Để có thể tu luyện Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận cần đáp ứng đủ ba điều kiện là:Đủ ba mươi thanh phi kiếm, thần thức mạnh vượt xa tu sĩ cùng cấp và phải có hỗn độn linh khí. Cả ba Dương Tử đều đáp ứng đủ, hắn có cảm giác như kiếm trận này là vì hắn mà tạo ra. Có lẽ ngoài Dương Tử, cả Vĩnh Hằng Đại Lục không ai có thể học được được Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận này.
Bốn mùa cứ thế luân phiên thay đổi theo một quy luật bất biến. Bảy năm thời gian có lẽ đối với người thường là khá dài nhưng với những tu tiên giả chỉ là một cái chớp mắt. Đỉnh Cửu Tiêu vẫn sừng sững đứng đó như không để ý đến sự tồn tại của thời gian. Hoa tuyết chậm rãi rơi, từng lớp tuyết dày trắng xóa bao quanh cả đỉnh núi, bên trong Vấn Đạo Môn có chút vắng lặng cũng không làm mất đi vẻ đẹp của đỉnh cửu tiêu do mùa đông mang tới. Tại nơi ở chuyên dành cho nội môn đệ tử, bên trong căn phòng đá một thân ảnh thiếu niên bạch y lặng lẽ ngồi đó, thiên địa linh khí cứ liên tục xoay quanh thân ảnh như vốn dĩ nó đã như vậy, đôi mắt luôn khép chặt có chút lay động rồi mở ra trong đó ẩn hiện là sự tang thương của năm tháng.
Đúng vậy, thiếu niên bạch y đó chính là Dương Tử, nhưng Dương Tử bây giờ đã không còn là Dương Tử của bảy năm trước nữa bởi vì lúc này hắn đã là một tu tiên giả Luyện Khí Kỳ tầng bảy đỉnh phong, cảm thấy nếu cứ tiếp tục tu luyện cũng khó lòng đột phá cho nên Dương Tử liền chấm dứt tu luyện.
Trong bảy năm này Dương Tử thường xuyên ra vào Giao Dịch Đường buôn bán linh khí, có diệu dụng của Bách Biến Bì Mạo liên tục thay đổi thân phận cũng không có ai nghi ngờ hắn, nhờ vào việc buôn bán Dương Tử rất dễ dàng kiếm đầy đủ ba mươi thanh phi kiếm đáp ứng nhu cầu tu luyện Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận, cũng trong thời gian này hắn thu mua số lượng lớn các loại đan dược có thể tăng tiến tu vi cho nên chỉ trong bảy năm Dương Tử liền nhất cử đột phá đến tầng bảy Luyện Khí Kỳ. Vào bốn năm trước, ba mươi thanh phi kiếm của hắn cũng đã thành công tấn cấp thành thượng phẩm linh khí. Không biết có phải do hấp thu hỗn độn linh khí ảnh hưởng hay không mà cả ba mươi thanh đều mang một màu hắc sắc trông có vẻ vô cùng đơn giản, hắn liền đặt tên là Lưu Tinh Tam Thập Kiếm. Sau hai năm nghiên cứu hắn đã luyện thành công thức thứ nhất Đại Diệt Kiếm, tuy nhiên vẫn chưa có cơ hội thực chiến cho nên cũng không biết rõ uy lực của nó đến mức nào. Về phần Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận quá mức thâm ảo Dương Tử tham khảo mãi vẫn không thể hiểu rõ, xem ra cần phải có tu vi cao hơn may ra có thể hiểu được ảo diệu của kiếm trận này.
Đánh một pháp quyết tới cửa động liền từ từ mở ra. Tại trước cửa động một cái Truyền Âm Phù lơ lững ở đó. Lại một cái pháp quyết Truyền Âm Phù liền bay tới tay Dương Tử, dùng thần thức quét qua Dương Tử được một tin tức khá thù vị:"Ba tháng sau trong môn phái tổ chức thi đấu giữa các nội môn đệ tử nhằm gia tăng thêm kỹ năng và lịch luyện. Để tăng thêm sĩ khí tham gia của các đệ tử, Chưởng môn và các vị trưởng lão quyết định quy tắc trao thưởng như sau: Người đứng đầu được thưởng ba Trúc Cơ Đan, đứng thứ hai thưởng một Trúc Cơ Đan và một kiện thượng phẩm linh khí, đứng thứ ba thưởng một kiện thượng phẩm linh khí. Những người còn lại trong số mười người chiến thắng thưởng một trăm trung phẩm linh thạch". Xem đến đây Dương Tử lại cười thầm nói:"Môn phái quả nhiên chịu bỏ vốn a", hắn liền bấm tay tính toán một chút, thì ra hai ngày sau là ngày chính thức thi đấu, Dương Tử liền vội vàng chạy đi ghi danh vì hôm nay là hạn cuối cùng ghi danh tham gia thi đấu. Thật ra với gia thân dày như Dương Tử cũng không quá cần thượng phẩm linh khí hay linh thạch, cái mà hắn muốn đạt được chính là Trúc Cơ Đan.