Sáng hôm sau tại đại điện Vấn Đạo Môn. Nhóm mười người Dương Tử tới nơi không thấy ai, lặng lẽ chờ đợi khoản một tuần trà thì không một chút báo trước trên ghế chưởng môn liền xuất hiện một thân ảnh như từ không khí bước ra. Đích thị là Trương chưởng môn liền nói:"Để các ngươi chờ lâu, vừa lúc ta có chuyện nên tới trễ một chút".
Dương Tử kinh sợ trong lòng thầm nghĩ:"Đây là thực lực của lão quái ngàn năm Kim Đan Kỳ sao? Tùy tiện một cái tốc độ liền nhanh đến mức như thuấn di, quả nhiên xuất quỷ nhập thần a".
Mười người Dương Tử liền đồng thanh nói:"Đệ tử bái kiến Trương chưởng môn". Trương chưởng môn có chút hài lòng gật đầu nói:"Hôm nay gọi mười người các ngươi tới là có nhiệm vụ cho các ngươi. Như các ngươi đã biết tại Thiên Nam Đế Quốc chúng ta có bốn đại phái tu tiên lần lượt là:Hạo Nhiên Tông, Ảm Hồn Môn, Vấn Đạo Môn ta và Cực Lạc Tông. Ở bất cứ nơi đâu khi có sự tồn tại của lợi ích thì sẽ có tranh chấp cho nên không như vẻ yên bình bề ngoài, bốn đại môn phái cũng cạnh tranh vô cùng ganh gắt về vấn đề linh thạch và nguyên liệu luyện chế Trúc Cơ Đan. Từ hai trăm năm trước vì tránh bốn đại phái xích mích mà toàn diện chiến tranh cho nên tổ tiên đã lập ra quy tắc cứ cách hai mươi năm một lần sẽ tổ chức tỉ thí giữa các tinh anh môn phái để phân chia lợi ích. Dĩ nhiên phái nào có đệ tử tinh anh chiếm vị trí cao hơn liền được nhiều lợi ích hơn. Một tháng sau là ngày tinh anh tứ đại phái tỉ thí diễn ra. Địa điểm tỉ thí đặt tại Kim Long Thành, là trung tâm của Thiên Nam Đế Quốc, cách Vấn Đạo Môn ta ba vạn dặm về phía Nam. Kim Long Thành là khu vực trung lập, cho nên đều có người của bốn đại phái trấn thủ ở đó. Lần này các ngươi đến đó, ta hi vọng các ngươi sẽ trổ hết tài năng của mình giành lợi ích và vinh quang về cho môn phái. Ngoài ích lợi cho môn phái còn có phần thưởng cá nhân, người đứng đầu được thưởng mười Trúc Cơ Đan, các vị trí còn lại theo thứ tự mà lần lượt giảm một viên Trúc Cơ Đan. Hai ngày sau sẽ có một trưỡng lão trong môn phái hộ tống các ngươi đi, các ngươi đã rõ ràng rồi chứ?".
Mười người bên dưới đồng thanh đáp:"Đệ tử đã rõ thưa chưởng môn". Dương Tử thầm nghĩ:"Không muốn trổ hết tài năng cũng không được, mười viên Trúc Cơ Đan a. Nếu ta có thêm mười viên Trúc Cơ Đan thì chuyện Trúc Cơ thành công là chuyện nắm chắc trong tay", nói rồi theo dòng người trở về chổ ở của mình sắp xếp mọi thứ chờ hai ngày sau xuất phát.
Sáng ngày thứ ba, trước mắt nhóm mười người Dương Tử là một đại hán thân cao hai mét khuôn mặt chữ điền trông vô cùng uy nghiêm, thân vận đạo bào bạch sắc trên ngực có kí hiệu ba thanh kiếm mà phía sau đại hán là một cự điêu khổng lồ cao gần mười trượng. Thấy mười người đã tập hợp đủ đại hán liền nói:"Ta tên Long Kim Hữu, các ngươi có thể trực tiếp gọi ta là Long trưỡng lão, lần này chúng ta đi đoạn đường rất xa cho nên sẽ cùng ngồi trên yêu thú sủng vật của ta: Liệt Phong Điêu có tu vi tương đương với một tu tiên giả Kim Đan sơ kỳ để rút ngắn thời gian lộ trình".Theo như lời Long trưỡng lão nhóm mười một người liền leo lên lưng của cự thú Liệt Phong Điêu.
Dương Tử trong lòng vô cùng rung động nghĩ thầm:"có yêu thú tọa kỵ thật oai phong a". Liệt Phong Điêu một cái vỗ cánh liền mang mười một người bay xa hơn năm mươi trượng, một cái nháy mắt ra khỏi phạm vi đỉnh Cửu Tiêu biến mất trong mây.
Đoạn đường ba vạn dặm chỉ cần đi mười ngày liền tới, trước mặt nhóm mười một người là một tòa thành thị cũng không biết xây bằng nguyên liệu gì lại mang một màu vàng óng ánh lộ rõ sự xa hoa và quý trọng của nó. Bởi vì trong Kim Long Thành nghiêm cấm phi hành, cho nên nhóm mười một người đành đi bộ vào. Còn cách ngày đại tái tỉ thí hai mươi ngày mà bên trong thành thị ngư long hỗn tạp vô cùng náo nhiệt. Hai bên đường là các cửa hàng bán linh khí, phù triện, đan dược,... không thứ gì không có. Nhóm mười một người Dương Tử tùy tiện chọn một khách điếm thuê phòng chuẩn bị tạm thời ở lại cho đến hết đại tái tỉ thí.