Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 118: Chương 118: Thiếu






Editor: Tư Di

"Đúng rồi, tôi tên Trần Y, rất hân hạnh được biết cô." Cô đó nói.

"Cô đã biết tôi là ai, tôi cũng không cần tự giới thiệu mình nữa." Tiêu Tiệp nói.

"Mặc dù rất đường đột, nhưng tôi vẫn muốn tìm cô nói chuyện một chút. Đã sớm nghe nói dung mạo của cô đẹp, hôm nay vừa nhìn thấy, mới biết không phải tất cả lời đồn đều là giả." Cô đó tiếp tục nói.

"Cô tìm tôi, chỉ đề nói những lời này sao?" Không biết vì sao, Tiêu Tiệp không có mấy thiện cảm với cô gái trước mặt này. Vừa định nói nếu như không có việc gì thì cô sẽ đi thì cô đó lại nói chuyện.

Tôi từng là bạn gái của Hà Liên." Cô đó nói một câu kinh người, lại nói: "Sau khi anh ấy đi nước ngoài chúng tôi mới quen nhau."

Tiêu Tiệp ngẩng đầu, lại nhìn Trần Y một cáu, trong lòng có chút giễu cợt, câu nói này của cô ta, sao càng nghe càng giống giọng tiểu tam tìm tới vợ cả vậy? Chỉ có điều, cô ta xác định là cô ta không tìm nhầm đối tượng chứ? Người ở bên cạnh Hà Liên bây giờ cũng không phải là cô!

Giống như biết nghi ngờ trong lòng Tiêu Tiệp, Trần Y tiếp tục nói: "Tôi không tìm nhầm người đâu, chính là cô, vẫn luôn là cô. Tôi biết rõ sự tồn tại của Kiều Đại Vân, chỉ có điều..." Nói tới đây, cô ta dừng lại chốc lát, có chút khinh miệt hừ lạnh nói: "Cho tới bây giờ, cô ta vẫn không phải là chánh chủ."

Vậy thì sao? Ai là chánh chủ liên quan gì tới cô? Cô không có hứng thú tham gia vào.

"Chuyện của anh ta chẳng liên quan gì đến tôi, cho nên tôi nghĩ giữa chúng ta không có gì để nói." Tiêu Tiệp lạnh nhạt nói.

Trần Y cắn môi, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Biết tại sao anh ấy yêu tôi không? Cũng bởi vì đôi mắt của tôi, rất giống cô!"

"Vậy chuyện này có liên quan gì đến tôi?" Giọng nói của Tiêu Tiệp hơi lạnh nhạt, đúng lúc này, Tịch Âu Minh gọi đến, giọng nói của anh vĩnh viễn dễ nghe tràn đầy từ tính như vậy.

"Em đang ở đâu? Sao lại không cho tài xế đến đón?"

Khóe miệng không tự chủ được nhếch lên, giọng nói cũng dịu dàng, chậm rãi nói: "Bởi vì không phải anh nên em không có ý định lên xe."

Tịch Âu Minh nghe xong, cười nhẹ, lại nói: "Bên này anh chuẩn bị kết thúc, bây giờ em ở đâu? Đợi lát anh qua đón em."

Tiêu Tiệp báo địa chỉ rồi ngắt điện thoại, sau đó nhìn Trần Y nói: "Cô còn mười phút."

Ý là cô muốn nói gì thì nói miễn là trong vòng mười phút, hết mười phút, dù cô có muốn nói gì đi nữa, tôi cũng sẽ không nghe không tiết.

Trần Y đã sớm ghen đến chết vì dáng vẻ hạnh phúc của cô, thì ra cô giống như lời đồn bên ngoài, đã sớm tìm được hạnh phúc của đời mình. Thế Hà Liên thì sao? Anh ấy chờ nhiều năm như vậy, lại chờ được kết quả như thế này sao?

"Anh ấy đã từng mất trí


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.