Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 296: Chương 296: Máy liên lạc




Ví trí ba người không tồi, một người trêи cao, hai người dưới thấp.

Hai người dưới thấp chú ý phía trước, trêи cao thường thường quan sát trái phải, để tránh có người bắn lén sau lưng.

Lộ Lê nhìn đến người trêи cao trước, cho dù không cần tinh thần lực cũng có thể suy tính ra vị trí hai người khác, vì thế tập trung tìm góc chết của người ở trêи cao.

Nếu là ở trêи đất bằng, chiêu này sẽ không dùng được, nhưng ai bảo nơi này là chiến trường container, nơi nơi đều có vật che chắn.

Ba người hoàn toàn không phát hiện ra rằng dù đã theo dõi cẩn thận, vẫn còn có thể bị người sờ tới ngay cạnh.

Chỉ trong nháy mắt đã nhìn thấy có người đứng ở phía sau mình, người trêи vị trí cao lập tức giơ súng lên, còn chưa kịp nổ súng, máy đếm đã tróc ra, hai người còn lại vội vàng rút đi, trong đó một người đúng lúc lui về hướng của y, máy đếm liền vang lên.

Một đội sáu người, hẳn là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, kết quả năm người bị xử lý, người còn lại khóc không ra nước mắt, bằng một mình cậu ta, điểm máy đếm chỉ có hơn 100, đừng nói lấy được tiền thưởng, ngay cả top 20 còn không vào được, còn không bằng liều mạng một phen.

Người nọ quyết định, lập tức tỉnh lại, chủ động đưa điểm của mình đến trước mặt Lộ Lê, bị xử lý không chút nào ngoài ý muốn.

Tổ sáu người gặp mặt bên ngoài ôm nhau khóc rống.

Bốn người còn lại còn chưa biết đối thủ lúc trước đánh cùng bọn họ khó phân thắng bại, thậm chí áp chế bọn họ, đã bị đào thải không còn một ai, nếu bọn họ xem bảng xếp hạng đại khái sẽ biết, có vài người đã biến mất khỏi bảng, chính là đối thủ của bọn họ.

“Làm sao bây giờ, chúng ta có nên đi qua không?” Bốn người hai mặt nhìn nhau.

“Dưới tình huống này người kia còn có thể xử lý nhiều người như vậy, thôi, vẫn là giữ được điểm quan trọng hơn, điểm A Đạt bị đoạt đi rồi, hiện tại chúng ta rất nguy hiểm, đến chỗ khác đi, đừng ở cùng khu vực với người kia.” Người lớn tuổi nhất nói.

Ba người khác đều không dị nghị gì.

Lộ Lê phát hiện bọn họ đã chạy, không đuổi theo, chuyển bảy cái máy đếm đã thu hoạch qua, thoáng chốc lại vượt qua người xếp thứ hai một khoảng lớn, được gần 2000 điểm.

Lúc này cách kết thúc chỉ còn một tiếng cuối cùng.

Lộ Lê cũng không mong xa phá kỷ lục của Tần Sương, kỷ lục của Tần Sương có phần lớn là do may mắn, tổ mặt sẹo cậu ta xử lý cuối cùng cộng vào có hơn 1000 điểm, so sánh thực lực chỉnh thể, thành tích của y cao hơn so với Tần Sương một chút.

Xác định sẽ không dễ dàng bị vượt qua, Lộ Lê không vội vã tìm kiếm con mồi tiếp theo.

Tuy nhiên có người lại đang tìm y.

Người này chính là Ba Sơn, hắn nhận được mệnh lệnh của bang chủ mới tham gia trò chơi ngắm bắn, mục đích không chỉ để ngăn cản y xếp thứ nhất, còn là vì tìm cơ hội đào thải y đi, chỉ tiếc hắn ở tầng thứ ba, cách Lộ Lê hai tầng, một tiếng cuối cùng hắn mới đến đến tầng thứ hai.

Hai người không lập tức chạm mặt.

Lộ Lê một bên đi về hướng người nhiều, một bên thu hoạch điểm, nhanh chóng đột phá cánh cửa 2000 điểm, vượt qua Ba Sơn đến 1000 điểm.

Trêи đỉnh tầng tháp cao, sắc mặt Thạch Sơn Loạn đã xanh lét.

“Đá năng lượng này thật đúng là dễ kiếm.” Tần Sương cố ý nói lớn tiếng, kϊƈɦ thích Thạch Sơn Loạn.

Đôi mắt Thạch Sơn Loạn trợn to, tròng trắng mắt biến thành màu đỏ, ánh mắt âm trầm nhìn Tần Sương.

“Thạch bang vô cùng giàu có, tôi nghĩ bọn họ sẽ không để ý việc thua một ít đá năng lượng cho các cậu.” Justin phụ họa cũng làm gã tức điên.

Thua chút đá năng lượng, xung quanh nghe thấy câu này yên lặng không biết nói gì, năm ngàn vạn viên đá năng lượng cấp bốn cũng không phải chỉ có một chút.

Lộ Lê không gặp được Ba Sơn, phương hướng hai người ngược nhau, nhưng điểm y tăng rất ổn định, chỉ cần gặp được ai, cơ bản đều cống hết cho y, người bị y tìm ra rồi loại bỏ càng ngày càng nhiều. Nửa tiếng cuối cùng, y còn cố ý chạy đến tầng thứ ba, dưới sự chờ mong của Thạch Sơn Loạn, y đã hoàn mỹ tách khỏi Ba Sơn.

Trong nửa tiếng cuối cùng, Lộ Lê ở tầng thứ ba đại khai sát giới, tuy nhiên bởi vì điểm cao đã chạy, hơn nữa người trêи tầng thứ ba cũng không còn thừa nhiều lắm, cuối cùng không đột phá kỷ lục của Tần Sương, tuy nhiên y cũng hoàn toàn xứng đáng xếp thứ nhất.

Trêи đỉnh tầng tháp cao, Thạch Sơn Loạn lại lần nữa phá cửa rời đi, gã đã tức giận đến mức không nói nên lời.

Vướng chân vào cùng cái hố một lần nữa, lúc này chỉ nhìn đã thấy thảm.

Tin tức Thạch Sơn Loạn đánh cược thất bại truyền ra.

Khi thi đấu kết thúc, Tần Vũ nhìn hướng Lộ Lê đi ra ngoài rồi lập tức đi xuống.

Tần Sương cũng đi theo.

Justin đứng dậy cũng muốn cùng theo xuống, đột nhiên bị Marina gọi lại, “Ông chủ, bọn họ chỉ là người từ ngoài đến, quá thân cận với họ, có thể không tốt lắm hay không?”

Justin lạnh nhạt nhìn cô ta một cái, chưa nói gì đã đi.

Gương mặt Marina cứng đờ.

“Ông chủ quyết định cái gì, tốt nhất chúng ta đừng tùy tiện nhúng tay.” Daley thở dài trong lòng, nói nhỏ lúc đi qua bên người cô ta.

Sau khi Lộ Lê rời khỏi tòa nhà liền theo dòng người trở lại đại sảnh, người phụ trách đưa vé vào cửa cùng khen thưởng cho y, xoay người nhìn thấy một gã đàn ông xa lạ mang ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm y, cũng không thèm che dấu ác ý trong mắt.

Đúng lúc hắn đang muốn làm cái gì đó, một luồng sát khí lành lạnh đột nhiên thổi đến, khiến phía sau lưng hắn phát lạnh, lỗ chân lông toàn thân mở ra trong nháy mắt. Cổ cứng đờ quay đầu lại, một người đàn ông cao lớn không biết khi nào đã đứng ở sau hắn, đôi mắt lạnh lẽo băng giá nhìn chằm chằm hắn, tay chân cứng đờ lại, không thể động đậy được.

“Anh đã đến rồi.” Lộ Lê chạy qua bên người hắn, đi đến trước mặt Tần Vũ, không để ý đến Ba Sơn, “Thế nào rồi, việc em bảo anh đặt cọc, kiếm lời được bao nhiêu?”

“Năm ngàn vạn viên đá năng lượng cấp bốn.” Tần Vũ thu hồi ánh mắt làm người ta sởn tóc gáy.

Ba Sơn rốt cuộc cũng có cảm giác sống lại, lập tức rời đi như chạy trốn.

“Thật tốt quá, anh đặt cược bao nhiêu thế?” Lộ Lê vui vẻ hỏi.

“Năm ngàn vạn viên.”

“Tỉ lệ ăn là 1: 1 à, không tồi không tồi, thu hồi đá năng lượng chưa?”

“Còn chưa.”

“Vậy còn không mau đi, nhỡ bọn họ chơi xấu thì sao.” Lộ Lê nhanh chóng lôi kéo Tần Vũ đi ra ngoài, ở cửa gặp được Justin và Tần Sương. Biết bọn họ muốn đi nhận đá năng lượng, Justin bèn dẫn bọn họ qua.

Biết đã thua năm ngàn vạn viên đá năng lượng cấp bốn, người Thạch bang trong nháy mắt có cảm giác muốn giết chết người đặt cược, nhưng khi nhìn thấy Justin dẫn bọn họ tới, ý niệm này không thể không áp xuống, bọn họ còn chưa xin chỉ thị của bang chủ, nên thoái thác tạm thời không có nhiều đá năng lượng cấp bốn như vậy.

“Hiện tại ở đây có bao nhiêu?” Justin biết đây là lấy cớ, nhếch khóe miệng hỏi, “Đừng nói với tôi ngay cả một nửa cũng không có, hội giao dịch sắp tới, tôi nghĩ bang chủ Thạch bang không thể không chuẩn bị cái gì, lời này mà nói ra, chỉ sợ cũng không ai tin nổi. Nếu Thạch bang muốn quỵt nợ, vậy vấn đề có thể to lắm.”

“Sao có thể, đã đánh cuộc thì phải chịu thua, chỉ là trong lúc nhất thời chúng tôi chưa thể lấy ra nhiều như vậy, nếu không chúng tôi đưa 3000 vạn viên trước, chỗ còn lại chờ chuẩn bị xong, rồi lại thông báo cho các vị sau?” Người phụ trách liên tục toát mồ hôi, tay phía sau không ngừng ra dấu bảo người đi hỏi bang chủ.

“Vậy cũng phải đưa thời gian chứ, nhỡ các người chuẩn bị đến sang năm, chẳng lẽ muốn bọn họ chờ đến sang năm?” Justin nói.

“Sao có thể, nhiều nhất…… Nhiều nhất là ba tháng, chúng tôi nhất định sẽ chuẩn bị xong.” Người phụ trách vươn ba ngón tay.

Justin cười lạnh, “Nhiều nhất ba ngày, nếu trong vòng 3 ngày không lấy ra, có khả năng tôi phải thương lượng với Hoa Hồng Dại một chút xem Thạch bang còn năng lực gánh vác việc đánh cược hay

không.”

“Ba ngày cũng quá sớm……”

Người phụ trách còn muốn tranh thủ chút thời gian, Justin căn bản không để ý, cầm 3000 vạn viên đá năng lượng cấp bốn rồi đi.

“Hôm nay cảm ơn anh nhé.” Lộ Lê biết nếu không nhờ Justin, nói không chừng bọn họ còn lấy không nổi 3000 vạn viên, có khả năng còn phải ra tay cứng rắn.

“Đừng khách khí, Tần Sương là bạn của tôi, giúp bạn bè là việc đương nhiên.” Justin lôi Tần Sương ra làm cớ.

“Đương nhiên rồi.” Tần Sương rất vừa lòng anh bạn mới này.

Lộ Lê liếc nhìn một cái, cười không nói lời nào.

Justin mời bọn họ đến lâu đài anh ta ở, “Các anh vừa đắc tội Thạch Sơn Loạn, người này thù rất dai, ở bên ngoài có khả năng không an toàn, tới lâu đài của tôi ở, chắc chắn hắn sẽ không động thủ.”

“Anh cả chị dâu à, nếu không chúng ta cứ đi đi, tối hôm qua em ở lâu đài của anh ta, rất an toàn.” Tần Sương đã chấp nhận anh bạn Justin này.

Lộ Lê nhìn Tần Vũ, “Cũng được, vậy làm phiền rồi.”

Bên kia, Thạch Sơn Loạn biết Justin mang theo ba người kia đi lãnh đá năng lượng, còn uy hϊế͙p͙ gã chỉ cho ba ngày để đưa nửa còn lại, phẫn nộ đến mức đập hết đồ trong đại sảnh.

“Justin cũng dám uy hϊế͙p͙ ta à, hắn cho rằng ta thật sự sợ hắn sao!”

“Thưa bang chủ, ba người kia thân thủ bất phàm, xem ra thật sự rất có địa vị, có thể là viện trợ bên ngoài Justin mời đến hay không. Nếu không theo cách làm mọi khi của Justin, hắn không có khả năng tạo quan hệ tốt với họ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, còn đưa người tới lâu đài của mình.”

Lâu đài của Justin là cấm địa, cũng không mang người xa lạ vào, trừ việc bởi vì thân phận địa vị của anh ta, còn có một nguyên nhân chính là anh ta có thói quen ở sạch, chuyện này đối thủ của anh ta đều biết.

“Tôi cảm thấy không giống.” Ba Sơn đứng ra nói.

Mọi người nhìn hắn.

Ba Sơn nói: “Ba người kia có một kẻ khí thế rất cường đại, khí thế hắn hoàn toàn không thua kém Justin, tôi cảm thấy Justin hẳn không có năng lực lớn đến mức mời được viện trợ bên ngoài lợi hại như vậy. Hơn nữa Khắc Thác đã nói qua, ba người này từ khu 2 bên kia tới, ngay từ đầu bọn họ không quá quen thuộc hành tinh Chiago.”

Thạch Sơn Loạn trầm mặt, “Mặc kệ bọn chúng có phải trợ giúp Justin mời đến hay không, hắn cũng dám chơi ta hai lần, thù này ta sẽ không quên, chờ đến Hồng Hạt tinh số 1, ta nhất định làm hắn đẹp mặt.”

“Thưa bang chủ, vậy hai ngàn vạn viên đá năng lượng cấp bốn còn lại phải làm sao bây giờ, thật sự phải đưa sao?”

“Đưa!” Trong lòng Thạch Sơn Loạn đang co rút đau đớn, gã không hề muốn cho, nhưng Justin xác thật chọc trúng mạch máu của gã.

Đánh cược trong trò chơi ngắm bắn chính là thu nhập lớn cho Thạch bang, mỗi ba ngày xoay một lần, nếu mất danh dự, sau này sẽ không mấy ai dám đánh cược chỗ bọn họ nữa, gã tin tưởng Justin có năng lực khiến mọi thứ náo loạn lớn hơn.

Ngày hôm sau, Lộ Lê và Tần Vũ cũng không đến hội giao dịch, bởi vì tối hôm qua Justin đưa cho bọn họ một tờ danh sách.

Trêи danh sách trưng bày những đồ vật xuất hiện ở hội giao dịch, đó là một hội giao dịch cỡ trung. Là một trong những thế lực lớn nhất, Justin chiếm hữu lượng cổ phiếu nhất định trong hội giao dịch đó, anh ta có thể trực tiếp từ nơi đó điều phối đồ vật đến đây, còn có thể không cần dựa theo giá cao hơn giá thị trường để mua, giúp bọn họ tiết kiệm một khoản lớn tinh tệ và đá năng lượng.

Một cái hội giao dịch khác không phải Justin có thể làm chủ, bởi vì đó là địa bàn thế lực thứ ba, Hoa Hồng Dại, anh ta chỉ có thể giúp bọn họ lấy vé vào cửa, cùng với danh sách giao dịch.

Chờ khi bọn họ từ hội giao dịch trở về, đúng lúc là kỳ hạn cuối cùng trong ba ngày, Thạch bang cố ý kéo tới ngày cuối cùng mới đưa, có chỗ đá năng lượng này, bọn họ sẽ nắm chắc hơn khi tham gia hội giao dịch lớn nhất.

“Nghe nói hội giao dịch tháp cao sẽ bán đấu giá ba vị trí đến Hồng Hạt tinh số 1, trong đó một vị trí là của Thánh hội các anh đưa ra?” Sau khi trở về Lộ Lê tìm cơ hội hỏi.

“Là của Thánh hội chúng tôi, hành tinh Chiago không chỉ có ba thế lực của chúng tôi, còn có rất nhiều thế lực từ nơi khác tới, cũng phải cho bọn họ một cơ hội, hơn nữa giữ gìn con đường an toàn yêu cầu lượng lớn đá năng lượng, mỗi năm đều là do ba đại thế lực chúng tôi bỏ ra, các anh có hứng thú với Hồng Hạt tinh số 1 sao?” Justin biết toàn bộ người tới nơi này, không có một ai không có hứng thú với Hồng Hạt tinh số 1, biết bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ hỏi. Lúc xem bọn họ muốn lấy được năm tấm vé vào cửa là biết, tuy nhiên vị trí phải theo quy củ, anh ta cũng không có biện pháp lấy ra cho bọn họ hoặc bán ra với giá thấp.

“Đương nhiên, nghe nói viên tinh cầu kia rất thần kỳ.”

“Không chỉ thần kỳ mà còn rất nguy hiểm, nơi đó khí tượng tương đối đặc biệt, bất cứ dụng cụ điện tử nào cũng không dùng được, bao gồm máy truyền tin, ở bên trong không thể liên lạc được, một khi đi tách ra, tìm lại đối phương rất khó.” Justin biết Tần Sương chắc chắn sẽ đi, gần như biết gì nói hết.

“Nhiều năm qua như vậy, các anh không có khả năng không làm cái gì đúng không, có phải có thủ đoạn gì khác có thể liên lạc hay không?” Lộ Lê nhạy bén hỏi.

Justin lộ vẻ mặt tán thưởng, lại quay đầu nói với Tần Sương, “Trực giác chị dâu cậu thật chuẩn, còn đoán được chúng tôi có chuẩn bị.”

Tần Sương muốn nói điều này rất bình thường, nhưng ngẫm lại hẳn nên cho anh bạn mới chút mặt mũi, nên cố gắng gật đầu, nào biết Justin chỉ đang cố ý tìm đề tài nói chuyện với cậu ta thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.