Tiên Đạo

Chương 25: Chương 25: Vân Linh Kiếm và Hắc Ám Phù




Hạo Nguyệt Thành, là một trong số rất ít thành thị dành cho tu tiên giả cách đại phái Vấn Đạo Môn một trăm dặm. Có bán kính gần mười dặm, bao quanh Hạo Nguyệt Thành là một tầng cấm chế tuy rằng không có tác dụng gì đối với tu tiên giả nhưng chỉ cần là phàm nhân tiến vào phạm vi cấm chế, liền đi lòng vòng một hồi lại đi ra mà không rõ nguyên do, đây chỉ là một loại cấm chế ngăn cách tránh làm ảnh hưởng nhân gian thế tục mà thôi. Trưa hôm nay tại cổng thành một thiếu niên tuổi chừng hai mươi thân vận lam bào, mái tóc dài thả lỏng tự nhiên, trên dây lưng đeo một túi trữ vật kim sắc. Dù trên người có chút phong sương nhưng trên miệng vẫn động lại một nét cười nhẹ vốn có, không phải Dương Tử thì còn ai.

Dương Tử mất gần một tháng mới đi hết chặn đường hơn hai ngàn dặm, dù trên người còn chút thương tích nên đi có chậm hơn so với dự tính nhưng hắn cũng không dám dừng lại một nơi nào quá lâu. Hôm nay cuối cùng cũng đến Hạo Nguyệt Thành chỉ còn cách Vấn Đạo Môn một trăm dặm, phải biết rằng vì có sự tồn tại của Vấn Đạo Môn nên trong Hạo Nguyệt Thành nghiêm cấm tu tiên giả đấu pháp nên đến được đây Dương Tử mới thở phào nhẹ nhõm. Dễ dàng tìm được một quán trọ liền thuê một căn phòng ở gốc khuất, Dương Tử liền một mực bế quan chữa thương. Hai hôm sau thương thế hoàn toàn hồi phục thì trên tay cầm túi trữ vật vẻ mặt không thể che giấu phấn khởi trong lòng thầm nói:"Giờ phút kiểm tra bảo vật đã tới a".

Sau hai canh giờ hắn mới kiểm tra được hết năm túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông, kim bào trung niên kể cả ba người Trần Linh. Chỉ tính riêng túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông cũng có hơn mười khối trung phẩm linh thạch và hơn ba trăm hạ phẩm linh thạch, phải biết một trung phẩm linh thạch giá quy đổi là mười hạ phẩm linh thạch cộng thêm hai trăm hạ phẩm linh thạch trong các túi trữ vật còn lại thì Dương Tử đang sở hữu hơn bảy trăm hạ phẩm linh thạch. Cảm giác trở thành người có tiền làm Dương Tử hưng phấn cả buổi mới bình ổn lại tinh thần. Ngoài ra còn có một số linh thảo, tài liệu trên người các loại yêu thú để chế đan, luyện phù Dương Tử tùy tiện vứt một vào một gốc trong túi trữ vật phòng khi cần sử dụng.

Trong ba túi trữ vật của ba người Trần Linh ngoài số linh thạch đã kể trên còn có ba thanh hạ phẩm linh khí phi kiếm và hai đạo linh phù. Lôi Kích Phù, tạo ra một đạo lôi điện công kích kẻ địch tương đương một kích toàn lực của Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư và Phong Nhận Phù, tạo ra một đạo phong nhận tương đương một kích toàn lực của Luyện Khí Kỳ tầng năm.

Còn trong túi trữ vật của kim bào trung niên có một thanh lam sắc tiểu kiếm và một đạo hắc sắc linh phù. Phi kiếm dài chừng năm tấc tên Vân Linh Kiếm, là trung phẩm linh khí loại phi kiếm. Lưu Tinh Kiếm lúc trước vì vượt sức dẫn động thiên lôi giết chết kim bào nam tử mà hư tổn quá nhiều cơ bản không thể khôi phục, vừa kịp có Vân Linh Kiếm thay thế, chất lượng còn cao hơn một cái cấp bậc. Nên nhớ rằng cùng lúc đó Thanh Vân Bội là hạ phẩm linh khí cũng vỡ nát mà không thể ngăn cản Vân Linh Kiếm một chút nào. Về phần hắc sắc linh phù tên Hắc Ám Phù khi sử dụng sẽ tạo ra một vòng hắc quang phạm vi bao trùm hai mươi trượng trong ba giây, đứng trong phạm vi này ngoài người sử dụng và người có tu vi trên Luyện Khí Kỳ tầng bảy còn lại đều thấy một mảnh tối đen cơ bản là như mù. Tới đây thì Dương Tử lại cười có vẻ quái dị:"Làm mù kẻ địch dưới Luyện Khí tầng bảy trong ba giây? dùng để đánh lén giết người thì hiệu quả vô cùng. Trong chiến đấu chỉ cần một giây sơ suất liền mất mạng huống chi là ba giây a".

Nhưng thu hoạch không chỉ bấy nhiêu, chân chính bảo vật nằm trong túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông, sau khi xem xong làm Dương Tử tưởng như mình đang nằm mộng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.