Lần này, lực lượng trung kiên trên khắp Hoa Hạ gần như đều đã đến đây, nhưng nhìn đám người đối diện đa số đã không còn lòng tin.
Lần này số người trong tông môn Thượng cổ xuống phàm trần chỉ có mấy chục người, không có người của thất đại huyền môn, nhưng người của tông môn hạng nhất, hạng hai cũng không ít.
Trong số đệ tử này đa số đều là đệ tử cảnh giới Tu Thể đỉnh phong, cảnh giới Kim Đan chỉ có mười mấy người mà thôi. Có thể thấy rõ sự chênh lệch giữa các tông môn hạng nhất và hạng hai.
Tuy nhiên, mười mấy tu sĩ Kim Đan đứng đó, cảnh tượng lạ lùng xuất hiện, khí thế ngút trời, áp đảo toàn bộ cao thủ Hoa Hạ ở đây.
Có một người đàn ông cao lớn vác đao sau lưng, cả người cuồn cuộn sấm sét, giống như thần tiên khống chế tia chớp. Có thích khách áo đen mặt mày nghiêm nghị đứng khuất trong bóng tối, hệt như thần chết. Có cả hòa thượng kim thân toàn thân được đúc bằng vàng, trông như Kim Cang Nộ Mục, Hàng Long Phục Hổ đều không thành vấn đề…
“Cố Kinh Thiên, Đao Phong, hòa thượng Khổ Ách…”
Khoảnh khắc nhìn thấy người của tông môn Thượng cổ, nhiều người tỏ ra kinh ngạc, có người còn kêu lên: “Những người này đều xuất thân từ môn phái hạng nhất, phái nào cũng có Chân Quân trấn thủ!”
Ba năm nay linh khí khôi phục, người của tông môn Thượng cổ tìm hiểu thế tục, mà võ giả thuật sĩ ở Hoa Hạ cũng có hiểu biết sơ qua về bọn họ.
Những cao thủ cảnh giới Kim Đan này đều xuất thân từ tông môn hạng nhất, không những thực lực bản thân cao cường, nội tình sâu dày, không hề thua kém đám người Tiết Mộng Ngưng, mà sau lưng còn có chỗ dựa là Chân Quân khiến người ta e ngại.
Tuy vậy hai nam một nữ đứng ở trên đỉnh núi kia mới khiến người ta thật sự kiêng dè.
Hai người nam một áo xanh đeo kiếm, một áo đen như mực. Người con gái bên cạnh thì tựa như tiên nữ băng tuyết lạnh lùng cao ngạo, rời xa thế tục, ngạo nghễ trước thiên địa.
“Người đàn ông áo xanh chính là Kiếm Tử mới của Cổ Kiếm Môn trong truyền thuyết sau khi Mục Tinh Thần chết, tên là Từ An Dân. Tu vi cùng là Kim Đan đỉnh phong không nói, nghe bảo kiếm thuật còn cao hơn Mục Tinh Thần, chẳng qua Mục Tinh Thần là hậu duệ của Vấn Kiếm lão tổ nên mới trở thành Kiếm Tử”.
Mọi người trong Sương Diệp Lâu và Tiêu Phủ tụ họp lại một chỗ, đứng từ xa nhìn tới.
Không chỉ có đám người Tiêu Dao, Miêu Trung Nhân đến đây, mà ngay cả cao thủ của Sương Diệp Lâu như Tào Hinh Toàn, Liễu Băng Dao cũng đã đến.
“Không sai, nghe nói bây giờ trong thất đại huyền môn, Vấn Kiếm lão tổ được xưng là Chân Quân đứng đầu, tung hoành vô địch, cảnh giới Thiên Quân không có mấy ai có thể làm gì được lão ta. Mục Tinh Thần là con trai của cháu lão ta và một vị nữ Chân Quân khác, mang đạo thể tiên thai, sinh ra đã có thân thể Chân Quân, mạnh đến mức khó mà tưởng tượng. Từ An Dân có thể cạnh tranh với cậu ta thì cũng là người sâu hiểm khó dò”.
Miêu Trung Nhân nghiêm túc nói.
Thực lực của phủ Tiêu vô cùng đáng sợ, dò la được cả tin tức trong tông môn Thượng cổ. Nhưng bởi vì biết vậy nên mọi người mới cảm thấy lòng nặng trĩu.
Đạo thể tiên thai!
Đó là thiên phú đáng sợ nhất được ghi chép trong sách cổ. Đứa con do hai vị Chân Quân sinh ra bẩm sinh đã có tư chất cao nhất, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì có thể tiến thẳng một đường lên Chân Quân.
Mục Tinh Thần đã khủng khiếp như vậy, Từ An Dân mạnh hơn anh ta thì còn đáng sợ đến mức nào?
“Cô gái áo trắng hẳn là Bạch Vân Thường, Thần Nữ đời này của Bạch Vân Quán, bọn họ đều tôn xưng là Tuyết tiên tử. Bạch Vân Quán là một trong thất đại huyền môn, nghe nói mỗi đời đều có Thần Nữ xuất thế, mỗi một Thần Nữ đều có tài năng xuất chúng. Mặc dù thiên phú của Bạch Vân Thường không bằng Từ An Dân nhưng vô cùng thần bí, thậm chí có người nghi ngờ cô ta đã bước vào cảnh giới Chân Quân”.
Tiêu Dao cũng nghiêm nghị nói.
Các Chân Quân bị thất đại huyền môn kìm hãm, bây giờ trọng trách của Hoa Hạ đều đè lên vai bọn họ, bất kể là Tiêu Dao hay đám người Tào Hinh Toàn đều cảm thấy sắp không thở nổi.
“Đúng rồi, người đàn ông áo đen cuối cùng kia là ai?”
Aokawa Sayuri đột nhiên lên tiếng.
“Anh ta… có vẻ giống Lôi Linh Tử mà người trong tông môn Thượng cổ nhắc đến… Đại sư huynh của Thần Lôi Sơn. Hắn là thiên tài thuyệt thế có thể sánh ngang với Từ An Dân, có lôi linh căn biến dị cực phẩm, trời sinh có thể điều khiển sức mạnh của sấm sét…”
Đao Phong hóa thành bóng nhòe, bay vù lên trời trong chớp mắt, tung hoành hơn trăm mét, kèm theo máu bắn tung tóe.
Truyền nhân của Liệt Diệm Cốc phun ra ngọn lửa cháy rực từ trong miệng, thiêu đốt cả một đám đông người thành hư vô.
Những người trong tông môn Thượng cổ đồng thời ra tay thì làm sao võ giả bình thường có thể chống lại được? Cho dù là cao thủ Thần Cảnh cũng không đỡ nổi một đòn của bọn họ, chẳng mấy chốc toàn bộ Thái Sơn đã hóa thành biển máu Tu La!
- ------------------