Sau khi đem Bách Biến Bì Mạo thu vào không gian hắc châu. Dương Tử liền nuốt vào Tụ Linh Đan bắt đầu bế quan tu luyện.
Một năm trôi qua, Dương Tử nhờ vào tác dụng của mười viên Tụ Linh Đan đột phá thành công tầng năm Luyện Khí Kỳ. Luyện Khí Kỳ tầng năm không chỉ linh lực tăng gấp đôi so với Luyện Khí Kỳ tầng bốn mà đặc biệt còng có thể ngự khí phi hành. Nghỉ ngơi một chút Dương Tử lại xuống tầng trệt quán trọ ăn uống một trận.
"Hạo ca, ngươi biết tin gì chưa? Hai ngày sau Vấn Đạo Môn chính thức mở cửa tuyển chọn đệ tử a, nếu ta có thể vào được đại phái Vấn Đạo Môn thì nữa đời sau cũng không cần lo nghĩ". Người nói là một trung niên nam tử trên mặt có râu quai nón đang ngồi kế bên bàn Dương Tử.
Người ngồi chung bàn với trung niên nam tử liền nói:"Ngươi? Vấn Đạo Môn tuyển chọn đệ tử phải có tư chất cực cao, nếu là tán tu muốn vào làm đệ tử Vấn Đạo Môn tu vi ít nhất phải là Luyện Khí Kỳ tầng ba mà phải dưới ba mươi tuổi a. Bằng ngươi một Luyện Khí Kỳ tầng một có nằm mơ cũng không sớm như vậy".
Trung niên nam tử vẻ mặt buồn như cha chết nói:"Hạo ca, ngươi cũng không nên đã kích ta như vậy chứ, cùng lắm ta đi xem náo nhiệt không được sao? mà nghe nói tán tu nếu dưới ba mươi tuổi có tu vi trên Luyện Khí Kỳ tầng năm chỉ cần lai lịch trong sạch liền có thể được tuyển làm nội môn đệ tử a. Thật quá hấp dẫn".
Dương Tử nghe tới đây liền nghĩ thầm:"hai ngày sau sao? với tốc độ của ta khi ngự khí phi hành dư sức tới kịp. Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn tốt nhất ta nên xuất phát sớm một chút". Nói rồi hắn liền gọi tiểu nhị tính tiền. Vì bên trong Hạo Nguyệt Thành nghiêm cấm phi hành, Dương Tử mất một canh giờ đi ra khỏi phạm vi Hạo Nguyệt Thành rồi trực tiếp đạp trên trung phẩm linh khí phi kiếm ngự khí phi hành cách mặt đất gần mười trượng một đường về phía bắc.
Còn cách một ngày Vấn Đạo Môn mới chính thức mở cửa sơn môn mà lúc này dưới chân núi Cửu Tiêu có hơn ngàn người đang lặng lẽ chờ đợi. Dưới một gốc cây gần đó, Dương Tử như mọi người ngồi nhắm mắt đả tọa lặng lẽ chờ đợi.
Sáng sớm hôm sau, cấm chế bao quanh đỉnh Cửu Tiêu như mặt nước tạo ra từng vòng xao động rồi một thiếu niên thân vận bạch y trên ngực trái có ký hiệu hình hai thanh kiếm. Thần thức Dương Tử quét qua liền nhận ra thiếu niên dung mạo không quá hai mươi này có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng bảy hắn thầm nghĩ:"Không hổ là danh môn đại phái, một thiếu niên liền có tu vi Luyện Khí tầng bảy quả nhiên chênh lệch rất xa những tán tu bên ngoài". Lúc này thiếu niên bạch y liền nói:"ta tên Lâm Thiên Tín, mời các vị đạo hữu theo ta tiến vào khảo hạch". Nói rồi thiếu niên xoay người đi trước, hơn ngàn người kể cả Dương Tử cũng theo đó tiến vào. Vừa vào trong cấm chế mới biết cái gì gọi là tiên cảnh, khắp nơi là kì hoa dị thảo, trên trời mây trắng vờn quanh còn có các loại điểu thú bay khắp nơi. Như biết trước điều gì Lâm Thiên Tín quay lại nhìn dòng người nối đuôi nhau nói:"Các vị đạo hữu tốt nhất nên đi theo ta, không nên đi lung tung tránh gặp phải cấm chế mà mất mạng".
Đi chừng một tuần trà liền đến một quảng trường cực kỳ rộng lớn, trước mắt Dương Tử là một nam nhân độ ngũ tuần mang một bộ bạch y trên ngực cái lại có ký hiệu ba thanh kiếm nói:"Chào các ngươi, ta là chấp sự của Vấn Đạo Môn, những người có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng năm tới bàn đang kí bên trái ghi danh rồi trắc nghiệm linh lực còn những người có tu vi dưới Luyện Khí Kỳ tầng năm tiến đến bàn đăng kí bên phải ghi danh tiến hành đấu loại chọn lọc".