Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 303: Chương 303: Chữa trị cho Bé Ngốc




Diệp Thành thầm nghi hoặc, ngón tay anh gõ nhẹ vào đầu giường, anh nhanh chóng hồi tưởng lại.

Đột nhiên một ký ức từ rất lâu đột nhiên hiện lên trong đầu anh. Mắt Diệp Thành sáng bừng lên: “Phải rồi, quỷ hút máu thì đã là gì, cũng chỉ là hậu duệ lai của Huyết tộc mà thôi, cái thứ này...chẳng qua chỉ là hàng nhái của 'Tinh Hồn Huyết Chú' của Huyết tộc thuần chủng mà thôi!”

Huyết tộc là sinh vật sống trong bóng tối, là một quần thể lớn mạnh, cho dù là trong ngân hà thì cũng vô cùng nổi tiếng.

Huyết tộc mạnh về các lời nguyền pháp thuật, Tinh Hồn Huyết Chú là một trong những lời nguyền độc ác nhất trong số đó, nghe nói có thể truy giết đời trước và cả hậu duệ của đối phương. Một khi cường giả mạnh mẽ thần thông bộc phát nó ra thì thậm chí có thể giết được tổ tông một trăm đời trước và hậu duệ một nghìn đời sau của đối phương.

Từng có một bậc đại năng Huyết tộc dùng một chiêu Tinh Hồn Huyết Chú là giết được một chủng tộc hơn chục tỷ người.

Diệp Thành cũng đã từng dùng một chiêu để khống chế chiêu đoạt hồn tìm mạch của nhà họ Hà, chiêu đó là chiêu mà tộc Giao nhân tham khảo lời nguyền của Huyết tộc cải tạo thành. Tất nhiên nó cũng chỉ là hàng nhái mà thôi.

Nghĩ ra được điều này, Diệp Thành đã sáng tỏ hơn nhiều, anh cười lạnh một tiếng, thầm nói: “Huyết Ma, cho dù ông là Huyết tộc thuần chủng thì đã làm sao? Năm đó tôi thậm chí còn từng giết Huyết Đao lão tổ của Huyết tộc, nếu ông dám tìm đến tôi thì quả thật là tự tìm đường chết!”

Sau khi biết được thứ này chỉ là hàng nhái của Tinh Hồn Huyết Chú thì các cách hóa giải lời nguyền đã hiện lên ngay trong đầu Diệp Thành.

Danh tiếng của Huyết tộc trong ngân hà không được tốt lắm, các chủng tộc lớn kể cả nhiều tông môn của giới tu tiên đều có các phá giải tương ứng, đa dạng đủ các thể loại, phải có hơn trăm loại. Nhưng phù hợp với môi trường của Trái Đất và tu vi của Diệp Thành thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

||||| Truyện đề cử: Thư Ký Toàn Năng Của Đường Tổng |||||

Diệp Thành để tay dưới cằm, thầm suy nghĩ:

“Cách đầu tiên, giết chết kẻ hạ chú, nhưng Huyết Ma giờ đang là con rùa rụt đầu, hoàn toàn không biết đang ở đâu, cũng không kịp để mà tìm“.

“Cách thứ hai là tìm một Huyết tộc thuần chủng khác rồi lấy máu tươi của kẻ đó, lấy độc tấn công độc. Nhưng khoan không nói đến việc không thể tìm được Huyết tộc thuần chủng trên Trái Đất, cho dù có tìm được thì giờ cùng lắm phần thắng cũng chỉ năm mươi năm mươi, chưa chắc đã giết được, thế thì chẳng thà đi giết Huyết Ma cho nhanh“.

“Cách thứ ba, lời chúc phúc thần thánh của thiên sứ Quang Minh. Nhưng với tu vi bây giờ của mình thì rất khó để sử dụng, cho dù cưỡng ép sử dụng thì ít nhất cũng cần bảy bảy bốn chín ngày, đến lúc đó e là Bé Ngốc đã mất rồi“.

“Cách cuối cùng là dùng “Linh Mộc Tạo Hóa Phù” của tộc người Thúy Ông Mộc, cần nhựa cây của gỗ Thúy Thần và phép thần thông Nhân Huân Chi Tức lại với nhau tạo thành bùa chú chữa thương, chuyên phá giải các loại bùa chú“.

“Đúng là nó rồi!”

Mắt Diệp Thành sáng lên, âm thầm gật đầu. Tộc người Thúy Ông Mộc là một tộc lớn trong ngân hà, yêu hòa bình nhưng lại có thù với Huyết tộc, thế nên họ đặc biệt tạo ra loại linh phù này để khắc chế các loại lời nguyền.

Phép thần thông Nhân Huân Chi Tức là vật kèm theo của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly, còn nhựa gỗ Thúy Thần...

“Cây Thúy Thần là vật thần thánh của tộc người Thúy Ông Mộc, nó thần thánh giống như cây sinh mệnh đối với tộc Tinh Linh vậy. Ai mà muốn có được nhựa cây Thúy Thần thì đồng nghĩa với việc đào mộ tổ tiên họ, phải chịu sự truy sát của cả tộc Thúy Ông Mộc“.

“Nhưng mình là song hệ Kim Đan gồm Kim và Mộc, lại có thân thể Hải Hoàng Lưu Ly nuôi dưỡng nữa nên cho dù giờ mình vẫn chưa có thành tựu gì đột phá thì lấy một ít máu của Kim Đan để thay cho nhựa cây Thúy Thần cũng đủ rồi. Hơn nữa tên Huyết Ma kia dù gì huyết thống cũng không thuần chủng, cảnh giới cũng chỉ là Huyền Tiên mà thôi, lời nguyền mà ông ta hạ cũng chỉ là hàng nhái, phá giải thứ này chắc không phải là chuyện khó“.

Nghĩ vậy anh lập tức ra tay. Anh gảy ngón tay, kình khí vô hình liền đi sâu vào huyệt Trung Phủ cắt vào viên Kim Đan, phát ra tiếng kim loại cọ sát. Viên Kim Đan đó do lõi cây bạch dương vàng luyện thành, lại được nuôi dưỡng nhiều lần nên lúc này đã hoàn toàn viên mãn, toàn bộ bề mặt như được tạo thành từ thiên thạch, cứng rắn hơn cả kim cương.

Diệp Thành nhíu mày, lại dùng thêm cả Nguyên Thủy Thần Kiếm.

“Két!”

Bề ngoài viên Kim Đan cuối cùng cũng bị chém mở ra, trong đó chảy ra một dòng máu màu xanh nhạt xen lẫn ánh vàng kim, đây chính là máu Kim Đan song hệ Kim Mộc.

Dòng máu này vừa xuất hiện đã khiến cả đại sảnh tràn đầy linh khí hệ Kim Mộc cuồn cuộn. Bình hoa để ở góc tường có cắm một bông hoa đã hơi khô héo, giờ nó lại bật dậy nở bung ra.

Đây chính là dòng máu quý giá của Kim Đan, chỉ riêng linh khí ẩn chứa trong một giọt máu thôi đã đủ để sánh bằng một trăm viên Tử Vân Đan rồi. Lúc này Diệp Thành hệt như Đường Tăng vậy, nếu có người ăn được anh không chừng cũng sẽ được trường sinh bất lão.

Trong ngân hà từng có tà tu ngoại đạo hoặc Ma tộc máu lạnh giết các đệ tử của tông môn lớn mạnh khổng lồ chính là vì để có được linh huyết của họ.

“Soạt!”

Diệp Thành phất tay, giọt bảo huyết đó biến thành chín giọt, sau đó vết thương trên bề mặt Kim Đan đã tự động lành lại.

Anh gọi Nhân Huân Chi Tức ra, kết hợp chín giọt huyết bảo này lại rồi vạch một đường trên không trung. Nhất trời, trong không trung hiện ra một linh chú vô cùng phức tạp.

Phù chú này trông rất phức tạp, bên trên cành lá xum xuê như cây cổ thụ, thậm chí còn có hoa nở.

Linh phù này do huyết bảo của Kim Đan và có sự trợ giúp của Nhân Huân Chi Tức tạo thành, đủ để có thể cải tử hoàn sinh.

Mọi người cung quanh đều trợn mắt há mồm nhìn hành động của Diệp Thành, họ cảm thấy thứ họ nhìn thấy đã đánh đổ tam quan của họ.

“Thảo nào mọi người đều gọi là Diệp Tiên sư, xem ra cách nói song tu võ đạo và pháp thuật không phải là đồn nhảm, quả thực cậu ấy có bản lĩnh này!”

Tần Sương âm thầm cảm thán. Ánh mắt ông ta nhìn Diệp Thành cũng dịu dàng và vô cùng tự hào

“Soạt!”

Lúc này sắc mặt Diệp Thành vô cùng nặng nề. Mỗi một nhát anh vạch ra đều chậm hơn một chút, cứ như đang gánh cả ngàn cân. Linh phù kiểu này đều chỉ có tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu mới có thể bộc phát ra được, còn với tu vi của anh bây giờ thi hơi khó khăn.

“Vù!”

Cả tám tiếng trôi qua, Diệp Thành cuối cùng cũng vẽ xong linh phù, anh thở ra một hơi thật dài.

Sau khi đặt xong nét bút cuối cùng, cả tấm linh phù phát ra ánh sáng chói mắt, vô số đường hoa văn thần thánh tỏa ra ánh sáng màu lục. Nếu có người nhìn kỹ thì sẽ thấy hoa văn trên linh phù này tạo thành một cây đại thụ chọc trời. Hình dáng cái cây đó giống hệt cây sinh mệnh của tộc Tinh Linh trong truyền thuyết.

Chỉ mỗi linh khí cuồn cuộn mà tấm linh phù này tỏa ra đã khiến đám người vừa mệt vừa đói đã đồng hành suốt tám tiếng đồng hồ thấy người ấm hẳn lên, mệt mỏi và đói khát đều bay biến mất cả.

“Tạo hóa phù thành, vạn chú biến mất“.

Diệp Thành niệm pháp quyết, ra tay ra hiệu. Linh Mộc Tạo Hóa Phù nháy mắt đã biến thành một luồng ánh sáng màu lục đi thẳng vào cơ thể Bé Ngốc.

Có thể Bé Ngốc run rẩy, dưới ánh sáng màu lục cuồn cuộn đang chiếu rọi, một luồng huyết khí bị đuổi ra từ tận sâu trong xương cốt, biến thành khuôn mặt ma quỷ, khá giống với Huyết Ma, nhưng kẻ đó đã bị Diệp Thành dùng một luồng ánh sáng bạc thanh lọc hết.

Ánh sáng màu lục càng lúc càng rực rỡ, huyết khí trong cơ thể Bé Ngốc cũng càng ngày càng nhiều. Đến cuối cùng da, cơ bắp của cô bé bắt đầu phồng lên. Kể từ tim đi dần dần lan ra tứ chi, cơ thể trở nên tràn đầy sức sống, căng tròn, hơi thở thanh xuân lại hiện ra.

Cuối cùng, một Bé Ngốc sống sờ sờ xuất hiện trước mặt mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.