Tối thứ tư, Tô Mông sang gõ cửa phòng Tô Mặc Huy, đối với chuyện sẽ diễn ra tiếp theo trong lòng hai người đều hiểu rõ nhưng không nói ra.
“Muốn uống chút gì không?” Không biết vì sao, Tô Mặc Huy có cảm giác hưng phấn và hồi hộp như một thằng nhóc choai choai vậy.
“Uống chút rượu vang đỏ đi.” Tô Mông đề nghị.
Tô Mặc Huy cũng đang có ý này.
Hai người ngồi trên sô pha, tay mỗi người cầm ly rượu vang đỏ, một tay khác thì mười ngón tay đan xen nắm lấy nhau.
Đột nhiên, Tô Mặc Huy xoay người lại, anh giữ chặt cái ót Tô Mông, đẩy rượu vang ngậm trong miệng mình vào trong trong miệng cô, đầu lưỡi hai người quấn lấy rượu vang đỏ, họ không nuốt xuống nhiều, mà rượu men theo khóe miệng hai người chảy xuống dưới.
Đôi môi hai người tách ra, bầu không khí vô cùng ái muội, độ ấm trong phòng cũng bắt đầu tăng cao.
Tô Mặc Huy cúi đầu ngậm lấy cái cằm trắng nõn của Tô Mông, liếm sạch rượu vang đỏ, rồi lại giữ lấy đầu cô ấn vào dưới cằm mình, ý muốn vô cùng rõ ràng.
Tô Mông thuận theo mà làm, cô liếm sạch sẽ rượu vang đỏ trên cằm anh, dọc theo cổ trượt xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy yết hầu, cảm nhận được cảm giác ướt nóng bên dưới anh kêu rên một tiếng, cô thầm than quả nhiên yết hầu là chỗ mẫn cảm của đàn ông mà, môi lưỡi ướt át của cô cứ ngậm lấy liếm mút, tay cô cũng không nhàn rỗi, dọc theo sống lưng, vuốt ve xuống.
Tô Mặc Huy vẫn luôn diễn dáng vẻ một nhà giáo lâu năm, lúc ở nhà tắm xong rồi cũng mặc áo sơ mi trắng, mà cô lại cực kỳ yêu cái loại cấm dục gợi cảm văn nhã này.
Cô cởi ra cúc áo sơ mi, một cái, hai cái...
Anh không nhịn được nuốt nước miếng, cô giống như trong giấc mơ dùng đôi môi căng mọng ngậm mút, đầu lưỡi đảo quanh, quầng vú của anh rất nhỏ, cho dù là cái miệng nhỏ xinh của cô cũng có thể ngậm hết, cô nhẹ nhàng mút, đôi mắt mê người quét qua nhìn thẳng vào anh, nỉ non thành lời, “Ư... Thầy ơi, ăn ngon.”
Nhìn Tô Mông kiều mị động lòng người như thế, hai chữ “thầy ơi” cấm kỵ không hề là sự ràng buộc đạo đức đối với anh, chuyện không hợp với luân lý cương thường ngày xưa ấy bây giờ lại càng kích thích giống như đang đóng vai nhân vật thách thức thần kinh anh, lửa dục trong mắt anh càng cháy càng lớn, đầu v* bị cô liếm càng thêm cứng rắn, dục vọng dưới bụng cũng theo đó bị đánh thức.
Tô Mặc Huy cởi áo sơ mi vướng víu ra, ôm ngang cô bế lên, đi vào trong phòng ngủ, anh cúi người đặt cô ở trên giường, nhưng cũng không đứng dậy, mà leo lên giường đè cô ở dưới thân, sau khi động tình hôn cái miệng nhỏ mê người xong anh trượt xuống đến mảnh đất chưa khai phá mà anh luôn mong ước.
Tô Mông mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ rượu, cô rất thích màu đỏ, nó có thể tôn lên làn da trắng nõn của cô càng thêm trắng rõ hơn.
Tô Mặc Huy cởi ra dây áo ngủ, thấp thoáng để lộ ra đường viền mờ ảo, có thể thấy được ở bên trong của cô không có mặc đồ lót.
“Sao lại không mặc đồ lót đi ra ngoài?”
Tô Mông thẹn thùng nói, “Chỉ đi có hai bước, dù sao cũng phải cởi.”
“Vậy cũng không được, ký túc xá của giáo viên có rất nhiều người, sau này phải mặc vào, có biết không?”
Tô Mông ngoan ngoãn gật đầu.
Anh kéo xuống váy ngủ màu đỏ, bộ ngực sữa no đủ trắng tuyết bật ra ngoài, tản ra từng dòng hương sữa.
Anh chôn mặt vào giữa khe rãnh sâu của bộ ngực, cảm giác như cảnh đẹp trước mắt khiến người ta cảm thấy không chân thật, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cảnh tượng trước mắt là cảnh Tô Mông từng tưởng tượng vô số lần, cô đã từng nghĩ vô số cách có được anh, bỏ thuốc, bắt cóc, cưỡng gian...
Nhưng chính vì những cách thô bạo phạm pháp ấy sẽ càng đẩy anh xa cô hơn, vì thế cô lựa chọn cách thức nhẹ nhàng nhất, hóa thân thành một đóa sen trắng cùng anh chơi trò tâm cơ.
Có điều bây giờ anh lại sao nữa rồi? Tại sao lại ngừng lại? Chẳng lẽ bây giờ anh muốn đổi ý sao?
Lòng Tô Mông hiện lên vô số suy nghĩ, cô giả vờ khó chịu vặn vẹo vòng eo, đưa bộ ngực sữa đến trước môi anh.
Lúc này Tô Mặc Huy mới phát hiện ra cảnh sắc trên đỉnh núi đẹp hơn nhiều so với dưới chân núi, hóa ra hương sữa thơm truyền đến như vậy, anh tham lam ngửi nhẹ hương sữa quanh đỉnh núi.
Cảm nhận được động tác của anh lần nữa, cô mới buông lỏng hưởng thụ. Cô cảm giác được hơi thở ấm áp của anh phun lên trên vách ngực, đầu v* ngứa ngáy, lòng càng thêm ngứa.
Giống như một con sói kiên nhẫn thưởng thức con mồi của mình, sau khi chờ anh ngửi thỏa thuê xong mới bắt đầu bữa mỹ vị tiếp theo.
Tô Mông cảm nhận được anh hôn vòng quanh ngực mình một vòng, nhưng lại không tiến lên, cô thật sự bị trêu chọc lòng càng thêm khó nhịn, đầu v* đã phát ngứa, gấp gáp chờ mong anh liếm láp, nhưng cô cũng hiểu rõ đạo lý nóng vội sẽ không ăn được đậu hủ nóng.
Anh ăn xong món khai vị, lại bắt đầu ăn món chính.
Miệng anh từ bên dưới rãnh ngực leo lên trên, chậm rãi bò lên bờ ngực mềm mại kia, anh chỉ cần nhẹ nhàng cắn cô một cái, cô đã mẫn cảm đau kinh hô ra tiếng, sau đó, miệng anh tiếp tục bò sát, rồi lại dừng ở bên quầng vú màu mận chín.
Mỗi một con đường nhỏ mà anh đi qua, nhưng lại cứ ngừng lại trên đường lên đỉnh núi, quay về đường cũ, một bên ngực kia cũng bị ngón tay làm như thế, từng chút một.
Tô Mông bị anh tra tấn quá mức, trái tim cô vẫn luôn treo lơ lửng, chờ mong anh ngay lập tức không quan tâm gì cả làm loạn trên đỉnh núi.
Cách làm việc của anh thong thả mà ung dung, làm tình cũng là đâu vào đấy, thật ra anh muốn để cô luôn khao khát, muốn cô mở miệng cầu xin anh, nhưng không ngờ cô có thể chịu đựng được như vậy, cuối cùng anh cũng không nhịn được, chưa bao giờ anh mong muốn thưởng thức món điểm tâm ngọt ngào giống thời khắc này như vậy.
“A ~” Tô Mông sướng rên kinh hô ra tiếng, cô yêu kiều rên rỉ khó nhịn. Lúc này đây anh ra bài không giống như lẽ thường, cô còn cho rằng anh sẽ trêu chọc cô giống như bên ngực trái, nhưng anh lại quét ngang thẳng tiến lên đỉnh núi, hé miệng, ngậm lấy viên anh đào đỏ hồng đã sớm đứng thẳng.
Tô Mặc Huy biết đây là điểm mẫn cảm của phụ nữ, nhưng lại chưa từng nghĩ tới cô sẽ mẫn cảm như thế, anh chậm rãi nâng mắt nhìn cô, mới phát hiện ra ánh mắt cô đã hoàn toàn mê ly, vẻ mặt hưởng thụ và say mê.
Thậm chí ngực cô còn đẩy lên trên, đưa vào trong miệng của anh, mong muốn có được càng nhiều hơn.
Anh nhận được sự chủ động yếu ớt của cô, cũng không hề keo kiệt cô được ăn, chỉ muốn cho cô càng nhiều vui sướng khi làm tình.
Anh ngậm mút đầu v* cô, dùng đầu lưỡi cuốn lấy hạt đậu đỏ, thỉnh thoảng lại dùng đầu lưỡi khiêu khích bờ ngực màu trắng trung gian, một bàn tay khác xoa bóp vuốt ve bên kia ngực Tô Mông, trong miệng không hề ngậm liếm, mà là bao vây, miệng anh trước là bao bọc quầng vú và đầu v*, rồi sau đó không ngừng mở rộng, thậm chí anh tham lam muốn nuốt toàn bộ ngực sữa, nhưng thật bất đắc dĩ ngực cô tuy không lớn nhưng cũng thuộc cup C, anh chỉ có thể nuốt một được một nửa thì từ bỏ.
Miệng anh muốn dời xuống bụng nhỏ bằng phẳng, nhưng Tô Mông không cho, cô đưa tay ôm đầu anh không cho động đậy, trong miệng hàm hồ nói, “Ăn... Ăn vú.”
Tô Mặc Huy kinh ngạc hóa cô còn bắt đầu đưa ra yêu cầu nữa, xem ra đôi thỏ ngọc mượt mà của cô cực kỳ mẫn cảm đây.
Sao anh lại không thỏa mãn cô cho được? Anh yêu chết cái dáng vẻ động tình của cô, đôi môi lại bò lên trên vách ngực lần nữa, nhưng không có động tác, “Mông Mông muốn thầy ăn ngực có phải không?”
Ánh mắt cô mê ly nhìn anh rồi gật đầu, giống hệt như một cô bé đáng thương.
Tô Mặc Huy cưỡng ép chính mình không được thương tiếc cô, “Vậy em nói, 'baba, con muốn người ăn ngực của con', rồi tôi sẽ ăn nó có được không?”
Tô Mông đã gần như hoàn toàn bị tình dục vây lấy, cô bất chấp rụt rè, giọng quyến rũ mê người, “Ba ba, con muốn người ăn ngực của con, hút giống như em bé ấy.”
Cô vẫn luôn có chút đáng yêu, cô thích nhìn người đàn ông mút ngực của phụ nữ giống như một đứa trẻ vậy, tựa như muốn hút ra sữa mẹ, mỗi lần cô kẹp chân thủ dâm đều là hình ảnh này.
Anh không ngờ tự bản thân cô sẽ phát huy như thế, đây đúng thật là điều đáng mừng, đàn ông đều thích phụ nữ nói vài lời cợt nhả ở trên giường, hôm nay anh mới biết được trên người anh có thói hư tật xấu của đàn ông rồi.
“Mông Mông ngoan, ba ba tới ăn ngực của con liền, con ngồi dậy đút cho ba ba được không?”
Tô Mông nghe lời chống giường ngồi dậy, Tô Mặc Huy nằm ở trên đùi cô, “Con đút ba ba ăn.”
Cô ôm đầu anh, hơi cúi người đưa ngực vào miệng anh, “Thầy ơi, ăn ngực em.”
Tô Mông vẫn thích cảm giác cấm kỵ mà thầy mang đến.
Tô Mặc Huy bị nhét đầy miệng mềm mại, thậm chí anh có thể nhìn thấy trên đôi vú động tình là viên nhỏ cưng cứng, anh dùng sức mút, phảng phất như thật sự hút ra sữa, hai tay như trẻ con ôm hờ nó.
Một lát sau, anh lại không thuần khiết như trẻ con, mà thỉnh thoảng xoa bóp, hoặc là dùng ngón tay thon dài không kẽ hở, kẹp thịt mềm.
Tô Mông ôm đầu của anh, thoải mái hừ hừ, cơ thể đầy đặn thon thả dưới sự liếm mút của Tô Mặc Huy mà run rẩy, nhưng cô càng tham lam muốn bên ngực kia cũng được thoải mái, cô kéo tay phải anh áp lên trên bộ ngực phập phồng, khi anh cảm nhận được hạt nhỏ kia cứng như đá ở trong lòng bàn tay, như mong muốn của cô anh cũng chăm sóc nó, dùng ngón trỏ thon dài và ngón giữa kẹp hạt đậu dựng đứng.
“Ưm ~, thật thoải mái, thầy ăn học sinh thật thoải mái... A... Tay của thầy cũng xoa thật tốt...”
Tô Mặc Huy nghe thấy lời cợt nhả của cô, cảm giác như bản thân mình đã được khẳng định, càng ra sức hầu hạ cô.