông qua, ít nhiều đều nhờ vào cơ giáp Ly Lục ca đưa, kiểm tra lần này, vì khó khăn quá cao, học sinh tham gia hơn một ngàn, cuối cùng thông qua kiếm tra còn không đến một phần ba.”

“Xem ra thật sự rất khó, tuy nhiên có thể thông qua là chuyện tốt”

“Bởi vì ở bài kiểm tra tôi đã biểu hiện xuất sắc, tôi được quân đội tốt nhất đế quốc nhìn trúng, chỉ cần rời khỏi học viện, là có thể trực tiếp gia nhập nhánh quân đội kia.” Bước Chậm Trong Mưa rất hưng phấn, bởi vì việc này, hắn vẫn kϊƈɦ động đến không ngủ được.

Lộ Lê lại lần nữa chúc mừng hắn, bởi vì hắn còn có chút việc, cho nên hai người chưa nói bao lâu, hắn đã đi làm việc của mình.

Bước Chậm Trong Mưa đến cuối cùng cũng không nói ra sự kiện kia, cơ giáp hắn điều khiển cũng bị người khác nhìn trúng, đối phương cố ý muốn cùng hắn hợp tác, muốn hắn làm người trung gian liên hệ, hắn biết Ly Lục ca đưa hắn chiếc cơ giáp kia là nhờ giao tình trước kia của bọn họ, y cũng không phải người cùng quốc gia, chắc chắn sẽ không muốn hợp tác cùng những người đó.

Mấy ngày nay hắn vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, cuối cùng vẫn không nói ra, dù sao bọn họ cũng không biết Ly Lục ca là ai, đến lúc đó nói cho bọn họ là Ly Lục ca cự tuyệt là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.