Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 126: Chương 126




Editor: Thienyetkomanhme

Chủ nhà sợ nhất chính là người thuê phòng xảy ra chuyện, nghe hai người nói cô gái trong gian phòng này đặt cơm hộp sau lại liên hệ không được, một bên mở ra di động ghi hình, một bên dùng chìa khóa dự phòng mở cửa.

Cửa mới vừa mở ra, cách cửa không xa nhìn thấy một người ngã trên mặt đất không nhúc nhích, chủ nhà sợ tới mức thiếu chút nữa đem điện thoại ném đi.

Nguyễn Miên Man nhìn đến người ngã trên mặt đất cũng có chút hoảng, theo bản năng tiến lên xem cô thế nào, lại bị Tư Cảnh Lâm duỗi tay ngăn lại, sau đó gọi điện cho 120.Cũng may nơi này cách bệnh viện cũng không xa, không đến mười phút, xe cứu thương liền tới đây, đem người đang hôn mê mang đi.

“Người bệnh đã tỉnh, mọi người mau chân đến xem sao?”

Nguyễn Miên Man nghe được hộ sĩ nói, sau khi gật đầu đi theo cô tiến vào phòng bệnh.Cô gái nằm trên giường nhìn thực rất trẻ, đại khái cũng chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, nhìn thấy người tiến vào, có chút kinh ngạc: “Bà chủ nhỏ, sao lại là cô?”

Lúc trước cô đã tới trong tiệm ăn rất nhiều lần, cho nên đã gặp qua Nguyễn Miên Man.Vốn dĩ tưởng có người bạn nào đột nhiên tới tìm mình phát hiện xảy ra chuyện liền đưa tới bệnh viện, không nghĩ tới thế nhưng lại là bà chủ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

“Cô không phải đặt cơm hộp trong tiệm sao? Nhân viên giao cơm không liên hệ được với cô liền đưa về tiệm, tôi không yên tâm, liền đi xem......” Nguyễn Miên Man nói xong, quan tâm mà nhìn cô, “Cô hiện tại khá hơn chút nào không?”

Người trên giường người gật gật đầu, nghĩ đến nếu không phải bà chủ tốt bụng chạy tới một chuyến, chính mình sợ là nguy hiểm, rốt cuộc mới vừa rồi tỉnh lại, bác sĩ đã nói cho cô biết, còn may là đưa tới đây kịp thời.

“Bà chủ thật là cảm ơn cô, hôm nay nếu không có cô, tôi sợ là không xong rồi.”

“Không cần khách khí, cô không có việc gì là tốt rồi.” Nguyễn Miên Man không thèm để ý mà xua xua tay.

“Nếu biết nguy hiểm, lần sau cũng đừng thức đêm, được không hả cô gái, có hai cái quầng thâm dưới mắt thật khó coi.” Một bên bác sĩ chen vào nói.

“Lần sau khẳng định không dám.” Trên giường bệnh cô gái chột dạ rũ mắt.

“Thức đêm sẽ dẫn tới tụt huyết áp sao?” Phía trước hộ sĩ có nói qua, cô là tụt huyết áp dẫn tới hôn mê, lúc này nghe được bác sĩ nói, Nguyễn Miên Man nhịn không được tò mò.

Nghe được lời nói của Nguyễn Miên Man, bác sĩ còn chưa mở miệng, người nằm ở trên giường nhỏ giọng tự mình nhận lỗi trước: “Là tôi tự mình tìm đường chết, đêm qua cảm thấy không đói bụng liền không ăn cơm, sau đó mải mê chơi trò chơi, lại chơi suốt một đêm, buổi sáng cảm giác được đói bụng, lại không có tinh thần đi bên ngoài mua bữa sáng, nghĩ ngày hôm qua đã đặt trước cơm hộp nhà cô vào trưa nay rồi, liền dứt khoát chờ buổi trưa lại ăn, kết quả rời giường chuẩn bị đi ra ngoài uống nước, người mới vừa đứng lên liền rất không thoải mái, có chút buồn nôn, miễn cưỡng đi đến phòng khách, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, sau đó cái gì cũng không biết......”

Ngày hôm qua cô gái cướp được tôm hùm đất xào cay, hoa mắt chọn sai thời gian giao hàng, đem 12 giờ chọn thành hai giờ, còn dám bữa sáng không ăn chờ cơm trưa, còn không phải là tìm đường chết sao!

Bác sĩ nghe xong, cũng không biết nói cô cái gì mới tốt: “Mấy người trẻ tuổi các cô, thật là không đem sức khỏe bản thân để ở trong lòng! Cô có biết tụt huyết áp té xỉu nếu không kịp thời tiến hành cấp cứu có bao nhiêu nguy hiểm không? Một khi hôn mê vượt qua sáu giờ, não sẽ không có khả năng tự khôi phục, lại nghiêm trọng hơn thậm chí sẽ dẫn đến cái chết.”

Trên giường, sắc mặt cô gái càng thêm trắng bệch, trong lòng nghĩ lại mà sợ không thôi, đồng thời càng thêm cảm kích bà chủ.Nguyễn Miên Man nghe được bác sĩ nói, tức khắc cảm thấy may mắn, cảm thấy còn may tự mình chạy tới một chuyến.

“Được rồi, tôi cũng không nói nhiều nữa, về sau tận lực đừng thức đêm, trong tay có thể chuẩn bị một chút kẹo, chocolate gì đó, cảm giác được cơ thể muốn tụt huyết áp liền ăn một chút để ngừa vạn nhất.” Bác sĩ nói.

Loại cảm giác hôn mê này thật không dễ chịu, từ đầu trước mắt biến thành màu đen nhưng không có hoàn toàn mất đi ý thức, cho rằng chính mình đột nhiên mù, sợ hãi cũng đã dọa đến cô, càng đừng nói về sau tứ chi đột nhiên không chịu khống chế, trực tiếp ngã xuống đất, sau đó hôn mê.

“Tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ.” Người trên giường thành khẩn gật đầu cũng nói lời cảm ơn, đột nhiên nhớ tới, “Bà chủ tôm hùm đất xào cay cùng cơm chiên của tôi hôm nay đâu?”

Lúc này còn nhớ tới ăn, có thể thấy được người đã không còn gì đáng ngại.Nguyễn Miên Man nghe vậy, theo bản năng giơ lên cơm hộp trong tay, sau đó cảm thấy chính mình đại khái là choáng váng, thế nhưng vẫn luôn cầm theo phần cơm hộp này không buông tay.

Nhưng mà, cô gái trên giường không cảm thấy như vậy, ngược lại cho rằng bà chủ thật sự là người đẹp tốt bụng lại đáng yêu, thế nhưng còn nhớ rõ đem cơm hộp của mình mang tới đây.

“Bà chủ, tôi yêu cô muốn chết!”

Ở khu bình luận thường xuyên sẽ có khách hàng nói mấy câu tương tự, nhưng dù sao cũng là ở trên mạng, hiện tại nghe được người đối mặt nói như vậy, Nguyễn Miên Man có chút ngượng ngùng.

Nhìn đến người bệnh kích động như vậy, bác sĩ quét mắt phần cơm hộp kia, nói: “Cô hiện tại nên ăn uống thanh đạm, không thể ăn cơm hộp.”

Nghe vậy, cô gái trên giường nháy mắt uể oải, ngay sau đó đáng thương vô cùng hỏi: “Một miếng cũng không được sao?”

“Nửa miếng cũng không được.” Bác sĩ nói.

“A! Tôi vì cái gì muốn tự tìm đường chết.” Nghĩ đến chính mình chờ mong lâu như vậy, đợi lâu như vậy, tôm hùm đất xào cay liền từ bên miệng bay đi, cô quả thực muốn khóc.

Nguyễn Miên Man nghe được bác sĩ nói, liền nói: “Vậy phần cơm này tôi thay cô hủy đơn.”

“Không không không, tôi thật vất vả cướp được, sao có thể hủy đơn! Liền...... Liền đưa cho bác sĩ ăn đi.” Cô gái chịu đựng đau lòng nói.

Bác sĩ vốn dĩ định cự tuyệt, rốt cuộc lại không phải món gì chưa từng ăn qua, nào có đạo lý lấy cơm hộp của người bệnh.

Nhưng mà, dư quang lại chú ý tới trên túi đựng cơm hộp có mấy chữ to “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc”, lời nói cự tuyệt tức khắc biến thành: “Đây là tôm hùm đất của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc?”

“Đúng vậy, bác sĩ cũng là khách hàng của nhà này à?” Người bệnh hỏi.

“Không phải, chỉ là con gái của tôi lúc trước vẫn luôn ở nhà nhắc mãi muốn ăn món này.” Bác sĩ nói đến con gái mình, biểu tình vốn dĩ nghiêm túc đều ôn nhu hai phần, “Tôi đây cảm ơn cô, bất quá không cần tặng không, coi như là bán trao tay cho tôi, đến lúc đó đem tiền trả cô.”

Thấy bái sĩ kiên trì phải trả tiền, người trên giường cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.Chờ bọn họ thương lượng tốt, Nguyễn Miên Man đem cơm hộp để lại cho bác sĩ liền đi về.

“Anh Cảnh Lâm, chúng ta đi thôi.” Cô từ phòng bệnh ra ngoài, nói với người ngồi ở bên ngoài chờ.Tư Cảnh Lâm đứng dậy, cùng cô rời khỏi bệnh viện.

Trên đường, Nguyễn Miên Man nhịn không được hỏi anh: “Anh Cảnh Lâm ngày thường có thức đêm không?”

“Ngẫu nhiên cũng có.” Tư Cảnh Lâm nói.

“Vừa rồi cô gái kia chính là bởi vì thức đêm hơn nữa không ăn cơm hẳn hoi dẫn tới tụt huyết áp hôn mê...... Bác sĩ nói thức đêm không tốt.”

Nghe ra lời nói của cô có ý quan tâm, Tư Cảnh Lâm gật đầu nói: “Được, về sau anh không thức đêm nữa.”

Trong phòng bệnh, Nguyễn Miên Man rời đi không bao lâu, bác sĩ chỉ đạo hộ sĩ phụ trách gian phòng bệnh này vài câu, cầm theo hộp cơm trở lại văn phòng.

Bác sĩ đều rất bận, hắn hôm nay cả ngày cũng chưa về nhà, chỉ có thể gọi điện thoại cho vợ, để cô đi một chuyến đem cơm hộp lấy về.Vợ hắn nghe hắn nói mua được tôm hùm đất xào cay của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, cười mà chuyển lời cho con gái, làm con gái kích động tới mức kêu lên.

Bác sĩ cách điện thoại nghe được thanh âm vui vẻ của con gái, cũng cười rộ lên, nói với đầu bên kia điện thoại: “Muốn ăn liền nhanh tới đây, bằng không ba nhịn không được có thể một mình ăn hết.”

“A, ba không thể ăn mảnh, con hiện tại liền tới ngay!” Nói xong, chạy nhanh lôi kéo mẹ mình ra cửa.

Chờ mẹ con hai người lại đây, người con gái thậm chí đều chờ không kịp tới lúctrở về, phải ăn tôm hùm đất xào cay ngay lập tức.Tôm hùm đất xào cay đã có chút lạnh, bác sĩ lúc này có thời gian nghỉ ngơi, dẫn theo hai mẹ con tới nhà ăn dùng lò vi ba đun nóng, tìm vị trí ngồi xuống ăn.

Tuy rằng sớm qua giờ cơm, nhưng nhà ăn còn có một ít bác sĩ, hộ sĩ vừa xong việc còn đang ăn cơm, ngửi được mùi thơm của tôm hùm đất xào cay trên bàn bọn họ, tức khắc bị hấp dẫn lại đây.Bác sĩ phát hiện, cùng con gái thương lượng xong, mời bọn họ lại đây nếm thử.

“Đây là mua tôm hùm đất của nhà nào vậy, cũng quá ngon đi.” Một hộ sĩ lột một con tôm ăn xong, nhịn không được cảm thán.

Người con gái mới mười hai mười ba tuổi nghe vậy, mang theo cái miệng đầy mỡ nói: “Đây là tôm hùm đất xào cay của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ạ, cơm chiên cửa hàng này cũng đặc biệt ngon, giáo viên ở trường học chúng cháu đều trộm đặt cơm hộp của nhà này.”

Bác sĩ nghe vậy, nhắc nhở nói: “Không được nói giáo viên như vậy.”

“Dạ.” Tuy rằng cảm thấy chính mình chỉ nói sự thật, bất quá nể ba mua được tôm hùm đất xào cay cho mình, người con gái quyết định vẫn là không phản bác ba mình.

“Này hương vị cũng thật tốt, lần sau tôi cũng mua một chút trở về cho con gái nếm thử.”

“Vậy phải xem anh có lấy được không, tôm hùm đất xào cay nhà này nghe nói mỗi ngày chỉ bán hai mươi phần.” Bác sĩ một bên ăn một bên nói.

Một phần tôm hùm đất xào cay vốn dĩ cũng không phải đặc biệt nhiều, một nhà ba người hơn nữa bị có vài người tới nếm thử, không bao lâu liền sạch sẽ, ngay cả nước sốt dư lại cũng không lãng phí, để người trong nhà ăn cắt chút dưa chuột gì đó trộn cùng, cũng ăn sạch sẽ.

Tôm hùm đất xào cay hương vị quá mức ngon, ăn xong, cả người vẫn luôn nghĩ tới cái hương vị này.Buổi tối khi kiểm tra phòng, bác sĩ nhìn thấy người bệnh đã chuyển nhượng tôm hùm đất cho mình, nhịn không được nói: “Cảm ơn cô, phần tôm hùm đất xào cay kia hương vị thật là không tồi, con gái cùng vợ tôi đều rất thích.”

Người bệnh nghe vậy, vẻ mặt u oán mà nhìn hắn: “Tôi thật vất vả quên đi chuyện thương tâm này, an vì cái gì còn nhắc lại.”

Hưởng qua phần tôm hùm đất xào cay kia, bác sĩ hoàn toàn lý giải tâm tình lúc này của người bệnh, tức khắc cười rộ lên.

Vài ngày sau, thân thể vị nữ khách hàng này hoàn toàn khôi phục, đầu tiên là ở khu bình luận tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đăng một bức thư cảm ơn, về sau còn cùng cha mẹ, mang theo cờ thưởng cùng quà tặng đến trong tiệm trực tiếp cảm ơn Nguyễn Miên Man.

Kể từ đó, khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cùng người trong hẻm Hồ Lô đều đã biết chuyện này, sôi nổi khích lệ Nguyễn Miên Man.

Một chuyện tốt như vậy, truyên tai nhau tự nhiên khiến cho cho truyền thông chú ý, trên mạng rất nhanh liền có rất nhiều bài viết liên quan tới chuyện này.

Trên mạng tuy rằng nhiều chuyện không hay, nhưng đối với loại chuyện cứu người này, vẫn là khen ngợi chiếm đa số.

【 Bà chủ này thật là người tốt, tương đương với cứu một mạng người. 】

【 Vị khách hàng này nên cảm ơn bà chủ thật tốt, rốt cuộc cô ấy có thể không đi một chuyến này. 】

【 Đúng là người tốt. 】

【 Má ơi, tôi cũng thức đêm mỗi ngày, tuy rằng biết không tốt, nhưng chính là nhịn không được, nhìn đến tin tức này, về sau vẫn nên khống chế một chút. 】

【 Có thể không thức đêm vẫn là đừng thức đêm, gần đây nhìn đến rất nhiều tin tức thức đêm chết đột ngột, cô gái trong bài viết này là vận khí tốt gặp được người tốt, bằng không......】

Kể từ đó, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc lại ở trên mạng nổi lên một đợt, làm nhiều người vốn dĩ không biết cũng biết có một cửa tiệm như vậy, cũng đối với nó rất có hảo cảm, tỏ vẻ có cơ hội có thể đi nếm thử một chút.

Trong tiệm sinh ý vốn không tồi, thật ra Nguyễn Miên Man không để bụng chút chuyện này, ngược lại có bên truyền thông tới cửa muốn phỏng vấn cô, cô có chút không được tự nhiên.Cũng may Tư Cảnh Lâm biết cô không muốn nhận phỏng vấn, cho người cùng những bên truyền thông này chào hỏi, lúc này mới làm cô được thanh tĩnh.

Mùng một tháng sáu, nhà trẻ An An có biểu diễn, Nguyễn Miên Man đã dồng ý sẽ đi xem bé biểu diễn, cho nên cùng ngày trong tiệm sẽ nghỉ ngơi một ngày.

Trước hai ngày Nguyễn Miên Man đã đăng thông báo lên, khách hàng có điểm thất vọng, bất quá cũng chưa nói cái gì.

Một ngày cuối cùng của tháng 5, buổi sáng hơn 8 giờ.

Chu Linh, bà Vương cùng An An đnag đep cái balo nhỏ đều ngồi vây quanh một cái bàn ở trong tiệm, xem Nguyễn Miên Man khắc trái cây. Đây là nhiệm vụ của nhà trẻ An An, nói là ngày mai tổ chức biểu diễn, cho nên hôm nay trước tiên để các bạn nhỏ ở nhà, nhờ người lớn trong nhà chuẩn bị cho các bạn nhỏ một mâm trái cây để cùng thưởng thức và chia sẻ.

Chu Linh cùng bà Vương làm sao làm biết bày mâm trái cây như thế nào, chỉ có thể tới đây tìm Nguyễn Miên Man cầu cứu.

“Oa! Chị giỏi quá! Nơi này cần có thêm một con thỏ con nữa.”

Trong quá trình Nguyễn Miên Man khắc trái cây, An An một bên kinh ngạc cảm thán, một bên đề xuất yêu cầu.

“Như này có quá khoa trương không?” Chu Linh nhìn một mâm dùng các loại trái cây khắc thành hoa cỏ, cây cối và nhà gỗ, còn có các loại động vật nhỏ, cảm thấy cái này cùng mâm trái cây trong tưởng tượng của bản thân hoàn toàn bất đồng.

Bà Vương nhìn mâm trái cây xinh đẹp như một bức họa, nhịn không được khen: “Tay Đông Đông thật khéo, khắc ra thật xinh đẹp, chờ đưa tới nhà trẻ, An An khẳng định có mặt mũi.”

Nguyễn Miên Man cười cười, ngâm trái cây khắc xong vào nước muối để tránh oxy hoá mà bị thâm trái cây, hỏi An An: “Hiện tại được chưa?”

An An gật đầu, nãi thanh nãi khí nói: “Được rồi, chị giỏi quá.” Con bé học theo giáo viên cách khen ngợi người khác.

Nguyễn Miên Man bị bé chọc cười, sờ sờ đầu bé: “Nếu chị giỏi như vậy, em có thể đem quả táo hồng trên đầu cho chị không?”

Quả táo hồng là giấy dán khen thưởng của giáo viên tặng cho các bạn nhỏ có biểu hiện tốt trong lớp, An An ngày hôm qua rốt cuộc nhận được một cái, dán ở trên trán vẫn luôn không chịu bóc xuống.

Chu Linh sợ luôn dán như vậy đối với làn da không tốt, đợi con bé ngủ mới bóc trộm, buổi sáng bé phát hiện không thấy quả táo hồng, còn khóc một hồi, thẳng đến khi được dán lên trán một lần nữa con bé mới không khóc.

Chu Linh cho rằng con gái coi trọng quả táo như vậy khẳng định luyến tiếc, không nghĩ tới thế nhưng bé vươn tay nhỏ đem quả táo trên trán bóc xuống, sau đó giơ tay nói: “Chị, cho chị.”

Nguyễn Miên Man thấy bé quá đáng yêu, tâm cũng muốn mềm nhũn, nhận lấy ở trên trán hư hư khoa tay múa chân một chút, một lần nữa dán trả lại trên đầu An An: “Chị dán một chút là được rồi, vẫn là để An An dán nhé.”

An An tức khắc cười rộ lên, nhào qua hôn một cái trên mặt cô.Nguyễn Miên Man thuận tay ôm bé, thấy thời gian không còn sớm, đặt bé xuống dưới, để con bé cùng bà Vương đi nhà trẻ.Còn mâm trái cây “động vật rừng rậm tụ hội” kia, dùng màng bọc thực phẩm cẩn thận gói lại, được Chu Linh bưng theo phía sau đi tới nhà trẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.