Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 396: Chương 396: Ngọn lửa địa ngục




Sau ba quyền, đệ nhất ma pháp sư nổi danh phương Tây khắp trăm năm - Oliana có danh hiệu “Nữ hoàng” đã chết đi như vậy.

“Diệp Thành!”

Joyce bị nhốt trong kiếm trận thấy vậy thì gào lên một tiếng long trời lở đất. Ma khí cuồn cuộn, nguyên khí trời đất ập ra, chỉ trong nháy mắt đã chém ra một kẽ nứt trên kiếm trận, ông ta biến thành một luồng khí đen rồi xông ra.

Sau đó...

Người ông ta lóe lên biến thành một luồng sao băng màu đen bay vọt về phía chân trời, còn không thèm ngoảnh đầu lại.

Chạy rồi!

Vị Hắc Y đại giáo chủ vang danh phương Tây, gần như là người đại diện của Huyết Ma này lại chạy trốn thảm hại như một con chó nhà có tang!

Từ lúc hiện thân cho đến lúc tháo chạy còn chưa đầy nửa tiếng, bảy cường giả Thần Cảnh liên thủ tấn công Diệp Thành, năm chết một chạy trốn, chỉ còn lại một người là Lucifer.

Gần như toàn quân bị giết!

Bên trên quán trọ Bằng Lai tan hoang, nguyên khí cuồn cuộn, Canh phong rít gào.

Lúc này mây mù đầy trời đã bị uy thế chiến đấu bốn phương tám hướng thổi bay hết, hiện ra cơ thể của Diệp Thành và Lucifer. Một người được bao phủ trong ánh sáng xanh, thần tướng tóc xanh tuấn mỹ cứ như thiên thần hạ phàm. Người kia thì sau lưng có đôi cánh đen to đùng, trường kiếm trong tay lửa cháy rực đỏ, trông tựa như một nhà thẩm phán.

Nhưng lúc này mặt Lucifer lại tái mét.

“Bảy cường giả Thần Cảnh bao vây tấn công tôi, giờ đã chết năm chạy một. Nhưng giờ anh lại không chạy trốn cùng với Joyce, Lucifer à, đến bây giờ anh còn con át chủ bài nào thì hãy lật ra đi. Nếu anh có thể khiến tôi thỏa hứng, có lẽ tôi có thể để anh chết toàn thây“.

Diệp Thành chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói.

Mỗi một câu anh nói lại khiến đồng tử Lucifer co lại thêm một chút, đến cuối cùng đồng tử anh ta đã nhỏ như đầu cây kim.

“Tôi vốn cho rằng Đại giáo chủ đặt ra tầng tầng lớp lớp âm mưu như vậy quả thực là chuyện bé xé ra to. Nhưng không ngờ cậu còn mạnh hơn tưởng tượng của chúng tôi. E là Tinh Tà lão nhân hơn ngàn năm trước cũng chỉ vậy thôi“.

Kiếm khí sắc bén vây quanh Lucifer, thi thoảng lại kéo ra từng luồng kiếm khí muốn xông vào. Mà Lucifer thì khẽ động đậy đôi cánh màu đen, bắn ra hàng ngàn hàng vạn chiếc lông đen rồi lao về phía kiếm khí, chiến đấu quên mình.

Diệp Thành khinh thường nói: “Anh vốn là thiên sứ đầu tiên của Tòa Thánh mà lại phản bội đầu quân vào Huyết Minh, giờ đừng nói là muốn giảng hòa với tôi đấy nhé?”

“Huyết Ma đại nhân có thể ban cho tôi sự trường sinh bất lão, ai mà không động lòng chứ? Đừng nói là phản bội Tòa Thánh, cho dù có phải giết sạch người trong thiên hạ thì đã làm sao?”

Lucifer cười ha hả, nụ cười càng lúc càng nhạt, cuối cùng biến thành sự đắng chát: “Đáng tiếc là tôi đã dành trọn tâm tư, giờ lại gặp phải cậu, tôi biết cậu lòng dạ như sắt đá nên sẽ không tha cho tôi, nhưng cho dù có chết ở đây tôi cũng phải cắn rớt một miếng thịt của cậu!”

“Thịt của tôi quý giá lắm, không phải là thứ mà hạng như anh có thể cắn nổi“.

Diệp Thành trông thì như đang đùa nhưng ánh mắt lại lạnh nhạt vô cùng. Sắc mặt anh lạnh lẽo, trầm giọng gằn lên: “Hôm nay tôi sẽ chém chết kẻ phản bội như anh, để cả thế giới này thấy được kết cục của kẻ chọc vào Diệp Thành này!”

Tiếng gằn ấy tựa như sấm rền đè nén xuống khắp xung quanh, lan truyền hơn mười dặm, chấn động tới nỗi mây mù trên không trung cũng phải rung động. Cho dù là những người dân trong thành phố Yên Kinh cũng có thể lờ mờ nghe thấy được, vô số người dưới chân núi thì ngẩng đầu, kinh hãi nhìn lên.

Những người của Long Đằng nghe thấy vậy thì tim giật nảy lên, lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

“Ầm ầm!”

Lửa đốt đầy trời, ánh kiếm tung hoành ngang dọc, cuộc chiến giữa Diệp Thành và thiên sứ sa ngã đã bùng nổ.

Lúc này Lucifer đã hoàn toàn lộ ra dáng vẻ ác ma của thiên sứ sa ngã, lại thêm cả hai thanh trường kiếm là Nguyên Tội và Nghiệp Hỏa, uy lực vô song, ít nhất có thể sử dụng mấy phần sức mạnh của Huyền Tiên, từng cử chỉ đều mang theo chân nguyên cuồn cuộn của trời đất.

Tuy chỉ có một vài thời cơ, nhưng trong vài thời cơ này sức mạnh của Lucifer thậm chí áp đảo Diệp Thành. Anh ta huơ hai thanh kiếm, lửa cháy liền tung hoành cả trăm trượng, ngay cả kiếm khí che trời lấp bể của Diệp Thành cũng không thể nào lại gần anh ta.

“Thú vị đấy. Tôi muốn xem xem anh có thể cầm cự bao lâu?”

Sắc mặt Diệp Thành rất bình tĩnh. Anh huơ tay, một màn nước được ngưng tụ giữa không trung chắn lại ngọn lửa đang lao về phía mình.

Ngọn lửa địa ngục mà Lucifer nắm giữ quả thực rất mạnh, nghe đồn rằng có thể thiêu tất cả mọi vật hữu hình thành tro bụi. Nhưng thân thể Hải Hoàng Lưu Ly của Diệp Thành lại có năng lực khống chế nước mạnh mẽ vô song, việc dập tắt lửa của đối phương quả thực quá dễ dàng.

“Tôi có thế sống bao lâu không nhọc Diệp Tiên sư phải bận tâm. Nhưng trước khi chết, tôi muốn thấy cậu hóa thành cát bụi“.

Ngọn lửa trên kiếm Lucifer từ màu đỏ thẫm chuyển thành màu đen sì, trông vô cùng hung ác. Ngay cả Diệp Thành nhìn mà cũng cảm thấy ánh mắt mình bị thiêu đốt.

Ngọn lửa địa ngục màu đen che trời lấp bể, lao xuống như mây đen trên đỉnh núi, thậm chí ánh sáng mặt trời giữa không trung đã bị che hết.

“Ôi trời ơi, đừng nói tên này cũng là Huyền Tiên đấy nhé?”

Những người của Long Đằng đang dùng vệ tinh quân dụng để xem trực tiếp hiện trường thấy thế thì sắc mặt chợt thay đổi.

Tham Lam nhíu mày hồi lâu rồi trả lời: “Không, không thể nào. Cảnh giới Huyền Tiên cực kỳ khó, cho dù là ông cụ Tiêu cũng không thể nào đạt đến bằng sức mạnh của chính mình được. Nếu Lucifer đã đạt đến thì Huyết Minh cũng sẽ không mưu đồ mời chào Diệp Thành“.

Phá Quân cũng phụ họa: “Đúng vậy, theo như tài liệu phía phương Tây thì trong tình huống biến thân thành thiên sứ sa ngã, anh ta có thể phát huy một phần sức mạnh Huyền Tiên, lại thêm cả hai thanh trường kiếm có ngọn lửa địa ngục kia nữa quả thực cũng khá khó nhằn, e là ngay cả ông cụ Tiêu trước khi bước vào Thần Cảnh mà gặp phải anh ta cũng phải kiêng dè ba phần“.

Nghe vậy, Đường Thi Vũ không khỏi thấy lo lắng, cô ta nhìn chằm chằm màn hình lớn, thầm nói: “Diệp Tiên sư, anh sẽ ứng phó thế nào đây?”

“Ngay cả Tiêu Nghĩa Tuyệt cũng không làm được, anh có thể không?”

Diệp Thành cười khẽ, anh tiện tay chỉ một cái rồi lấy Nguyên Thủy Thần Kiếm ra chém một nhát, tách ngọn lửa màu đen rợp trời làm hai. Tuy ngọn lửa địa ngục vô cùng mạnh nhưng trước mặt Nguyên Thủy Thần Kiếm, nó cũng không thể làm gì.

Thấy thế, sắc mặt Lucifer trở nên nghiêm trọng, anh ta run sợ nói: “Anh, anh dùng loại nước gì vậy?”

Vừa nãy Diệp Thành chém ra nhát kiếm đó, ngay cả mây mù giữa không trung cũng bị anh khuấy động, khiến những tiếng rít vang lên liên tiếp giữa không trung, thậm chí mây đen bắt đầu tụ lại, sắp mưa đến nơi.

Huyền Tiên có thể cảm ứng với trời đất. Hai Huyền Tiên giao chiến, long hổ tranh đấu, phong vân cuồn cuộn, đã vượt xa sức tưởng tượng của phàm tục.

Mà lúc này đôi bên giao chiến tuy không phải Huyền Tiên nhưng cũng khiến trời đất đổi thay, trời trăng không còn ánh sáng!

“Lucifer, anh quá nhiều lời, đi chết đi“.

Diệp Thành hừ lạnh, anh không hề trả lời câu hỏi của Lucifer. Thân thể Hải Hoàng Lưu Ly là con át chủ bài lớn nhất của anh, chắc chắn không thể tùy tiện tiết lộ.

Mắt Diệp Thành sáng lên, người anh biến thành một luồng sao băng. Xung quanh cơ thể Lucifer, Nguyên Thủy Thần Kiếm tung hoành như luồng sóng dữ. Ngàn vạn kiếm khí đó hóa thành vòng kiếm, kiếm khí nổ tung cả hơn mười trượng, san bằng đỉnh núi.

“Soạt soạt soạt!”

Chỉ trong mấy hơi thở, Nguyên Thủy Thần Kiếm đã đụng chạm hơn trăm lần với hai thanh trường kiếm đang thiêu đốt ngọn lửa kia. Nhưng trên không trung không hề có tiếng kim loại va chạm mà chỉ có tiếng ong ong đầy gấp gáp.

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.