Lê Hỏa để mấy lá bùa ra một bên, giờ cậu phải kiểm kể đống núi đồ trược mặt đã, đây là lần đâu tiên Lê Hỏa được nhìn thấy nhiều đồ đến như thế này, nhiều quá chất đống thành một ngọn núi, nguyên thạch, đan dược, quyển sách, ngọc giản, mấy cái hộp gỗ... đủ mọi thứ xếp chồng lên nhau, dù cho phải gần một nửa rơi vãi ra đất nhưng ngọn núi đồ cũng cao hơn người cậu, làm Lê Hỏa lóa hết cả mắt.
Lê Hỏa phân chia đống núi đồ này ra thành các nhóm khác nhau cho dễ đếm, đầu tiên là nguyên thạch, số nguyên thạch nhiều khủng khiếp, 17,536 viên nguyên thạch không thuộc tính, một con số quá là lớn đối với Lê Hỏa, lần đầu tiên Lê Hỏa được nhìn số nguyên thạch nhiều như thế này, cậu có thể xếp đống nguyên thạch này thành một kim tự tháp cao hơn nửa người cậu mà vẫn dư ra gần trăm viên, chỉ cần nhìn đống nguyên thạch lấp lóe ánh sáng lóa mắt này thôi là Lê Hỏa biết nó là của ai rồi, chắc chắn đến hơn 70% sẽ là của thằng ngu thiếu gia họ Đặng kia,“ nhiều nguyên thạch thế này mà dám mang ra ngoài đường, đúng là không coi ai ra gì mà, chả nhẽ thằng ngu này nghĩ lũ tán tu đi nhặt rác hết rồi hay sao mà không dám giết người cướp của? “ Lê Hỏa nhìn đống nguyên thạch không nhịn được nghĩ trong lòng vì sao thằng này vẫn còn sống để gặp cậu, Lê Hỏa xếp nốt mấy viên nguyên thạch vào kim tự tháp rồi mới quay sang xem mấy đồ khác.
Lần này Lê Hỏa nhặt hết đan dược ra, số đan dược cũng không có nhiều, so với đông nguyên thạch thì đúng là không đáng nhắc tới, chỉ có hai mươi ba bình mà thôi, trong đó có đến mười bốn bình là đan dược trị thương đủ mọi loại, đủ mọi tác dụng, Lê Hỏa dữ lại mỗi loại mỗi bình phòng thân, số còn lại Lê Hỏa vứt hết cho khỉ con cho mẹ nó ăn, số đan dược còn lại là năm bình chân nguyên đan tổng là bốn mươi bảy viên, và bốn bình tôi thể đan còn lại ba mươi tám viên, Lê Hỏa sẽ giữ lại năm bình chân nguyên đan còn bốn bình tôi thể đan sẽ chia cho Mã Quỷ cùng mẹ con nhà khỉ, Lê Hỏa xếp lại các bình đan dược, để sang một bên cạnh kim tự tháp nguyên thạch.
Lê Hỏa tiếp tục công việc kiểm kế của mình, cậu bới móc hết đống sách hay ngọc giản ra, tổng cộng có tận bảy quyển sách cùng ba cái ngọc giản, Lê Hỏa lật từng quyển ra xem, cậu chỉ lật vài trang là để sang một bên, tất cả chỉ là mấy quyển võ học cấp hai mà thôi, không đáng để Lê Hỏa tốn thời gian vào mấy quyển võ học cùi này, mấy quyển này Lê Hỏa tính mang về cho Thiên Hoàng, nó thích quyển nào cho nó vài quyển, chứ không đa phần võ học của Lê Hỏa không thể truyền ra ngoài, còn lại mấy cái toàn là đồ bỏ, lúc Lê Hỏa xem đến quyển cuối bất ngờ lại là một môn võ học cơ sở gọi là bạo lực trùy, loại võ học này áp dụng cho vũ khí dạng búa, trùy hạng nặng, gồm các chiêu thức cơ sở không khó luyện, đặc điểm của võ kĩ này hoàn toàn là lấy sức đè người, chủ yếu là dùng sức mạnh cơ bắp, đọc đến đây trong đầu Lê Hỏa đột nhiên nghĩ ra cái cảnh tượng một con khỉ đột cao năm mét, nặng bốn trăm kg cầm một cái búa to đi nên người khác, Lê Hỏa nghĩ nghĩ một lúc rồi đặt quyển sách sang một bên, lúc nào đó cậu sẽ chỉ dạy cho khỉ đột mẹ loại trùy pháp này.
Lê Hỏa xếp gọn hết đống sách đó vào, để sang một bên, đến lúc Lê Hỏa xem ngọc giản có gì, cậu áp cái đầu tiên lên trán, đó là một môn võ học cấp ba tên là cuồng bạo trụy, bản cấp cao của bạo lực trùy, nó vẫn theo phong cách lấy sức đè người nhưng còn đòi hỏi phải học cả những cách vận chuyển khí đặc biệt để gia tăng sức mạnh cho trùy pháp, và nếu luyện được võ kĩ này đến đại thành thì sẽ ngưng tụ được trùy ánh, đại loại như đao ánh hay kiếm ánh vậy.
Lê Hỏa đặt ngọc giản ra một bên, cậu cầm một cái khác lên xem, cái này cũng là một võ học cấp ba, tên là xuyên tâm thương pháp, một võ kĩ khá là nguy hiểm, võ kĩ này chủ yếu là về đấm thương, luyện đến đại thành cũng ngưng tụ được ánh thương.
Lê Hỏa nhìn lướt qua rồi để xuống, cậu lấy cái cuối cùng lên xem, cái ngọc giản này đã làm Lê Hỏa bất ngờ, nó không phải công pháp hay võ kĩ mà lại là pháp thuật, có tên là ' QUẢ CẦU NĂNG LƯỢNG' đây là một pháp thuật sơ cấp, sức mạnh thuộc về hàng bình thường, nhưng được cái thi triển nhanh, không tốn nhiều pháp lực ( chân khí cảnh tiến cấp lên khí cương cảnh, lúc đó chân khí sẽ chuyển đổi thành pháp khí dùng để thi triển pháp thuật hay một vài việc khác mà chân khí không làm được) và nếu luyện lâu ngày có thể phát ra gần như liên tục, nguyên lý của pháp thuật này rất đơn giản, điều động pháp lực theo khẩu quyết đi từ vòng xoáy khí hải qua canh tay ngưng tụ ở lòng bàn tay và phóng ra, nhưng dù đơn giản nhưng nó đòi hỏi vẫn phải cần khí cương cảnh để luyện, Lê Hỏa bây giờ muốn cũng không thể luyện, thứ thu hút cậu chính là phần cuối còn có một loại phép thuật khác, nói đúng hơn là bản đơn giản hóa của quả cầu năng lượng làm cho chân khí cảnh cũng có thể tu luyện, có tên là chân khí đạn, nó gần như không khác gì quả cầu năng lương từ nguyên lý đến đặc tính, nó chỉ khác ở chỗ điều động năng lương mà thôi, chân khí đạn được tối giản đi rất nhiều để phù hợp hơn với chân khí cảnh và một điều dĩ nhiên là uy lực của nó bị kém đi rất nhiều, kèm theo đó nơi tích tụ không phải là lòng bàn tay nữa mà là đầu ngón tay.
Lê Hỏa đọc lướt qua một chút về cái thuật chân khí đạn rồi để sang một bên cùng đống ngọc giản, cậu đã quyết định sẽ luyện tập chân khí đạn, dù cho uy lực của nó rất yêu nhưng mà ngược lại luyện lại rất dễ, coi như luyện căn bản cho phép thuật quả cầu năng lượng, với lại Lê Hỏa quyết định sẽ ở đây một thời gian dài, ít nhất cũng là đến khi cậu dạy cho khỉ mẹ học được bạo lực trùy, nếu không cậu không yên tâm rời đi.
Lê Hỏa tiếp tục kiểm kế đống đồ đã vơi đi phân nữa kia, lần mày là Lê Hỏa kiểm tra thảo dược, cậu lựa hết mấy cái hộp gỗ, cùng mấy cái túi bao bảo quản ra, mấy cái hộp gỗ đó được làm từ một loại gỗ đặc biệt có giá ít là mười nguyên thạch, có thể bảo quản linh thảo hơn hai tháng cộng với môi trường chân không của không gian phù thì cũng có thể bảo quản được nửa năm đi, đến cả cái túi bảo quản linh dược chỉ được hơn một ngày nếu vào trong không gian phù cũng sẽ bảo quản được linh thảo một hai tháng, điều này là do môi trường chân không của không gian phù. ( chân không là vùng không có không khí, nguyên khí... lên đa phần sinh vật sống không thể tồn tại trong đó được, nơi để vật của không gian chính là một vùng chân không)
Lê Hỏa lấy ra được hai mươi hai cái hộp gỗ to nhỏ tùy cái, nhỏ thì bằng bàn tay, to thì dài nửa mét, cùng ba mươi tám cái tui bảo quản chất đầy linh thảo cấp thấp trong đấy, Lê Hỏa phân loại đống linh thảo cấp thấp ra làm ba phần, loại một là thảo dược hỗ trợ luyện khí , loại hai hỗ trợ luyện thể, loại ba hỗ trợ hồi phục vết thương, Lê Hỏa sẽ giữ lại linh thảo hỗ trợ luyện khí, còn luyện thể thì sẽ chia cho Mã Quỷ cùng mẹ con nhà khỉ, trị thương thì cậu sẽ lại vứt cho khỉ con để cho nó bón cho khỉ mẹ ăn với đống linh thảo đó cùng mấy mấy lọ đan dược trị thương vừa nãy cùng với lúc trước Lê Hỏa cho khỉ mẹ ăn rất là nhiều loại thuốc trị thương công thêm thể chất siêu cường của yêu thú thì chắc khoảng ba ngày nữa là khỉ đột mẹ sẽ khỏi hẳn.
Lê Hỏa để đống linh thảo đó sang một bên, bây giờ mới là thứ cậu mong chờ, Lê Hỏa xem xét hết các thảo dược đựng trong hộp, cậu mở ra xem từng cái một, thanh linh quả, huyết vân quả, lá trà đỏ, hoa mai máu, thành lọc khổ qua, ... tất cả toàn là thảo dược ngang cấp vơi quả táo ngọc, toàn là những nguyên liệu chính của đan dược cấp một thưởng phẩm trở lên, và không phải mỗi loại chỉ có một cấy, mà là rất nhiều, cơ bản là mỗi cái hộp đều đầy kín một loại linh thảo.
Trong chỗ này tất cả đều là linh thảo hỗ trợ luyện khí cùng luyện thể, không có bất kì một loại linh thảo chưa thường nào, Lê Hỏa nhìn một chút rồi tính đóng vào thì lúc này khỉ con chạy đến, trèo lên vai cậu chỉ vào mấy cái hộp đựng linh thảo, miệng kêu lên như xin Lê Hỏa cho nó vài hộp.
Lê Hỏa thất vậy thì cười, cậu để nó xuống cho nó tự chọn, khỉ con cầm lấy năm cái hộp, bên trong chứa lần lượt là bốn loại linh thảo, thanh linh quả, huyết vân quả, cường cốt hoa, dưỡng tạng cánh sen và thanh lọc khổ qua, hầu hết là các loại linh thảo có tác dụng luyện thể, chỉ có loại cuối là thanh lọc cơ thể mà thôi, khỉ con mang về chỗ cái hồ ủ rượu, nhìn đến đây Lê Hỏa biết khỉ con muốn làm gì rồi.
Lê Hỏa đóng tất cả các hộp vào xếp sang một bên, giờ thì đống đồ cũng không còn gì nhiều chủ yếu là mấy đồ lặt vặt cùng bộ phận yêu thú, Lê Hỏa nhặt hết sang một bên, công nhận đám này giết nhiều yêu thú thật, trong đây có đủ bộ phận của yêu thú cấp một từ trung phẩm trở xuống, thậm chí Lê Hỏa còn lựa ra được một vài bộ phận của yêu thú cấp một thượng phẩm, da lông, vuốt móng, sừng răng .... đủ cả Lê Hỏa đếm sơ qua chắc cũng được hơn 5000 nguyên thạch cái đống này, sau khi nhặt hết bộ phận yêu thú thì giờ cái đống núi đồ kia giờ đã gần hết, chỉ còn lắc đắc vài đồ dưới đất vô dụng.
Lê Hỏa nhặt ra để xem có cái gì dùng được không, quần áo, ấm chén, bắt đĩa, xoong nồi... toàn đồ sinh hoạt hàng ngày, Lê Hỏa nhặt hết sang một bên, đến lúc sắp xong thì Lê Hỏa lại phát hiện ra một đồ thú vị, đó là một cái khiên tròn chỉ bé bằng cái bàn tay, như được làm bằng đồng đỏ, chỉ có một phù văn hình tròn màu vàng khắc ở giữa tâm của cái khiên.
Lê Hỏa lật xem cái khiên một chút, cậu truyền chân khí vào cái khiên để xác định lại một lần nữa, lúc này Lê Hỏa khẳng định chiếc khiên này chỉ là một pháp khí bấp nhập phẩm một phù văn nhưng lại có cái giá đắt gấp năm lần pháp khí hạ phẩm bình thưởng, đây chính là một pháp khí phòng ngự dạng khiên nó không có nhiều tác dụng ngoại trừ tạo ra một tấm chắn để phòng thủ.
Lê Hỏa hiếu kì muốn thử xem tấm chắn này tốt như thế nào, cậu kích hoạt phù trận của cái khiên, đột nhiên phù văn màu vàng sáng lên, cái khiên bay ra trước người Lê Hỏa, từ tấm khiên tạo lên một màn sáng màu vàng to hình tròn, thừa sức để che chắn hết cho Lê Hỏa.
Lê Hỏa thấy thế thì thú vị, cậu dùng một phần ba sức mạnh cơ bắp đấm vào cái màn sáng của cái khiên, 'ầm' cú đấm chưa đủ mạnh để làm nó si nhê, Lê Hỏa lại dùng một nửa sức nhưng vẫn như vừa nãy, cậu lại dùng toàn lực đấm, ' ầm ' vẫn như vậy màn sáng chỉ dung lên đôi chút ... Lê Hỏa đã thử nhiều cấp độ sức mạnh khác vào chiếc khiên rồi, nhưng cậu vẫn phải dùng hết toàn lực mới có thể đập nát được nó, vậy là tấm khiên này có sức phòng thủ khoảng 6500 kg, một con số không hề nhỏ, Lê Hỏa cười vui vẻ, tay vân vê cái khiên.
Chuyến thu hoạch lần này thật là lớn, với số 17, 536 nguyên thạch, một vài quyển võ học cấp hai cùng hai võ học cấp ba thêm vào đó là một phép thuật sơ cấp, một số lượng kha khá đan dược, một lượng lớn thảo dược đủ mọi loại, một đống lớn bộ phận yêu thú cùng vài đồ gia dụng và một đống pháp khí, tổng tất cả vào, số tài sản Lê Hỏa kiếm được trong vụ lần này là khoảng 40,000 nguyên thạch, nhưng do Lê Hỏa sẽ dùng hết sạch đan dược cùng linh thảo, còn võ học, pháp thuật sẽ mang về công hiến cho tông môn, thì chắc sẽ mất hơn 15,000 nguyên thạch vậy thì Lê Hỏa chỉ còn lại khoảng 25,000 nguyên thạch.
Lê Hỏa đi ra lấy hết đồ đang để trên lưng Mã Quy ra, phân loại từng cái để vào cái đống kia, lúc này Lê Hỏa mới lấy ba cái lá phù không gian ra, lá đầu tiên một mét vuông Lê Hỏa dùng để cất đống nguyên thạch, cậu chỉ để hơn trăm viên bên ngoài mà thôi, lá thứ hai ba mét vuông Lê Hỏa dùng để hết bộ phận yêu thú, lá cuối một mét vuông dùng để pháp khí, cùng những quyển sách, ngọc giản, cùng một vài đồ lặt vặt.
Lê Hỏa để lại bên ngoài toàn bộ số đan dược cùng linh thảo để ít nữa còn dùng cùng hơn một trăm nguyên thạch để lúc nào cần dùng thì tiện lấy cùng chút đồ sinh hoạt thường ngày để phục vụ cho cuộc sống.
Chuyến đi này Lê Hỏa phát tài lớn, kiếm quá nhiều tiền mà chỉ việc giết một vài người và một tên thiếu gia của một đại gia tộc nào đó, điều này làm cho Lê Hỏa nuôi cái ý định giết người cướp của của mấy tên thiếu gia tiểu thư ngu người để kiếm chác chút ít duy trì cuộc sống.