Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 251: Chương 251: Người gây bất ngờ




“Người mới nào mà lợi hại như vậy, muốn đường đường là ảnh đế tự mình dẫn dắt?” Tần Ca nói sang chuyện khác.

Ảnh đế nghiêm trang, “Nghệ sĩ mới kí hợp đồng với phòng làm việc của tôi, rất đẹp trai, kỹ thuật diễn cũng không kém, đương nhiên tôi phải bồi dưỡng, nhanh chóng để cậu ta kiếm tinh tệ cho phòng làm việc.”

“Mấy năm nay cậu kiếm lời nhiều như vậy, còn chưa thấy đủ à.” Tần Ca cười.

“Anh thấy ai ngại nhiều tinh tệ không.” Ảnh đế mang phong độ nhẹ nhàng trừng mắt.

Tần Ca bất đắc dĩ nhún vai, “Cậu rất có lý, ở viên tinh cầu nào vậy?”

Ảnh đế hỏi, “Làm gì?”

Tần Ca nói, “Đương nhiên là đến gặp cậu.”

“Anh muốn hại chết tôi chắc.” Ảnh đế không vui vẻ gì, màn hình cũng run lên, “Lại nói tiếp anh đường đường là bộ trưởng bộ tài chính, không phải ngày nào cũng rất bận sao?”

“Cho dù có bận cũng sẽ không đến mức mấy ngày cũng không lấy ra nổi, đây không phải do nhàn đến mức nhàm chán sao, tìm cậu chơi, với cả tôi còn chưa đến tinh cầu điện ảnh bao giờ đâu.” Tần Ca cười ra tiếng.

Đầu óc ảnh đế nhanh chóng chuyển động.

Lưng Tần Ca tựa lên ghế điều khiển, nhếch một chân, nhãn nhã lười biếng, “Thế nào, đã nghĩ ra cách gạt tôi như thế nào chưa?”

Ảnh đế nghẹn một chút, anh ta đã nói như vậy, chắc chắn đã xác định rồi, cũng không che dấu nữa, quan sát anh ta, “Làm sao mà anh biết được?”

Tần Ca nghiêng đầu nhìn về màn hình siêu lớn phía bên phải, còn xoay màn hình máy truyền tin qua đó, “Cậu nói cái tên đẹp trai, là chỉ cậu ta sao?”

Trêи màn hình là một cuộc phỏng vấn phát sóng trực tiếp, đối tượng được phỏng vấn đúng là nghệ sĩ mới kí trong miệng cậu ta.

Khóe mắt ảnh đế run rẩy khó phát hiện, nhanh như vậy đã bị vạch trần, phải thế nào đây, “Đúng thì thế nào, không phải thì thế nào, tôi ở đâu chẳng lẽ còn phải báo cáo cho anh chắc.”

Tần Ca hỏi: “Thành thật nói đi, cậu lại ẩn núp đến đoàn phim nào.”

Ảnh đế đáp: “Nếu tôi không nói thì sao?”

Tần Ca cười rạng rỡ, “Vậy phỏng chừng đầu đề ngày mai sẽ là ảnh đế Đế Giang Thiên ẩn nấp trêи hành tinh điện ảnh số hai, trốn tránh giới truyền thông, vì sao lại như vậy?”

Ảnh đế hít sâu một hơi, tự nhủ mình không thể tức giận, không thể tức giận, “Tôi có thù oán gì với anh đúng không, nhất định anh phải như vậy phải không?”

Tần Ca nhún vai, “Nói hay không?”

Ảnh đế: “Con đường truyền kỳ.”

Tần Ca nhướng mày, “Đây không phải phim điện ảnh chính cậu đầu tư sao, sao cậu còn chui vào đoàn phim điện ảnh của bản thân vậy, không ai phát hiện ra à.”

Ảnh đế đáp, “Nếu như bị phát hiện, tôi còn có thể ở chỗ này sao, nếu anh không có việc gì khác, tôi ngắt máy đây, không rảnh nói chuyện đâu.”

“Ai nói là tôi không có việc gì, ngay từ đầu không phải đã nói buổi tối gặp mặt sao, nhưng giờ cậu đang ở hành tinh điện ảnh số hai thì không có biện pháp rồi, như vậy sửa đến ngày kia đi.” Tần Ca nói trước khi cậu ta ngắt máy.

Ảnh đế không thèm nghĩ ngợi, “Tôi không rảnh như thế, ngày kia tôi còn muốn đến đoàn phim khác.”

Tần Ca thấy cậu ta dầu muối không ăn, trực tiếp tung ra đòn sát thủ, “Từ bỏ thuốc tiến hóa gen có phải không?”

Ảnh đế đột nhiên quay đầu, thiếu chút nữa vẹo cổ vì động tác quá lớn, “Thuốc tiến hóa gen? Sao anh…… Tôi sẽ lập tức quay lại.”

Liên lạc bị trực tiếp cắt đứt, Tần Ca không bực, ngược lại còn nhếch khóe miệng.

Hai ngày sau, ảnh đế lén lút trở lại Vinh Diệu tinh, không ai phát hiện.

Tần Ca nhận được tin liền đi đón, nhìn thấy người nào đó cuộn bản thân thành bánh chưng ở trong góc, chống vách tường bật cười, “Mùa hè sắp tới rồi, cậu bọc thành như vậy, không nóng sao?”

Ảnh đế ngẩng đầu phát hiện ra anh ta chỉ đeo cặp mắt kính, ngụy trang gì cũng không có, lập tức cảnh giác nhìn bốn phía, phát hiện dường như không có bao nhiêu người nhận ra anh ta, lập tức đứng lên, “Lên xe rồi nói.”

Tần Ca còn chưa giúp cậu ta mở cửa xe, đã thấy tự cậu ta ngồi vào, cởi quần áo bên ngoài ra, chỉ còn lại một cặp mắt kính và khẩu trang màu đen.

“Thuốc tiến hóa gen đâu?” Ảnh đế chờ anh ta ngồi vào, lập tức hỏi.

“Thật quá đáng, tôi sống sờ sờ thế này chẳng lẽ không hấp dẫn bằng thuốc tiến hóa gen sao?” Tần Ca làm bộ thương tâm mà nói.

“Làm người tự hiểu lấy mình là chuyện tốt.”

Tần Ca móc cái bình đỏ ra ném cho cậu ta, “Tiếp lấy.”

Ảnh đế kinh hồn táng đảm chụp được, bất mãn nói: “Cẩn thận một chút, đồ quý như vậy, nếu quăng vỡ thì tìm đâu được nữa, thuốc tiến hóa gen này và dung dịch cải tạo gen có gì khác nhau?”

“Sao cậu lại biết dung dịch cải tạo gen?” Tần Ca đột nhiên nhìn về phía cậu ta.

Ảnh đế bình tĩnh nói: “Giáo sư Smith đang nghiên cứu dung dịch cải tạo gen, chuyện này ai mà không biết, huống hồ khoảng thời gian trước vì vị này mà đế quốc Mộ Quang chạy đến Vinh Diệu tinh đòi người, nếu chút tin tức này tôi còn không hỏi thăm được, sao còn gọi là vua tình báo.”

Tần Ca dở khóc dở cười, “Không phải là ảnh đế sao, sao lại biến thành vua tình báo rồi?”

Ảnh đế nói, “Việc này anh cũng đừng quản, trả lời vấn đề của tôi đi.”

Tần Ca nói, “Thuốc tiến hóa là bản mạnh hơn của dung dịch cải tạo, không bán ra bên ngoài, hiện tại cũng không có mấy bình, thế nào, cảm động chưa?”

Ảnh đế mang vẻ mặt vô cảm, “Tôi quá cảm động luôn.”

Tần Ca quan sát cậu ta, rũ mắt cười không ngừng.

Ảnh đế không muốn thiếu tinh tệ của anh ta, “Phần thuốc tiến hóa này anh tốn bao nhiêu, tôi trả lại cho anh.”

Tần Ca không ngạc nhiên, biểu tình rất tự nhiên, “Dựa vào quan hệ của hai ta, nói đến tinh tệ nhiều tục lắm, coi như quà tôi tặng cho cậu đi.”

“Tôi với anh thì có quan hệ đi, không công không hưởng lộc, anh vẫn nói cái giá đi.” Ảnh đế không muốn nợ tình của anh ta.

“Năm trăm triệu tinh tệ.”

Ảnh đế trầm mặc một lúc, “Anh vừa mới nói muốn tặng tôi phải không?”

Tần Ca nghẹn cười gật đầu.

Ảnh đế nói, “Vô duyên vô cớ tặng quà cái gì.”

Tần Ca suy tư một chút, “Qua một tháng nữa là sinh nhật dương lịch của cậu?”

Ảnh đế yên tâm thoải mái tiếp nhận, cho dù cậu ta cũng không tổ chức sinh nhật dương lịch.

….

Lộ Lê từ trong căn cứ thí nghiệm ra, mở cửa xe huyền phù về Tần gia, máy truyền tin trêи cổ tay đột nhiên vang lên, mở ra phát hiện là tin nhắn ‘ Lộ Lê, ta là cha nuôi đây ‘, đồng tử bỗng co rụt lại, không tự chủ được dẫm xuống phanh.

Trương tướng quân? Sao ông ta biết số thông tin của mình, đây là thật à, hay là có người cố ý dụ dỗ mình mắc mưu?

Lộ Lê suy nghĩ nhanh chóng, đối phương đại khái biết y sẽ không đáp lại, lại gửi thêm một tin nhắn đến đây.

“Lộ Lê, lúc trước con ở hành tinh số CI-0021 làm nhiệm vụ tốt nghiệp gặp nạn, là ta phái người tới cứu con, ta biết có khả năng con không tin lời ta nói, nhưng ta cũng không còn biện pháp nào nữa, nếu không phải do đã cùng đường, ta cũng không tìm con.”

Người biết y từng gặp nạn ở hành tinh số CI-0021 cũng không nhiều, tuy nhiên Lộ Lê vẫn duy trì bảy phần hoài nghi, Trương tướng quân còn gửi tin nhắn tiếp.

“Con có thể lên Vũ Trụ Võng tra xem, hiện tại tin tức hẳn là đã truyền ra.”

Lộ Lê bán tín bán nghi, cũng may Vinh Diệu tinh chỗ nào cũng có internet bao trùm, y chạy xe đến góc không người, trực tiếp lên Vũ Trụ Võng.

Quả nhiên tra ra rất nhiều tin tức mới nhất, lại là việc đã phát sinh từ hai tháng trước.

Y gần đây rất ít lên Vũ Trụ Võng, cho dù Tần Vũ biết cũng sẽ không nói cho y.

Từ khi bọn họ rời khỏi Liên Bang, bởi vì nhiệm vụ thất bại, khiến tổng thống và những người khác trong quân bộ rất có ý kiến với Trương tướng quân, đặc biệt là đối thủ của ông ta, vì thế lợi dụng sự kiện lần đó đả kϊƈɦ Trương tướng quân, đối phương đồng thời lợi dụng cái chết của Hà Kiến Bạch để làm tan rã đám thủ hạ của tướng quân Trương, vì lấy lòng Lộ Lê, Trương tướng quân tàn nhẫn giết thủ hạ của mình, người như vậy căn bản không đáng để đi theo.

Kế hoạch của đối phương thành công hơn phân nửa, Trương tướng quân bị quân bộ tạm dừng hết thảy chức vụ, tạm gác lại điều tra.

Trương tướng quân là kẻ có lòng tự trọng rất mạnh, rất cao ngạo, sao có thể cho phép mình thất bại thảm hại như vậy, ông ta muốn Đông Sơn tái khởi, chạy thoát trước khi bị phán xử.

“Bây giờ ta ở Vinh Diệu tinh, con có thể tới gặp ta một lần không? Ta và Liên Bang đã cắt đứt rồi, ta cũng không có lý do gì lại làm việc vì Liên Bang, con không cần lo lắng ta sẽ lại lợi dụng con, việc trước kia, cha nuôi xin lỗi con.”

Lộ Lê xác nhận tin tức trêи Vũ Trụ Võng không có khả năng làm giả, trả lời lại một câu, “Tôi không cho rằng chúng ta còn cần phải gặp mặt.”

“Lộ Lê à, nếu con không giúp ta, cha nuôi thật sự cùng đường rồi, tổng thống lo lắng ta đầu hàng nước địch, bán đứng bí mật của Liên Bang, phái người đuổi giết ta, ta chạy thoát một tháng mới đến Vinh Diệu tinh, chỉ có ở chỗ này, bọn họ mới không dám càn rỡ như vậy.”

Lộ Lê nhíu mày, thân phận Trương tướng quân tương đối mẫn cảm, nếu đế quốc biết, chắc chắn sẽ không để ông ta lưu lại Vinh Diệu tinh.

Trương tướng quân nói tiếp, “Ta biết con hận, nhưng xin con suy xét vì ta đã từng đã cứu con, giúp ta lúc này đi, ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không đến tìm con nữa, được không?”

Lộ Lê do dự.

Trương tướng quân bên kia tựa như không chờ kịp, lại nhắn lại đây, “Thật ra ở hành tinh số CI-0021 còn xảy ra một sự kiện, có quan hệ với Tần Vũ, sau khi con mất trí nhớ cả chuyện này cũng quên, sau đó khôi phục ký ức, nhưng hình như một bộ phận kia không thể nhớ lại.”

“Tần Vũ cũng từng xuất hiện ở hành tinh số C1-0021?” Lộ Lê chấn động.

“Cũng không thể nói như vậy, hắn chỉ từng xuất hiện ở phụ cận.”

Lộ Lê nghĩ, khó trách sau đó khi y nhớ lại hành tinh số CI-0021, luôn cảm thấy phần ký ức này có điểm kỳ quái, hóa ra thật sự có vấn đề, “Ông muốn cái gì?”

“Ta không muốn nhiều, chỉ cần cho ta mấy món vũ khí và một trăm triệu tinh tệ là được.” Trương tướng quân vui sướиɠ trả lời.

Lộ Lê không quá tin tưởng, “Chỉ chút đồ này?”

“Trước kia xác thật ta sẽ không coi chút đồ này ra gì, nhưng nay đã khác xưa, phi thuyền ta lái đã bị huỷ hoại, thủ hạ cũng thất lạc, hiện tại cô độc một mình.”

“Bây giờ ông đang ở đâu?”

Trương tướng quân lập tức chia sẻ vị trí hiện tại cho y.

“Khi nào rảnh, tôi sẽ suy xét qua đó.” Lộ Lê cố ý nói như vậy, y không tin Trương tướng quân sẽ vô duyên vô cớ tới nơi này, chắc chắn có mưu kế gì.

Liếc mắt nhìn địa chỉ một cái, mở xe huyền phù ra, hơn ba giờ sau mới tới nơi, y không lập tức đi lên, mà là ở phụ cận quan sát tòa nhà kia, ước chừng hai mươi phút sau, có người từ bên trong ra, giả dạng không tệ, y liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương chính là Trương tướng quân, khác với bộ dáng uy phong mặc quân trang trước kia, hiện tại Trương tướng quân có thể nói là nghèo túng và tiều tụy.

Trước khi tới y không trả lời sẽ tới đây ngay, Trương tướng quân cũng không biết y đang ở phụ cận, đội mũ trêи đầu che đậy bề ngoài rồi đi qua đường bên phải.

Lộ Lê đi theo ông ta đến một trung tâm thương mại, nơi này cách trung tâm thành phố khá xa, trung tâm thương mại không lớn.

Trương tướng quân đi vào mua một đống đồ ăn và quần áo rồi ra.

“Tới mua đồ à?” Lộ Lê tự nhủ nhìn ông ta rời khỏi trung tâm thương mại sau đó trở về, đi đến nửa đường, đột nhiên đi một con đường khác, đây không phải đường trở về, chần chờ đi theo, càng đi càng hẻo lánh, ngay khi y muốn từ bỏ, Trương tướng quân ngừng ở một căn nhà đơn sơ nho nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.