Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 241: Chương 241: Tam vương tử Bo




Phòng thí nghiệm bắt đầu xử lý những nguyên liệu Lộ Lê và Tần Vũ mang về, quá nhiều thứ, ngay cả La Uẩn Hòa cũng không ngờ bọn họ sẽ đựng đầy hai mươi mấy cái không gian khấu như vậy.

Phải biết rằng trong đó một cái không gian khấu đạt tới 1200m³, đây là cực hạn trước mắt của đế quốc Vinh Diệu, tuy nhiên đối ngoại chỉ nói là 500m³.

Kỹ thuật gấp không gian trước mắt đã không còn là bí mật quá cao cấp, nhưng đó chỉ là kỹ thuật gấp cấp thấp, thí dụ như 50 đến 100m³, đế quốc đã không thèm để ý đến.

Nhưng không gian khấu 1000m³ trở lên thì không có nhiều lắm.

Tần Vũ là thượng tướng trẻ tuổi lợi hại nhất đế quốc Vinh Diệu, có được mấy cái không gian khấu hơn 1000m³, nếu như không phải như vậy, đại mã thú và sejina cũng không mang về được.

Lấy lượng lớn gen ra, phòng thí nghiệm lập tức bắt đầu nghiên cứu, Tần Ca cũng không biết được nghỉ mấy ngày, ngày nào cũng đến phòng thí nghiệm.

Lộ Lê cũng không nhàn rỗi, vì y biết Tần Vũ cũng chế tạo căn cứ cho y ở Tần Lộ tinh.

Căn cứ chế tạo cũng ở trong khu công nghiệp quân sự, nhưng không ở gần phòng thí nghiệm, cấp bậc phòng ngự và độ an toàn ở nơi đó đều rất cao.

Mấy ngày kế tiếp, y trốn trong căn cứ chế tạo, Tần Vũ giúp vận chuyển rất nhiều nguyên liệu cơ giáp tới, chứa đầy vài kho hàng.

Bây giờ y muốn chế tạo cơ giáp cấp C đã không còn là vấn đề, nhưng y lại không làm như vậy.

Xung quanh y, mỗi ngày đều chồng chất đủ loại linh kiện cơ giáp, có khi cả ngày, linh kiện cơ giáp đều là cùng một loại, có tốt có xấu, thoạt nhìn thì tỉ lệ làm lỗi rất cao.

Tần Vũ biết điều này, nhưng không hề dò hỏi, mỗi ngày xử lý xong công sự sẽ tới chỗ y, đế quốc Vinh Diệu bên kia gửi tin đến báo quốc vương ra lệnh cho hắn trở về, đế quốc Mộ Quang bên kia gửi lời khiển trách tới, lên án mạnh mẽ việc Tần Vũ không màng đến công ước vũ trụ xông vào địa bàn của họ, tiêu hủy căn cứ của họ, yêu cầu quốc vương xử lý Tần Vũ, cho bọn họ một câu trả lời.

Quốc vương hỏi Tần Vũ đã làm cái gì, Tần Vũ không nói, khiến quốc vương bực bội không thôi.

Sau khi Tần nguyên soái biết chuyện này cũng gọi hắn dò hỏi tình huống, tuy nhiên ông biết việc Tần Vũ không muốn nói, cho dù có hỏi nhiều hơn cũng tuyệt đối không cạy được miệng hắn, chỉ bảo hắn đừng quá phận, ít nhất cũng chừa mặt mũi cho quốc vương, đế quốc Mộ Quang khiển trách mới là việc tiếp theo.

Lộ Lê cũng không biết chuyện này, y một lòng ở trong căn cứ chế tạo, bắt đầu học tập từ đầu, vứt bỏ hết phương pháp học tập trước kia, học truyền thừa mà cha lưu lại trong chip một lần nữa, đến lúc này y đã rõ đây là truyền thừa như thế nào.

Phương pháp mới khó khăn hơn rất nhiều, vì trong đầu y đã có hình thức cố định, có khi sẽ không tự chủ được dựa theo hình thức cố định mà chế tạo, vì thế nên đã xuất hiện sai lầm.

Nhưng y vẫn tương đối may mắn, vì khi còn nhỏ y đã xem qua linh kiện cơ giáp mà cha chế tạo, kinh nghiệm này thật ra vẫn luôn ảnh hưởng đến y, chỉ là y không biết mà thôi, cho nên bước đi đầu tiên của y đã tương đối cao.

Giai đoạn trước, xác xuất thành công chỉ có 40%, lỗi tới 60%, đây là tỉ lệ xưa nay chưa từng có, sau đó mới chậm rãi nâng cao, nửa tháng sau, xác xuất thành công rốt cuộc đã thành 90%, đương nhiên, số liệu linh kiện cũng chậm rãi tăng cao.

Nhưng khi hợp thành linh kiện, Lộ Lê gặp bình cảnh, nghĩ trăm lần cũng không ra, liền rời khỏi căn cứ chế tạo.

“A, chị dâu à, rốt cuộc anh cũng ra rồi.”

Lộ Lê vừa ra ngoài đã nhìn thấy Tần Ca, có hơi kinh ngạc, “Sao em ở chỗ này?” Nhìn phía sau lưng, không thấy Tần Vũ.

“Gần đây anh cả rất bận.”

“Làm sao vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Lộ Lê cảm thấy ngữ khí anh ta khá kỳ quái.

“Cái này chị dâu vẫn nên đi hỏi anh cả đi.” Tần Ca chỉ là qua đây cho y biết đã có việc phát sinh, anh ta biết anh cả không muốn làm chị dâu phân tâm, tuy nhiên có một số việc vẫn phải cho chị dâu biết.

Lộ Lê biết Tần Ca tuyệt đối không phải loại người nói từ không thành có, lập tức đi tìm Tần Vũ, Tần Vũ đang làm việc, khi y tới cửa nghe được hắn và cấp dưới đang gọi điện, mơ hồ nghe được đế quốc Mộ Quang, lập tức gõ cửa, âm thanh bên trong ngừng lại, Tần Vũ bảo y đi vào.

“Đế quốc Mộ Quang làm sao vậy?” Lộ Lê đi vào lập tức cất lời hỏi.

Tần Vũ cũng hiểu y, y cố ý chạy tới đây hỏi chứng tỏ chắc chắn đã biết cái gì đó, không hỏi ra được phỏng chừng sẽ không bỏ qua, nên không do dự nói cho y.

“Khoa La tinh lần đó có một đám người là do đế quốc Mộ Quang phái đi, đế quốc Mộ Quang đã đoán được dung dịch cải tạo gen là do anh làm, tạo áp lực cho đế quốc, quốc vương ra lệnh cho anh trở về.”

Lộ Lê hỏi: “Tìm anh trở về để đối chất với người của đế quốc Mộ Quang à?”

“Không đơn giản như vậy, đế quốc Mộ Quang gây phiền toái đến tận nơi, đây chỉ là thứ yếu, quốc vương tìm anh trở về không phải vì chuyện này.” Tần Vũ nói một cách bình tĩnh.

Lộ Lê đã hiểu ra, “Là vì dung dịch cải tạo gen sao?”

Tần Vũ có được dung dịch cải tạo gen, lại không báo cho quân bộ, càng không nói cho vương thất, bây giờ quốc vương chắc chắn đã biết rồi, trong lòng nhất định rất bất mãn vì Tần Vũ giấu giếm chuyện này, dung dịch cải tạo gen có giá trị lớn thế nào, chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn ra được.

Nếu đế quốc Vinh Diệu có được dung dịch cải tạo gen, bọn họ sẽ có thể bồi dưỡng ra một đội quân người biến chủng cường đại, đến lúc đó đứng đầu toàn bộ vũ trụ, chỉ sợ cũng không phải việc gì khó.

Quốc vương hiểu lợi ích mà dung dịch cải tạo gen mang lại cho ông ta, cho nên gấp gáp không chờ nổi muốn triệu hồi Tần Vũ trở về, nhưng ông ta cũng không biết, phát minh dung dịch cải tạo gen đúng là rất ghê gớm, nhưng cũng không thể sản xuất số lượng lớn.

Bởi vì nguyên liệu cho dung dịch cải tạo gen cũng không phổ biến, đặc biệt là sejina, chỉ có Khoa La tinh mới có, nhưng vì quy luật phát triển tự nhiên, số lượng sejina cũng không nhiều, nếu quốc vương mà biết, chắc chắn sẽ bắt giữ số lượng lớn sejina, đến lúc đó rất có thể sejina sẽ diệt chủng.

Muốn tìm được gien hải thú có thể thay thế sejina không phải một việc đơn giản, cho nên chuyện này tạm thời còn không thể để quá nhiều người biết.

Tần Vũ gật đầu, “Ông ta chỉ biết chúng ta bắt Smith đi, Smith là giáo sư di truyền học nổi tiếng.”

Lộ Lê vừa nghe đã không do dự giúp hắn ra quyết định, “Vậy thì trở về đi, trước mắt biết dung dịch cải tạo gen sắp hoàn thành chỉ có mấy người chúng ta, chỉ cần không nói ra ngoài, quốc vương sẽ không biết, ông ta cũng không có chứng cứ, em trở về cùng anh, em cũng rất muốn gặp mấy đứa nhỏ, nhưng trước đấy, chúng ta phải chuẩn bị trước một chút.”

Tần Vũ ngẩng đầu, nhướng mày, dường như muốn nghe xem còn cần chuẩn bị cái gì.

Lộ Lê cười giảo hoạt, không trả lời.

Rời khỏi văn phòng hắn, Lộ Lê đến phòng thí nghiệm tìm giáo sư Smith.

Từ sau khi mấy món nguyên liệu mà dung dịch cải tạo gen cần được thu thập xong, Smith liền chui vào phòng thí nghiệm, ba bữa cơm đều ăn ở bên trong.

Khi Lộ Lê tới tìm ông ta, phòng thí nghiệm truyền ra tiếng hoan hô, hình như thí nghiệm lấy được tiến triển không tệ, Smith và La Uẩn Hòa cùng đi ra ngoài.

“Thượng tướng phu nhân tìm ta có chuyện gì sao?” Smith đi tới.

Lộ Lê gật đầu, “Không biết giáo sư có thời gian bây giờ hay không, chỉ cần năm phút là đủ rồi.”

“Năm phút thì vẫn có chứ.”

“Vậy mời giáo sư tới bên này cùng tôi một chút, sẽ nhanh thôi.”

Lộ Lê đưa ông ta tới một căn phòng trống, chưa đến năm phút bọn họ đã đi ra.

Hai ngày sau, bọn họ khởi hành về Vinh Diệu tinh.

La Uẩn Hòa ở lại, dung dịch cải tạo gen sắp có thành quả rồi, lúc này anh ta sẽ không rời đi, Tần Ca cũng không đi, mọi người đã nhìn ra, mục đích của anh ta hẳn cũng là dung dịch cải tạo gen.

Vài ngày sau, phi thuyền tới Vinh Diệu tinh, quân đội của quân đoàn III xuất hiện ở cảng, Tần Vũ vừa ra, tam vương tử Bob lập tức mang thủ hạ của gã qua, một nhánh quân đội đi theo phía sau gã.

“Tần thượng tướng, hoan nghênh trở về.” Bob ngửa đầu khoe bộ mặt đắc ý đầy gió xuân.

“Tam vương tử có ý gì?” Lộ Lê đi đến phía trước một bước, nhíu mày nhìn Bob.

“Đương nhiên là mời Tần thượng tướng đến vương cung một chuyến, đây là lệnh của phụ vương, còn xin Tần thượng tướng và thượng tướng phu nhân đừng gây khó xử cho Bob, ta cũng chỉ phụng mệnh hành sự.”

Còn chưa nói xong đã mở miệng nói khó xử, tên Bob xem ra đã hạ quyết tâm muốn mang Tần Vũ đến vương cung, Lộ Lê xác định vị tam vương tử này có địch ý với Tần Vũ.

“Thưa tam vương tử, ngài cũng chưa hề hỏi chúng ta, sao đã biết Tần Vũ sẽ không đi, mở miệng là nói làm khó dễ, ngài có ý gì, chẳng lẽ ở trong lòng, ngài đã xác định Tần Vũ sẽ gây khó dễ cho ngài à?”

Bob giật giật khóe miệng, Tần Vũ có thể gây khó xử cho gã hay không, còn phải nói sao, nhưng lời này cũng không thể thừa nhận, “Sao có thể như vậy được.”

“Vậy rốt cuộc ngài có ý gì?” Lộ Lê truy vấn.

Sắc mặt Bob không tốt lắm, “Thượng tướng phu nhân hà tất phải hùng hổ doạ người như thế.”

Lộ Lê nhếch khóe miệng, “Tôi làm sao kia?”

Sắc mặt Bob càng ngày càng âm trầm, khóe miệng trễ xuống, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Ta thừa nhận là ta nói sai, như vậy được chưa.”

“Còn tạm được.” Rốt cuộc Lộ Lê cũng buông tha cho gã, quay đầu nói với Tần Vũ: “Em đi cùng anh.”

Tần Vũ ừ một tiếng, dẫn đầu đi về phía trước.

Bob đi ở phía sau, ánh mắt lành lạnh quan sát bóng dáng Lộ Lê, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Dường như sợ Tần Vũ sẽ đổi ý, trêи đường phi hành khí bay đến vương cung, quân đội gã mang đến đi theo ba hướng trái phải và phía sau bọn họ.

Khi gần đến vương cung, Lộ Lê đã nhìn thấy tòa cung điện vừa hùng dũng vừa tráng lệ huy hoàng kia, đẹp thì có đẹp, đáng tiếc luôn mang đến cảm giác không có tình người như kim loại.

“Tần thượng tướng, mời hai vị vào.” Bob đi tới.

Lộ Lê liếc mắt nhìn đám người phía sau, không rõ sao cùng là anh em, chênh lệch dường như không lớn bình thường, quả thực đối đãi với họ giống như phạm nhân.

Chính vào lúc này, đại vương tử Brian đi tới từ phía đối diện.

Nhìn thấy anh ta, lập tức sắc mặt Bob trầm xuống, ánh mắt mịt mờ nhìn người phía sau Brian, đối phương sũng mồ hôi, lắc đầu với gã, hắn ta đã dốc hết toàn lực, nhưng đại vương tử không dễ lừa gạt như vậy.

“Sao các vị lại tới đây?” Brian đã biết hành động của Bob, nhưng vẫn dùng ngữ khí nghi hoặc, chủ yếu là muốn phủi sạch quan hệ, khi anh ta biết chuyện này, Bob đã xuất phát đến cảng trước.

“Tam vương tử nhất định phải mời chúng tôi đến đây.” Lộ Lê có cảm nhận khá tốt với vị Brian này, vị này ít nhất chưa từng xung đột với Tần Vũ, mỗi lần Tần Vũ bị quốc vương triệu kiến, anh ta đều sẽ đứng ra giúp Tần Vũ nói chuyện.

Bob âm thầm cắn răng, mẹ nó ai mời ngươi đến đây, gã chỉ mời Tần Vũ, là chính ngươi nhất định phải cùng đến đây.

Brian liếc nhìn Bob một cái, mỉm cười, “Sứ giả của đế quốc Mộ Quang đang ở bên trong, chắc phụ vương muốn để Tần thượng tướng cùng sứ giả đế quốc Mộ Quang đối chất một chút, để lấy lại sự trong sạch cho Tần thượng tướng.”

Lộ Lê cười tủm tỉm nói: “Như vậy thì không thể tốt hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.