Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 110: Chương 110: Nhậm Sinh và lão sư




“Hóa ra là như vậy.” Lộ Lê nghe bọn họ nói xong thật ra có chút hứng thú với Đại Chiến Chế Tạo Cơ Giáp.

tuy nhiên y không nhắm vào phần thưởng, quy mô của Đại Chiến Chế Tạo Cơ Giáp lớn như vậy, tuy rằng giới hạn trong phạm vi R tinh hệ nhưng chất lượng tổng thể lại không thua Vũ Trụ Võng.

Lộ Lê đã từng tham gia đại chiến cơ giáp Vũ Trụ Võng, đó là thi đấu nhắm đến toàn bộ tinh hệ đang tồn tại, người báo danh nhiều không kể xiết, là nơi ngọa hổ tàng long, đặc biệt là tinh hệ cao đẳng, người thường thăng cấp nhiều gấp mười lần Liên Bang.

Cuối cùng người xếp hạng nhất là chiến sĩ cơ giáp thuộc R tinh hệ, R tinh hệ lại một lần nữa chứng minh sự cường đại của mình trước mặt mọi người.

Đại chiến cơ giáp đều như thế, đại chiến chế tạo cơ giáp khẳng định cũng sẽ có nhân tài xuất hiện lớp lớp, nói không chừng có thể nhân cơ hội này tăng thêm hiểu biết.

Nghĩ là nghĩ như vậy, Lộ Lê cũng chưa lập tức trả lời bọn họ.

“Để tôi suy xét mấy ngày, đến lúc đó sẽ hồi đáp các cậu.”

“Tốt tốt tốt, đại thần anh cứ chậm rãi suy xét, không quyết định nhanh như vậy cũng đúng, dù sao cách Đại Chiến Chế Tạo Cơ Giáp còn một tháng rưỡi, chúng tôi đều có thể chờ được.” Bốn người không nghĩ sẽ nhận được đáp án này, bọn họ kỳ thật đã tính toán nhận được lời cự tuyệt trực tiếp, không ngờ đáp án ngoài ý muốn lớn như vậy đương nhiên là mừng rỡ như điên.

Lộ Lê đi rồi áp lực hưng phấn của bốn người mới phóng ra, ngửa mặt lên trời cười to vài tiếng, bị người đi ngang qua dùng ánh mắt nhìn bệnh nhân tâm thần nhìn một hồi lâu.

“Tốt rồi, bình tĩnh lại, đại thần chỉ nói là sẽ suy xét, còn chưa đáp ứng.” Eddie bình tĩnh lại đầu tiên nói.

“Đại thần và chúng ta không thân cũng chẳng quen, anh ấy có thể trực tiếp cự tuyệt chúng ta, nhưng đại thần lại nói là sẽ suy xét, khẳng định là đã dao động rồi, tôi cảm thấy tỉ lệ đáp ứng vẫn cực cao.” Lý Hà hiếm khi thông minh được một lần.

“Nói như vậy không sai, nhưng có câu mong chờ càng cao thất vọng càng lớn, chúng ta đừng nghĩ chuyện tốt trước khi nó đến như vậy, cứ chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.” Eddie biết đạo lý này.

“Eddie nói rất đúng, chúng ta không nên nghĩ mọi chuyện tốt đẹp quá.” Angelo cũng phụ họa một câu.

Cùng lúc Lộ Lê rời khỏi Tinh Võng, trong sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh, Nhậm Sinh bắt đầu một cuộc gọi.

Tiếng chuông liên lạc vang lên ở đầu bên kia ba bốn lần mới được tiếp nhận, một khuôn mặt xuất hiện giữa màn hình, khóe mắt dày đặc nếp nhăn.

“Nhậm Sinh, tìm ta có chuyện gì?”

“Lão sư, có chuyện tôi muốn nhờ ngài, lần này tìm ngài tôi cũng đã tự hỏi hồi lâu mới quyết định, tôi không muốn lãng phí mầm tốt như vậy.” Nhậm Sinh vẻ mặt tôn kính mà điều chỉnh ống kính thẳng lên, loại tôn kính mãnh liệt này khi đối mặt với Bùi đại sư ở sở hoàn toàn không có.

“Nói thử xem.” Lão nhân bình tĩnh gật đầu, bằng hiểu biết với Nhậm Sinh, ông biết hắn không phải cái loại vô duyên vô cớ mà tìm người.

Nhậm Sinh thuận theo nói chuyện khảo hạch lần trước ở Lan Linh đại khái một lần, lúc nhắc tới Thịnh Quốc Lợi, đến bây giờ còn có chút tức giận khó nguôi.

“Cái gọi là khảo hạch đối ngoại nói là công bằng, kỳ thật vẫn bị người có quyền tùy ý đùa bỡn, mầm tốt như Ly Lục, nếu tăng thêm bồi dưỡng với cậu ta, tôi tin tưởng cậu ta tuyệt đối sẽ trở thành cơ giáp chế tạo sư cao cấp.”

“Từ từ, cậu vừa mới nói cậu ta kêu Ly Lục?” Lão nhân bỗng nhiên mở miệng.

“Đúng vậy, lão sư, tên cậu ta ở Tinh Võng là Ly Lục, làm sao vậy, ngài không phải là biết cậu ta chứ?” Nhậm Sinh ngạc nhiên nói.

Lão nhân thong thả gật đầu, “Đã nghe nói qua tên của cậu ta, ở trung tâm chế tạo cơ giáp, có chút danh tiếng.”

“Nếu lão sư đã nghe nói qua tên của cậu ta, vậy là tốt rồi, cậu ta thật sự có thực lực, lão sư ngài có thể xem số liệu bộ chân cơ giáp cậu ta chế tạo, còn có video chế tác, cậu ấy thật sự là thiên tài.” Nhậm Sinh đem số liệu cùng video bảo lưu gửi cho lão nhân.

Lão nhân nhận lấy.

Nhậm Sinh thở phào nhẹ nhõm, hắn không muốn lãng phí hạt giống tốt như Ly Lục, vậy nên mới có thể phá lệ liên hệ lão sư, ban đầu còn lo lắng lão sư không đồng ý, không ngờ lão sư vậy mà cũng nghe nói qua tên Ly Lục, hết thảy trở nên thuận lợi.

Kết thúc trò chuyện cùng Nhậm Sinh, kế hoạch ban đầu của lão nhân là đi ra ngoài, bây giờ lại không đi nữa.

“Đại sư, ngài không phải muốn đến phòng làm việc làm thực nghiệm sao?” Trợ lý vội vàng hỏi.

“Tạm thời không đi.” Lão nhân nói xong vẫy vẫy tay với hắn, bảo hắn đi ra ngoài.

Trợ lý cảm thấy hơi kỳ lạ, đại sư ngày thường luôn trong trạng thái cuồng công việc, lần này lại buông bỏ thực nghiệm.

Lão nhân mở video Nhậm Sinh gửi cho, có hai cái video.

Một cái là quá trình Lộ Lê chế tạo hai phần chân cơ giáp, thủ pháp có một chút bóng dáng quen thuộc.

Xem xong cái này, lão nhân đã khẳng định một sự kiện.

Lại xem một cái video khác, là hai chiếc cơ giáp đối chiến, cùng với số liệu phân tích.

Nếu người của Lan Linh nhìn thấy số liệu phân tích này, chắc chắn sẽ hiểu rõ đây mới hoàn toàn xứng đáng xếp thứ nhất.

Bởi vì Ly Lục chỉ dùng ba giờ đã hoàn toàn cân bằng hệ thống và sửa đổi hệ thống hành động, mà hai người thứ nhất thứ hai tuy cũng đều tạo ra cải tiến, nhưng cải tiến của bọn họ lại chưa đồng bộ với bên trong.

Tắt video đi, lão nhân ngồi tại chỗ tự hỏi, một lần nữa nhấn số liên lạc của Nhậm Sinh.

“Lão sư?” Nhậm Sinh không ngờ mới không đến hai mươi phút, lão sư đã liên hệ lại.

“Ta đã xem qua video cậu đưa, cậu có thể liên hệ, hoặc là tìm được thân phận thật của cậu ta không?”

“Tôi có thể thử xem.” Nhậm Sinh vui vẻ nói.

Lão nhân gật đầu, sau đó tắt máy truyền tin.

Ngày hôm sau, Lộ Lê dậy thật sớm, thời điểm ở trong hoa viên chạy bộ, miệng Nhạc Hiểu cắn một miếng bánh mì đuổi theo.

“Phu nhân, ngài hôm nay cũng thức dậy sớm quá, thái dương còn chưa ló mặt ra đâu, sao không nghỉ ngơi thêm một giờ, không chỉ đối với ngài, đối với nhóc con trong bụng ngài cũng tốt hơn.” Nhạc Hiểu ba miếng ăn xong bánh mì.

“Cậu không nói, tôi đúng là đã quên.” Lộ Lê cảm thấy y vẫn đang là người chưa hoài thai con của Tần Vũ, về sau đứa nhỏ thật sự quá an tĩnh, thế cho nên đôi khi y sẽ đã quên y không chỉ có một mình.

Nhạc Hiểu đen mặt, ở trong lòng yên lặng đồng cảm với tiểu sinh mệnh còn chưa sinh ra, “Đúng rồi, phu nhân, ngài hẳn là còn chưa biết, gia tộc Herrick xong đời rồi.”

“Sao lại đột nhiên như vậy?” Lộ Lê không để ý đến chuyện bên ngoài.

“Đâu mà đột nhiên, bọn họ dám đối xử như vậy với phu nhân, thượng tướng chắc chắn ra tay dạy dỗ bọn họ, người tự mình muốn tìm đường chết, cản cũng ngăn không được, gia tộc Herrick cũng không tính là đại gia tộc gì, còn dám diễu võ giương oai ở nơi như Vinh Diệu tinh, dù thượng tướng không ra tay, về sau bọn họ chắc chắn cũng sẽ đắc tội những người khác.”

Lộ Lê liền biết ngay là hắn nói cho Tần Vũ, “Cậu ấy, đừng chuyện gì cũng nói với Tần Vũ, Tần Vũ gần đây bận rộn như vậy, còn xử lý chuyện của tôi, chẳng phải sẽ càng bận hơn.”

“Tôi cũng không phải là chuyện gì cũng nói, thượng tướng đã nói qua, việc của phu nhân còn quan trọng hơn việc công, tôi đương nhiên phải chọn việc quan trọng để nói.” Nhạc Hiểu nói xong chạy đến bên kia y, trêu ghẹo: “Phu nhân chuyện gì cũng nói chậm chạp, ngài xem, thượng tướng quan tâm ngài nhiều như vậy a, không nỡ để ngài chịu một chút uất ức nào.”

“Hâm mộ sao?” Lộ Lê mỉm cười hỏi, y đương nhiên biết Tần Vũ quan tâm đến mình.

“Hâm mộ.” Nhạc Hiểu gật đầu.

“Vậy đi tìm một người đi.”

Nhạc Hiểu nghĩ nghĩ, lắc đầu, “Vẫn thôi đi, tôi hiện tại còn trẻ như vậy, muốn lấy sự nghiệp làm trọng, bạn đời gì đó, không thích hợp với tôi.”

“Cũng đúng, thừa dịp tuổi trẻ, dốc sức làm đi thiếu niên.”

Nhạc Hiểu đi rồi, Lộ Lê một người bước chậm ở trong hoa viên, tay hạ xuống sờ bụng, đứa nhỏ này thật ra tới không đúng lúc, bởi vì gần đây phát sinh rất nhiều việc, y càng ngày càng bận, cuộc sống phong phú đến mức có đôi khi đã quên trong bụng mình còn có một người.

Tuy nhiên Lộ Lê cũng không bài xích nó, bất luận gì thì một sinh

mệnh nhỏ ra đời đều có lý do tồn tại của nó, nếu nó đến ngay lúc này, chứng tỏ bọn họ có duyên phận.

Một chiếc áo đột nhiên choàng trêи vai hắn, Lộ Lê ngửa đầu nhìn thấy Tần Vũ không biết khi nào xuất hiện bên người.

“Sao anh lại ra đây?”

“Nhạc Hiểu nói em còn chưa đi vào.” Áo khoác là Tần Vũ thuận tay lấy ra, hiện tại thời tiết vẫn còn hơi lạnh, chạy xong trêи người sẽ ra mồ hôi, cảm lạnh sẽ phiền toái.

Người Sulfur thể chất cường đại, ít khi sinh bệnh, người Doraki thể chất yếu đuối, dễ dàng sinh bệnh, bệnh nhỏ cũng cần sáu bảy ngày mới có thể khỏi hoàn toàn, có đôi khi còn hơn nửa tháng.

“Bây giờ chúng ta đi vào thôi.” Lộ Lê giữ chặt tay hắn đi vào nhà, lúc tới cửa, y đột nhiên dừng lại, hôn mặt Tần Vũ một chút, “Cảm ơn anh làm hết thảy vì em.”

Ăn xong bữa sáng, Lộ Lê chuẩn bị đến căn cứ, lúc ra cửa, Tần Vũ cũng đi theo y ra.

“Hôm nay anh không cần đến quân đoàn I?” Lộ Lê phát hiện hắn đi theo mình, xoay người hỏi, ngày hôm qua còn ở trong thư phòng làm việc cả ngày.

“Không vội, anh đưa em đến căn cứ, xe huyền phù của em không cần dùng, buổi chiều anh qua đón em.” Tần Vũ nói xong mở cửa xe phi hành khí của hắn ra, để Lộ Lê ngồi vào.

Lộ Lê không cự tuyệt, nhưng cũng hiểu lầm Tần Vũ, cho rằng hắn lo lắng mình sẽ bị gia tộc Herrick trả thù mới làm như vậy.

Tới căn cứ, Tần Vũ cùng y đi vào.

“Em bán hết linh kiện cấp thấp?” Tần Vũ nhìn thấy kho hàng trống rỗng, trước đó đặt ở đây đều là linh kiện cấp thấp.

“Đúng vậy, tích nhiều cũng chật chội, em bán hết chúng nó rồi, không ngờ một cái linh kiện giá trị cao như vậy, một ngàn linh kiện bán được hơn hai trăm vạn tinh tệ, ở xưởng gia công ngay gần căn cứ kia.” Lộ Lê đóng cửa lại đi đến phòng cách vách, gian này đều là linh kiện trung cấp.

“Xưởng gia công kia?” Tần Vũ nhướng mày.

“Ừ, em vốn dĩ muốn bán cho hội đấu giá Tây Huy, không ngờ bọn họ không thu linh kiện cấp thấp, còn nói muốn bắt đầu đi con đường cao cấp, em mới lựa chọn xưởng gia công kia, còn may, xưởng gia công kia cho em ấn tượng cũng không tệ lắm, em tính theo chân bọn họ hợp tác lâu dài.”

“Có thể theo chân bọn họ hợp tác.”

Lộ Lê quay đầu nhìn hắn, “Nghe ý anh, không phải là anh biết lai lịch của xưởng gia công kia chứ?”

Tần Vũ gật đầu, “Đó là xưởng gia công quân bộ.”

Thật sự Lộ Lê đúng là không nghĩ tới, khó trách ra tay hào phóng như vậy, nguyên lai là xưởng gia công quân bộ.

“Em chế tạo ra linh kiện số liệu cao, đối phương nhất định biết nhìn hàng, chuyện này sẽ hẳn là đã truyền tới quân bộ.”

Tần Vũ nói không sai, trêи thực tế chỗ linh kiện Khương xưởng trưởng thu kia mấy ngày trước đã đưa đến quân bộ.

Khương xưởng trưởng đệ trình mấy cái linh kiện, quân bộ thí nghiệm xong phát hiện số liệu cao đến thái quá không nói, lại còn hoàn toàn không có bất luận tác dụng phụ gì, dùng linh kiện cấp F chế tạo ra một bộ cơ giáp cấp thấp xong, số liệu của nó có thể so với cơ giáp cấp E.

Có thể nghĩ, phần linh kiện này khiến cho quân bộ chú ý, sau đó bảo Khương xưởng trưởng lập tức đưa toàn bộ linh kiện đến quân bộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.