Beta : Mẫn Nhi
O0O—O0O
Ân, không có ‘áp’ qua ta ……Bạch vân tuyết trong lòng thầm đắc ý, vậy thì …..ta sẽ ‘áp’ngươi a!!!!
-“ Tiểu Tuyết “ Bach Yến cảm thấy quá mệt mỏi. quả nhiên Tiểu tuyết là tốt nhất – rất biết nghe lời lại không gây cho hắn phiền toái gì cả, sẽ không ồn ào lại càng không uống say cái gì. Hiện tại chỉ mới chiếu cố 1 nữ nhân say rượu hắn đã cảm thấy rất đáng sợ. Từ nay về sau …..sẽ không bao giờ cùng với người như vậy dùng cơm nữa.
-“ Ngươi đã trở lại?“ Bạch Vân Tuyết ngồi xem tivi ở phòng khách chờ Bạch Yến thấy hắn trở về vội chạy ra cửa. Y rất nhớ hắn ….rất muốn ngay lập tức trông thấy hắn ….” Ngươi uống rượu?” quần áo lại lộn xộn, loạn loạn nhăn nhăn … chuyện gì đã xảy ra???
-“ Một chút a ~. Tâm tình nàng không tốt, ta chỉ đơn giản cùng nàng uống vài ly “ Bạch Yến tháo cravat đưa cho Bạch Vân Tuyết đang trong tư thế sẵn sàng đón lấy, sau đó bắt đầu cởi áo “ kết quả người say lại là nàng.aizzz… “
Bạch vân tuyết đột nhiên nhíu mày, sắc mặt trở nên âm trầm “ ngươi….” Con mắt nhìn chằm chằm 1 chỗ.
-“ làm sao vậy?”
-“ ngươi … cùng nàng thực sự không có gì? “ mắt vẫn không dời
-“ nói nhảm! đưa nàng trở về ta đã mệt muốn chết. ta còn vì thế thề sẽ không bao giờ cùng nàng dùng bữa nữa “ Bạch Yến đưa tay bắt đầu cởi áo “ ta đi tắm rửa trước đã … Di????” tay dừng lại. nút áo này..vừa cởi, tiếp tục cởi tiếp nút kế. Bạch Vân Tuyết cũng nhìn theo động tác của hắn. Áo sơmi cởi bỏ bên trong là … vết móng tay của nữ nhân như ẩn như hiện. Bạch Yến ngẩng đầu nhìn thấy mặt Bạch Vân Tuyết thoáng cái biến đen. Bộ dạng hiện tại của y thật đáng sợ a ~~~. Bạch Yến nuốt nuốt nước miếng “ Có thể là do vịn nàng không cẩn thận lưu lại “ không biết tại sao phải giải thích nhưng bản năng nói cho hắn biết nên làm như vậy
– “ thật không?’’ Bạch Vân Tuyết nở 1 nụ cười tà mị hiếm có –âm trầm nhưng không kém phần mị hoặc ….aizz cái khuôn mặt này đúng là nghiệp chướng a. Bạch Yến trong lòng cảm khán. Bạch Vân Tuyết hung hăng kéo cổ áo sơmi của hắn “ vậy.. cái này cũng là không cẩn thận lưu lại hay sao???” đường nhìn của y so với bạch yến thuận hơn cho nên dễ dàng nhìn thấy vệt son môi đỏ tươi trên cổ áo. trong nội tâm đã xuất hiện 1 ngọn lửa vô danh thiêu trứ … sau đó lại nhìn thấy những dấu móng tay kia.. rốt cục bạo phát.
-“ a!!” cái này là khi nào vậy? Bạch Yến thiện lương thầm nghĩ nữ nhân kia cố ý a …..aizzz….. ” đại khái là … haha ….tiểu tuyết …. “ thật khó chịu a, oan ức thật “ ta phải đi tắm “ lại không dám cùng y lớn tiếng – rốt cuộc ai mới là người giám hộ??? minh tinh đầu bài thì giỏi lắm sao? hắn chính là người đại diện giỏi nhất a!!! chỉ là không biết từ lúc nào … dường như vị trí của hắn và tiểu tuyết đã bị hoán đổi.
– “ ân… đúng vậy “ Bạch Vân Tuyết buông tay ra “ thúc thúc là đại nhân ( người lớn ) muốn làm gì thì cứ làm, làm gì đến phiên ta để ý … quả nhiên nữ nhân vẫn là … hảo “ y lắc lắc vai, ngồi xuông salon , cúi thấp đầu, bộ dạng giống như chú cún con bi vứt bỏ, đáng thương hề hề
Làm sao vậy chứ, rõ ràng người vừa bị hung là hắn cơ mà. Bạch Yến thở dài, chủ động tiến tới gần ngồi cạch y “ Làm sao vậy Tiểu Tuyết?” tại sao không mở lòng nói ra, hắn thật sự không hiểu. và cảm thấy khó chịu về điều này.
– “ Yến …“ Bạch Vân Tuyết thuận thế dựa vào vai Bạch Yến “ Nữ nhân tốt hơn đúng không? “
-“ Có ý gì? “ thật giống như hồi y còn bé. tính y lãnh đạm không thích thân cận người khác, nên mỗi lần y nhích lại gần là hắn vui mừng không thôi. Hắn vỗ vỗ lưng Bạch Vân Tuyết trấn an – người này thật sự đã trưởng thành. cũng đã có chút thịt – lúc mới nhặt về cơ hồ chỉ xương với xương. Ta nuôi không tệ đấy chứ. Nghĩ vậy Bạch Yến khẽ giương lên 1 nụ cười kiêu ngạo.
-“ ta vốn không muốn thừa nhận …….nhưng nữ nhân quả nhiên khá. Cho dù ta có xinh đẹp cũng chẳng ích gì” Bạch Vân Tuyết âm điệu càng uỷ khuất hơn, lặp đi lặp lại 1 câu kia. Bạch Yến như lạc vào sương mù, sương mù bao phủ từ đầu đến chân.
-“ Cái gì mà nữ nhân khá, nam nhân không phải người à?” Có chút không công bằng a ~~Kỳ quái, thế giới trước đây không phải nam nhân khá hơn sao? chẳng lẽ bây giờ là nữ quyền lên ngôi,nam nhân lại vô dụng??? Buồn bực! thật vất vả mới đem xã hội mẫu hệ biến thành xã hội phụ hệ! Bạch yến càng nghĩ lạc đề càng xa …….////// ( Mẫn: heizz sợ anh quá.)
-“ Yến!”Bạch Vân Tuyết có điểm vô lực “ ngươi còn giả ngu? ”
-“ ta không có! ngươi không nói rõ ràng ta làm sao biết ngươi muốn nói cái gì a?” aizz……Khi nào thì Tiểu Tuyết cũng trở nên khó hiểu như vậy?. Cẩn thận ngẫm lại …dường như gần đây đều như vậy.Mặc dù hắn đã rất nỗ lực suy nghĩ nhưng cuối cùng cũng đành vô lực, vẫn không biết vấn đề ở đâu! Danh hiệu ‘ vương bài bá nhạc ’vô dụng , con người,khi nào thì khó hiểu như vậy? hay là chỉ có Tiểu Tuyết mới vậy???/
-“………..” có thể nói sao? Nói ra Yến còn có thể đối xử với y như bây giờ, để cho y làm nũng sao? “ Trong mắt Yến ta chỉ là 1 hài tử thôi sao?”
-“ ân, Tiểu Tuýêt mới 17t a, vẫn là 1 hài tử” hắn biết rõ Bạch Vân Tuyết không thích bị nói là hài tử —-tiểu hài tử đều như vậy, hy vọng bản thân mau mau lớn lên, chán ghét bị đối đãi như tiểu hài tử, nhất là những thiếu niên như y — cho nên hắn mới cố ý trêu chọc “ Nhưng….ta không coi ngươi như vậy a. Bởi vì, ngay từ lần đầu nhìn thấy ngươi, ta đã cảm thấy ngươi rất dũngcảm, rất đáng bội phục,là 1người rất tuyệt a!!!” cho nên dù đối phương chỉ là 1 hài tử 14t,hắn luôn cố gắng dùng ngữ khí ngang hàng để nói chuyện cùng y “Mặc dù ta là người giám hộ của ngươi nhưng ngay từ lúc đầu chúng ta là ‘ ngang hàng ‘ không phải sao?” bọn họ trong kể từ lúc đó ràng buộc càng sâu, không phải quan hệ người đại diện và ngôi sao, không phải người giám hộ cùng người bị giám hộ. Nói cách khác, bọn họ là địa vị ngang hàng, không phải ngưòi lớn và con nít.
Bạch Vân Tuyết mắt sáng rực lên: “ thật sự? chúng ta ngay từ đầu là ngang hàng???”
-“ đúng vậy, ta khi nào dùng qua thân phận ‘ người lớn ‘ áp ngươi a ~~~”
Ân, không có ‘áp’ qua ta ……Bạch vân tuyết trong lòng thầm đắc ý, vậy thì …..ta sẽ ‘áp’ngươi a!!!! “ Vậy…..Yến chán ghét Tiểu Tuyết sao?”
-“ làm sao có thể! Tiểu Tuyết đáng yêu như vậy, ta thích ngươi còn không kịp “
-“ thật không??? ta cũng rất yêu quý Yến” thật vui!!! Bạch Vân Tuyết đưa tay định ôm lấy Yến thì Bạch Yến lại sờ sờ đầu y, đứng lên: “ rốt cuộc cũng cười, ta đi tắm a”
Cứ như vậy?? Bạch Vân Tuyết nhìn theo bóng lưng Bạch Yến,ngẩn người,bọn họ ….giống như là ‘ông nói gà bà nói vịt ‘ vậy. Nói nửa ngày, không cam lòng….. “ Yến” y đuổi theo bạch yến, đứng ở cửa phòng tắm nhìn Bạch Yến cởi quần áo “ ngươi là người lớn a???”
-“ân” còn muốn tiếp tục?
-“ ta cũng vậy?”
-“ đương nhiên”
-“ như vậy …nam nhân nếu có ‘ dục vọng’ có phải đều đi tìm nữ nhân?”
-“……..” đúng vậy, hắn như thế nào lại quên mất vấn đề này? A….nói như vậy chẳng lẽ hắn không bình thường? mấy năm nay hắn cũngkhông nghĩ tới nữ nhân này nọ. Ngẫu nhiên, khi thân thể có nhu cầu hắn cũng là chính mình tự giải quyết, sau đó hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác gì ….như thế nào thoáng cái…. Bản thân hắn cũng khôngphải là người dễ sa vào dục vọng, nhưng …như vậy cũng quá ‘ thanh tâm quả dục’ đi?? Hắn khác người hay là …công việc của Tiểu Tuyết quá nhiều, hại chính mình bề bộn?? Tiểu Tuýêt…. Ân,y cũng đến tuổi rồi đi.. “ Đúng vậy, như thế nào, Tiểu Tuyết muốn tìm nữ nhân sao?” Bạch Yến tranh thủ dùng thân phận ‘ ngang hàng’ hỏi y, tự nhiên…phải thật tự nhiên ……..
-“ Yến thì sao? có không?”
-“ đương nhiên …là có a …” tôn nghiêm nam nhân phải giữ “ Khi cần thì tự nhiên sẽ có nữ nhân, ta nhìn giống loại người tìm không ra nữ nhân sao?”
-“ thật sao?” thanh âm lại trầm xuống “ đã biết” Bạch Vân Tuyết xoay người rời đi. Quả nhiên! hắn vừa rồi còn không thừa nhận, hiện tại tốt lắm, đã thừa nhận a, sau lưng mình không biết đã cùng với bao nhiêu nữ nhân làm loạn. Hắn lợi lắm,thiệt thòi cho y hơn ba năm cư nhiên không phát hiện. Một điểm dấu vết cũng khôngcó ….rõ ràng mấy năm qua y và hắn như hình với bóng, hay là…trước kia không đặc biệt chú ý, cho nên….
Hắn nói sai gì sao? Tiểu Tuyết lại vì cái gì mà mất hứng? tại hắn không hảo hảo dạy y những tri thức liên quan đến phương diện này sao? Chính là…. Hắn khôngphải cố ý a ~~ phải biết rằg trong tay y nắm giữ hàng loạt minh tinh, đều là những tác phẩm làm say lòng người,là nhưng người phi phàm a. Mà Tiểu Tuyết chính là tác phẩm tuyệt diệu nhất … nhưng Tiểu Tuyết chính miệng nói cho hắn biết y đã trưởng thành,y có dục vọng rồi. Hắn phải tỏ thái độ gì đây? Chẳng lẽ bắt hắn đi tìm nữ nhân xứng đôi cho y? Làm người đại diện chẳng lẽ hắn cũng phải quản những việc này?
“ Trung Quốc?”
“ Đúng vậy, đó là một viên ngọc mới của Thế giới, vô cùng có tiềm lực. Căn cứ vào ước định của chúng ta, đó là một quốc gia rất đáng để đầu tư.”
“ Thật không?” nam nhân có chút do dự, vợ yêu của hắn dường như không thích nơi kia – tuy nàng là người Trung Quốc. Nhưng không hiểu tại sao nàng một mực hy vọng mình không đem sự nghiệp phát triển nơi đây.
“Tổng tài, vì tương lai công ty chúng ta, phải tiến hành mở rộng kế hoạch đầu tư.”, mặc dù hiện tại công ty đã có địa vị trên thế giới nhưng thương trường cũng như chiến trường, không tiến ắt phải lùi. Chúng ta phải chiếm được thị trường Trung Quốc, nếu không sẽ bị người khác phỗng tay trên. “Cho dù phu nhân không thích …. nhưng trên vai ngài là cuộc sống của cả vạn công nhân viên.”, tổng tài rất yêu phu nhân và cũng rất lương thiện, cho nên hắn cố gắng đả động đến tình cảm của ông. Hắn tin tưởng mình có thể! Dù sao hắn cũng đã phục vụ gia tộc Luis vài thập niên ( mấy chục năm) Lần này vì cơ nghiệp của lão phu nhân, không thể thất bại.
“Ân.”, không nói cho nàng có lẽ sẽ tốt hơn. Vĩnh cho tới bây giờ chỉ quan tâm đến chuyện của ta, còn những chuyện về công ty kỳ thực nàng không có hứng thú. “Dù sao hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, dù cho ta không đi Trung Quốc thì vẫn có thể buôn bán tại Trung Quốc.” nam nhân nở nụ cười, vì quyết định của mình mà rất đắc ý, “Stuart, ngươi là người ta tính nhiệm nhất, từ nay về sau, chuyện ở Trung Quốc sẽ do ngươi toàn quyền phụ trách.
“Vâng, tổng tài.” hô…….. cuối cùng cũng thành công! Quả nhiên, làm chuyện gì cũng không nên dễ dàng bỏ cuộc, như mình chẳng hạn, sau chin mươi chin lần bị cự tuyệt cuối cùng cũng thành công. Quá tuyệt vời! Mặc dù cũng hơi đáng tiếc …. Một lần nữa là tròn một trăm lần nha!!!